Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 149

Quan Trường - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 149

Liên Nhược Hạm nhìn ra nhu cầu của Hạ Tưởng, liền cười nhạo hắn:

– Anh thật vô dụng, lần trước đã mất sức lực nhiều như vậy, một chút tin tức cũng không có.

Cô vừa nói vừa vỗ bụng, bởi vì thân mình đang ngồi trên sô pha, điệu bộ vô cùng rung động lòng người.

Hạ Tưởng liền giữ chặt tay cô – vẫn như ngày trước, mượt mà tựa như ngọc quý – không khỏi nhớ tới những năm tháng ở huyện Bá, liền nói:

– Anh nghĩ ở thành phố Lang xây dựng một toà biệt thự Hoa Hải vẫn chưa hoàn thành, chi bằng ngay tại thành phố Thiên Trạch xây dựng một toà, có thảo nguyên thiên nhiên.

– Em cũng sớm có ý tưởng này, chính là sợ anh ruồng bỏ mẹ con em, gây trở ngại cho anh tìm niềm vui mới.

Liên Nhược Hạm nửa đùa nửa thật mà nói một câu, liếc nhìn Hạ Tưởng một cái

– Trong mắt anh, em đã là hoa tàn ít bướm đậu rồi, anh là Thị trưởng tuổi trẻ tài cao thế này, không biết có bao nhiêu người muốn chủ động hiến dâng.

Hạ Tưởng lập tực vẻ mặt phẫn nộ:

– Sĩ khả sát bất khả nhục. Anh tuy không phải là Liễu Hạ Huệ, nhưng cũng không phải kẻ phóng đãng. Liên Nhược Hạm, anh trịnh trọng cảnh cáo em, không được tiếp tục phá huỷ sự trong sạch của anh.

Liên Nhược Hạm cười khanh khách:

– Giả bộ, anh thì ra sức giả bộ. Anh càng giả bộ, em càng cho rằng anh bị trúng tim đen.

Hạ Tưởng không còn cách nào:

– Được rồi, anh thừa nhận có thể sắp xếp một người giúp việc trẻ trung xinh đẹp cho mỗi một lãnh đạo Thành uỷ. Nhưng với anh không dùng

Liên Nhược Hạm càng cười trêu chọc:

– Được rồi, em cũng không nghi ngờ anh, không phải giải thích tỉ mỉ như vậy.

Hạ Tưởng thở dài một hơi, tưởng rằng cuối cùng cũng trót lọt, không ngờ cô lại nói một câu:

– Theo những gì em hiểu biết về anh thời còn ở huyện Bá, anh là cả đời có duyên với phụ nữ. Bên người khẳng định không thiếu con gái, tuy nhiên em cũng cam chịu số phận rồi. Ai bảo anh đúng là khắc tinh của em. Phụ nữ, cả đời gặp được khắc tinh của mình, sau đó cả đời phải vừa yêu vừa hận.

Hạ Tưởng liền cười ha hả:

– Ông cụ gần đây cơ thể vẫn khoẻ chứ?

– Cũng không tệ lắm. Chỉ là gần đây dường như có chút tâm sự. Em nghĩ ông đang suy xét anh.

Liên Nhược Hạm ngước đôi mắt đẹp nhìn tới nhìn lui ở trên mặt Hạ Tưởng.

– Em thấy ông và anh, một già một trẻ lúc nào cũng như là đang đấu đố nhau. Không phải anh có lệ với ông, chính là ông suy đoán anh. Đều là người một nhà, có cái gì không thể nói công khai?

Người một nhà là không sai, nhưng đều là nhân vật chính trị. Nhất là ông cụ cả đời là người sống cân nhắc tính toán, làm cho hắn khi nói chuyện không thể nói rõ ràng kế sách. Hơn nữa nói thật, Hạ Tưởng cũng tự nhận đối với ông cụ quả thật có ngăn cách, không chỉ có quan niệm chính trị bất đồng, còn có chênh lệch về cách đối nhân xử thế.

Ông cụ triệu hắn về thủ đô, để hắn thăm hỏi Liên Nhược Hạm chỉ là một mặt. Mặt khác, khẳng định là muốn tận tâm chỉ bảo hắn, gõ gõ vài cái. Hẳn là ông cụ đã nhìn ra manh mối gì rồi, biết lập trường hắn không kiên định theo về thế lực gia tộc.

Đau đầu đây, ông cụ không dễ ứng phó. Hơn nữa bây giờ chỉ là một mình ông cụ lộ diện, chờ khi Ngô Tài Dương bất mãn với hắn, thì sự việc quá nghiêm trọng rồi.

Cùng Liên Nhược Hạm ăn cơm trưa, 3 giờ chiều, Hạ Tưởng cùng Liên Nhược Hạm đi tới nhà Ngô gia.

Đại thể Ngô gia đã cam chịu không thể thừa nhận công khai sự thật Hạ Tưởng là con rể. Lúc Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm cùng nhau đi vào sân nhà Ngô gia, bỗng nhiên có một ý nghĩ hoang đường. Việc của hắn và Liên Nhược Hạm, hẳn đã phải là bí mật của bí mật. Tào Thù Lê cũng đã sớm chấp nhận sự thật rồi. Tào Vĩnh Quốc lại dường như chưa từng nghe gì về việc này, cũng không có đề cập qua.

Kỳ thực Hạ Tưởng cũng có thể đoán được. Với cấp bậc của cha vợ không thể không biết chân tướng sự việc, ông ấy không hỏi không đề cập tới thực ra cũng là như ngầm cam chịu sự thật. Cha vợ dù thế nào cũng là nhân vật chính trị. Thấy qua nhiều người không trong sạch trong quan trường, đoán chừng cho dù mình có ý kiến cũng hơn nửa là tán thành cách đối nhân xử thế của chính mình.

Ngô Tài Dương không có nhà, Ngô Tài Hà cũng không, chỉ có ông cụ ở nhà một mình. Hạ Tưởng cũng ngầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn đối với Ngô Tài Dương không phải sợ hãi, là không muốn đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của ông ta.

Liên Nhược Hạ rất hiểu chuyện dẫn Liên Hạ lên lầu chơi, Hạ Tưởng ở thư phòng cùng ông cụ nói chuyện. Hắn thấy ấm trà rất nóng, liền cầm bình rót nước:

– Thủ đô vẫn ấm hơn thành phố Thiên Trạch một chút, Thành phố Thiên Trạch rất lạnh.

– Tôi thấy cậu sẽ không lạnh. Vẫn là tinh thần và thể lực rất tốt.

Ông cụ cười tủm tỉm nói.

– Mới đầu thế coi như không tồi, sau khi ổn định rồi từng bước tiến tới. So với ở thành phố Lang có nhiều tiến bộ. Nhưng mới đi vài bước đã muốn chạy bộ sao?

Hạ Tưởng đưa chén trà vào tay ông cụ:

– Trà phải uống nóng mới ngon, chờ trà lạnh mới uống thì không còn hương vị. Hai là dễ bị tiêu chảy.

– Cậu uống trà nóng tôi không phản đối, nhưng không cần ngâm sai lá chè. Tôi đưa đại hồng bào cậu không uống lại muốn uống chè xanh. Ngày mùa đông lạnh, uống chè xanh không tốt cho sức khỏe.

Ông cụ nhận trà, uống một ngụm, trên mặt vẫn lộ vẻ cười.

Hạ Tưởng hiểu rõ ông cụ mượn chuyện trà để nói chuyện, ám chỉ khuynh hướng tư tưởng của hắn bị lệch lạc.

– Tình hình hiện nay của Thành phố Thiên Trạch không thể lạc quan, phải dốc sức mới có thể phá bỏ tình hình căng thẳng. Mới có thể xúc tiến phát triển kinh tế.

Hạ Tưởng đã đưa ra đề tài thành phố Thiên Trạch.

– Đến giúp đỡ doanh nghiệp tư nhân cũng là một thử nghiệm. Thành hay không trước tiên không nói đến, chí ít cũng muốn cố gắng thử xem.

– Thành phố Thiên Trạch không phải là một thành phố thích hợp cho một đổi mới. Cậu yên ổn ở đó hai năm, quá độ có phải tốt hơn không. Tu tâm lại, sửa lại chút suy nghĩ về sau, không cần liều lĩnh.

Ông cụ vừa nói vừa mở cửa sổ ra, gió lạnh ùa vào.

– Khí lạnh mùa đông làm cho suy nghĩ của người ta tỉnh táo. Thành phố Thiên Trạch có mùa đông dài đằng đẵng, có một câu nói rất hay – trồng trọt vào mùa xuân sinh trưởng vào mùa hạ, mùa thu thì thu hoạch cất giấu cho mùa đồng. Chính là muốn cho anh ẩn giấu đi điểm mạnh, cậu thực hiện giúp đỡ doanh nghiệp tư nhân, có thiếu suy xét.

Ông cụ nói chuyện rất hàm súc, có khi lại rất trực tiếp. Tất cả ở ngữ cảnh khác biệt, chủ yếu cũng là giữa ông và Hạ Tưởng có một số việc đã làm rõ, không cần phải kiêng dè.

– Cục diện bế tắc không thể phá bỏ. Con mỗi ngày giấu nghề, hào quang đã kiềm chế rồi, nói không chừng cũng nuôi thành xui xẻo.

Hạ Tưởng nói đùa một câu.

– Ông, ông nói với tuổi hiện tại của con, có thể không muốn làm nên sự nghiệp lớn sao? Ông năm đó cũng giống con bây giờ, khẳng định so với con chí hướng còn cao xa hơn.

– Thời đại không giống, năm đó ông là tung hoành thiên hạ, muốn một lần liều mạng mạnh mẽ, nếu được thì thành công, không được thì mặc cho số phận. Con hiện tại không giống, không cần phải đánh cuộc. Cứ yên ổn ngây ngốc 2 năm không phải rất tốt sao?

Ông cụ thân mật vỗ vai Hạ Tưởng.

– Dù sao cũng là hướng về phía trước mà đi. Đừng có tiếp tục làm gì nguy hiểm. Làm việc phải chú trọng chỉ số mạo hiểm.

Nói đi nói lại, vẫn là khuyên Hạ Tưởng bước đi cẩn thận một chút. Không nên cố sức không đạt được kết quả tốt.

– Thành phố Thiên Trạch có Công nghiệp cơ bản quá kém, nền móng kém, doanh nghiệp nhà nước giúp đỡ không đứng dậy được. Chỉ có thể dựa vào doanh nghiệp tư nhân tháo gỡ cục diện.

Hạ Tưởng biết rằng không thể không giải thích cho ông cụ một chút về quan điểm của hắn. Không để lộ quá sâu, nhưng một chút ý tưởng thì có thể trao đổi được.

– Ông và con giống nhau, thực ra đều xuất thân từ bình dân. Từng bước một mới tới ngày hôm nay, tuy là so với tầng lớp bình dân có chút khác biệt, nhưng có một câu nói rất hay – ở triều đình cao tất xa dân. Người làm quan, không tạo phúc cho dân chúng thì tầm thường không có chí tiến thủ, ăn trên ngồi trốc. Thật đúng là thua kém hơn cả người thợ làm ra của cải cho xã hội. Lý tưởng của con cũng không to lớn, chí ít muốn dựa vào năng lực của chính mình mang đến lợi ích cho dân chúng. Mang lại lợi ích, không uổng họ gọi một tiếng Thị trưởng.

Hạ Tưởng lời nói rất giản dị, rất xúc động, ông cụ nghe xong cũng hơi biến đổi sắc mặt.

Tuy nhiên sau đó ông cụ vẫn lắc đầu:

– Thành phố Thiên Trạch lạc hậu mấy chục năm, không thể một sớm một chiều mà có thể thay đổi. Cũng không phải dựa vào sức mạnh của một mình con thì có thể làm gì đó. Bốn nhà ở thành phố Thiên Trạch đều có nhu cầu quyền lợi. Chính sách của con sẽ gián tiếp làm tổn hại đến lợi ích của bốn nhà. Cho dù Ngô gia mắt nhắm mắt mở, những nhà khác sẽ không để con liên tục gây sức ép. Nếu chẳng may có sơ hở nào bị người ta nắm được, chọc vào thì rắc rối to. Ngay cả ông cũng không giữ được con, con còn muốn làm gì? Sợ là mũ quan cũng đánh mất.

Ông cụ mượn lợi ích ba nhà khác mà nói, kỳ thật vẫn là thăm dò khuynh hướng lập trường của hắn ở thế lực bình dân hay thế lực gia tộc. Hạ Tưởng biết rằng, giọng điệu ông cụ tuy rằng ôn hòa nhưng đến giờ hai người cũng chưa từng giao lưu quá thân mật. Phần lớn đều là dừng ở thăm hỏi thường thường, đều không nói việc bên trong. Hôm nay xảy ra bên ngoài, chứng tỏ việc này vô cùng thận trọng đối với ông cụ.

– Còn có một việc…

Ông cụ thẳng lưng về phía Hạ Tưởng, bỗng nhiên liền chuyển mình, vẻ mặt nghiêm túc:

– Có Ngô gia ủng hộ, Tiểu Hạ, về sau con phải hết sức giữ khoảng cách với Tống Triêu Độ, bởi vì…Ông rất không thích y, hơn nữa y rất có khả năng sẽ bị điều động.

Cái gì? Hạ Tưởng hoảng hốt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mẹ kế hành hạ con chồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Vũ và Quyên cưới nhau đã lâu rồi mà chưa có con. Bác sĩ nói rằng sau một lần sẩy thai, Quyên không còn mang thai được nữa. Điều này làm hai vợ chồng cực kỳ buồn. Ba của Vũ rất mong muốn có đứa cháu nội đích tôn nối dõi tông đường. Không còn cách nào khác, Vũ phải đem bé Quang...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 26
Ởbốn phía này có một ít thần vật khó gặp, đều là bị thanh niên kia tùy tay mà thu thập lại. Chỗ tận đầu Tây vực lộ, chỗ này là một mảnh không gian thuần hắc ám, có một lốc xoáy màu đen cự đại quanh năm xoay chuyển cấp tốc không ngừng ở chỗ này, phàm là người nào bị hút vào trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào? Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng. Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân