Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 61

Quan Trường – Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 61

Tống Triêu Độ không nói dối Hạ Tưởng, cũng là không muốn Hạ Tưởng hiểu lầm, lại biết quan hệ giữa ông và Hạ Tưởng, không cần phải không nói thật ra. Muốn giấu diếm, Hạ Tưởng cũng có thể đoán là biết được, nên giấu cũng không có ý nghĩa gì.

Hạ Tưởng dù sao cũng là nhân vật số một cấp Phó giám đốc sở, bình thường có không ít người gọi hắn là “Tiểu Hạ”, hắn chẳng những không để bụng, ngược lại tỏ vẻ cảm thấy là thân thiết, Tống Triêu Độ cũng tốt, Trần Phong cũng tốt, đều là trưởng bối và lãnh đạo nhìn theo sự trưởng thành dần lên của hắn, Hạ Tưởng với họ là tràn đầy tôn trọng và cung kính.

Tống Triêu Độ nói ra tính toán đích thực của Hình Đoan Đài, Hạ Tưởng cũng không có cảm giác không ổn gì, giữa người với người giao tình dù thâm hậu, cũng phải tạo cái lợi cho nhau mới lâu dài, không có khả năng người khác không có lý do gì mà bỏ ra cho anh, chỉ có giao tình có cùng lợi ích giống nhau, mới có quan hệ lâu dài.

– Nếu Phó chủ tịch tỉnh Tống cũng nói đó là đường tốt, cháu sẽ thương lượng với nhạc phụ một chút, hỏi ý kiến ông ấy.

Hạ Tưởng đưa ra đáp án mà Tống Triêu Độ muốn.

Tống Triêu Độ nói:

– Cá nhân tôi cho rằng, đi tỉnh Tây đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh so với đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Yến sẽ triển vọng hơn, thành phố Yến hiện tại không thể so với trước đây , thành phố Yến bây giờ, xung đột ích lợi quá nhiều, thế lực khắp nơi hội tụ, dễ có chiến tích, nhưng cũng dễ dàng rơi vào việc đấu tranh chính trị, rất dễ thiệt thân…

Quan điểm của Tống Triêu Độ cũng là chỗ Hạ Tưởng lo lắng, hắn tỏ vẻ tán thành:

– Cháu nghĩ, nhạc phụ có thể sẽ không có suy nghĩ đến thành phố Yến đảm nhiệm Chủ tịch thành phố…

Buông điện thoại với Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng suy nghĩ, vẫn nên gọi cho Tào Vĩnh Quốc.

Tào Vĩnh Quốc đang ở văn phòng nói chuyện với ai đó, bất ngờ nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, không khỏi sửng sốt. Hạ Tưởng rất ít khi trong giờ làm việc gọi cho ông, nhìn thoáng qua vị Phó chủ tịch thành phố đang báo cáo công tác, Phó chủ tịch thành phố hiểu ý, lập tức đứng dậy cáo từ.

Tào Vĩnh Quốc nghe điện thoại:

– Tiểu Hạ, có việc gì thế?

– Ba, vừa rồi con nhận được điện thoại của Phó chủ tịch tỉnh Tống, ông ấy nói, tỉnh Tây đang trống một vị trí Phó chủ tịch tỉnh, ý của Chủ tịch tỉnh Hình là, muốn cho ba đến đó phối hợp công tác với ông ấy…

Hạ Tưởng không cần khách sáo với ba vợ, nói thẳng vào vấn đề cần nói.

– Ồ?

Tào Vĩnh Quốc không nghĩ đến Hạ Tưởng nói một câu làm giật mình đến vậy, ông nhất thời sửng sốt, suy nghĩ một lát, mới chần chừ nói.

– Là ý của Hình Đoan Đài, hay là ý của Phó chủ tịch tỉnh Tống?

Lời của Tào Vĩnh Quốc cũng đã hỏi vào đúng trọng tâm, nếu chỉ là ý của Hình Đoan Đài, ông còn phải xem xét thời thế và suy nghĩ kỹ càng, nếu Tống Triêu Độ cũng có ý đó, ông phải làm ra quyết định nhanh. Bởi vì dựa vào sự hiểu biết của ông về Tống Triêu Độ, cùng với quan hệ giữa Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng, Tống Triêu Độ sẽ không vì người khác an bài tiền đồ, một khi ông ta chủ động ra mặt an bài, khẳng định là có suy nghĩ sâu xa.

Tào Vĩnh Quốc suy nghĩ là, Hình Đoan Đài muốn ông tới, ông có thể cũng sẽ đi, nhưng phải gò bó một chút. Nếu Tống Triêu Độ cũng có suy nghĩ như vậy, với thể diện của hai người, ông trước tiên sẽ đưa ra câu trả lời cho Hạ Tưởng.

Trước kia quả thật Tào Vĩnh Quốc cũng có ý đến thủ đô nhận chức của Uy ban thuộc Bộ nào đó, nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, đi tỉnh Tây cũng là một lựa chọn không tồi, nhất là tình huống hiện tại có Chủ tịch tỉnh tự mình mời đến, hơn nữa Lô Uyên Nguyên vẫn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ của tỉnh Tây.

Tào Vĩnh Quốc động lòng.

– Phó chủ tịch tỉnh Tống làm người trung gian, ông ấy chịu truyền lời đến, chứng tỏ lập trường ông ấy cũng là tán thành.

Hạ Tưởng hiểu thái độ của Tào Vĩnh Quốc là cẩn thận lạc quan, hắn cũng đúng lúc nhắc nhở cha vợ một câu.

– Tỉnh Tây tỷ lệ xảy ra tai nạn mỏ cao, nhưng nếu quyết tâm thực hiện an toàn sản xuất, cũng sẽ có chiến tích.

– Tình hình của tỉnh Tây, ba cũng biết một ít, vì có Trưởng ban Lô ở tỉnh Tây, ba và ông ta cũng liên hệ thường xuyên. Đi tỉnh Tây thì không vấn đề gì, chỉ là nếu giữa Trưởng ban Lô và Chủ tịch Hình không thể hòa hợp, cũng là một phiền toái.

Tào Vĩnh Quốc thường xuyên từ miệng Lô Uyên Nguyên biết được bố cục chính trị của tỉnh Tây, nên tình hình thực tế ở đó cũng hiểu rõ, Hình Đoan Đài chủ động đề xuất ông đến tỉnh Tây làm Phó chủ tịch tỉnh, ông cũng có thể đoán được dụng ý của Hình Đoan Đài.

Hạ Tưởng thấy Tào Vĩnh Quốc tự biết thân phận ông sẽ là cầu nối, suy nghĩ rồi nói thêm một câu:

– Hình Chủ tịch tỉnh sớm muộn gì sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư, đầu tiên ba là Phó Chủ tịch tỉnh thông thường, bước tiếp theo tiến vào hội nghị thường vụ cũng không phải không có khả năng. Trưởng ban Lô cũng khả năng sẽ tiến thêm một bước làm Phó bí thư hoặc là Chủ tịch tỉnh, ba ở giữa, chỉ cần kiên định lập trường, nắm giữ đúng mực, cũng là một kỳ ngộ khó gặp…

Hạ Tưởng đương nhiên phải đứng ở góc độ của cha vợ để xem xét vấn đề, dù trên con đường lên chức của hắn, Tào Vĩnh Quốc giúp cũng không nhiều, ngược lại, có lẽ nhiều lúc đều là hắn ngầm trợ giúp cha vợ. Nhưng Hạ Tưởng vẫn rất có cảm tình với Tào Vĩnh Quốc, bởi vì lúc danh tiếng của hắn không đáng một xu, Tào Vĩnh Quốc cũng không có một chút khinh thường nào với hắn, khiến cho hắn rất cảm kích ông, kính trọng cách ông đối nhân xử thế.

– Ừ, ba sẽ suy nghĩ, con cứ trả lời Phó chủ tịch tỉnh Tống là ba sẽ thận trọng xem xét việc này.

Hạ Tưởng biết Tào Vĩnh Quốc đã động lòng, trên cơ bản coi như là đồng ý rồi. Sở dĩ không bảo hắn lập tức đưa ra câu trả lời khẳng định cho Tống Triêu Độ, bởi vì Tào Vĩnh Quốc sẽ liên lạc trước với Lô Uyên Nguyên xem sao.

Hai ngày sau, Tào Vĩnh Quốc đưa ra câu trả lời chính thức, biểu thị đồng ý. Lúc này Hạ Tưởng liền nói với Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ rất vui mừng. Buổi chiều cùng ngày Tống Triêu Độ lại gọi điện thoại tới, nói là Hình Đoan Đài sẽ bắt tay vào triển khai, để Tào Vĩnh Quốc chỉ cần đợi Ban Tổ chức cán bộ nói chuyện là có thể rồi.

Xem như hoàn thành một việc lớn, dù việc tới có chút đột nhiên bất ngờ, tiến triển cũng có chút bất ngờ, cuối cùng sau khi tính ra Tào Vĩnh Quốc ở vị trí cấp sở đã 6, 7 năm, rốt cục hoàn thành một bước tiến quan trọng, sắp vào danh sách cán bộ cấp phó tỉnh.

Phó tỉnh, mới là quan lớn thực sự, mới là bậc thang đầu tiên tiến lên đài cao để ngắm nhìn thiên hạ.

Có một cha vợ làm Phó chủ tịch tỉnh, bước đi của Hạ Tưởng về sau cũng sẽ càng vững chắc. Tuy rằng nói thành tựu của hắn ngày hôm nay, xét đến cùng vẫn là từ bản thân hắn cố gắng.

Ngày mai là 20 tháng 1, là sinh nhật của Hồ Tăng Chu, Hạ Tưởng suy nghĩ sẽ tặng Hồ Tăng Chu món quà gì, vừa quý trọng lại văn nhã, và có thể khiến Hồ Tăng Chu yêu thích mới là quan trọng.

Nghĩ mãi mới ra một kế, lấy điện thoại gọi cho Cổ Ngọc, phải hẹn gặp Cổ Ngọc.

Cổ Ngọc đối với lời mời của Hạ Tưởng, hiển nhiên trái tim rất vui, cô bình thường không để ý cách ăn mặc thì giờ cũng tỉ mỉ một chút, liền sớm về nhà, chuẩn bị sẵn sàng, chờ Hạ Tưởng đến.

Hạ Tưởng lần đầu tiên đề xuất gặp mặt ở nhà, Cổ Ngọc vừa thẹn vừa mừng, cho rằng Hạ Tưởng lại có ý gì đó. Cổ Ngọc đã vào sống trong khu chung cư mới Trân Tàng Uyển, trang trí tuy không xa hoa, nhưng mặc kệ là vật liệu trang trí hay là đồ dùng, tất cả tuyệt đối là tinh phẩm.

Thậm chí có một số vật phẩm nhỏ dùng để trang trí, đều là những mỹ ngọc khó thấy trên thị trường. Suy cho cùng là nhà đồ ngọc, trông nhà Cổ Ngọc, lung linh màu sắc. Dường như tùy ý cầm lấy một vật kiện nhỏ, gặp được người biết hàng xấu tốt, thì có khả năng đưa ra giá mấy chục ngàn thậm chí là mấy trăm ngàn.

Vàng bạc còn có giá chứ ngọc thì vô giá, bởi vì ngọc có tính chất độc nhất vô nhị, từ trước đến nay không có tiêu chuẩn nào để định giá. Người thực sự thích, gặp được đồ ngọc mình yêu thích quá không nỡ rời tay thì sẽ vung tiền như rác để có thể sở hữu nó.

Bởi vậy, Hạ Tưởng lần đầu tiên đi vào phòng của Cổ Ngọc, không khỏi liên tục tán thưởng:

– Cổ Ngọc, phòng của cô treo đầy mỹ ngọc vô giá, phải cực kỳ chú ý phòng cháy phòng trộm phòng tên đẹp trai nào đó…

Cổ Ngọc thản nhiên cười, không hiểu lời của Hạ Tưởng nên hỏi:

– Phòng cháy phòng trộm là đúng, vì sao phải phòng anh đẹp trai?

– Bởi vì những tên đẹp trai là con mãnh thú và dòng nước lũ, so với lửa và trộm lợi hại hơn, lửa và trộm cùng lắm chỉ gây tổn thất vài thứ của cô, tên đẹp trai có khả năng làm cô mất cả người lẫn của.

Hạ Tưởng ha hả cười, cố ý trêu Cổ Ngọc, bởi vì hắn phát hiện hôm nay Cổ Ngọc rất đẹp, chẳng những vẽ mắt, còn tô son.

– Những gã đẹp trai bình thường với em không có lực hấp dẫn, em cũng không phải nữ sinh cấp ba, lại càng không phải là người vì yêu mà mê muội, anh không phải quan tâm, hứng thú của em với anh tạm thời chưa giảm, chắc là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không rời khỏi anh đâu.

Cổ Ngọc cười hì hì ôm tay Hạ Tưởng, kéo đến sô pha ngồi,

– Nói đi, hôm nay đến nhà em, có chuyện gì vui?

– Trịnh Nghị gần đây có hay xuất hiện trước mặt cô không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hạ Thiên – Quyển 1
Khi thấy bộ dạng Hạ Thiên giống như không muốn chữa bệnh cho Tam thúc thì Liễu Vân Mạn cũng không biết làm gì hơn, nàng biết rõ chuyện này không nên trách Hạ Thiên, ai bảo Tam thúc nói hắn là kẻ lừa đảo. Nhưng Liễu Vân Mạn cũng không thật sự lo lắng, vì Hạ Thiên chỉ nói không muốn chữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Quan Trường – Quyển 12
Thang Đại Thiếu mặc dù là tay chân của Ngưu Lâm Quảng, địa vị cao hơn Tu La, nhưng Tu La mới là cánh tay đắc lực của Ngưu Lâm Quảng, Thang Đại Thiếu so sánh với y, vẫn còn thua kém nhiều. Tu La không những thân thủ tốt, hơn nữa y lòng lang dạ sói, trước khi y làm việc cho Ngưu Lâm Quảng, từng làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân