Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 181

Quan Trường – Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 181

Trong mắt Hà Thần Đông toát ra ý tán thưởng.

Ý tưởng của Hạ Tưởng đúng thật là có thể thực thi, hơn nữa mục tiêu cũng không quá xa vời, không khó để thực hiện. Có thể nói, ánh mắt của Hạ Tưởng rất chuẩn, định vị sự phát triển của cảng Hoàng Mâu rất chính xác. Chàng thanh niên này còn chưa tới 27 tuổi, Hà Thần Đông không khỏi phải sinh ra một tia cảm thán, đúng là hậu sinh khả úy. Hiện tại, cái nhìn đại cục và năng lực của Hạ Tưởng đã có thể đảm nhiệm một cấp bậc Phó Thị trưởng của một thành phố cấp thị xã.

Hà Thần Đông gật đầu nói:

– Ý tưởng này đúng thật không tồi.

Tiếp theo ông ta lại chuyển sang đề tài khác:

– Vừa rồi cậu phản bác lại lời nói của Trình Hi Học rất đúng, nhất là các phân tích đối với các tập đoàn lũng đoạn. Ha ha, đưa ra một ví dụ thành lập Tổng công ty Kinh doanh Không khí, mặc dù có chút khoa trương nhưng đây là một hình tượng vừa rất sinh động lại vừa ý tứ, rất thú vị. Cậu cũng không có cùng quan điểm lý luận với Trình Hi Học, nếu có thể thì cậu cũng nên viết một bài viết để phản bác lại quan điểm của ông ta.

Hạ Tưởng không khỏi sửng sốt, ý tứ của Phó Thủ tướng là muốn hắn gia nhập vào đội ngũ của ông ta?

Thật ra, theo sự lựa chọn của hắn khi gia nhập vào tổ lãnh đạo thì cũng đã biểu lộ lập trường của hắn, bắt buộc phải kiên định đối với việc thi hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản xuất. Bài viết của Trình Hi Học biểu lộ ra mâu thuẫn của thượng tầng bắt đầu trở nên gay gắt, lựa chọn của hắn lúc này là phải tiếp tục tiến lên phía trước, không thể buông tha lập trường vốn có của mình, cũng không bởi vì một bài viết văn vẻ mà lui bước. Hơn nữa, hắn cũng đã đồng ý với Cốc Nho là sẽ viết một bài để phản bác lại tư tưởng này. Lúc này Phó Thủ tướng lại cố ý đề xuất, yêu cầu hắn đứng ra viết một bài phát biểu cái nhìn của hắn để phản kích quan điểm của Trình Hi Học, điều này cực kỳ hợp lý.

Bởi vì Hạ Tưởng là thành viên trong tổ lãnh đạo của việc điều chỉnh kết cấu sản xuất, lại là người thành công trong việc thúc đẩy sự thành công trong quá trình đàm phán với Tập đoàn Kodak và Công ty Đạt Phú, lúc này như biểu trưng của sự thực hành. Nếu như vậy, so với lý luận suông của Trình Hi Học thì cũng có phân lượng hơn chút ít.

Hạ Tưởng liền cười rồi liếc mắt nhìn Cốc Nho một cái. Hắn nói:

– Phó Thủ tướng, Cốc lão đã viết một bài rất mạnh mẽ để phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học rồi. Giáo sư cũng đã yêu cầu tôi viết một bài tương tự. Bây giờ ngài lại giao cho tôi thực hiện nhiệm vụ này, nếu vậy ngày mai tôi sẽ nộp bài viết của mình. Tuy nhiên, tôi cũng không phải là người có chuyên ngành kinh tế, cũng không xuất thân từ phóng viên nên chưa chắc bài viết đã có sự phản kích sắc bén. Tôi chỉ cố gắng dùng hết khả năng của mình trong bài viết thôi ạ.

Hà Thần Đông liền nói với Cốc Nho:

– Tốt, thầy trò Cốc lão và Hạ Tưởng phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học, đây sẽ là câu chuyện sẽ được ca tụng mãi trong giới học thuật.

Nói xong ông ta lại liếc mắt nhìn Dịch Hướng Sư một cái rồi nói:

– Hướng Sư, sau khi Cốc lão và Hạ Tưởng có bài viết, cậu xem trước một chút rồi sắp xếp.

Hà Thần Đông nói xong liền mượn cớ có việc phải đi ngay.

Hạ Tưởng cũng biết không có khả năng Hà Thần Đông quá để ý và đưa ra câu trả lời thuyết phục về đề xuất tuyến đường sắt nối ra biển của hắn. Hà Thần Đông là Phó Thủ tướng, sự vụ luôn bận rộn, ông ta có thể để bụng chuyện này là đã tốt lắm rồi. Lúc đó, chỉ chờ thời điểm Bộ Đường sắt đăng báo cáo lên, ông ta nói một tiếng vào lúc mấu chốt là đã có tác dụng rất lớn.

Phó Thủ tướng Hà vừa đi, Hạ Tưởng và Cốc Nho liền cùng nhau cáo biệt Dịch Hướng Sư và Ngô Tài Giang để quay về Viện Khoa học xã hội. Trước khi hắn rời đi, Ngô Tài Giang bắt tay Hạ Tưởng rồi nói:

– Hạ Tưởng, tối nay chờ điện thoại của tôi. Tôi có lời muốn nói với cậu.

Dịch Hướng Sư thì không nhiều lời với Hạ Tưởng, chỉ có căn dặn hắn rằng bài viết phải cố gắng cho tốt, giao nộp đúng hẹn cho ông ta. Tất nhiên Hạ Tưởng biết độ nặng nhẹ của việc này, bài viết của hắn giống như tờ danh trạng, có thể qua được cửa của Phó Thủ tướng Hà lần này thì chẳng khác nào chính thức lọt vào trong mắt của ông ta. Tuy nhiên, hắn cũng biết rất rõ rằng, từ nay tiền đồ chính trị của hắn sẽ gắn liền với nhịp thở của Phó Thủ tướng Hà.

Bởi vì bài viết lúc này của hắn để phản bác lại luận điểm của Trình Hi Học không chỉ đơn giản có nghĩa là tranh luận trong giới học thuật nữa, mà là dưới sự bày đặt mưu mẹo của Phó Thủ tướng Hà mà viết nên cũng có ý đồ chính trị trong đó. Vì thế, những người thuộc phe Trình Hi Học sẽ đưa hắn trở thành người của Phó Thủ tướng Hà, chỉ cần có một cơ hội sẽ đè hắn ra để làm thịt.

Sự tình trong chính trị thì luôn phải gia nhập vào trong một đội ngũ nào đó, nhưng đứng sai đội ngũ thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Cũng may là Phó Thủ tướng Hà là người chủ đạo trong việc điều chỉnh kết cấu sản xuất, Hạ Tưởng lại là thành viên trong Tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản xuất tỉnh Yến, có cùng một mục tiêu chung với Phó Thủ tướng Hà trong việc điều chỉnh kết cấu sản xuất. Cho nên, việc này chỉ cho phép thắng chứ không được bại. Thắng thì có trước mắt sẽ là vùng đất bằng phẳng, nếu bại thì triển vọng chỉ là một tiền đồ đen tối.

Tuy nhiên, từ cái ngày Hạ Tưởng tự nguyện gia nhập vào tổ lãnh đạo là hắn đã xác định đánh cuộc rằng công cuộc điều chỉnh kết cấu sản xuất nhất định sẽ thắng lợi.

Hạ Tưởng và Cốc Nho cùng nhau trở lại Viện Khoa học xã hội, Cốc Nho yêu cầu Hạ Tưởng tự mình đi thu thập một số tài liệu tra cứu, rồi lại cấp cho Hạ Tưởng một số chương trình yêu cầu Hạ Tưởng học, sau đó ông ta vùi đầu vào việc sửa chữa bài viết. Cuộc tranh luận hôm nay làm cho Cốc Nho hiểu rằng trong lúc bài viết của mình cũng không cần thiết phải sử dụng nhiều từ ngữ hoa mỹ, sử dụng những hình ảnh ước lệ, mà chỉ cần dùng ngôn từ sắc bén là được. Nói trắng ra là dùng ngôn từ cô đọng nhất, ngắn gọn nhất để trong mấy trăm từ phần mở đầu của mình nói rõ cho độc giả biết luận điểm của chính mình.

Hạ Tưởng cầm thời khóa biểu chương trình học mà Cốc Nho sắp xếp, đầu tiên là đến xem lịch học, sau đó tìm tòi qua một số tài liệu. Cơm trưa sau, còn một ít thời gian nên hắn nghiên cứu thêm tài liệu một lúc nữa, lúc này thì bài văn phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học đã đại khái được hình thành.

Vào thời điểm tan tầm buổi chiều, Cốc Nho vẻ mặt nghiêm túc đưa cho Hạ Tưởng một phần bài viết. Ông trình trọng nói:

– Hạ Tưởng, bài viết này tôi đã sửa chữa lại rồi, cậu xem giúp tôi xem thử có lỗ hổng nào lớn không?

Hạ Tưởng tiếp nhận bài viết, lúc này không khỏi kìm nổi nụ cười. Tiêu đề bài văn đã sửa lại là “Ba luận điểm của Trình Hi Học chỉ mới thể hiện được cái vỏ bên ngoài”, trong bài văn tuy rằng cũng đang còn có một số câu ví dụ so sánh nhưng ngôn ngữ cũng trực tiếp hơn một ít, cũng đã trực tiếp nói ra chủ đề bài viết của mình, các câu cũng ngắn gọn hơn, sử dụng từ ngữ sắc bén hơn để phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học. Mặc dù Cốc Nho cố gắng che dấu nhưng Hạ Tưởng cũng nhìn ra ông ta đã sửa chữa lại bài viết của mình đúng theo lời góp ý của hắn lần trước.

Cốc Nho cũng là một người rất thú vị, mặc dù cũng có mặt rất cố chấp nhưng cũng có thể rất nhanh chóng chuyển biến ý tưởng của mình, biết tiếp thu góp ý của người khác. Tuy rằng cách tiếp nhận của ông ta vẫn mang vẻ miễn cưỡng, tuy nhiên đối với một người tri thức rất cao như ông ta mà có dũng khí tiếp nhận lời góp ý của người khác cũng đã là một điều rất quý rồi.

Hạ Tưởng cũng không nói ra những lời này, hắn liền khen ngợi Cốc Nho một hồi. Trong những lời nịnh hót này, thực ra cũng có những lời mà hắn thực lòng phải khen ngợi. Dù sao Cốc Nho cũng là một học giả số một đương thời, viết bài biện luận chưa chắc đã là sở trường số một của ông, nhưng cách hành văn cẩn thận, nghiêm túc, ngôn ngữ ngắn gọn mà rất hàm súc đã bộc lộ ra bản lĩnh thâm hậu của mình, chỉ với điều này thôi Hạ Tưởng đã cảm thấy không bằng.

Cốc Nho được Hạ Tưởng khen ngợi thì trên mặt cũng mơ hồ ẩn hiện sự vui mừng, tuy nhiên ông ta cố gắng che dấu, không biểu lộ hẳn ra. Ông ta làm bộ khinh thường nói:

– Tôi cũng biết điểm yếu nhất của tôi chính là do lúc bình thường rất ít khi viết bài phản bác lại quan điểm của người khác, lần này cũng chẳng khác gì lần đầu tiên, cho nên cũng khó mà hay được.

– Với tài học của ngài thì thông suốt tri thức của thế gian, không thể tin được bài luận chiến đầu tiên của ngài lại đọc xong phấn khích đến như vậy. Cốc lão, bài viết này được tung ra thì Trình Hi Học nhất định sẽ phải nổi giận lôi đình.

Hạ Tưởng nhịn cười, hắn nhẹ nhàng tung ra một câu nịnh bợ.

– Ha ha, tuy rằng quan điểm của Trình Hi Học cũng có điểm khuyết thiếu, nhưng ông ta cũng có bản lĩnh thật sự, cách đối nhân sử thế cũng rất khéo léo, không đến mức bị một bài viết này mà làm khó ông ta được. Chắc chắn là ông ta sẽ cầm bút để nghênh chiến, tiếp tục viết bài để phản bác lại lý luận của tôi.

Hạ Tưởng cũng biết rằng chẳng những Trình Hi Học sẽ không chịu yên mà nói không chừng thì cuộc chiến đấu lý luận này còn có thể lan tràn ra cả nước, theo cuộc chiến đấu lý luận này thì lực cản trong chính trị cũng sẽ theo đó mà đến.

Con đường phía trước có lẽ sẽ có rất nhiều gian nan hiểm trở.

Sau lúc tan tầm, Hạ Tưởng cáo biệt Cốc Nho để đi về. Hắn đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Ngô Tài Giang thì cũng vừa lúc nhận được điện thoại của ông ta.

– Đến khách sạn Côn Luân, phòng 310

Đi tới khách sạn Côn Luận thì cũng muộn mất thời gian hẹn khoảng 30 phút, Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng không chừng Ngô Tài Giang đang sốt ruột ngồi chờ ở trong nên vội vàng đi vào trong phòng. Không ngờ đi vào trong phòng thì hắn lại phát hiện ra Ngô Tài Giang nghịch ngợm điện thoại di động mà đầu thì đang đổ đầy mồ hôi.

Vừa thấy Hạ Tưởng bước vào, Ngô Tài Giang cũng không chỉ trích việc Hạ Tưởng đến muộn mà vội đưa điện thoại di động cho hắn.

– Mau giúp tôi xem thử làm sao phục hồi lại tin nhắn này. Cậu nói xem, vì sao lại có người khi có việc không gọi trực tiếp điện thoại, lại làm ra cái việc là gửi tin nhắn? Đúng thực là tự mình tìm lấy phiền não.

Hạ Tưởng liền cười:

– Thứ trưởng Ngô có lẽ không biết rằng tin nhắn có điểm tác dụng không thể thay thế. Ví dụ như một số ít chương trình như dự báo thời tiết thì dùng tin nhắn hiển nhiên thuận lợi hơn so với giọng nói. Hơn nữa, tin nhắn thì có thể lưu trữ, còn giọng nói thì xong rồi là mất.

Trong lúc nói chuyện, Hạ Tưởng liền giúp Ngô Tài Giang hồi phục lại tin nhắn, khéo léo chính là tin nhắn này lại do Liên Nhược Hạm gửi tới.

Mặc dù Ngô Tài Giang không hỏi đến nhưng Hạ Tưởng cũng chủ động giải thích việc hắn tới muộn trong chốc lát là do kẹt xe trên đường cùng với việc hắn nhầm đường mấy lần.

Ngô Tài Giang đối với việc này hiển nhiên không để ý trong lòng làm gì. Vừa lúc mượn cớ có tin nhắn của Liên Nhược Hạm gửi đến, ông ta liền hỏi Hạ Tưởng:

– Nhược Hạm ở nước Mỹ có tốt không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 19
Những viên đá khổng lồ này không những cường đại vô cùng, mà mỗi một viên cũng sáng bóng diễm lệ, bóng loáng như ngọc, hiển nhiên cũng là vật đã trải qua luyện chế đặc thù. Những viên đá này chẳng những đem lổ hổng trong nháy mắt bịt lại, dưới pháp quyết thúc dục đặc thù của tu sĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 6
Bí thư Hạ, Bí thư Diệp đối với hiện trạng của quận Hạ Mã cũng rất quan tâm, ông ấy cho rằng đồng chí Lý Hàm rất thích hợp đảm nhiệm Chủ tịch quận Hạ Mã Phó Tiên Phong tung ra đề tài thảo luận chủ yếu mà hôm nay y tới Lý Hàm? Hạ Tưởng sửng sốt, suy nghĩ, một chút không nghĩ ra Lý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lưu Phong – Quyển 2
“Oanh...! ” Một tiếng nổ lớn, Hạo Thiên kiếm rốt cục xuyên qua tầng tầng lớp lớp kiếm khí, cùng Tuyệt Thế kiếm giao nhau. Kình khí cường đại này dựa vào sự tiếp xúc trong thoáng chốc, men theo Hạo Thiên kiếm cuốn vào tay Lưu Phong như dời non lấp bể, uy thế hủy diệt tất cả. Trương Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân