Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 170

Quan Trường – Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 170

Bao gồm cả kế hoạch giai đoạn trước hắn dụng tâm đánh bại Nguyên Minh Lượng.

Làm sao bây giờ? Hạ Tưởng trầm tư một lát, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên:

– Tân Vọng, chẳng may mực nước sông Hạ Mã nguy hiểm, có cách nào cứu chữa không?

Quản Tân Vọng là kỹ sư kỹ thuật, xử lý chi tiết kỹ thuật còn được, cái nhìn đại cục vẫn còn có khiếm khuyết, suy nghĩ rồi lắc đầu:

– Tạm thời không có cách gì, ai cũng không ngờ hồng thủy trăm năm mới gặp một lần, lại để chúng ta gặp phải. Có lúc khi thi công, kỳ thực có nhiều vấn đề không phải nghĩ không tới, mà là cho rằng không cần thiết mà đã coi nhẹ. Tôi cảm thấy chỉ có một biện pháp vụng về có thể làm giảm nước sông Hạ Mã thành tai họa, chính là tổ chức mấy chục đến một trăm máy bơm nước loại lớn, trực tiếp hút nước trong dòng sông. Bởi vì bây giờ thế nước dâng lên không nhanh, biện pháp này có thể ở một trình độ nhất định làm giảm nước sông dâng lên đến mực nước nguy hiểm.

Biện pháp của Quản Tân Vọng không phải là biện pháp vừa lóe lên trong đầu Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng cũng biết rõ biện pháp của hắn không đến thời khắc mấu chốt nhất, thì không thể áp dụng, bởi vì không chỉ nguy hiểm, hơn nữa còn có tính không xác định rất lớn. Biện pháp của Quản Tân Vọng tuy bảo thủ một chút, nhưng thực sự hiệu quả.

Tuy là đêm khuya, đèn đuốc ban chỉ huy vẫn sáng trưng, Hạ Tưởng, Lý Hàm, Trần Thiên Vũ, Phó Hiểu Bân, cùng với mấy vị Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân Quận, tất cả đều có mặt, mấy người vây quanh Hạ Tưởng, đang nghe Hạ Tưởng bố trí phương án chống lũ.

Phía tây quận Hạ Mã là núi hoang và đất hoang, có thể tùy ý tháo nước, do Trần Thiên Vũ khẩn cấp cầu viện Ủy ban nhân dân thành phố, hỗ trợ 50 máy bơm nước cỡ lớn, lập tức hút nước xả lũ. Bây giờ đã hơn 22 giờ, mực nước lần nữa đã dâng quá vạch cảnh giới, tình thế vô cùng nguy cấp.

Trần Thiên Vũ đáp lại một tiếng, rồi lập tức hành động.

Hạ Tưởng lại để Phó Hiểu Bân phụ trách công tác an toàn hiện trường ban chỉ huy, phụ trách hậu cần và các việc vặt khác, nếu nhân sự không đủ, thì Kim Hồng Tâm sẽ giúp đỡ thêm. Phó Hiểu Bân cũng với vẻ mặt nghiêm túc mà đáp lại, đã định ra bản cam kết thi hành quân lệnh:

– Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, xin Bí thư Hạ yên tâm.

Bây giờ là lúc đang cần sự một lòng đoàn kết, uy tín tuyệt đối của Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã bây giờ đã phát huy công dụng, một mệnh lệnh được phát xuống, không có bất cứ ai hoài nghi, cũng không có bất cứ ai tìm đủ cách thoái thác, đều dốc hết tinh thần, toàn lực tập trung vào việc chống lũ.

Bởi vì không chỉ vì không ai hoài nghi uy quyền của Hạ Tưởng, hơn nữa tất cả mọi người cũng biết rõ trong lòng, sông Hạ Mã là sông sinh tử của quận Hạ Mã, một khi nước tràn bờ gây ngập, ai cũng chạy không thoát, đều phải chịu trách nhiệm lãnh đạo như nhau.

23 giờ hơn, sự việc khiến người ta lo lắng đã xảy ra, thế mưa càng to, nước sông Hạ Mã cách vỡ đê chỉ còn một bước.

Hạ Tưởng chờ đợi rồi chờ đợi, vẫn không thấy Trần Thiên Vũ quay lại, nổi giận:

– Gọi điện thoại cho Trần Thiên Vũ, bảo ông ta lập tức quay về. Mượn máy bơm nước của thành phố mà mượn đến hơn một tiếng đồng hồ, bị thịt quá rồi.

Hạ Tưởng lần đầu tiên mở miệng mắng người, hơn nữa còn mắng Trần Thiên Vũ chỗ thân tín của hắn, đã khiến không ít người im bặt như ve sầu mùa đông.

Không ngờ Hạ Tưởng vừa dứt lời, Triều Vĩ Cương còn chưa kịp gọi điện đi, Trần Thiên Vũ với khuôn mặt đầy nước mưa vội vàng đi vào, vẻ mặt tức giận bất bình:

– Bí thư Hạ, Thị trưởng Phó không chịu cho chúng ta mượn máy bơm nước, nói là phải đem toàn bộ máy bơm nước đến hồ chứa nước Nam Sơn, hồ chứa nước Nam Sơn báo nguy!

Lượng nước trữ trong hồ chưa nước Nam Sơn không tới 100 lần sông Hạ Mã, không chỉ cung ứng nước uống cho người dân toàn thành phố Yến, hàng năm còn phải tiếp tế không ít nước sinh hoạt cho thủ đô, đúng vậy, là tiếp tế, bởi vì thủ đô đất chật người đông, nước không đủ uống, còn phải mượn dùng từ thành phố Yến. Kỳ thực với nguồn tài nguyên của thủ đô, không thể nuôi sống trên chục triệu nhân khẩu của thủ đô, nếu không phải tỉnh Yến không ngừng cung ứng cho thủ đô các loại tài nguyên, thủ đô bây giờ đã thoi thóp thở rồi.

Hồ chứa nước Nam Sơn cấp báo, quả thực là tình hình nguy hiểm rất lớn, nhưng trong ấn tượng của Hạ Tưởng, lượng nước chứa đựng của hồ chứa nước Nam Sơn rất lớn, với thế mưa bây giờ, dù cho trên dưới một tháng cũng chưa chắc sẽ có nguy hiểm. Phó Tiên Phong không cho mượn máy bơm nước, hiển nhiên là cố ý gây khó khăn cho quận Hạ Mã.

Đến cả Lý Hàm cuối cùng cũng tức giận hết mức, nổi giận đùng đùng mà nói:

– Hồ chứa nước Nam Sơn lượng nước bình thường chỉ có 1/10, bây giờ mưa mới to có bao nhiêu, làm sao có thể có tình thế nguy hiểm? Thị trưởng Phó quá bất công rồi, tôi tìm ông ta nói cho ra nhẽ!

Hiếm thấy Lý Hàm ở trước mặt mọi người chỉ trích Phó Tiên Phong, ông ta quay người đi ra khỏi ban chỉ huy, ra bên ngoài gọi điện. Qua không lâu lại quay lại, vẻ mặt tức giận bất bình:

– Thị trưởng Phó nói, máy bơm nước đã được chuyển đến hồ chứa nước Nam Sơn rồi, kêu chúng ta tự tìm cách giải quyết. Thật mẹ nó chứ, vào lúc quan trọng, đến cả máy bơm nước cũng thành vật tư khan hiếm! Làm sao bây giờ, Bí thư Hạ?

Hạ Tưởng dẫn mọi người ra bên ngoài, nước sông Hạ Mã trước đây là dòng chảy hiền hòa và êm dịu, bây giờ gầm vang, cuồn cuộn không ngừng. Nước sông trước đây trong suốt động lòng người, bây giờ đục ngầu không tả nổi, bùn cát trôi lẫn lộn, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng cực mạnh, hiện ra trạng thái cuồn cuộn dữ tợn!

Hạ Tưởng đứng trên bờ sông, cảm nhận được chấn động và uy lực của nước sông ở dưới chân, tâm trầm xuống tận đáy. Phó Tiên Phong vào thời khắc mấu chốt, đem toàn bộ máy bơm nước của Ủy ban nhân dân thành phố điều phối sử dụng khẩn cấp đưa đến hồ chứa nước Nam Sơn, về lý mà nói, Phó Tiên Phong là lấy đại cục làm trọng. Về tình mà nói, Phó Tiên Phong không phải là không cố ý có ý đồ nhằm vào quận Hạ Mã.

Nhưng quyết định của ông ta lại hợp tình hợp lý, hồ chứa nước Nam Sơn là hồ chứa nước sinh mạng của nhân dân thành phố Yến, quả thực còn quan trọng hơn sông Hạ Mã. Ai cũng không đào bới được cái lý của Phó Tiên Phong, Hồ Tăng Chu không thể, Diệp Thạch Sinh cũng không thể.

Hạ Tưởng chẳng những không thể chỉ trích Phó Tiên Phong, cũng không thể trước mặt mọi người nói một câu Phó Tiên Phong không đúng, nếu không, chính là hắn đã sai sót.

Đứng trên bờ sông trầm tư một lát, Hạ Tưởng đột nhiên hạ quyết tâm, lúc này lấy điện thoại ra gọi cho Lý Thấm:

– Lý Thấm, lập tức triệu tập Thẩm Lập Xuân, Tôn Hiện Vĩ, Tiêu Ngũ và Tề Á Nam, huy động tất cả bọn họ, đem tất cả máy bơm nước ở công trường, chuyển đến vùng núi hoang ở phía tây sông Hạ Mã, mở hết mã lực, bơm nước xả lũ!

Đơn vị thi công đều có máy bơm nước riêng dùng để bơm nước, nhưng không phải là máy bơm nước cỡ lớn trong thành phố, lượng nước bơm nhỏ hơn rất nhiều. Nhưng có còn hơn không.

Lý Thấm không phải cán bộ chính quyền, chỉ là một thương nhân đến quận Hạ Mã đầu tư, nhưng cô vì nguyên nhân của Hạ Tưởng, luôn chú ý đến thế cục của quận Hạ Mã, đối với việc sông Hạ Mã có khả năng phát sinh thảm họa lũ lụt, cũng là thời khắc để lại trong lòng, buổi tối luôn không ngủ. Vừa nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, lấp tức biết tình thế đã nghiêm trọng, vội vàng đồng ý:

– Vâng, tôi sẽ lập tức đi xử lý.

Mười phút sau, Lý Thấm gọi điện tới:

– Bí thư Hạ, tất cả nhân viên đều đã vào vị trí, xin đợi sự dặn dò của anh.

– Được, lập tức hành động.

Hạ Tưởng mặc áo mưa, Triều Vĩ Cương đồng thời ở phía sau giúp hắn cầm ô, vậy mà toàn thân từ trên xuống dưới không có một chỗ không bị ướt. Hạ Tưởng mười mấy tiếng không ăn không uống, đói đến không chịu được, nhưng một chút cũng không khát, vì hắn gần như không khác gì những chiếc bong bóng trong nước.

Đương nhiên cũng không chỉ có mình Hạ Tưởng không ăn, các cán bộ đảng và chính quyền quan trong của quận Hạ Mã có mặt đều không ăn gì, Hạ Tưởng thân là nhân vật số một lấy mình làm gương, người khác dù không tình nguyện cũng phải làm ra thái độ cần thiết, hơn nữa phần lớn mọi người kỳ thực đều giống Hạ Tưởng, nỗi lo canh cánh, lo lắng một trần hồng thủy của sông Hạ Mã sẽ đem thành tích của quận Hạ Mã cuốn sạch.

Nhân lúc chờ đợi các nhà đầu tư khai phá lớn trợ giúp máy bơm nước, Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm gọi người đưa cơm đến, Hạ Tưởng mới cảm thấy bụng đói cồn cào, liền cùng mọi người vây quanh trước bản đồ thi công sông Hạ Mã, các lãnh đạo đảng và chính quyền quận Hạ Mã ăn một bữa liên hoan hài hòa nhất giản dị nhất từ trước tới nay. Tuy đồ ăn đơn sơ, nhưng mọi người đều cảm nhận được sự ấm áp của một lòng đoàn kết, giữa lúc thời khắc khó khăn lớn đang đến, quận Hạ Mã vẫn là sự đoàn kết nhất trí chưa từng có, đương nhiên, cũng liên quan đến việc Hạ Tưởng không nói lời suông, lời mạnh miệng, lời nói dối, hắn nơi nơi đi đầu, cũng vì mọi người mà làm gương.

00 giờ hơn, bỗng nhiên thế mưa lại lần nữa to hơn, nước sông Hạ Mã đã tràn đê, hướng hai bên bờ sông mà tạo thế lan rộng, đồng thời, quận Hạ Mã bởi vì nguyên nhân thế thấp và so với thành phố Yến còn thấp hơn, trên đường cái bằng phẳng mà đã có lượng nước ngập sâu đến hơn hai thước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 17
A... Grao. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng thú minh, tiếng chém giết, thanh âm bạo liệt từ phía dưới tức thì đan xen với nhau. Dưới sự chém giết của yêu thú Thánh Linh giáo, khôi lỗi còn có hơn trăm cường giả Vương cấp, đệ tử Nhị Các Nhị Đảo lúc này cũng chỉ có thể chờ tán sát. Số cường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 2
Cái lầu nhỏ của nhà Mạc Thiện Ny được làm từ gỗ, chia làm 2 tầng, trên tường chi chít cây thường xuân, xanh mượt một mảng. Bên ngoài là 1 cái vườn nhỏ, bày lồng gà, quây một góc để trồng hành tây. Vừa bước vào đến cửa, bỏ hành lý xuống đất, Mã Quế Phương liền chào đón Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 9
Bên dưới Liêu Châu Ngũ Nguyên phủ, ở phía Tây có một toà thành nhỏ an bình, có hai nữ tử mặc thanh sam đạo bào dáng đi yểu điệu, sánh vai nhau đi lên một ngọn núi nhỏ hẻo lánh. Cước bộ của các nàng lập loè bạch quang, ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất, người hướng về phía trước như...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân