Hạ Tưởng đề cử ứng cử cho đại lý của Sato là Mã Đông Mẫn, là họ hàng của Lý Tài Nguyên. Mã Đông Mẫn tốt nghiệp đại học khoa học kỹ thuật, sớm đã có sự từng trải của việc kinh doanh buôn bán, tuy rằng là kết cục thất bại, nhưng không phải bởi vì ánh mắt không được, mà là đắc tội với quan liêu bị lực lượng chính trị tiêu trừ. Hiện tại làm kinh doanh đầu cơ nhà đất, trên tay cũng đại khái có mộtôi số tài chính.
Mã Đông Mẫn cũng muốn đầu tư thực nghiệp, chỉ có điều vẫn chưa tìm được hạng mục thích hợp… Hạ Tưởng gặp qua cô hai lần, ấn tượng đối với cô ấy cũng không mấy xấu, có cách nhìn, có gan làm, người cũng đáng tin cậy. Cô vẫn luôn giúp đỡ Lý Tài Nguyên rất nhiều, vào những lúc gian nan nhất của Lý Tài Nguyên, đúng là bởi vì có sự trợ giúp của cô, Lý Tài Nguyên mới vượt qua được cửa ải khó khăn.
Sato đối với người mà Hạ Tưởng đề không có ý kiến gì, đưa ra thời gian cùng Mã Đông Mẫn ngồi lại với nhau, cụ thể trao đổi một chút về công việc đại lý
Tổng thể mà nói, đàm phán cùng Sato coi như thuận lợi, đạt thành chung nhận thức, cũng vì sơn Occupy một lần nữa đi vào quỹ đạo bình thường mà đặt cơ sở, còn có một điểm, cũng là cắt đứt con đường tiền tài của Trần Đại Đầu, hoặc là nói, chặt đứt một cánh tay của Nga Ni Trần.
Trần Đại Đầu là tổng đại lý Hoa Bắc của sơn Occupy, lại cộng thêm chính sách lợi nhuận kếch xù vẫn luôn thực hành, lợi nhuận một năm ít nhất cũng trong khoản 15 đến 20 triệu
Tin rằng sau khi Nga Ni Trần nghe được tin tức này, sẽ đứng ngồi không yên. Hạ Tưởng cần nhất chính là từng bước làm suy yếu thực lực của Nga Ni Trần, trước tiên ra tay từ mặt kinh tế chính diện, Nga Ni Trần mất đi tài lực chống đỡ trên kinh tế, tay chân của y tất nhiên sẽ lục đục nội bộ, cuối cùng sụp đổ.
Quả thật, đế quốc kinh tế khổng lồ của Nga Ni Trần không phải là một sớm một chiều có thể tan rã, thậm chí muốn đánh bại Nga Ni Trần hoàn toàn, so với lật đổ Cổ Hướng Quốc còn khó khăn hơn nhiều. Cổ Hướng Quốc là một bức tường, ở mặt ngoài kiên cố chắc chắn, nhưng khi va chạm mạnh, đẩy cái sẽ đổ sụp. Nga Ni Trần lại là một gốc đại thụ che trời, mặt trên lắm cành nhiều lá, phía dưới rắc rối khó gỡ, muốn trừ tận gốc, cần phải kiên nhẫn kéo tơ lột kén và cẩn thận tìm hiểu nguồn gốc.
Cũng may, cái Hạ Tưởng có chính là lòng tin.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-9-full/
Ngụy Hồng Thanh sau khi đảm nhiệm giám đốc Marketing của sơn Toàn Mỹ, thân phận lập tức có chuyển biến cực lớn, cô từ lúc làm thủ tục từ chức ở đơn vị trước kia, thì đã chính thức đến làm tại sơn Toàn Mỹ. Sơn Toàn Mỹ đối với cô ấy cũng vô cùng coi trọng, còn bố trí trợ thủ và thư ký hành chính.
Ngụy Hồng Thanh bang hoàng như trong mơ, trong lòng hiểu tất cả đều là thể hiện ý chí quyền lực của Hạ Tưởng, cũng là sự quan tâm không nói nên lời của Hạ Tưởng đối với cô ấy, khiến cho cô đối với Hạ Tưởng vô cùng cảm kích. Người nam sinh hay ngại ngùng trong ấn tượng trước kia, nay đã trở thành một nhân vật tay nắm đầy quyền lực và có thể hô mưa gọi gió ở thành phố Lang, vẫn khiến cô có chút không thể tin được ma lực của vận mệnh.
Ngụy Hồng Thanh tự biết năng lực không đủ, khả năng không thể đảm nhiệm chức vụ giám đốc Marketing, từ thời khắc cô nhận được thư bổ nhiệm, thì liền cắm đầu vào học tập, không ngừng nâng cao trình độ chuyên nghiệp của mình. Cũng may vì Dương Bối là tổng đại lý khu Hoa Bắc của sơn Toàn Mỹ, công tác chủ yếu của cô cũng là giao tiếp cùng với Dương Bối, hiệp trợ tiêu thụ và quản lý đại lý bán hàng, bởi vậy cũng khiến cô có thêm chút tự tin
Sau khi tan ca, Ngụy Hồng Thanh đợi các đồng sự sắp ra về hết, khi đó cô mới gác lại công việc trong ngày, khóa kỹ cửa, đi ra trụ sở làm việc mới xây dựng của sơn Toàn Mỹ. Bãi đỗ xe dưới lầu, đậu một chiếc Audi chuyên dụng mà công ty dành riêng cho cô sử dụng. Cô điều khiển mở cửa xe, đang muốn lên xe, bỗng nhiên một bóng đen từ sau xe xoẹt ra, thoắt cái đến ngay trước mặt cô ấy, dọa cô nhảy dựng lên
Đợi cô nhìn rõ người đến là ai, khi đó chìa khóa trong tay bỗng rơi tọt dưới đất, ngây ra như phổng.
Sato nhìn thấy Ngụy Hồng Thanh toàn thân là trang phục công sở, do có phong độ năm xưa, càng làm tăng thêm nữ tính quyến rũ, không khỏi trong lòng chua xót. Y cố nén nổi bất an trong lòng, hướng Ngụy Hồng Thanh cúi đầu thật thấp:
– Hồng thanh, rất xin lỗi, năm đó là tôi đã sai, tôi biết lỗi rồi, xin cô tha thứ cho tôi
Ngụy Hồng Thanh chỉ sửng sốt một lát, lập tức nước mắt tuôn trào. Tuy nói ở sâu trong tâm, cô sớm đã hết hy vọng, không còn vấn vương bất cứ ảo tưởng gì đối với Sato, cũng không cho rằng lời xin lỗi của Sato có thể mang đến cho cô sự an ủi tâm hồn gì đó. Không ngờ khi thật sự đối mặt với lời xin lỗi của Sato, thì trong lòng vẫn vô cùng thương cảm và uất ức nghẹn ngào
Ngụy Hồng Thanh khóc không thành tiếng. Trong những giọt nước mắt kia, có vui mừng, cũng có cảm kích đối với Hạ Tưởng. Cô biết, người có thể khiến Sato cúi đầu, chỉ có Hạ Tưởng.
Cùng lúc với Sato tuân thủ lời hứa hướng Ngụy Hồng Thanh nói lời xin lỗi, Hạ Tưởng cũng vừa mới về đến nhà, vừa mới cùng Vệ Tân nói được mấy câu, liền nhận được điện thoại của Nga Ni Trần.
Nga Ni Trần không đợi được nữa rồi
– Phó thị trưởng Hạ, trưa ngày mốt có rảnh không? Muốn mời ngài ăn cơm, cũng có chút tình hình cần báo cáo với ngài một chút
Thái độ Nga Ni Trần vẫn rất nghiêm chỉnh, nhưng trong giọng điệu, có một ý quyết liệt.
Muốn bàn điều kiện cuối cùng rồi hả? Hạ Tưởng từ trong giọng nói của Nga Ni Trần nghe ra quyết tâm của y, mỉm cười:
– Được, tạm thời hình như chưa có sắp xếp gì, vậy đi, sáng ngày mai ông gọi lại cho tôi lần nữa, rồi xác định thời gian và địa điểm
Nga Ni Trần cũng không khách sáo gì nhiều, chỉ nói một tiếng “được” liền cắt đứt điện thoại
Trước kia Nga Ni Trần đều là đợi hắn cúp máy trước, hôm nay Nga Ni Trần cũng không phải là đã quên tình tiết, mà là cố ý lâm vào. Cũng phải, đã tới đến nước đàm phán cuối cùng rồi, chỉ kém một bước thì trở mặt, còn khách khí gì nữa?
Hạ Tưởng cũng không thèm để ý thái độ của Nga Ni Trần, ngồi xuống cùng Vệ Tân nói chuyện.
Bởi vì bất ngờ phát bệnh, hạng mục thông tin điện tử mà Vệ Tân đầu tư bị tạm dừng, tạm thời vẫn chưa tìm được người thích hợp thay cô ra mặt xử lý, Vệ Tân liền căn cứ nguyên tắc “trữ khuyết vật lạm” (khi tuyển chọn người hay lựa chọn một vật gì đó, thà ít đi một, chứ không thể vì để đủ số lượng mà không lo cho chất lượng), nên quyết định đợi bệnh tình của cô thuyên giảm mới bắt đầu khởi công. Ý kiến của Hạ Tưởng là, không muốn để Vệ Tân tiếp tục bôn ba bận rộn, bệnh tình của cô như một quả bom không biết giờ mới phát nổ, cần gì phải phí sức làm chi?
Tài sản dưới danh nghĩa của Vệ Tân không nhiều lắm, nhưng cũng vào khoảng năm sáu triệu, đủ cô tiêu xài một thời gian. Lại có sự yêu mến của Liên Nhược Hạm, còn có Hạ Tưởng cũng sẽ thay cô trù bị tiền bạc, để Vệ Tân cả đời không cần lo áo cơm chỉ là một việc rất nhỏ
Vệ Tân lại không chịu để Hạ Tưởng nuôi, vẫn kiên trì muốn ra ngoài kiếm tiền. Lý do của cô là, cô không phải là gánh nặng của bất kỳ người nào, cũng không muốn trở thành gánh nặng, cô có năng lực tay làm hàm nhai, không muốn để người khác xem cô như Tiểu Tam (kẻ thứ ba) bán đứng thân thể dựa vào đàn ông sống qua ngày
Hạ Tưởng liền mờ ám mà mỉm cười:
– Bán đứng thân thể? Dường như cho tới bây giờ, anh vẫn chưa chạm tới người em
Vệ Tân vốn ngồi ở bên cạnh Hạ Tưởng, nghe hắn nói vậy, lập tức mặt đỏ, như hoảng sợ mà bật người ra:
– Người xấu
– Người xấu?
Hạ Tưởng lại cười
– Người xấu là động thủ bất động khẩu, nếu anh có ý xấu, còn có thể cùng em thương lượng sao? Trực tiếp vồ lấy em rồi!
Vệ Tân bỗng nhiên trở nên lớn gan, cúi đầu, ánh mắt liếc xéo Hạ Tưởng một cái:
– Cũng đâu phải không cho anh cơ hội, anh mỗi ngày đều có cơ hội, lại không biết trân trọng
Hạ Tưởng tận đáy lòng thở dài một tiếng, hắn không phải không muốn có được Vệ Tân, hiện tại Vệ Tân bị bệnh, hắn sợ hoạt động nam nữ hoan ái kịch liệt sẽ dẫn phát bệnh tình Vệ Tân, nên cũng liền nén lại. Kỳ thật bình tĩnh mà suy xét, trong mấy người phụ nữ, hắn đối với Vệ Tân là có dục vọng nhất… nói đùa sao, đời sau cùng ở với nhau đến ba năm, giữa hắn và Vệ Tân từng có những vận động trên giường đến điên cuồng mà phóng túng
Vệ Tân vừa nói, vừa cởi áo. Bởi vì nguyên nhân mùa hè Vệ Tân vốn chỉ mặc một lớp áo ngủ mỏng manh, áo ngủ là chất liệu tơ tằm, cứ thế mà trơn tuột xuống, đúng lúc phác họa ra đường nét duyên dáng tuyệt đẹp của cô. Vẻ đẹp phụ nữ nằm ngay chỗ đường cong của vóc dáng, hoặc là nói dáng người hình quả bầu, đơn giản hình dung thì thế này vai rộng, ngực to, eo thon, chân dài…
Khổ người Vệ Tân không được cao, ngực cũng không phải rất đầy đặn, nhưng mỗi vị trí đều vừa phải, nhất là phần mông của cô vểnh khá cao, quyến rũ mê người
Áo vừa cởi ra, lộ ra phần cổ trắng ngần và bộ ngực trần. Hạ Tưởng thích nhất là phụ nữ có phần xương quai xanh mê người, Vệ Tân đúng lúc có phần xương quai xanh khêu gợi nhất, và có vòng eo mê người nhất, Hạ Tưởng nhìn thấy thân thể vừa quen thuộc vừa xa lạ, không khỏi ý loạn tình mê, lập tức động tình.
Hạ Tưởng ôm lấy Vệ Tân, tựa đầu sát vào trong phần ngực của cô, trong mũi truyền đến mùi thơm của cơ thể vừa quen thuộc lại vừa làm người ta mê muội, hắn lập tức đẩy ngã Vệ Tân lên sofa, liền muốn cởi chiếc quần của Vệ Tân
Điện thoại rất là không đúng lúc vang lên. Nếu điện báo bình thường, Hạ Tưởng khẳng định không tiếp, nhưng hắn cài đặt tiếng chuông đặc thù cho những số điện thoại, đều là điện báo của nhân vật trọng yếu, nhất là tiếng chuông điện báo “Hoan nhạc tụng” vừa nghe liền biết là điện thoại của Lịch Phi.
– Lãnh đạo, Dương Minh điều về nước rồi
Lịch Phi hưng phấn tột cùng
Dương Minh? Dương Minh là nhân vật mấu chốt nhất trong vụ án Tiêu Điện, tức là nói, ngọn lửa lớn rốt cục đã đốt tới người Cổ Hướng Quốc
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |