Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 53

Quan Trường – Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 53

Đương nhiên những lo lắng này cũng không phải nguyên nhân chính, nguyên nhân chủ yếu là gần đây siêu thị Giai Gia ở những nơi khác đang tăng tốc mở rộng, Phùng Húc Quang trở tay không kịp.

Hạ Tưởng cũng không ép buộc Phùng Húc Quang phải đến đầu tư vào dự án, sau khi đề cập qua một lần cũng không nói thêm. Con người Hạ Tưởng là đối với bạn bè luôn chân thành nhưng chỉ nói một lần, hiểu ý hay không là chuyện của người ta, hắn không bao giờ nhắc đi nhắc lại nhiều nếu không lại nói hắn có mưu đồ gì.

Ngày 15 Tháng giêng tuy Quận ủy không được nghỉ nhưng buổi chiều có thể về sớm trước hai tiếng. Lúc 3 giờ chiều, Hạ Tưởng thu dọn đồ đạc đang muốn về nhà, Liên Nhược Hạm ở thành phố Yến, cô bé Lê cũng đã đến Liên Cư, hôm nay là một ngày tốt để họp mặt, cũng là dịp để hắn được thư giãn, không ngờ lại có vị khách không mời mà đến.

Là Triệu Khang.

Triệu Khang vừa vào cửa liền có vẻ mặt hưng phấn:

– Bí thư Hạ, tôi đã có tài chính, chuẩn bị làm một việc lớn ở quận Hạ Mã, ngài đã nhận lời sẽ ra sức ủng hộ tôi mà.

Nói thật, Hạ Tưởng không mấy gì thích Triệu Khang, bởi vì y lừa đảo để lập nghiệp, không phải là người nghiêm túc trong công việc. Từ việc qua lại giữa y và Tường Bảo thì đã có kết luận, nói không chừng y còn có hành vi trốn thuế bất hợp pháp, nhưng Hạ Tưởng không phải quan tòa, cũng không phải tầng lớp thanh niên bất mãn, không biết nhận xét những chuyện quá khứ của người khác, hơn nữa còn phải nể mặt lão Cổ, hắn đành phải chiếu cố Triệu Khang trong giới hạn có thể.

– Có bao nhiêu vốn?

Hạ Tưởng ra hiệu cho Triệu Khang ngồi xuống, vẻ mặt thân thiết cười tủm tỉm:

– Có thể có tài chính từ công ty Tường Bảo thật không dễ, nghe nói tiền của công ty Tường Bảo không dễ lấy có phải không?

Triệu Khang hẳn là không nói dối, bởi vì y hoàn toàn không giống như lần trước, một bộ dạng đầy tự tin, hiển nhiên là hầu bao đã phồng lên:

– Đại khái không tới 100 triệu, đầu tư vào một khu có quy mô trung bình thì số vốn ban đầu cũng coi như là đủ rồi.

Y châm một điếu thuốc, vừa châm thì như nghĩ ra cái gì đó, liền đưa cho Hạ Tưởng một điếu:

– Bí thư Hạ cũng hút đi.

Hạ Tưởng xua tay:

– Không cần đâu, tiếp tục bàn việc chính quan trọng hơn.

Triệu Khang cất điếu thuốc, cười bí ẩn:

– Tiền của công ty Tường Bảo không dễ lấy, con người của Chương Tường Bảo rất xảo quyệt, lúc trước gã là đạo diễn nhạc kịch, không những biết diễn còn biết bố trí người khác diễn, rất khó dấy vào nhưng tôi có cách đối phó gã, bởi vì tôi nắm được nhược điểm của gã trong tay, công ty của gã có mưu mẹo, liên kết với một công ty ở tỉnh Lĩnh Nam lừa gạt thuế xuất khẩu…

Vừa nói xong, Triệu Khang mới ý thức được đã nói hơi quá liền vội cười, đổi đề tài khác:

– Bí thư Hạ, tôi có tài chính rồi, cũng đã tổ chức công ty ở Bắc Kinh theo lời của thủ trưởng, bây giờ là binh mã hùng hậu chỉ đợi lệnh của anh là lập tức đến quận Hạ Mã triển khai kế hoạch.

Lại lôi lão Cổ ra, hơn nữa còn tổ chức lại công ty? Hạ Tưởng cười đầy thâm ý, lão Cổ vẫn có lòng muốn bảo vệ Triệu Khang, mặc kệ là mất mặt cũng được, có nội tình cũng được, dù sao thì dụng ý của lão Cổ là sau khi Triệu Khang đạt được yêu cầu của ông ấy, vẫn hy vọng hắn có thể chiếu cố một cách thích hợp.

Hạ Tưởng cũng không muốn làm bẽ mặt lão Cổ, hơn nữa thấy con người của Triệu Khang rất sành đời lại có ưu điểm nói khoác, để hắn và Lý Hàm cùng tiếp xúc nhau có thể giúp Lý Hàm tăng thêm lợi ích, đồng thời cũng tạo ra nhiều vấn đề khó cho Lý Hàm.

Chẳng phải Dương Quốc Anh muốn sang nhượng đất ở thôn Thành Tây sao? Bà ấy không phải muốn mượn lực đẩy lực, mượn bàn tay thần kỳ của hắn hoàn thành một cú nhảy đẹp sao? Được, cứ để cho Triệu Khang trở thành một bàn đạp tốt đẹp, để xem Dương Quốc Anh, Lý Hàm hoặc Phó Tiên Phong và Trịnh Nghị ai có thể lật được Triệu Khang.

– Thôn Thành Tây có một miếng đất tốt cả ngàn mẫu, vốn dĩ tôi muốn cho anh 200 mẫu nhưng nghe nói Chủ tịch quận Lý có mục đích khác. Chủ tịch quận Lý tuổi đã cao, quản lý đất là việc của chính quyền tôi không tiện trực tiếp mở lời với ông ta…

Hạ Tưởng muốn nói nữa rồi lại thôi, chỉ một nửa, âm thầm quan sát vẻ mặt của Triệu Khang.

Thì ra Triệu Khang xuất thân là dân ngoại thương, tất nhiên biết rõ đủ loại mưu mẹo để tiếp xúc với các cán bộ chính phủ.

Không ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, Triệu Khang lập tức hiểu được ngụ ý của Hạ Tưởng, cười ha ha:

– Tôi hiểu rồi, cảm ơn lãnh đạo chỉ ra chỗ sai. Ý của tôi là, nếu Chủ tịch quận Lý gật đầu rồi lại báo cáo lại cho anh biết hẳn là mọi việc sẽ thuận lợi?

– Chủ tịch quận Lý mà gật đầu, đừng nói 200 mẫu, 300 mẫu cũng không vấn đề gì, tôi cũng sẽ không ngăn cản.

Hạ Tưởng lập tức cho Triệu Khang uống một viên thuốc an thần:

– Sự việc cụ thể tôi không tiện nhúng tay vào, nhưng khi đã báo đến chỗ tôi thì tất cả đều tốt cả.

– Vậy thì tốt quá rồi, vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của lãnh đạo.

Triệu Khang cười hì hì, từ trong túi lấy ra một bao thư:

– Một chút lòng thành, mong lãnh đạo đừng chê.

Sắc mặt Hạ Tưởng trầm xuống:

– Anh là bạn của lão Cổ giới thiệu đến, tôi nhận quà của anh chẳng phải là muốn khi lão Cổ gặp mặt thì mắng tôi sao? Mau cất đi, không được có lần thứ hai.

Hạ Tưởng không lấy một xu của Triệu Khang, hắn không thiếu tiền cũng không cần nhận lễ. Hắn giúp Triệu Khang bất luận là chuyện công hay chuyện tư cũng có lý do chính đáng, không phải chỉ vì nể lão Cổ mà không thể nhận lễ, còn vì nguyên tắc làm việc của hắn từ trước đến giờ cũng không nhận quà của bất cứ người nào.

Lấy đồ của người khác chùn tay, Hạ Tưởng không muốn vì một chút lòng tham mà ảnh hưởng đến sức phán đoán của hắn.

Triệu Khang nhìn mặt đoán lòng, thấy Hạ Tưởng nổi giận liền ngượng ngùng cười, cất lại bao thư:

– Tôi cũng là có tấm lòng thành thôi anh đừng bao giờ xem thường tôi, thật ra là tôi thật lòng thật ý… Hay là tối nay tôi mời anh ăn cơm? Cơm thì phải ăn, có đúng không?

Triệu Khang thật biết ăn nói cũng rất được việc, Hạ Tưởng càng yên tâm, xua tay cười nói:

– Cũng không phải người ngoài, đừng khách sáo, sẽ có ngày ăn cơm của anh nhưng không phải hôm nay. Hôm nay phải họp mặt ở nhà không thể cùng anh đi được.

Hắn chợt dừng lại, làm như tình cờ nói ra:

– Chủ tịch quận Lý nhà ở nơi khác, ông ấy làm việc rất tận tụy hẳn là sẽ không về sớm…

Nếu Triệu Khang nghe không hiểu ý của Hạ Tưởng thì y đã uổng công lăn lộn bấy lâu, lập tức tỏ ra vui vẻ ra mặt:

– Vậy để lần sau tôi sẽ mời Bí thư Hạ thì hơn…

Sau khi tiễn Triệu Khang, Hạ Tưởng đứng dậy đi ra khỏi phòng nói với Triều Vĩ Cương:

– Cậu gọi điện cho Kim Hồng Tâm bảo cậu ấy đi ra hành lang.

Triều Vĩ Cương không hiểu ý của Bí thư Hạ nhưng cũng làm theo.

Kim Hồng Tâm nhận được điện thoại cũng có chút mơ hồ, đi ra hành lang là có ý gì? Nhưng Bí thư Hạ đã dặn dò thì phải làm theo, y liền gác lại công việc dang dở, đẩy của bước ra vừa đúng lúc gặp ngay Triệu Khang ở hành lang.

Kim Hồng Tâm lòng dạ trong sáng, trong nháy mắt đã hiểu ra chuyện liền chủ động nói chuyện với Triệu Khang, chưa được mấy câu thì đã biết ý đồ của Triệu Khang. Kim Hồng Tâm rất nhiệt tình tiết lộ sở thích của Chủ tịch quận Lý, Triệu Khang nghe xong không kìm được vui mừng và rất muốn trở thành bạn tri kỉ với Kim Hồng Tâm.

Cuối cùng Triệu Khang được Kim Hồng Tâm mời vào phòng làm việc, lại nói chuyện cả buổi mới đi ra với vẻ vui mừng rạo rực, đi thẳng đến văn phòng của Chủ tịch quận.

Hạ Tưởng chỉ cần nhẹ tay gãy đàn thì người hiểu biết về nhạc tự nhiên sẽ hiểu ra ý nhạc bên trong dây đàn của hắn. Lúc này hắn đã lên ô tô rời khỏi Ủy ban nhân dân quận, thẳng tiến đến nhà của Liên Nhược Hạm.

Còn chưa đến Liên Cư thì nhận được điện thoại của Triều Vĩ Cương:

– Lãnh đạo, vừa nãy Chủ tịch quận Lý, chủ nhiệm Kim và Triệu Khang cùng nhau ra ngoài rồi.

– Tôi biết rồi.

Hạ Tưởng cười hiểu ý, trong lòng vô cùng khoan khoái. Có ba nguyên nhân khiến hắn thấy khoan khoái: Một là hắn còn chưa nhờ Triều Vĩ Cương chú ý quan sát hướng đi của Triệu Khang, Triều Vĩ Cương cũng biết phải làm làm gì trong khi không có sự ám chỉ của hắn, đúng là đã tiến bộ rất nhiều, trẻ nhỏ dễ dạy. Hai là Kim Hồng Tâm không những hoàn toàn hiểu ý đồ của hắn mà còn mượn cơ hội để phát huy để có thể cùng đi với Lý Hàm, cũng là một cán bộ có khả năng lĩnh ngộ đáng được bồi dưỡng thêm. Ba là Triệu Khang quả nhiên là được việc, không phụ lòng kỳ vọng của hắn, đã thành công kéo Lý Hàm xuống nước.

Thường đi ở bờ sông thì làm gì có lý do nào mà không ướt giày, Dương Quốc Anh đưa ra một vấn đề nan giải thì để cho Lý Hàm giải quyết là tốt nhất.

Đến nhà của Liên Nhược Hạm, còn chưa vào đến cửa là đã nghe thấy tiếng cười vang.

Hạ Tưởng đẩy cửa bước vào, hay thật, phòng khách đã ngồi đầy người. Tào Thù Lê và Hạ Đông thì không cần nói, còn có Vệ Tân, Lam Miệt, Phương Cách.

Hạ Đông bị Vệ Tân ôm hôn tới tấp, Lam Miệt có chút ghen tị nhìn chằm chằm Vệ Tân, muốn giành lại Hạ Đông nhưng lại hơi ngại, liền đến nựng Liên Hạ nhưng Liên Hạ không để ý tới Lam Miệt, vẻ mặt nghiêm túc xoay người bỏ chạy khiến Lam Miệt đành chịu không biết làm sao, đồng thời cô ấy xắn tay áo lên tỏ ra không phục nói:

– Thằng nhóc con này, còn dám giỡn mặt dì hả, xem dì xử con này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 19
Bạch Y Lạc cười nhạt, nói: Là tiểu tử của Thiên Long Môn tới đây, cũng không biết hắn có dụng ý gì, rõ ràng muốn luyện thần đan cho giáo chúng ta! Khương Liệt Trinh nhíu mày, nói: Thiên Long Môn? Giáo ta cũng không có kết giao với bọn họ, sẽ không phải lừa đảo đấy chứ? Ha ha, ta nghĩ mãi mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hạ Thiên – Quyển 12
Vợ Mị Mị, chị có nhớ đến tôi không? Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại. Người điện thoại đến là Tống Ngọc Mị, giọng điệu của nàng có chút dịu dàng, còn mang theo vài phần hờn dỗi: Tôi cũng không nhớ đến cậu. Vợ Mị Mị, gạt người cũng không tốt, tôi biết rõ chị nghĩ đến tôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 45
Nghe Nhâm Ngã Hành nói vậy, ánh mắt Tam Kỳ lão nhân nhảy lên, có chút tự ngạo nói: Còn phải nói sao? Nói đến bố trí truyền tống trận hình chiếu thời không, loại đồ chơi có độ khó cao này cũng không phải là kẻ nào cũng có thể bố trí ra được. Khen ngươi có hai câu mà ngươi đã leo thang trèo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân