Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 88

Quan Trường – Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88

Hạ Tưởng hơi hơi xúc động, hắn không dám nói mình có cảm tình sâu sắc như thế nào với lão Cổ nhưng qua việc giao tiếp với Sử lão và Cao lão, hắn hiểu là sâu nội tâm của người già là một trái tim cô đơn. Bỗng chốc hắn quyết định, nói:

– Lão Cổ, xin bác cho phép cháu được gọi bác là lão Cổ, vì cách gọi này cháu thấy được thân thiết hơn, cho cháu cảm giác giống như lúc trước gặp bác. Xin thứ lỗi cho cháu vì không đáp ứng được yêu cầu của bác. Không phải cháu thấy làm thư ký đời sống của bác là không tốt, mà là cháu mới về Tỉnh uỷ tỉnh Yến, cảm giác vừa mới bắt đầu ổn định đã đột ngột rời đi không phải là tính cách của cháu. Cháu cũng muốn ở bên cạnh bác để học hỏi nhiều điều, vừa đúng dịp công việc ở phòng Tin tức của cháu không nhiều, chi bằng mỗi tháng cháu sẽ dành ra mấy ngày đến Bắc Kinh thăm bác, bác thấy thế nào ạ? Miễn phí hoàn toàn, còn mời bác ăn cơm nữa.

Lão Cổ ngây người, sau đó cười:

– Lấy lui làm tiến, được lắm đó tiểu Hạ, đầu óc nhanh nhạy lắm. Cậu cũng biết nếu tôi mà cố bắt ép cậu đến bên cạnh thì cậu cũng không thể nào ngăn cản, vì vậy chi bằng nhường một bước trước, để cho tôi không nỡ nhẫn tâm bắt ép cậu có đúng không?

Hạ Tưởng cười ha ha:

– Cháu thấy bác là quân nhân, chắc chắn sẽ không làm những chuyện sau lưng đâu ạ. Một là một, nếu có chuyện gì nhất định sẽ nói trước mặt.

– Được, tôi đồng ý.

Lão Cổ bỗng nhiên nghiêm mặt lại, nghiêm túc nói:

– Nhưng có một điểm thế này, chính là cháu không được vì lo chăm sóc cảm xúc của tôi mà làm ảnh hưởng đến công việc của mình, công việc bình thường nhất định phải hoàn thành xuất sắc, thừa ra thời gian thì mới có thể đến Bắc Kinh thăm tôi.

– Vâng, cháu ghi nhớ rồi ạ.

Hạ Tưởng làm bộ khiêm tốn, dáng vẻ như đang nghe giáo huấn.

– Thời gian bình thường bác cũng có thể đến thành phố Yến sống, Sâm Lâm Cư ở thành phố Yến có một viện an dưỡng có không gian, điều kiện rất tốt ạ. Bác mà đến đó thì cháu có thể cứ cách ba cách năm ngày đến thăm, tìm bác nói chuyện ạ.

Hạ Tưởng muốn chốt xong ước hẹn với lão Cổ, đỡ phải dây cà dây muối phức tạp.

– Ông nội, sao ông lại có hứng với anh ta thế?

Cổ Ngọc nhìn ra dụng ý của Hạ Tưởng, không vui nói:

– Cháu thấy anh ta tâm địa quá, nghĩ kế nhanh, nói chuyện thì cẩn thận, chặt chẽ không thể lọt qua, một chút cũng không thành thật. Cháu không thích anh ta.

Hạ Tưởng cũng không phản bác lại, khoát tay về phía Cổ Ngọc:

– Quá khen rồi.

Cổ Ngọc tức giận, giơ nắm đấm tới trước mặt Hạ Tưởng:

– Đồ mặt dày.

Lão Cổ cười ha ha:

– Có biết không, rằng ông chính là thích cái lúc cậu ta bất chợt hài hước như vậy. Tiểu Ngọc, cháu không đấu lại cậu ấy đâu, nên đừng làm khó tiểu Hạ nữa.

Cổ Ngọc “hừ” một tiếng:

– Hảo nữ không thèm đấu với nam.

– Hình như còn một câu tiếp nữa?

Hạ Tưởng giả bộ hết sức suy nghĩ.

– Nghĩ không ra nữa, là cái gì ý nhỉ?

– Ngốc, là chó khôn không đấu với gà!

Cổ Ngọc vậy là đã mắc mưu thốt ra khỏi miệng.

– Thật là thông minh.

Hạ Tưởng khoái chí.

Cổ Ngọc tỉnh ra, Hạ Tưởng là đang mượn lời để chửi mình nên tức giận đưa tay ra phía Hạ Tưởng, Hạ Tưởng vội nói:

– Con gái phải ra dáng thục nữ một chút chứ, không nên động chân động tay như vậy.

Cổ Ngọc tưởng thật nên ngoan ngoãn dừng tay lại, còn ra vẻ ngại ngùng chớp chớp mắt, nói:

– Thật ngại quá, tôi nhất thời kích động thôi, chứ thực ra tôi là cô gái ngoan hiền đấy.

Lão Cổ vui hết cỡ, nói liên hồi:

– Hay, hay. Xem ra tôi đúng là phải đến thành phố Yến ở một thời gian mất. Dù sao gần đây cũng không có việc gì mấy. Mà cũng hơi lạ, mấy người cấp dưới cũ cứ tìm tôi mời đến thành phố Yến ở, tôi đều ngại đi. Giờ cậu nói một chút thôi thì tôi đã động lòng rồi. Sau ngày mười năm tháng giêng này tôi sẽ đến.

Như đột nhiên nhớ ra cái gì, lão Cổ chuyển sang đề tài khác, hỏi:

– Tiểu Hạ, tôi cứ thấy cậu nên rời ra Tỉnh uỷ tỉnh Yến sẽ tốt hơn, công việc bên Bộ Ngoại thương cũng lớn lắm, Dịch Hướng Sư lại có thủ đoạn. Ông ta sẽ lợi dụng triệt để cơ hội điều cậu vào Bộ ngoại thương lần này, sẽ gây sự bất mãn của Hà Đông Thần về kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến. Nếu tôi đoán không lầm thì Hà Đông Thần sẽ lại thị sát tỉnh Yến thêm một lần nữa đó.

Quả nhiên sự suy đoán của lão Cổ và suy nghĩ của Hạ Tưởng giống nhau. Hạ Tưởng cũng hiểu là lão Cổ yêu mến và muốn bảo vệ cho hắn nên cảm kích nói:

– Cháu cám ơn bác đã yêu mến và quan tâm tới cháu, cháu thấy là khi mình biết có khó khăn mà vẫn tiến tới, thì mới có thể trong tình hình phức tạp phát hiện ra cơ hội mà bình thường không thể xảy ra.

– Kẻ chủ nghĩa cơ hội mạo hiểm.

Cổ Ngọc cười nhạt trước cách nói của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng không thèm để ý đến cô, mà chỉ đợi lão Cổ mở miệng.

Đối mắt lão Cổ hơi hơi nheo lại, sắc mặt không được tốt, nói:

– Chủ nghĩa mạo hiểm không dễ thực hiện, Chủ nghĩa cơ hội cũng không phải con đường chính đạo, nhưng tôi đã thử nghiên cứu qua lý lịch của cậu, phát hiện cậu có con đường chính trị, luôn trong những thời khắc quan trọng nhất lại như được thần giúp đỡ. Tiểu Hạ, cậu hãy nói thật với tôi, có phải cậu đang giấu diếm bí mật lớn nào không?

Hạ Tưởng vội lắc đầu:

– Không có đâu ạ, cháu có xuất thân rất trong sạch, làm gì có bí mật nào ạ? Chắc bác nghĩ nhiều quá lên thôi ạ. Nhiều lúc gặp nguy hiểm cháu cũng cố cắn răng chịu đựng. Đó cũng là xuất phát từ tấm lòng không thể chân thành hơn đối với sự nghiệp chủ nghĩa cộng sản mới có thể chịu đựng qua ải khó khăn ạ.

Lão Cổ hơi hơi lắc đầu, Cổ Ngọc thì lại lộ ra vẻ khinh miệt khi nghe Hạ Tưởng nói suy nghĩ của mình.

Hạ Tưởng đương nhiên là có một bí mật mà tất cả mọi người đều không biết, đó là cái gốc rễ để hắn sống yên tâm, tuyệt đối không truyền cho người ngoài, nếu không sẽ dễ bị Ban an toàn bắt lại và biến hắn thành đối tượng để nghiên cứu.

Nói chuyện với lão Cổ cũng phải mười mấy phút rồi, tiếng chuông điện thoại reo lên, vừa nhìn qua là biết Khâu Tự Phong gọi tới. Biết là người kia đang tưởng mình chơi trò mất tích nên Hạ Tưởng hướng về phía lão Cổ, cười xin lỗi, lão Cổ rộng lượng khoát tay:

– Cậu là khách nhà họ Khâu mời tới, nên nể mặt nhà họ Khâu trước quan trọng hơn.

Hạ Tưởng và lão Cổ vẫy tay chào nhau. Sau khi xuống xe, lão Cổ cho lái xe lái rời đi.

Cổ Ngọc không hiểu quay sang hỏi ông:

– Ông à, ông để anh ta làm thư ký đời sống, anh ta còn không chịu, tự cho mình là thanh cao chắc? Ông rõ ràng là nói cho anh ta biết tỉnh Yến sắp có biến động mà anh ta vẫn muốn ở lại Tỉnh uỷ tỉnh Yến, ông nói xem là anh ta có tích sự hay là không có bản lĩnh?

– Tiểu Ngọc, lẽ nào cháu không thấy nhà họ Khâu coi trọng cậu ta đến mức nào sao? Và mối quan hệ của cậu ta với nhà họ Mai cũng rất tốt. Nghe nói, cậu ta cũng có quan hệ với nhà họ Ngô nữa. Sao cháu không thử nghĩ sâu hơn một chút, một người không có gốc rễ, cơ bản thì sao lại có được mối quan hệ rộng rãi và được nhiều người yêu mến như vậy? Chính bản thân cậu ta đã có sẵn lực hấp dẫn khiến cho người khác dễ dàng tiếp nhận mình.

Lão Cổ như đang có suy nghĩ:

– Ông nghĩ là cậu ta có mắt nhìn, có gan làm, muốn ở trong cái loạn để kiếm lợi.

– Vậy thì mặc kệ anh ta đi, cháu thấy không nhất thiết phải tìm đến anh ta.

Cổ Ngọc vừa nói vừa nghịch nghịch miếng ngọc bội trên cổ mình.

– Không, ông thì càng ngày càng cảm thấy cậu ta mới là ứng cử viên thích hợp nhất.

Lão Cổ cười, trong nụ cười bất giác lộ ra khí thế và sự tự tin.

Nói tới Hạ Tưởng quay trở lại cửa khách sạn, vừa đúng lúc gặp Khâu Tự Phong vẻ mặt đang sốt ruột hết ngóng đằng tây rồi ngóng đằng đông nên tiến về phía trước, nói:

– Tự Phong, đừng tìm nữa, tôi ở đây này. Vừa rồi là đi tiễn người khác thôi.

Khâu Tự Phong hơi kinh hoảng pha giận dỗi nói:

– Khiến tôi phải mất công tìm cả buổi, tiểu Hạ, cậu chẳng biết điều gì cả. Trong ngày vui của tôi lại đi làm quen, lôi kéo quan hệ với người khác, không đúng cho lắm đấy?

Hạ Tưởng thấy anh ta có chút ngà ngà say nên cười:

– Được rồi, anh sắp say rồi kìa, mau mau vào động phòng với cô dâu đi, có chuyện gì ngày mai nói tiếp. Chiều mai tôi mới đi về, thời gian còn dài mà.

Thật ra Hạ Tưởng cũng biết, Khâu Tự Phong cũng không có chuyện gì để thổ lộ, vừa đón năm mới vừa cưới vợ thì đâu có tâm trí bàn chuyện khác với hắn? Chắc niềm vui sướng nhất của Khâu Tự Phong chính là thoả nguyện tiến thêm một bước nhỏ, được thăng làm Phó thị trưởng Uỷ viên thường vụ thành phố Bảo. Trước mặt mọi người trong gia tộc có thể hơi ngẩng cao đầu hãnh diện một lần. Tuy rằng không bì được với độ vênh váo của Phó bí thư thành uỷ Phó Tiên Phong, nhưng ít nhất anh ta cũng có ưu thế hơn về tuổi tác.

Hôm nay quả thật Khâu Tự Phong rất vui. Một là Hạ Tưởng đặc biệt đến cổ động cho anh ta, chứng minh hắn đã công nhận mình là bạn với hắn. Hai là bố mình có ấn tượng với Hạ Tưởng rất tốt, còn muốn mình giữ mối quan hệ tốt với Hạ Tưởng, có thể giúp ích cho nhà họ Khâu là tốt nhất, dù là không thể thì cũng nên duy trì mối hợp tác tốt đẹp. Ba là, sang năm sẽ được nhậm chức Phó thị trưởng thành phố Bảo, cũng coi như sự nỗ lực sau nhiều năm đã không bị thừa, còn được người trong gia tộc khen nữa, khen mình biết mượn thế mượn lực. Vì vui quá nên cũng uống nhiều hơn.

So sánh giữa những việc kể ra, niềm vui được kết hôn bị nhạt đi nhiều phần.

Công bằng mà nói, thật ra mới đầu Khâu Nhân Lễ không xem trọng Hạ Tưởng lắm, dù sao thì ông ta cũng chưa từng tiếp xúc với Hạ Tưởng, cho rằng Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là kẻ biết dở thủ đoạn, là nhân vật khôn lỏi một chút mà thôi. Khâu Tự Phong từ đối kháng đến thành hợp tác với Hạ Tưởng cũng chỉ do hắn ta có được thiên thời địa lợi mà thôi.

Nhưng sau khi Hạ Tưởng xuất hiện, được chứng kiến tận mắt Ngô Tài Giang và Mai Thái Bình thân thiện với Hạ Tưởng như thế nào, từ thái độ đối xử của Mai Thái Bình đối với Hạ Tưởng mới ý thức được hắn ta không đơn giản chút nào, có chỗ hơn người, nếu không sẽ không thể khiến nhà họ Ngô và họ Mai cùng lúc có hứng thú với hắn như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 34
Trước sau như một duy trì khoảng cách với Miêu Nghị, đây là phong cách của Yến Bắc Hồng. Miêu Nghị quen thuộc cũng không quá để ý. Nhìn thấy Bích Nguyệt trở về, Mộ Dung Tinh Hoa cười khẽ, cùng ở hữu viên, lại cùng rời đi nam nhân của mình, hai người phụ nữ đương nhiên có giao tình sâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ma Vương – Quyển 6
Tạo Lại Long Thể... U Ám sâm lâm, bên trong sơn cốc Hỏa Tuyệt chi địa mà Hỏa Diễm Đế Vương từng ở. Cách nhiều năm, sơn cốc này có núi lửa bộc phát, nham thạch đã đông lại vĩnh viễn không thay đổi màu đỏ nâu. Trong sơn cốc tựa hồ không cảm giác được vẻ u ám lạnh lẽo của U Ám sâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 12
Khi Lăng Tiếu bị phong ấn lúc trước gần một năm. Có không ít người trong trung vực tìm hắn, bởi vì Cổ gia Cổ Sát Lệnh đã phát, có ban thưởng to lớn, ai không đỏ mắt, thế nhưng mà không ai tìm được tung tích của Lăng Tiếu. Bọn họ chỉ biết Lăng Tiếu xuất hiện cuối cùng ở dược đô, sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân