Đối với Cổ Hướng Quốc cũng như thế, nhưng với Nga Ni Trần, thái độ của Hạ Tưởng rất rõ ràng, phải tận hết sức mà đả kích, cứ đánh đến khi gã không còn sức trả đòn. Thế lực đen, không thể tiếp tục ngang ngược ở thành phố Lang.
Ra ngoài dự kiến của Hạ Tưởng đó là, Lịch Phi khi điều tra vụ án của Lãnh Chất Phương, không phát hiện thêm nhiều chứng cứ mới, nhưng lại bất ngờ phát hiện vấn đề của Cổ Hướng Quốc…
Lịch Phi từ miệng của công nhân tìm hiểu được một manh mối, Cổ Hướng Quốc có một căn hộ ở tiểu khu Trác Việt. Căn hộ có diện tích khoảng 200 mét vuông, trang trí tỉ mỉ, đẹp, đồ dùng trong nhà đầy đủ, theo giá thị trường phỏng chừng trên dưới 6 trăm nghìn tệ.
Nếu chỉ có một căn cũng không nói rõ ra vấn đề gì, cho dù là nhận lễ vật của người khác, thì con số mấy trăm nghìn tệ cũng không nói rõ điều gì, càng không đánh đổ được Cổ Hướng Quốc. Mặc dù nghiêm khắc mà nói nhận hối lộ mấy trăm nghìn tệ là đã có thể ngồi tù, nhưng tình hình trong nước đều có ân tình đối xử khoan dung, một căn hộ cũng lấy ra để kể chuyện, một câu nói của cấp trên là có thể khiến Cổ Hướng Quốc nhảy qua được một nạn, ngược lại sẽ rút giây động rừng.
Vấn đề ở chỗ, trong căn hộ còn có một người phụ nữ sinh sống, một người phụ nữ xinh đẹp, trẻ trung.
Lịch Phi cũng từ miệng công nhân tìm ra rõ mồn một, người phụ nữ tên là Từ San San, là một nữ sinh viên đang học ở khu Đại Học, mới 21 tuổi.
Đương nhiên, nếu vẻn vẹn chỉ có một cô gái và một căn hộ, là muốn làm gì đó với Cổ Hướng Quốc, cũng không hiện thực. Nhưng vấn đề Lịch Phi phát hiện khiến Hạ Tưởng hiểu rõ một đạo lý, chính là liên tục cho đến nay Cổ Hướng Quốc khả năng có tham ô, cùng Nga Ni Trần liên kết kiếm tiền cho vào túi riêng, con số khẳng định vô cùng lớn, nhưng hắn luôn cho rằng Cổ Hướng Quốc về phần nữ sắc xem như biết tự hạn chế, không ngờ, Cổ Hướng Quốc vẫn thường bao nữ sinh.
Là một phát hiện trọng đại.
Hạ tưởng liền khuyến khích Lịch Phi mấy câu, để y tiếp tục theo manh mối này mà truy xét, xem có gặt hái được gì mới không. Lịch Phi rất vui, đi tìm hiểu nguồn gốc, ngày hôm sau liền có gặt hái hoàn toàn mới, Từ San San là em gái của tứ phu nhân của Lãnh Chất Phương.
Người gọi là tứ phu nhân là bốn bà góa mà Cục công an dùng để phân biệt với Lãnh Chất Phương, là cách gọi bất thành văn trong nội bộ Cục công an dựa theo độ tuổi lớn nhỏ.
Một manh mối sau cơn mưa trời lại sáng.
Hạ Tưởng đã để cho Lịch Phi tiếp tục thuận theo manh mối mà điều tra, hắn không tiện xâm nhập vào trong, chỉ đem tâm tư dùng vào việc làm thế nào để tiến thêm một bước tốt hơn mà lĩnh hội chỉ thị của Tỉnh ủy, đem thành phố Lang làm triển vọng của thành phố mới phía đông thủ đô, xây dựng càng tốt đẹp hơn.
Tám sản nghiệp trụ cột lớn của thành phố Lang, thông tin điện tử lớn, hội triển lãm du lịch là sản nghiệp dẫn đầu, ngành sản xuất linh kiện xe ô tô và xe máy, sản phẩm nông nghiệp và chăn nuôi cùng với chế biến, gia công đồ gỗ và chế tạo đồ dùng gia đình, in ấn và đóng gói, vật liệu xây dựng kiểu mới, bất động sản…vv, trong đó thông tin điện tử lớn đang xuất hiện thế bừng bừng khí thế, mà ngành linh kiện ô tô và xe máy có chút mùi vị của ánh tà, mấy sản nghiệp lớn khác tuy cũng gọi là sản nghiệp trụ cột, nhưng trên thực tế chỉ là tương đối với bản thân thành phố Lang mà nói, đặt vào toàn quốc thậm chí chỉ là tỉnh Yến, có ưu thế, nhưng cũng không phải rất lớn.
Sản phẩm nông nghiệp và chăn nuôi cùng với chế biến, vì có sự đầu tư của Dương Uy, bước tiếp theo hẳn là sẽ tốt hơn mà phát triển mạnh mẽ. Kỳ thật làm đầu cầu khởi công của tỉnh Yến, thành công của thành phố Yến có ý nghĩa hình tượng rất lớn. Liên tưởng đến năm đó khi hắn trong tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, Hạ Tưởng đã mơ hồ hiểu rõ một điểm, có người để hắn đến thành phố Yến, một là nhu cầu về đấu tranh chính trị, hai là nhu cầu về xây dựng kinh tế, hai cái này hỗ trợ lẫn nhau, hắn cần thiết phải tìm được điểm phù hợp hoàn mỹ mới xem như là thành công thật sự.
Nếu không, chỉ có đấu tranh chính trị không có xây dựng kinh tế, trong thời kỳ cách mạng thì còn được, trong thời kỳ lấy việc xây dựng kinh tế làm việc chính, chỉ có thể là một cán bộ chân thọt, con đường đi không vững cũng không xa.
Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng cũng không phải là một chính khách vì đấu tranh mà đấu tranh, chỉ là hắn vừa đến thành phố Lang, đã bị người ta ép sát từng bước. Kỳ thật nếu dựa vào ý nguyện của hắn, hắn mong muốn từng bước lợi dụng đòn bẩy xây dựng kinh tế, dần dần trong quy luật của thị trường, đánh bại Nga Ni Trần. Nhưng Nga Ni Trần liên tiếp vận dụng thủ pháp xã hội đen, lại có sự liên kết của Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân và Lộ Hồng Chiêm, Hạ Tưởng cần thiết phải hăm hở vùng dậy phản kháng, đánh đổ từng kẻ một.
Không nắm quyền, thì đừng nghĩ có hành động gì. Không có quyền phát ngôn, còn muốn có xây dựng kinh tế, chỉ có thể là nói chuyện viển vông. Từ trước đến nay đều là ai định đoạt, người đó có công lao, người đó có chiến tích.
Nhưng có một điểm, lập trường của Ngô gia lại thiên hướng về bên nào? Đằng sau sơn Occupy, có phải có sự giúp đỡ của cấp cao ở thủ đô hay không? Hạ Tưởng đại khái dựa vào hành động của Ngô gia đột nhiên nhúng tay vào ngành sản xuất sơn Occupy, suy đoán ra một chút gì đó.
Hắn lượn mấy vòng trong phòng làm việc, ánh mắt lại dừng lại trên cây hải đường, bỗng nhiên liền hiểu ra. Cây hải đường rốt cuộc có bí mật ẩn hàm gì hiện tại vẫn chưa biết được, nhưng có một điểm, hải đường đều có liên hệ với Thụy Căn, Cổ Hướng Quốc cùng với Nga Ni Trần, thậm chí có thể không một chút khoa trương mà nói, hải đường chính là một sợi dây, đầu dây là Cổ Hướng Quốc, cuối dây là Nga Ni Trần, còn Thụy Căn ở giữa, có thể quan trọng, có thể không quan trọng, nhưng tuyệt đối sẽ không có tác dụng gì.
Điện thoại đột nhiên vang lên, là thủ đô gọi đến, Hạ Tưởng không nghĩ nhiều, sau khi không chút để ý mà nhấc điện thoại lên nghe, vừa nhẹ nhàng “a lô” một tiếng, còn chưa kịp chào hỏi, thì từ bên trong truyền đến một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ:
– Tiểu Hạ, lâu rồi không liên lạc, có phải cảm thấy Ngô gia quên cậu rồi không?
Hạ Tưởng bỗng chốc liền ngừng hơi thở – ông cụ Ngô gia.
Đúng vậy, từ sau khi hắn đến thành phố Lang, không chỉ có quan hệ cùng với Mai gia và Khâu gia hơi có chút xa lánh, quan hệ với Ngô gia cũng nhạt đi nhiều, hai nhà Mai, Khâu thì còn tạm, liên lạc không nhiều, nhưng cũng có lúc liên lạc, với Ngô gia gần như cắt hẳn liên lạc, đương nhiên, ngoại trừ Liên Nhược Hạm.
Điều duy nhất khiến Hạ Tưởng không ngờ là, tuy rằng với hai nhà Mai, Khâu có chút xa lánh, nhưng quan hệ với Phó gia lại có chút hòa dịu, từ sau việc của Phó Tiên Tiên, cùng với Phó gia không xảy ra thêm bất kỳ xung đột nào – đương nhiên Hạ Tưởng trong lòng cũng biết, chỉ là sự hòa giải tạm thời, giữa hắn và Phó gia, có một con hào rất rộng, không có khả năng bắt tay giảng hòa – nhưng với Ngô gia, bao gồm Ngô Tài Giang vẫn luôn xem như không tồi, cũng liên lạc rất ít, cũng khiến hắn trong lòng nhiều ít hiểu rõ một chút gì đó.
Ngô gia không hy vọng hắn đến thành phố Lang là một nguyên nhân, nguyên nhân khác chính là, lập trường mà hắn trước mắt lựa chọn, cùng với Ngô gia càng lúc càng xa, không phù hợp với lợi ích căn bản của Ngô gia.
Thứ mà Ngô gia luôn theo đuổi chính là sự tối đa hóa của lợi ích gia tộc, nhưng dưới sự so sánh, tất cả những gì mà hiện tại hắn làm, đều đứng ở mặt đối lập với thế lực gia tộc, khẳng định sẽ dẫn đến sự cảnh giác của Ngô gia.
Đúng vậy, đến cả Mai gia và Khâu gia đều tồn tại cảnh giác trong lòng, huống chi là Ngô gia? Cho dù nói ra quan hệ giữa hắn và Ngô gia là mật thiết nhất, nhưng mọi chuyện đều có tính hai mặt, vì duyên cớ Liên Nhược Hạm lại là xa lánh nhất.
Ông cụ Ngô gia lâu rồi không gọi điện thoại tới, bây giờ đột nhiên lại gọi, làm ra chuyện gì đây?
– Ông cụ…
Hạ Tưởng do dự một chút, không biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ đành cười một tiếng,
– Tôi biết kỳ thật ông vẫn luôn ở đằng sau chú ý tôi, kỳ thật trong lòng tôi vẫn luôn vô cùng cảm ơn sự yêu mến của ông.
– Nói không thật lòng rồi.
Ông cụ Ngô gia cũng cười một tiếng, trong tiếng cười có chút thản nhiên,
– Không nói những chuyện này nữa, nói chuyện chính nhé, chủ ý của sơn Occupy, là từ Tài Hà mà ra, để Tiểu Thiên bắt tay vào hành động, tôi không nhúng tay vào, để bọn họ gây sức ép, tuy nhiên tôi muốn nghe quan điểm của cậu.
Nói là muốn nghe quan điểm của Hạ Tưởng, kỳ thật vẫn là thăm dò lập trường của hắn, Hạ Tưởng chần chừ một chút, mới nói:
– Khởi công một nhà máy sơn mới có lợi cho việc phá vỡ lũng đoạn, theo bản thân tôi, là thái độ rất tán thành, nhưng Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc e là sẽ không đồng ý, lực cản rất lớn.
– Lực cản khẳng định có, sơn Occupy ở trong nước lũng đoạn nhiều năm, không phải không có nguyên nhân.
Ông cụ Ngô gia điểm đến đấy thì thôi, không thảo luận sâu hơn, mà lại quay lại thế cục của thành phố Lang,
– Hoàn cảnh của thành phố Lang rất phức tạp, hơn nữa có thể nói là hiểm ác, cũng không phải không có nguyên nhân. Tuy nhiên cậu cũng không cần thiết biết quá nhiều, cũng không phải bận tâm quá nhiều, chỉ chú ý làm tốt việc của thành phố Lang là được rồi.
Ám thị trong lời nói của ông cụ rất rõ ràng, chính là hiểu rõ ràng mà nói với Hạ Tưởng, sự đọ sức giữa các cấp cao, Hạ Tưởng không cần phải băn khoăn, chỉ để ý một lòng đánh bóng tốt ở thành phố Lang là được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |