Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 9 » Phần 152

Quan Trường - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 152

Nếu nói giữa hắn và Trần Khiết Văn có xung đột lợi ích thì không thể tránh được. Từng người phát huy tài năng chính trị, kìm hãm lẫn nhau, kìm hãm và đoạt quyền, đơn giản là vì phục vụ quan niệm chính trị của riêng mình. Nhưng Trần Khiết Văn đem sự việc Hoa Nhài vàng, Bạc bôi nhọ vào mặt hắn, chính là không thuộc loại thủ đoạn nào. Hắn vẫn không muốn ở thành phố Thiên Trạch gây ra động tĩnh gì đó. Vốn định nhẹ nhàng cầm quyền. Không nghĩ tới, chẳng những khó khăn chồng chất, thế lực bảo thủ có thủ đoạn phản kích rất quyết liệt, thật là ngoài dự kiến của hắn.

Mà hắn vẫn luôn cho rằng Trần Khiết Văn có kiềm chế. Cũng là kinh nghiệm quan trường, trên cơ bản mâu thuẫn và xung đột đều đã đưa ra bên ngoài, sẽ không lén lút hạ thủ. Không nghĩ cô tự một mình quảng cáo rùm beng là nữ cán bộ bí thư. Cũng mang những tin đồn vu vơ về chuyện tác phong sinh hoạt ra để nói chuyện, hơn nữa rõ ràng nguồn gốc sự tình là do Quốc Hoa Thuỵ dựng lên, lại nói thành sai lầm của hắn, thực đúng là đổi trắng thay đen.

Tức giận qua đi thì đến chấn động, Kỷ Phong Thanh đang yên đang lành, sao lại chết?

Trong điện thoại Bành Vân Phong không nói rõ, nhưng Hạ Tưởng nghe ra có vẻ, dường như cái chết của Kỷ Phong Thanh có liên quan tới hắn.

Hạ Tưởng lòng nóng như lửa đốt, mới rời khỏi thành phố Thiên Trạch vài ngày thì đã xảy ra việc lớn như vậy. Ai nói thành phố Thiên Trạch là một hồ nước lặng? Phía dưới mặt nước phẳng lặng có luồng nước xoáy rất lớn có thể hút người.

Hạ Tưởng phẫn nộ rồi, nếu để hắn kiểm tra quả thật là Trần Khiết Văn ở sau lưng sai khiến kẻ khác bôi xấu hắn, hắn sẽ cho Trần Khiết Văn thưởng thức một chút thủ đoạn của hắn. Đừng tưởng rằng hắn cười mỉm thì dễ bắt nạt.

Hạ Tưởng cũng không phải là một người dễ để người khác bắt nạt.

Bành Vân Phong trước tiên cùng Hạ Tưởng ra thông báo với cấp dưới. Sau đó, Từ Tử Kỳ, Dương Kiếm và Hứa Phàm Hoa đều lần lượt gọi tới. Lẽ ra là thư ký, Từ Tử Kỳ không thông báo được cho Thị trưởng Hạ là không làm tròn bổn phận. Hạ Tưởng cũng không quá so đo tỉ mỉ sai sót trong công tác của Từ Tử Kỳ. Giải thích vài câu liền thúc giục lái xe mau chóng lên đường.

Lúc vào đến thành phố, cuối cùng cũng nhận được điện thoại của Trần Khiết Văn. Trần Khiết Văn nói rất ngắn gọn:

– Thị trưởng Hạ, sẽ nhanh đến chứ? Thành uỷ đang tìm hiểu sự việc, mời anh mau tới.

Nhân vật số một chính là nhân vật số một, xảy ra một sự việc lớn như vậy vẫn biết giữ bình tĩnh, hơn nữa cũng không nói tường tận với nhân vật số hai. Cũng đúng thôi, để nhân vật thứ nhất báo cáo công tác với nhân vật số hai thì thật mất mặt.

Hạ Tưởng cũng liền lầm bầm đùa cợt vài câu. Buông điện thoại xuống, trong lòng lại hiện lên chút hối hận. Ở thành phố Lang, là hắn chủ động ra tay chèn ép Nga Ni Trần, cuối cùng lại theo đuổi không bỏ Cổ Hướng Quốc, chính là vì biểu dương chính nghĩa. Nhưng ở thành phố Thiên Trạch, hắn ngay từ đầu không thể nói là khắp nơi nhường đường, ít nhất cũng là khiêm nhường. Hơn nữa còn định bụng ẩn dật, không ngờ sau hai lần xung đột mâu thuẫn, vẫn cần phải ngấm ngầm đả kích hoặc công khai so chiêu, không thể không phân ra thắng bại?

Vì sao hắn có thể thoái lui nhường một bước. Chỉ cần có thể thúc đẩy quan điểm chính trị của hắn, đối phương lại tuyệt nhiên không cảm kích, vẫn muốn mang chuyện Hoa Nhài Vàng, Bạc ra nói? Vấn đề tác phong sinh hoạt hiện tại không đủ sức làm gì được hắn. Hắn là cán bộ cấp Giám đốc Sở, cho dù truyền tới Tỉnh uỷ cũng sẽ không có người mang vấn đề tác phong đi điều tra một gã Giám đốc sở thực chức của thị trưởng. Nhưng dụng ý đối phương rõ ràng là muốn bôi nhọ hắn, bởi vì hắn ở thành phố Thiên Trạch uy danh đang lên rất nhanh. Hiện tại đã mơ hồ có vẻ không tương xứng cùng Trần Khiết Văn.

Trần Khiết Văn không giống như Cổ Hướng Quốc, cô thân là một nữ cán bộ, về giới tính có ưu thế rất lớn. Đầu tiên có thể cô có vấn đề về tác phong sinh hoạt cực thấp. Cho dù có, cũng không đến nỗi quá nhiều. Thứ hai, cô cho dù có vấn đề về mặt kinh tế, cũng không dễ dàng tra được. Nam viên chức ngày thường ăn uống tiệc tùng hoặc là ra vào một số nơi, đều lưu lại dấu vết. Trần Khiết Văn thì không, cô có phải làm việc trong sạch hay không trước tiên không nói, chí ít biểu hiện ra ngoài của cô so với nam viên chức ít đi nhiều cơ hội tham ô hủ bại.

Hạ Tưởng đã hiểu rõ hơn một chút, hắn đừng nói lật không đổ Trần Khiết Văn, cho dù có thể, cũng không thể. Bởi vì ở thành phố Lang tình hình đặc biệt, Nga Ni Trần quyền thế ngập trời, không lật đổ Cổ Hướng Quốc, thành phố Lang sẽ hỗn độn lộn xộn lâu dài. Trần Khiết Văn cho dù tham ô hủ bại, cho dù có vấn đề nghiêm trọng, hắn cũng không thể ra tay, bởi vì nếu lại vì hắn mà Trần Khiết Văn bị mất chức, như vậy hắn sẽ không khác gì những kẻ khác trong quan trường. Hoặc thế lực của gia tộc sẽ tán thưởng hắn là có oai phong qua cửa chém tướng. Nhưng thế lực dân thường cũng sẽ xem hắn như nước lũ và thú dữ. Đi tới đâu thì khơi mào tranh đấu ở đó. Sinh mạng chính trị của hắn đáng lo ngại rồi.

Sự thật chính là bất đắc dĩ như vậy. Tỉnh Yến từng sinh ra một Bao Thanh Thiên hiện đại, Chủ nhiệm uỷ ban Kỷ luật nhân nghĩa “thiết diện”. Năm đó ở huyện đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật, xét xử rất nhiều tham quan ô lại. Sau này thanh danh ngày càng vang xa, liền bị điều tới thành phố. Ở thành phố vẫn là thiết diện vô tư. Sau khi điều tra mấy vụ án, liện bị điều lên tỉnh. Rất nhiều người cũng nghĩ là bí thư thiết diện chắc chắn vì xét xử tham quan mà liên tiếp được thăng chức, ai ngờ sau khi điều đi nhậm ở tỉnh, bí thư thiết diện liền biến mất dần dần trong mắt mọi người. Không còn thấy xử bất kỳ một vụ án lớn nào.

Ở tầng thấp có lẽ cần nhân vật anh hùng đầu tàu gương mẫu. Nhưng càng hướng về phía trước, lại càng cần ẩn dật, càng cần chú trọng trí tuệ chính trị. Chú ý nói chính trị, nói quang minh chính đại vì đại cục.

Hạ Tưởng suy nghĩ lan man, bỗng chốc suy nghĩ rất nhiều, vừa nhấc đầu mới phát hiện hoá ra ô tô đã vào đến trụ sở Thành uỷ.

Bầu không khí không bình thường, cảnh tượng tất cả mọi người vội vàng, ảnh mắt né tránh, không dám nói chuyện với nhau. Tất cả khẩn cấp như gặp phải đại địch. Nhìn thấy Thị trưởng Hạ trở về đều cung kính chào hỏi nhưng ánh mắt rất phức tạp. Hạ Tưởng cũng không để ý tới, gật đầu đáp lại, vội vàng lên lầu.

Bùi Nhất Phong đang chỉ huy cảnh sát kiểm soát hiện trường. Thi thể của Kỷ Phong Thanh đã được đưa ra xe của nhà tang lễ. Người chết đã lâu rồi, cũng không đưa vào bệnh viện, đưa thẳng đi hoả táng. Một người trẻ khoảng hai mươi tuổi đứng đầu ánh mắt đờ đẫn nâng một người phụ nữ trung niên đã khóc không thành tiếng – rõ ràng là người nhà Kỷ Phong Thanh. Đi theo thi thể của Kỷ Phong Thanh lên xe, uỷ viên thường vụ Thành uỷ, Trưởng ban thư ký Thành uỷ Trần Thiên Vũ cùng một gã Phó trưởng ban thư ký đi cùng người nhà Kỷ Phong Thanh nói lời an ủi.

Hoàn cảnh bi tráng làm cho người ta không dám nhìn lâu.

Bùi Nhất Phong chỉ huy cảnh sát, ầm ầm mà loạn thành một nùi. Còn có không ít thành viên từ văn phòng nhô đầu ra. Có tò mò, có chút hả hê, có chống đối, cũng có châm chọc.

Hạ Tưởng nổi giận, lần đầu tiên trước mặt mọi người nổi giận:

– Bùi Nhất Phong, để toàn bộ cảnh sát nhanh chân nhanh tay, cố gắng đừng làm loạn bát nháo, tôn trọng người chết là đạo đức cơ bản nhất.

Sau đó lại quay về phía các công chức Thành uỷ đang thò đầu ra nhìn cả giận nói:

– Cũng trở về làm việc đi. Thật sự không có việc gì cũng làm loạn. Đi hết bên ngoài quét dọn vệ sinh.

Thị trưởng giận dữ, gió mây biến sắc. Bùi Nhất Phong trong lòng không phục, cũng không dám không nghe, lập tức quát vài tên cảnh sát, quở mắng bọn họ một chút. Những người khác đều sợ tới mức co rụt cổ, về phòng làm việc, trong lòng tim vẫn đập không ngừng. Bình thường Thị trưởng Hạ rất ôn hoà, hôm nay làm sao vậy? Sao lại giận dữ đến vậy? Không phải người chết là Kỷ Phong Thanh sao, có cái gì ghê gớm.

Đúng là không có gì ghê gớm, nhưng không biết sao Hạ Tưởng cứ không thoải mái trong lòng. Lại nhìn đến đám người dễ thay đổi sắc mặt, hắn liền kiềm nén không được bực tức trong lòng. Tuy nói hiện nay sự kiện cán bộ các nơi tự sát chẳng lạ lùng gì, nhưng trong việc Kỷ Phong Thanh tự sát, cấp bậc không cao, phỏng chừng cũng không thu hút để người đời để ý tới. Nhưng dù sao phát sinh bên cạnh mình, nhất là chứng kiến nổi đau khổ bất lực của vợ con anh ta, Hạ Tưởng trong lòng cảm thấy bực bội khó chịu.

Nếu lúc ấy khi Kỷ Phong Thanh đến đây tỏ vẻ muốn dựa vào, hắn tỏ vẻ thu nhận một chút, có phải có thể vãn hồi việc phát sinh thảm án này không? Tuy rằng hắn cũng không biết nguyên nhân Kỷ Phong Thanh tự sát, nhưng luôn luôn thẹn trong lòng, dường như Kỷ Phong Thanh tuyệt vọng bị từ chối mười mấy năm, cuối cùng đem chút hy vọng gửi gắm lên hắn, hắn cũng quan liêu khe khẽ vung tay, làm mất đi toàn bộ hy vọng của Kỷ Phong Thanh.

Chính mình thật sự bị quan trường làm mất đi nhân tính và khía cạnh tốt đẹp rồi sao? Từ hành lang đến văn phòng Trần Khiết Văn, khoảng cách chỉ có hơn chục bước, Hạ Tưởng lại suy nghĩ rất nhiều rất nhiều. Hắn trong lòng vô cùng nặng trĩu. Từ đầu đến cuối cảnh tượng vợ con Kỷ Phong Thanh đã khóc không ra nước mắt đu đưa trong mắt. Khi mà một người khóc đến độ nước mắt không chảy ra ngoài được, phải là đau đớn và tuyệt vọng đến thế nào?

Hạ Tưởng lại hồi tưởng lại lúc Kỷ Phong Thanh báo cáo công tác với hắn, bất lực và thất vọng. Hắn bỗng nhiên trong lòng dấy lên một nỗi bi thương. Hắn vốn là có niềm tin ôm hy vọng làm quan một lần tạo phúc một phương đi vào chốn quan trường. 10 năm qua, tình cảm và nhiệt huyết của hắn cũng quả thực bị tiêu tan rất nhiều, nhưng còn có tâm niệm “Chỉ cần có lợi cho đất nước, cho dù hy sinh bản thân mình cũng cam lòng, tuyệt đối không vì mình rất có thể sẽ gặp tai hoạ mà trốn tránh”. Nhưng hôm nay, lại phạm phải một sai lầm không nên phạm – trong cách dùng người. Có phải quá hiện thực quá thực dụng hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 14
Trong thành phố Giang Hải có một trường học rất nổi tiếng, nó gọi là trường quý tộc Minh Nhật. Nếu nói về học phí thì trường này là đệ nhất thành phố Giang Hải, không hỗ danh là trường quý tộc, nhưng đó không phải là nguyên nhân để trường này nổi tiếng, thật ra nó không phải là đắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Đường Môn – Quyển 5
Trên mặt của Thiên Nhận Tuyết cũng không có chút nào thần sắc tuyệt vọng, ngược lại thần sắc của nàng lại là thanh thản. Nàng đã dùng toàn bộ lực lượng của mình, thậm chí là phá nát thần vị để tạo thành lực lượng phát động một kích cuối cùng kia, lúc này trong lòng nàng đã là vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hạ Thiên – Quyển 8
Chúng tôi đi mướn phòng. Hạ Thiên không đợi Vân Thanh mở miệng mà nói một câu. Gương mặt Vân Thanh chợt đỏ bừng, khoảnh khắc này nàng chợt sinh ra ý nghĩ muốn bóp chết Hạ Thiên. Chưa nói đến vấn đề bọn họ đến đây chẳng phải là thuê phòng, dù thật sự đến thuê phòng cũng không cần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân