Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 7 » Phần 179

Quan Trường – Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 179

Hạ Tưởng hơi sửng sốt, không đúng, theo lộ tuyến trước, nước lũ sẽ đi vòng qua biệt thự hoa viên Tây Sơn, giờ sao lại chảy thẳng vào biệt thự hoa viên Tây Sơn, chẳng lẽ là ở giữa xảy ra sai sót gì?

Phía sau biệt thự Tây Sơn là núi có một thung lũng, sau đó được con người xây dựng thành vườn hoa, cảnh sắc tuyệt đẹp, nhưng chiều rộng nhất không quá trăm mét, chỗ hẹp nhất gần 50 mét, Hạ Tưởng bởi vì hiểu biết về thiết kế, nên tình trạng hậu hoa viên của biệt thự Tây Sơn như thế nào đều biết rõ, nếu là lãnh đạo khác, chắc chắn sẽ không nhớ được số liệu rõ ràng thế.

Nhưng đúng là bởi vì hắn nhớ số liệu rõ ràng, lại càng hiểu được tính nguy hiểm của nước lũ nếu đi qua vườn hoa phía sau biệt thự hoa viên Tây Sơn, bởi vì sau khi tụ hội trong thung lũng, nước lũ vốn phân tán sẽ tụ cùng một chỗ, tạo thành một vòi rồng, đến lúc đó sức mạnh của dòng mước sẽ tăng vô số lần, trước mắt chỉ có không đến 300 người, chắc chắn không ngăn cản được sức nước lớn như thế, dưới sự xung kích của đợt sóng đầu tiên, không chừng toàn bộ phòng tuyến sẽ tan tác.

Hơn nữa, sau khi qua thung lũng tụ hội động năng, tốc độ dòng nước sẽ nhanh hơn rất nhiều, từ biệt thự hoa viên Tây Sơn đến địa điểm bơm thoát nước, chỉ có 2 km, quãng đường 2 km thì nước lũ đi đến chỉ vài phút mà thôi, trong vài phút đó lực lượng cảnh sát đến trợ giúp sẽ không di chuyển tới kịp.

Trong nháy mắt Hạ Tưởng làm ra một quyết định bất đắc dĩ buông tay!

Không buông tay thì làm sao bây giờ, không thể trơ mắt nhìn anh em công nhân ở trước mắt, còn có Trần Thiên Vũ, Tiêu Ngũ không công táng thân vào dòng nước, huống chi còn có Biện Tú Linh ở đây, thời khắc mấu chốt, không thể để phụ nữ lấy thân mình thử nguy hiểm. Nam nhân đổ máu lưu mồ hôi không là gì, nếu để một nữ nhân cũng mạo hiểm đi theo, không phải phong cách của hắn, cũng là sự sỉ nhục của quận Hạ Mã!

Hạ Tưởng giơ tay lấy loa công suất lớn, hơi lấy giọng hơi chua xót nói:

– Các đồng chí, các anh em công nhân, nghe lệnh của tôi, bây giờ lập tức rời khỏi nơi bơm thoát nước, tất cả bỏ lại, lập tức di chuyển lên bãi đất trên cao, lập tức hành động!

Tiếng nói Hạ Tưởng truyền đi xa xa, ở nơi đồng ruộng trống trải mà vang vọng, tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc, đứng im tại chỗ không hiểu vì sao Hạ Tưởng đột nhiên làm ra hành động như vậy.

– Không thể vứt bỏ được, Bí thư Hạ, chúng ta sẽ giữ được!

Bản thân Hùng Hải Dương làm việc hăng say, cảm thấy tự hào vì bản thân có thể bảo hộ sông Hạ Mã, đột nhiên bị mệnh lệnh Hạ Tưởng làm khiếp sợ, không thể tin được lỗ tai của mình.

Trong ấn tượng của ông, cho tới bây giờ tính cách Bí thư Hạ là không chịu thua, trong lũ lụt ở huyện An, khoảnh khắc cuối cùng đã cứu được lão Tiền, sau khi bị nước lũ cuốn đi, cũng kiên trì tới cuối cùng, chưa bao giờ buông tha hy vọng muốn sống, hôm nay vì sao phải buông tha cho sự cố gắng chống lũ lâu như vậy?

Tất cả mọi người không hiểu, đều mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng cổ họng có chút nghẹn ngào, trước mắt đều là anh em đồng chí tốt mà hắn tin cậy nhất, là lực lượng thân thiết nhất của hắn, bằng hữu tin cậy nhất, chính vì như thế, hắn không muốn để cho bọn họ phải hy sinh gì, quan trọng là, có khả năng dù hy sinh mạng người cũng ngăn không được nước lũ tấn công.

Hy sinh vô nghĩa, thật sự không đáng giá.

Hắn cố nén sự bi thương và bất đắc dĩ từ đáy lòng, mặc kệ là làm sai thế nào, mặc kệ quyết định của Phó Tiên Phong có bao nhiêu sai lầm, về sau tính nợ thế nào là chuyện từ nay về sau, lúc này, phải đảm bảo các anh em nhiệt huyết ở đây bình an, sao phải vì sai lầm của Phó Tiên Phong, để cho anh em công nhân phải mất mạng? Sông Hạ Mã đổ vào quận Hạ Mã, làm ngập thành một đại dương mênh mông, chỉ tổn thất về tài sản, không có ai bị chết, lũ lụt cùng lắm lại phá hủy kinh tế vùng sông Hạ Mã, khiến hắn có vết đen trong chính trị, nhưng ngay cả như vậy, so với sinh mạng 300 người trước mắt có khả năng biến mất thì vẫn tốt rất nhiều.

Hắn gánh không nổi việc để cho 300 người mạo hiểm sinh mạng cứu sông Hạ Mã, phiêu lưu quá lớn!

Hạ Tưởng đắn đo suy nghĩ, trầm mặc hơn mười giây, nói lời thành khẩn, tình ý sâu xa:

– Nước lũ tiến tới rất hung mãnh, khả năng chúng ta không ngăn được, và khả năng toàn bộ chúng ta bị cuốn vào sông Hạ Mã, cũng ngăn cản không được bước tiến của nước lũ. Mọi người đều là đứa con quý báu của cha mẹ, đều là những người cha tốt của những đứa con, đều là anh em tốt của tôi, tôi không thể để cho mọi người có một chút sơ xuất, sinh mạng mỗi người đều vô cùng quý giá, mọi người ai có một chút sơ xuất, đều là sai lầm của tôi. Chúng ta lui lại, sông Hạ Mã … Khó giữ nữa!

Hạ Tưởng gần như rơi lệ, Hùng Hải Dương mang đến hơn 200 công nhân, một nửa hắn đều biết, đều là anh em công nhân lúc hắn ở huyện An quen biết. Một nửa thì không biết, nhưng đều là thanh niên trên dưới 20 tuổi, bọn họ vốn lúc này không nên ở đây, chống lũ cứu tế, bảo hộ sông Hạ Mã, đều không phải là chức trách của bọn họ, bọn họ cũng chẳng được thù lao, không để ý sinh mạng nguy hiểm mà chiến đấu hăng hái ở tuyến đầu, vì là cái gì? Tất cả đều là bởi vì Hùng Hải Dương nhiệt thành đối với hắn, tất cả đều là anh em công nhân tín nhiệm cá nhân y mà ủng hộ.

Cho nên bất cứ một người nào nếu chẳng may có bất trắc gì, thì hắn đều không chấp nhận được.

Hùng Hải Dương qua tiếp xúc với Trần Thiên Vũ, biết tầm quan trọng của dòng sông này đối với quận Hạ Mã, biết Hạ Tưởng quyết tâm bảo vệ sông Hạ Mã. Hiện tại thấy Bí thư Hạ lo lắng bọn họ sẽ bị thương tổn mà buông tay việc bảo vệ sông Hạ Mã, y có thể cảm nhận được sự đau lòng và bất đắc dĩ của Bí thư Hạ.

Hùng Hải Dương lớn hơn Hạ Tưởng mười tuổi, ở mặt ngoài y tuy rằng vẫn kính trọng Hạ Tưởng, nhưng trong lòng không có xem Hạ Tưởng thành lãnh đạo, mà giống như là thành người thân, trở thành cháu trai của mình, dù y biết mình không dám trèo cao, nhưng ở sâu trong tâm là thực sự yêu thích và kính nể Hạ Tưởng. Hạ Tưởng gặp nạn, y chưa từng có hai lời, chưa bao giờ tính thù lao, cũng không nghĩ có nguy hiểm hay không. Không có Hạ Tưởng, vốn không có y ngày hôm nay, mà Hạ Tưởng thì vẫn trợ giúp y, nhưng chưa từng có yêu cầu y hồi báo gì cả.

Y cũng không có gì có thể hồi báo Bí thư Hạ, ngoại trừ sức lực của một nhóm người, là một nhóm công nhân chịu nghe y chỉ huy!

Hôm nay, thấy được Bí thư Hạ bất đắc dĩ và đau lòng, Hùng Hải Dương trong lòng khó chịu, y liều mạng toàn lực hô to một tiếng:

– Bí thư Hạ, cậu từng nói, làm việc phải đến nơi đến chốn, hiện tại chúng ta đã làm một nửa, không thể vứt đi tất cả. Cậu là bí thư quận Hạ Mã, là bí thư của chúng tôi, quận Hạ Mã là nhà của chúng tôi, bảo vệ nhà mình, ai cũng không thể lùi bước, lùi bước thì không phải đàn ông! Có đúng không các anh em?

– Đúng!

Mấy trăm người cùng nhau hô to, vang vọng trong không trung, tạo ra rất nhiều tiếng vọng, làm cho tâm trạng mọi người càng kích động.

Biện Tú Linh lần đầu tiên biết được tình cảm chân thành tha thiết giữa đàn ông với nhau, làm cho cô cũng là dâng trào xúc động, chỉ cảm thấy máu chảy ngược lên, hai mắt căng ra khó chịu, trong lòng buồn bã.

Mắt Trần Thiên Vũ đã ươn ướt.

Mắt Tiêu Ngũ cũng vậy.

Hoàng Kiến Quân cúi đầu, không muốn trước mặt cấp dưới lộ ra sự yếu đuối, bởi vì mắt ông cũng muốn rơi lệ.

Hạ Tưởng không có rơi lệ, bởi vì hắn đã nghe được tiếng ầm ầm, cảm nhận được tiếng gió gào thét trước khi nước lũ tiến đến, thổi tới trên mặt, lạnh lẽo mà đau rát, nước chưa tới, gió tới trước, có thể thấy được uy lực của nước lũ quả thật kinh người.

Tất cả công nhân đều sợ ngây người, quay đầu lại nhìn về phía xa xa đường chân trời, mắt thường chỉ có thể thấy được một cơn thác lũ đang điên cuồng lao đến, tất cả mọi người cảm giác được gió lốc lạnh như băng cùng tiếng nước đinh tai nhức óc, đều trợn mắt há hốc mồm không nhúc nhích!

Hạ Tưởng hô to một tiếng:

– Nghe lệnh của tôi, tất cả mọi người chạy mau!

Hùng Hải Dương không nhúc nhích, lão Tiền không nhúc nhích, Trần Thiên Vũ không nhúc nhích, Tiêu Ngũ không nhúc nhích, Biện Tú Linh không nhúc nhích, tất cả công nhân, hơn 300 người đàn ông nhiệt huyết, không ai nhích một bước.

Bởi vì Hạ Tưởng không nhúc nhích!

Hạ Tưởng biết rằng, hắn không chạy, tất cả mọi người sẽ không chạy. Nhưng hắn là bí thư, là chủ quản mọi người ở đây, làm sao có thể là người đầu tiên chạy đi khi thấy đại nạn đang tới? Hạ Tưởng nóng nảy, trong tình thế cấp bách hắn đã làm ra hành động làm cho rất nhiều người đều không tưởng tượng đến, “Bộp” một tiếng mà quỳ gối trong bùn nước, khàn cả giọng:

– Tất cả chạy mau, coi như tôi cầu xin mọi người đấy!

Tiêu Ngũ cách Hạ Tưởng gần nhất, kéo Hạ Tưởng đứng dậy, không kéo được, y cũng là xúc động, bi thương mà quát to một tiếng:

– Lãnh đạo, anh không đi, chúng tôi đều không thể đi!

Y cứng rắn mà cũng quỳ gối phía sau Hạ Tưởng.

Trần Thiên Vũ nhớ không rõ bao nhiêu lâu rồi mình không chảy nước mắt , giờ khắc này, rốt cuộc không kìm nổi nước mắt bay theo gió, cũng quỳ xuống ở trước mặt Hạ Tưởng:

– Bí thư Hạ…

Muốn nói gì đó lại nói không nên lời, cổ họng như bị cái gì chặn lại, khó chịu đến muốn chết.

Lão Tiền ngã tới trước mặt Hạ Tưởng:

– Bí thư Hạ, anh không đi, tôi chết cũng không đi.

Hùng Hải Dương định nói gì rồi lại thôi, cắn chặt môi, môi bị cắn đến chảy máu, quay đầu lại nhìn nhóm công nhân một cái, quay người lại, hai tay ôm chặt lấy nhau để trước ngực, thẳng người mà quỳ xuống:

– Bí thư Hạ không đi, lão Hùng tôi và hơn 200 anh em dù chết cũng muốn chết ở chỗ này!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 19
Nhân vật chính trị, đang ở bên trong chính trị, mỗi lần có sự kiện quan trọng, muốn không đề cập tới lập trường muốn không vào đội đều không được. Mặc dù là chính trị của bản thân yêu cầu, hay là chính trị của trận doanh yêu cầu, hoặc là xuất phát từ việc biểu đạt yêu cầu của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân