Bị kẹt bên trong một loạt đòn đánh mạnh của Hạ Tưởng, cuối cùng Nguyên Minh Lượng đã bị rối loạn trận tuyến, mất đi sự tự tin và trấn tĩnh ngày xưa.
Gã lại mời họp hội nghị quản lý cấp trung tầng trở lên, nghiên cứu đối sách, thảo luận bước thu mua tiếp theo là nhằm vào Công ty Bất động sản Văn Thái hay là Công ty Bất động sản Nam Tân và Quảng Hạ. Tập đoàn Đạt Tài thì để sau, vì Sơn Thủy Tương Liên Thành cần số vốn đầu tư không nhỏ, tạm thời gã chưa muốn sử dụng số vốn của Triệu Tiểu Phong. Một khi sử dụng nó thì sẽ không còn đường lùi.
Thậm chí Nguyên Minh Lượng vẫn còn ảo tưởng có thể trả lại đầy đủ toàn bộ số vốn đó, gã là thương nhân, mục đích căn bản là theo đuổi lợi nhuận lớn nhất có thể, vừa nghĩ tới phải tặng không công cho Triệu Tiểu Phong một ít lợi nhuận thì đau lòng khôn xiết.
Cuối cùng sau khi nghiên cứu, hội nghị quyết định bắt tay vào thu mua căn hộ của Công ty Bất động sản Văn Thái trước tiên.
Tốt nhất là phải lấy được tất cả các căn hộ trong tầm khống chế của mình, thì mới có thể hô mưa gọi gió trên thị trường được. Cuối cùng ra quyết định là cử Khương Bân đại diện Công ty Thương mại Trường Cơ đến tiếp xúc bước đầu với Triệu Khang.
Sau khi tan họp, Nguyên Minh Lượng vẫn còn buồn bực vì không hiểu rốt cuộc Phó Tiên Phong bận việc gì, sao vẫn chưa gọi điện thoại lại cho gã ? Bình thường khi gã gọi điện thoại cho y, Phó Tiên Phong hết bận, có thời gian rảnh khẳng định là sẽ gọi lại cho gã. Gã đang chuẩn bị gọi lại thì đúng lúc một cách ngạc nhiên thấy điện thoại của Phó Tiên Phong gọi tới.
– Minh Lượng, tìm tôi có việc hả ? Vừa rồi Ban Tổ chức cán bộ tìm tôi nói chuyện tiếp nhận bổ nhiệm chức vụ Thị trưởng.
Giọng nói của Phó Tiên Phong lộ rõ sự phấn khởi, tuy đã sớm biết được việc chọn người lên làm Thị trưởng rồi, nhưng dù sao vẫn chưa chính thức, hiện giờ Ban Tổ chức cán bộ đã ra mặt tìm y nói chuyện, xem như là bước đáng mừng đầu tiên, thể hiện ngai vàng Thị trưởng rốt cuộc là không thể chạy đi đâu được. Y cũng muốn một bước mà vào được danh sách cán bộ cấp Phó chủ tịch tỉnh, làm sao mà kìm hãm được sự mừng vui trong lòng được ?
– Giá cả bắt đầu phiên giao dịch của hai khu đô thị Đông Mỹ Tây Lệ cũng là thấp hơn dự đoán của mọi người. Chắc hẳn Phó bí thư Phó cũng biết, hiện tại bốn phía chúng ta đều là địch, ngài nói không tăng mức độ tiến hành tiếp thị khuyến mại nữa sao ?
Nguyên Minh Lượng hỏi một cách thăm dò, kỳ thật trong lòng gã cũng tính toán, có điều xuất phát từ tôn trọng Phó Tiên Phong mới nói như vậy.
– Một công ty giá thấp là thấp, ba công ty giá thấp cũng vẫn là thấp, khác nhau không lớn, hơn nữa vị trí trên thị trường của bọn họ đã được xác định chuẩn rồi, không có xung đột lớn với các khu chung cư chúng ta đang có trong tay, tôi cảm thấy không cần phải tăng cường mức độ tiến hành tiếp thị khuyến mại, nếu không thì chẳng khác nào cuộc chiến giá cả chính diện. Thực ra cho dù đấu giá cả trực diện cũng không sợ, hiện tại cho dù tất cả các nhà đầu tư khai phá hợp lại cũng không bằng thực lực của chúng ta. Tuy nhiên kinh doanh thì phải có lời, không phải là vì dỗi hờn…
Lời nói của Phó Tiên Phong khiến Nguyên Minh Lượng nhìn y với cặp mắt khác xưa, vốn gã tưởng rằng Phó Tiên Phong sẽ đề xuất tiếp tục cuộc huyết chiến với đối phương đến cùng, nhưng không ngờ Phó bí thư vừa mới tiếp chuyện của Ban Tổ chức cán bộ để chuẩn bị thăng lên làm Thị trưởng thì Phó bí thư Phó đã liền muốn bày mưu tính kế sao ? Chẳng lẽ chức vụ chính trị vừa tăng cao thì liền tăng luôn cả chỉ số thông minh của con người sao ?
Hoặc có thể nói là tăng cao tầm nhìn của một con người sao ?
Phó Tiên Phong cảm thấy mãn nguyện thỏa thuê. Khi đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư, y chẳng cảm nhận được gì, nhưng thấy được ngồi lên ngai vàng Thị trưởng gã liền có một chút cảm giác nắm giữ được thành phố Yến, phóng tầm mắt lên tỉnh Yến, dường như trong nháy mắt, tầm mắt trống trải đi rất nhiều, đồng thời, hoài bão cũng trở nên rộng lớn hơn không ít. Đối với chuyện các nhà đầu tư khai phá ùn ùn dùng thủ đoạn tiếp thị khuyến mại để hạ giá, ngược lại y cảm thấy bình tĩnh đến thần kỳ, khác xa so với sự nôn nóng và bối rối của Nguyên Minh Lượng chính là y cho rằng, đây chỉ là một trò khôi hài nhỏ để gây náo loạn thôi, sẽ không tạo được sóng gió lớn.
Thương nhân thì luôn trục lợi, chẳng ai qua được cửa ải tiền bạc, sở dĩ lấy giá thấp gia nhập thị trường chỉ là một mánh lới thôi, không bao lâu sau sẽ tự động tăng giá cả. Giai đoạn đầu là vì muốn tạo nên tiếng tăm, bán một ít căn hộ đầu thừa đuôi thẹo, còn những căn hộ tốt ở tầng trệt thì khẳng định là sẽ không bán tháo với giá thấp.
Bởi vậy Phó Tiên Phong lại trấn tĩnh một cách thần kỳ, đầu tiên là khuyên Nguyên Minh Lượng đừng hoang mang, sau đó lại bảo Nguyên Minh Lượng bình tĩnh đối phó, kiên nhẫn chờ thời cơ, không tin mấy nhà đầu tư khai phá này có thể kiên trì mà giữ giá thấp như thế này hai tháng liền.
Nguyên Minh Lượng cười ha hả:
– Xem ra Phó bí thư Phó sắp biến thành Thị trưởng Phó thì quả nhiên là tầm mắt cũng cao hơn, hoài bão rộng hơn, được, chúng ta sẽ bình tĩnh, tiếp tục duy trì chính sách tiếp thị khuyến mại hiện giờ, đồng thời trước tiên lấy được căn hộ của Công ty Bất động sản Văn Thái vào tay, đề xuất việc thu mua, chỉ cần thu mua được một công ty, nâng cao giá cả lên một cách thích hợp, mấy công ty khác sẽ không thể ngồi yên, liên minh giá cả sẽ sụp đổ.
– Ha ha, được, cứ làm như vậy đi, dù sao chúng ta cũng đang dư giả tiền vốn, đấu thực lực, ai có thể so bì với chúng ta được ? Vốn lưu động ba tỷ tệ, Minh Lượng, vậy là đủ gây nên sóng to gió lớn ở quận Hạ Mã rồi, còn phải sợ bọn họ sao, ha ha !
Phó Tiên Phong hứng chí vừa lòng cười ha hả.
Con người sinh ra đã theo đuổi quyền lực, vừa giàu có lại có quyền lực, Hiện tại, Phó Tiên Phong chính là sắp nắm được quyền to, lợi nhuận lớn cũng sắp tới tay, liền tỏ ra một kiểu khí thế hào phóng như nắm được giang sơn:
– Minh Lượng, tối nay gặp nhau đi, tôi mời Phó Bí thư Thôi, Trưởng ban Mã và vài vị ủy viên thường vụ ở Thành ủy nữa, anh cũng đến chúc mừng một chút đi.
– Được.
Nguyên Minh Lượng cũng bị cảm xúc của Phó Tiên Phong lôi cuốn, tâm trạng cũng tốt hơn. Sau khi Phó Tiên Phong thành Thị trưởng, toàn bộ thành phố Yến rơi vào tay y, ai có thể làm gì được y chứ ? Trước mắt không còn sợ khó khăn nữa, sóng gió to lớn gì gã cũng đã từng trải qua, chỉ là một con sông Hạ Mã nho nhỏ ở quận Hạ Mã, chẳng lẽ con sông Hạ Mã chiều rộng có trăm mét này có thể lật đổ được chiến thuyền to lớn của gã sao ? Lúc nào nên phóng khoáng thì nên phóng khoáng, ngày nào cũng cẩn thận dè dặt thì sống mệt mỏi lắm.
Đồng thời Nguyên Minh Lượng lại nghĩ đã lâu không đụng tới phụ nữ, không khỏi ngứa ngáy trong lòng, liền nghĩ đêm nay sau khi uống rượu, tìm một trung tâm tắm hơi, kiếm hai mỹ nữ vui vẻ chút. Nghe nói có một cặp chị em đẹp như hoa mới tới Dao Trì, sắc đẹp hơn người, đêm nay tiêu pha phá phách một chút, vung tiền như rác để mua nụ cười của mỹ nhân. Đúng vậy, sợ cái gì chứ, đừng nói cả quận Hạ Mã này, cho dù cả thành phố Yến, ai có nhiều tiền, thế lực lớn như gã ?
Nguyên Minh Lượng liền vô cùng chờ mong chuyện tuyệt vời sau cuộc gặp mặt buổi tối.
So sánh với Nguyên Minh Lượng lòng tràn đầy vui mừng thì tâm trạng của Hạ Tưởng lại vô cùng bình tĩnh, chính là vì hắn vừa nhận được một cuộc điện thoại quan trọng vô cùng – ông cụ Ngô đích thân gọi điện thoại tới nói cho hắn, bảo hắn ngày mai lên Bắc Kinh một chuyến, mẹ con Liên Nhược Hạm sẽ đi Mỹ, muốn hắn đến tiễn.
Liên Nhược Hạm muốn đi Mỹ để xử lý chuyện công ty, đã là chậm lại vài ngày so với kế hoạch, Hạ Tưởng cũng sớm có ý định đến Bắc Kinh tiễn đưa, nhưng ngày xuất phát đi thì ông cụ Ngô lại gọi điện thoại đến báo, mà không phải là Liên Nhược Hạm gọi điện báo, Hạ Tưởng liền biết là ông cụ tìm hắn có việc, muốn gặp mặt hắn nói chuyện.
Thời điểm nhìn như có vẻ không có gì huyền diệu, nhưng trên thực tế, có thể liên quan đến chuyện bổ nhiệm Thị trưởng thành phố Yến và Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy. Hạ Tưởng cũng có nghe tin, sáng hôm nay, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã ra mặt tìm Phó Tiên Phong nói chuyện, chính là chuyện bổ nhiệm chức vụ Thị trưởng của Phó Tiên Phong, đồng nghĩa với việc đây là bước đầu tiên theo trình tự.
Ban Tổ chức cán bộ đã ra mặt nói chuyện, nói cách khác, việc Phó Tiên Phong đảm nhiệm chức vụ Thị trưởng là chuyện ván đã đóng thuyền, sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.
Đồng thời, Tỉnh ủy cũng nhận được thông báo của Ban Tổ chức trung ương về việc tiến hành thông báo với tỉnh ủy chuyện bổ nhiệm Trưởng ban thư ký Tỉnh Ủy. Khi thời cơ chín muồi sẽ khởi động trình tự bổ nhiệm, chính thức tuyên bố ra bên ngoài.
Mặc dù Khâu Tự Phong và Mai Thái Bình khăng khăng không nói ra ứng cử viên cho chức vụ Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy rốt cuộc là ai, nhưng sau khi Hạ Tưởng nhận được tin tức từ Tỉnh ủy, thì cũng vui mừng mỉm cười, cũng giống như dự đoán của hắn, chính là nguyên Phó bí thư Thành ủy thành phố Yến, Vương Bằng Phi, chú của Vương Lâm Kiệt !
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |