Thôi Hướng và Phạm Duệ Hằng xấp xỉ tuổi nhau, Phạm Duệ Hằng đã là chủ tịch tỉnh, dần từng bước cũng có thể làm đến bí thư tỉnh uỷ. Y không được, nếu y không đánh cược một ván, không gây được sự chú ý của cấp trên, nói không chừng ngay cả chủ tịch tỉnh cũng không làm được, chứ đừng nói đến bí thư tỉnh uỷ. Phó bí thư cách ngai vàng chủ tịch tỉnh cũng còn một phần khoảng cách. Phần lớn phó bí thư cả đời đều dừng lại ở vị trí phó bí thư, e cũng không tiến lên một bước. Tào Vĩnh Quốc chung quy vẫn chỉ là bí thư Thành uỷ. Cách cấp phó tỉnh vẫn còn một khoảng cách, càng không thể phỏng đoán được cách nghĩ phức tạp của Thôi Hướng. Nhưng có một điểm ông sẽ kiên trì, chính là biết trước khi ông rút về, cố gắng nâng Hạ Tưởng đến cấp sở !
Năm nay Hạ Tưởng 26 tuổi rồi, vừa thăng lên cấp cục, cũng có thể coi là tốc độ thăng quan hạng nhất rồi. Có điều so sánh với tầng cao ở Bắc Kinh, có người mới 27 tuổi đã là cấp Phó giám đốc sở thì Hạ Tưởng cũng không coi là quá nổi tiếng. Đương nhiên, ở tỉnh Yến mà nói, con đường thăng tiến của hắn đúng là lên nhanh như tên bắn. So với toàn quốc, cũng khiến người khác nhìn chăm chú. Cho nên theo Tào Vĩnh Quốc thấy, trước khi ông về hưu, cho dù Hạ Tưởng có bị chút cản trở nhỏ, thăng lên chức Giám đốc sở có lẽ không thành vấn đề.
Tào Vĩnh Quốc liền động viên Hạ Tưởng mấy câu. Để sau khi Hắn đến văn phòng tỉnh uỷ, cũng yên tâm làm việc, không nên đem theo nỗi buồn, càng không nên oán trách hay gì đó.
Hạ Tưởng cười nói:
– Xin bác Tào cứ yên tâm. Trong lòng cháu rất rõ nên làm như thế nào. Tỉnh uỷ là trung tâm quyền lực của toàn tỉnh, là nơi quan trường cao nhất toàn tỉnh, cháu đến đó dù chỉ là một tạp vụ, cũng coi như đứng trên đỉnh núi. Lên cao mới có thể nhìn xa. Đúng lúc có thể mượn cơ hội xem thêm phong cảnh nhiều nơi xa.
Tào Vĩnh Quốc cười vui vẻ:
– Ý kiến hay, càng lên cao tầm quan sát càng rộng, cũng có thể sáng tỏ những dự kiến trong lòng. Hãy nhớ, bất cứ khi nào không nên có thái độ với tổ chức. Cho dù sắp đặt làm việc ở cương vị nào, đều cần kiên định ủng hộ quyết định của cấp trên, không được có bất cứ biểu hiện bất mãn.
Hạ Tưởng gật gật đầu.
Đối với phép tắc trên quan trường, hắn đã khắc ghi trong lòng. Chỉ cần việc mà tổ chức quyết định, cho dù cá nhân không bằng lòng vẫn bắt buộc phải biểu hiện phục tùng tuyệt đối. Bằng không có ý chống đối, sẽ rơi vào tầm mắt lãnh đạo cấp trên, liền thành người không hiểu việc, không tuân theo sếp đặt, trên thực tế rất nhanh sẽ bị đưa vào lãnh cung.
Người trong quan trường, chìm nổi là việc thường tình, phải chịu thử thách và cô đơn, nếu không, sẽ không có con đường phía trước.
Lại nói một chút đến tình hình trước mắt, Hạ Tưởng cũng quan tâm hỏi thăm tình hình thành phố Bảo một chút, nói tới nói lui, liền nhắc tới Thịnh Đại làm Chủ tịch huyện của huyện Nghĩa
Nhắc tới Thịnh Đại, Tào Vĩnh Quốc cười:
– Y đến tìm bác hai lần, bác cũng nghe cháu nói qua tên của y. Công việc của y ở huyện Nghĩa cũng không tồi, bí thư huyện uỷ cũng khen ngợi năng lực của y, nghe nói hai người cũng rất hợp nhau, ít nhất không có mâu thuẫn gì. Thịnh Đại là người khá thận trọng, làm việc có trật tự.
Nghe bác Tào tán thành Thịnh Đại, Hạ Tưởng cười gật gật đầu. Hắn cũng khá xem trọng Thịnh Đại. Một ngày nào đó, Thịnh Đại còn có thể từng bước tiến lên vị trí cao hơn.
Hai người nói chuyện gần nửa tiếng, sau cùng mới tiện nói mấy câu việc hôn lễ. Hạ Tưởng liền cười thầm, đàn ông rốt cuộc vẫn là đàn ông, nếu là cô Vương, khẳng định lời nói ra toàn là chuyện hôn lễ. Đương nhiên, người trong quan trường cuối cùng vẫn là người trong quan trường, nói tới nói lui, tất cả đều là chuyện của quan trường, trong giây phút quan trọng sắp tiến hành hôn lễ, hai người đều không nhắc tới hôn sự, ngược lại nói tới tình hình trước mắt, chợt nghĩ lại cũng rất thú vị.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-4-full/
Chẳng mấy chốc, ngày kết hôn đã tới.
Vì đã tổ chức nghi lễ đính hôn rồi, giống như là diễn thử nghi lễ kết hôn, cho nên mọi việc trong nghi lễ kết hôn diễn ra rất thuận lợi. Có điều khách đến so với khi đính hôn, lại càng đông hơn. Lần trước đính hôn, huyện An có rất nhiều người không đến, hôn lễ lần này, toàn bộ uỷ viên thường vụ huyện An đều đến.
Tiếp đó là thành phố Yến, cũng là bí thư và Thị trưởng đều đến, khiến mọi người kinh ngạc. Kinh ngạc hơn là, uỷ viên thường vụ thành phố Yến cũng có bốn năm người đến, đều là những nhân vật cấp cao, khiến người ta phấn khích không muốn rời khỏi tiệc.
Lãnh đạo tỉnh có mặt gồm, phó chủ tịch thường trực tỉnh Mã Vạn Chính, phó chủ tịch tỉnh Tống Triều Độ, phó chủ tịch tỉnh Cao Tấn Chu. Nếu như sự xuất hiện của ba người trên không nằm ngoài dự đoán, thì sự xuất hiện của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mai Thái Bình, khiến mọi người có mặt giật mình. Mai Thái Bình quản lý mũ quan chức của toàn tỉnh, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, là nơi mà tất cả giới quan lại đang ngồi đều hướng về. Sự xuất hiện của Mai Thái Bình gây ra không ít xôn xao.
Mã Vạn Chính và Tống Triều Độ nhìn nhau cười, đối với sự xuất hiện ngoài ý muốn của Mai Thái Bình, cũng cảm thấy kinh ngạc, đồng thời rất tò mò đối với các mối quan hệ bí mật của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng này toàn khiến người khác kinh ngạc thích thú. Về cơ bản những nhân vật đến cổ vũ ngày đính hôn lần trước đều có mặt, đã thế lại còn thêm vài nhân vật cấp cao hơn. Điều này khiến mọi người không kìm nổi than thở về năng lực của Hạ Tưởng. Trong thời gian ngắn, lại có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với vài vị quan cấp cao, Hạ Tưởng này rốt cuộc có cái gì tài giỏi hơn người, khiến các vị quan cao ở tỉnh thành đều xem trọng chứ ?
Rất nhiều người vừa khâm phục vừa hiếu kỳ đối với Hạ Tưởng, và còn có chút ghen tỵ trong lòng.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người ước ao với may mắn của Hạ Tưởng, cưới được người vợ như hoa như ngọc.
Hôm nay Tào Thù Lê mặc chiếc váy cưới trắng tinh, trang điểm đẹp như tiên, đứng ở cửa khách sạn đón khách, lôi cuốn rất nhiều cặp mắt. Hai bên má cô ửng hồng, đôi mắt như nước, giống như đoá hoa nở rộ lộng lẫy, đang hiện ra thời khắc đẹp nhất của đời người con gái.
Khách sạn Yên Kinh vì chuẩn bị cho hôn lễ, không chỉ toàn bộ trong ngoài toà nhà đều lau chùi sạch sẽ, còn đặc biệt cắm 1000 bông hồng ở bãi đỗ xe. Tất cả cây hoa đều được trồng lại, có thể nói là hao tổn tâm huyết. Với lại không chỉ nhà hàng tạm ngừng kinh doanh, ngay cả toàn bộ toà nhà đều dừng kinh doanh một ngày, thể hiện thành tâm thành ý, khiến Hạ Tưởng thấy cảm động trong lòng.
Hạ Tưởng mặc âu phục, tuy không quen lắm, nhưng cũng không thể không diện một chút, tóc vuốt keo, toàn thân đều hiện lên sự phấn khởi, trông bảnh bao hơn nhiều. Tào Thù Lê cũng phải nhìn mấy lần, trêu hắn:
– Cũng được, không quá mất mặt, đứng cùng em, người khác sẽ không nghĩ là phù rể.
Hạ Tưởng lẽ thẳng khí hùng liền nói:
– Nói gì thế ? Trước kia anh làm phù rể, mọi người đều nghĩ anh là chú rể. Từ đó trở đi không còn ai mời anh làm phù rể nữa, bởi vì anh hào hoa phong nhã làm cho chú rể xấu hổ, làm cho cô dâu suy nghĩ vẩn vơ.
– Xí, thổi kèn khen lấy !
Tào Thù Lê kéo tay Hạ Tưởng nói nhỏ vào tai hắn:
– Trên thế giới chính là vì có quá nhiều người tự yêu mình giống như anh, mới có cái gương, để cho các anh soi rõ gương mặt thực của mình.
Hạ Tưởng không hài lòng nói với Tào Thù Lê:
– Nói giống như nói người khác vậy, không phải nói anh đấy chứ ? Đã làm vợ thì mọi việc nên coi chồng làm chuẩn. Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, lấy cái đòn gánh em có thể gánh qua,
– Khụ khụ, đều đã kết hôn rồi nói ít vài câu giữ thể diện một chút, không nên tán tỉnh ve vãn ở trước cửa.
Nghiêm Tiểu Thì xuất hiện.
Đã một thời gian không gặp Nghiêm Tiểu Thì, dáng vẻ ăn mặc thanh lịch, trưởng thành thêm mấy phần, dịu dàng bớt đi mấy phần, ngược lại gầy hơn một chút. Có điều khí sắc vẫn tốt. Do gầy gò, đặc biệt là đôi mắt, vừa to vừa đẹp, giống như một dòng nước mùa thu sâu không thể lường, khiến người hễ không chú ý sẽ lạc trong đó.
– Nhận được Phó chủ tịch huyện Hạ chỉ bảo, đồ trang điểm của tôi buôn bán vừa mới chạy, có một chút khởi sắc, thị trường tương lai quả thật rất tốt, so với làm bất động sản thì thoải mái hơn nhiều. Thật lòng cảm ơn anh, Phó chủ tịch huyện Hạ.
Cô lại nhìn Tào Thù Lê. nói:
– Trên thế giới con gái xinh rất nhiều, nhưng hợp với anh nhất vẫn là em đó, Tào muội muội.
Quà tặng của Nghiêm Tiểu Thì là một bộ trang điểm nhập khẩu. Điều khiến Hạ Tưởng thấy lúng túng là, hắn tưởng đồ trang điểm để tặng Tào Thù Lê, không ngờ bên trong vẫn còn một bộ chuyên dùng cho nam.
Bạn bè không thân của giới công thương và quan trường đến cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề tiền biếu.
Hạ Tưởng bố trí một người chuyên nhận tiền biếu, bên cạnh còn có một người giám sát. Người nhận tiền biếu là Phùng Húc Quang, người giám sát bên cạnh là Cao Hải.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |