Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 8 » Phần 72

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72

Nữ tử họ Nhạc này đem cổ đăng phóng lên không trung, miệng khẻ mở ra rồi một đoàn anh hoả màu trắng từ trong miệng phun ra thắp sáng cho cổ đăng.

Hai tay của vị nữ tử bắt quyết thành hình hoa sen rồi chậm rãi trầm giọng đọc lên các loại chú ngữ. Trên trán xuất hiện ra một bông sen trắng lúc này trông nàng ta giống như là một vị tiên nữ giáng trần.

Chú ngữ tràn ngập hơi thở hoang dã. Cổ đăng đột nhiên run lên, rối các ảo ảnh xuất hiện phân ra thành chín cái cổ đăng giống nhau như đúc chợt lóe lên.

Sau khi chúng xoay quanh một vòng rồi xếp lại thành hình tam giác chuyển động chậm rãi trong không trung.

Nữ tử họ Nhạc đưa ngọc thủ nhẹ nhàng bắn ra chín đạo pháp quyết hướng tới chín cái cổ đăng, thanh quang đại phóng, chín đoá hoa đăng từ trên cổ đăng từ từ bay ra tới chỗ trung tâm của chữ ‘Phẩm’ rồi ngưng kết lại với nhau hoá thành một cái đầu lâu to lớn sáng chói với ngọn lửa màu xanh.

‘Bụp’ một tiếng, trong miệng của nử nữ này phun ra một ngụm tiên huyết bay tới bên trên ngọn lửa màu xanh, lập tức hoả quang đại trướng cao hơn một thước, chói lòa.

Lát sau, một tiếng hót vang phát ra rồi một con chim màu xanh to lớn từ trong hoả quang xuất hiện.

Con chim này dáng vẻ rất uyển chuyển, lông dài xinh đẹp còn cặp mắt thì đỏ rực như lửa, phảng phất giống như là bảo ngọc trong suốt – chính là một khổng tước màu xanh vô cùng diễm lệ…

Thần thái của nó vô cùng cao ngạo, đưa mắt nhìn quanh một chút. Khi hướng tới nữ tử họ Nhạc thì hơi nghiêng cổ một chút từ trong cái mỏ nhọn truyền ra một loại ngôn ngữ hoang dã thượng cổ.

Nữ tử họ Nhạc này cung kính hướng về phía con chim này thi hành đại lễ quỳ lạy ba cái, rồi trong miệng cũng phát một loại ngôn ngữ, nói chuyện với nó.

Khô gầy lão giả thấy vậy, trên mặt lộ ra vẻ căng thẳng.

Nữ tử họ Nhạc đột nhiên ngưng nói loại ngôn ngữ kỳ lạ đó. Sau đó ngọc thủ lật lên, trong tay xuất hiện một viên châu màu phấn hồng, không biết tên. Hơn nữa lại có mùi thơm phát ra không biết nó là vật gì nữa.

Khổng Tước màu xanh vừa thấy viên châu này, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ. Nó mở miệng, một đoàn thanh hà từ trong miệng phun ra. Rồi đem viên châu đó trực tiếp hút vào trong miệng.

‘Xoạt’ một tiếng trên thân thanh điểu này bỗng xuất hiện ra một vầng sáng. Lập tức trên thân hình nó tỏa ra một ngọn lửa màu xanh rồi hoá thành một con Hoả Điểu thật lớn.

Sau khi kêu lên một tiếng, hai cánh của nó vươn ra rồi phóng lên cao. Trong phạm vi mười dặm tất cả các loại địa hoả linh khí đều bị chấn động. Còn các loại hoả thuộc tính công pháp thi triển các loại công kích của các vị tu sĩ đang sử dụng đều phát hiện ra uy lực của chúng đều giảm đi một nửa. Làm cho bọn họ không khỏi thất kinh.

Vô số các loại địa hỏa linh khí giống như vạn sông suối tất cả chảy vào biển. Nhè nhẹ hướng tới trên người của thanh điểu này mà đi tới. Con chim này bổng bành trướng lớn hơn một chút còn thanh diễm trên người cũng càng lúc càng phát ra mạnh và chói mắt hơn.

Những người tu tiên ở trong khuôn viên mười dặm đều hoảng sợ cả lên, giật mình nhìn về hướng con hoả điểu màu xanh, bởi vì chung quanh nhiệt độ bổng trở nên nóng hơn, mặc dù có các loại pháp khí tạo thành các tầng phòng hộ nhưng hiện tại bọn vẫn cảm thấy như là đang ở bên cạnh lò lửa. Trong lòng bọn họ vô cùng hoảng sợ.

Nhưng thấy được khổng tước trong biển lửa màu xanh này thì đám pháp sĩ vô cùng hưng phấn, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ.

“Chính là Thánh cầm! Nhạc thượng sư gọi ra Thánh cầm rồi.”

“Trận chiến này nhất định thắng!”

Một số ít pháp sĩ kêu lớn, rồi lập tức hướng tới đối thủ điên cuồng phát động công kích với vẻ mặt hưng phấn dị thường.

Khô gầy lão giả thấy thần uy của con chim này, trên mặt cũng không dấu được vẻ vui mừng. Hắc bào nữ tử của Âm La tông nhìn khổng tước màu xanh chìm trong hỏa diễm, trong mắt hiện ra một tia cổ quái, đột nhiên nói:

“Có thể điều khiển được thiên địa hoả linh, cái thánh cầm này tối thiểu cũng ngoài cảnh giới Hoá Thần rồi. Trách không được các ngươi xem đây là thủ đoạn tối hậu, chỉ là thánh cầm cảnh giới tuy cao nhưng do mới xuất hiện nên linh lực bên trong cơ thể chỉ khoảng Nguyên Anh Sơ Kỳ mà thôi. Cho dù vừa mới hấp thu nhiều hoả linh khí như vậy cũng chỉ miễn cưỡng tăng tới hậu kỳ là cùng. Đây chỉ có thể là một phân thân mà thôi? Nếu không, cuộc chiến giữa các ngươi và Đột Ngột nhân cũng sẽ không kéo dài đến mức không phân cao thấp như thế.”

“Lục phu nhân quả nhiên bất phàm, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra rõ ràng chân tướng! Thánh cầm không phải là bản thể của nó đến đây, nhưng như vậy cũng không phải bình thường. Đối với Nguyên Anh Hậu Kỳ tu sĩ bình thường cũng không phải là đối thủ của nó.” Lão giả đưa mắt nhìn hắc bào nữ tử liếc mắt một cái. Bình tĩnh nói.

“Không sai, có thể lợi dụng được thiên địa linh lực, thì chỉ có Hóa Thần Kỳ mới có thể thi triển được đại thần thông này. Chỉ cần dựa vào việc này, cơ hồ đã đứng vào thế bất bại.” Hắc bào nữ tử gật đầu, trong lời nói có chứa một tia hâm mộ.

Lão giả thấy tình hình như vậy chỉ cười hắc hắc, không nói gì nữa.

Còn bảy vị lão giả với các loại cổ bảo khác nhau, vừa mới sử dụng các loại cổ bảo đánh chết một ít pháp sĩ mà khi thấy được con chim khổng lồ ra oai giữa không trung trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

“Không tốt. Yêu thú này không phải bình thường. Tu sĩ bình thường cũng không thể đối phó được với nó. Hãy cùng ra tay chặn nó lại.” Cầm đầu là một vị Hôi bào lão giả, sắc mặt đại biến nói lớn. “Vậy còn chần chừ gì nữa chứ hãy nhanh sử dụng”thái chân thất bảo”tiêu diệt yêu cầm này ngay. Yêu cầm này cũng không phải là yêu thú ở nơi này, quyết không để cho nó đã thương người của chúng ta.” Một lão giả khác nghe nói vậy liền tức giận nói ra. Theo sau đó biến thành một đạo hoàng quang, dẫn đầu bắn nhanh tới biển lửa màu xanh kia.

Còn lại mấy người kia thấy vậy, cũng lập tức bay theo. Còn lão Hôi bào giả, hơi lộ ra vẻ do dự, nhưng sau khi thở dài một hơi, cũng hóa thành một đạo kim hồng bay đi.

Trong khi bảy người bọn họ phi độn tới gần bên cạnh biển lửa màu xanh, Mộ Lan thánh cầm dường như đã hoàn thành việc thu nạp hỏa linh khí. Cơ thể lúc này đã dài ra tới hai mươi trượng, sau khi cúi đầu một cái liền phát hiện ra bảy vị tu sĩ mới tới này với vẻ không thân thiện chút nào.

Lúc này hung quang trong mắt chợt lóe lên, hai cánh xoè ra một đoàn hoả cầu màu xanh to lớn dày đặc hướng tới bảy người bọn họ mà phóng tới.

Còn bảy vị lão giả chưa kịp tấn công thì đã cảm thấy một trận gió nóng thổi tới, cả người trở nên vô cùng khô bức. Làm cho mọi người không khỏi lo lắng trong lòng.

Thấy có nhiều hoả cầu màu xanh đánh tới, một lão trường mi liền vỗ vào túi trữ vật một cái, sau đó bàn tay vươn ra xuất hiện một băng võng đón lấy đám hoả cầu kia.

Cái lưới này cũng thật là thần diệu, bạch quang phóng lớn thêm sau đó đem toàn bộ số hoả cầu này thu vào bên trong lưới.

Trường mi lão giả thấy vậy, khóe miệng mỉm cười, nhưng lập tức sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

Đám hoả cầu bên trong lưới chợt bạo liệt nổ ra, rồi đám lửa xanh thiêu đốt hết tất cả thành nước, trong chớp mắt không còn cái gì nữa. Rồi đám hoả diểm đó sau khi thoát khốn lại tạo thành một đoàn hoả diểm hung hãn lao tới phía mọi người.

“Đi.” Lão giả cầm đầu nhanh tay nhanh mắt đem Cổ Bảo trong tay phóng ra, một cái cổ kính màu trắng bay ra.

Sau khi xoay một vòng, ánh sáng màu bạc từ trong cổ kính cuồn cuồn xuất ra tạo thành một bức tường màu trắng chặn lấy đám lửa màu xanh kia lại không cho nó hạ xuống.

Những người còn lại khi thấy bảo vật của Trường mi lão giả bị phá tan không khỏi kinh hãi hấp một ngụm khí lạnh. Lúc này mới biết được đoàn lửa xanh này không phải tầm thường, cho nên mọi người không dám sử dụng các loại pháp bảo bình thường nữa.

“Hãy mau thi triển”khốn ma đại trận”, rồi vây khốn yêu cầm này lại!” Lão giả cầm đầu hét lớn một tiếng.

Những lão giả còn lại nghe lời ấy xong, vội vàng đem Cổ Bảo cùng nhau tế xuất ra.

Hồng xích, Hoàng qua, Lệnh bài, Tiểu đỉnh, Ngọc phiến, Như ý – sáu kiện bảo vật cùng nhau bay lên không trung, hướng tới chung quanh thân thể con chim khổng lồ, chỗ này linh quang chợt sáng lên sau đó liền cùng với ánh sáng của cổ kính lúc trước tạo thành một đoàn ánh sáng. Chẳng những ngăn được ngọn lửa màu xanh lại mà nó còn hình thành ra bảy cái lồng bảy sắc, vây quanh cự điểu.

Thanh điểu thấy vậy sắc mặt liền trở nên giận dữ, há miệng ra, đột nhiên đập xuống phía dưới một cái.

Một cái tiêm chuỳ màu xanh thật lớn, chợt lóe ra rồi biến mất không thấy nữa. Còn phía dưới một lão giả thân hình to lớn, đột nhiên tế xuất ra ngoài cái cổ bảo lệnh bài, cái lệnh bài này chấn động một cái rồi ‘Bụp’ một tiếng cái cổ bảo này liền bị đánh bay về phía sau.

Lão giả này bị đánh làm cho hồn phách dường như bay đi mất. Vội vàng bắn ra một đạo pháp quyết đánh tới lệnh bài mong rằng sẽ kiềm chế được nó, nhưng lệnh bài chỉ run lên một cái rồi dường như không chịu nỗi nữa sắp bị đánh nát. Mắt thấy lệnh bài sắp bị đánh nát rồi sẽ kích vào thân thể lão giả, đột nhiên một thân hình chợt lóe lên rồi có hai cánh tay đặt ở đầu vai của lão giả này, đồng thời hai cổ linh lực cuồng mãnh chảy vào trong thân thể của hắn.

“Hãy mau thi pháp, ta trợ giúp ngươi một tay.” Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, thì ra âm thanh này là do Hôi bào lão giả phát ra.

Lão giả cao to lớn nghe vậy liền lấy lại tinh thần sau đó đánh ra liền bốn, năm đạo pháp quyết, lệnh bài cách đó bốn năm trượng liền dừng khôi phục lại nguyên trạng ban đầu.

Hai người không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Trải qua một màn này những lão giả còn lại cũng âm thầm lo sợ. Càng thêm không dám coi thường vọng động nữa. Vội vàng đem uy lực của của cổ bảo phát huy ra đến mức tận cùng, các loại quang mang đan vào nhau, rồi liên thủ đỡ được mấy lần công kích của thanh quang chuỳ từ phía cự điểu phát ra.

Cách mấy người này không xa là nữ tử họ Nhạc thấy được cảnh này. Rồi lại quay đầu nhìn tới cổ đăng một cái, chần chừ một chút rồi cũng không có tiến lên nữa.

Bởi vì cô ta còn phải lo cho cây đèn không được hết dầu hay là bị tắt đi. Mà còn phải bảo vệ ngọn đèn này không để cho nó bị đánh cắp mà bị hủy. Nếu không thì đại sự sẽ không ổn.

Khô gầy lão giả vừa thấy cự điểu này bị vài tên lão giả cuốn lấy, trên mặt hiện vẻ hơi lo lắng nhưng lập tức dường như không để ý đến việc ấy nữa.

Mà hắn cũng không phải nóng lòng bởi lẽ Thánh cầm mà Mộ Lan tộc bọn họ cung phụng mấy vạn năm rõ ràng đang chiếm thượng phong. Còn bảy tên lão giả này mặc dù đang khu sử các loại bảo vật, mặc dù có phần dị thường nhưng chắc cũng không phải là đối thủ của thánh cầm này.

Tuyệt đối không để cho cái đèn này hết dầu. Mà trước đó cần phải đánh chết đi bảy tên tu sĩ này. Bởi bảy tên tu sĩ có lẽ là đòn sát thủ cuối cùng của Thiên Nam.

Nghĩ tới đây, vị Chúc thần sư này không khỏi nhìn tới trận doanh tu sĩ hướng đối diện, Long Hàm đang đứng trước mặt hơn một ngàn pháp sĩ, sắc mặt cực kỳ ầm trầm.

“Thật không nghĩ tới người Mộ Lan lại có thể gọi về được loại yêu cầm này nữa, quả là phiền toái.” Long Hàm thần sắc không đổi. Nhưng trong miệng thấp giọng thì thào một câu không thể nghe được.

“Nhanh, mau đem Phê Linh Tượng Thú thả ra ngay lập tức. Thừa dịp bây giờ bảy vị tu sĩ đang đánh nhau với yêu cầm nọ. Để cho chúng phát huy tác dụng đi.” Âm thanh của Long Hàm có chút lớn giọng, lạnh lùng nói.

Theo sau lệnh truyền này hơn mười con Thú Điểu Ô quang bỗng nhiên được các tu sĩ điều động đến trước trận tuyến. Sau đó vài tên tu sĩ móc từ trên người ra các loại linh phù, hướng về pho tượng mà phóng tới.

Lục quang chợt lóe, linh phù quỷ dị liền bay vào trong pho tượng ở không trung không còn thấy bóng dáng. Những tu sĩ này lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.

Một lát sau, Thú Điểu Ô quang chợt chớp động, tiếp theo hai mắt bắn ra lam quang âm hàn rồi lại buông móng vuốt và tung cánh ra.

Sau đó không cần ai phân phó bọn chúng cũng hướng tới đám pháp sĩ đang đứng trên chiến trướng mà tấn công.

Lúc này các tu sĩ chụp được linh phù vẫn đang khoanh chân cúi đầu bất động giống như là đang ngủ vậy.

Còn Khô gầy lão giả từ xa thấy vậy, sắc mặt lộ ra vẻ châm chọc, coi thường.

Hắn xoay mặt một cái nhìn tới hắc bào nữ tử bên cạnh khách khí nói.

“Đánh đến bây giờ, cũng nên cho đối phương một kích chí mạng. Lục phu nhân, đồng giáp thi của quý tông có lẽ tới lúc phải thả ra rồi. Lúc này đây, cũng đủ để thắng trận này.” Lão giả nói xong lời này, với vẻ tràn đầy tự tin.

“Chúc huynh đừng nóng vội, hãy chờ một chút nữa đi. Do đại bộ phận đồng giáp thi của Bổn tông tu vi pháp lực chỉ tương đương với Trúc Cơ Kỳ, vì vậy chờ cho tu sĩ của Thiên Nam pháp lực bị tiêu hao nhiều đi một chút, khi đó phóng ra uy lực mới có thể đạt tới hiệu quả cao nhất.” Hắc bào nữ tử sau khi ánh mắt khẽ chớp vài cái, bình tĩnh nói.

“Cái này… tốt! Chỉ cần quý tông không thay đổi chủ ý thì có chờ một chút cũng không sao cả.” Khô gầy lão giả liền nhướng mày, có chút chần chờ, nhưng liền lập tức gật đầu đồng ý.

Đối phương đã nói như vậy không phải là không có đạo lý của nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 3
Hoạt động bán đấu giá từ thiện chẳng qua là việc tiêu một số tiền lớn của những người có tiền. Ở xã hội này, nếu bạn không có tiền thì bị người ta xem thường, nhưng nếu bạn giàu có thì họ sẽ có lý do để chửi bạn. Bạn keo kiệt chỉ biết nắm chặt tiền mình dùng cũng sẽ bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 6
Đầu tiên, phải đánh tan điều băn khoăn của Nghê Thường. Tiếp theo, hắn phải có đủ thực lực. Người tu chân vốn dĩ cường giả vi tôn, chỉ cần hắn có đủ thực lực, tin tưởng luân lý đạo đức cũng thành chó má. Đến lúc đó không ai dám nói tới một cường giả. “Tam sư tôn, ta hy vọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Hai nàng les muốn có con - Tác giả The Kid
Tại thành phố Hồ Chí Minh, trong một căn nhà nhỏ, hai cô gái Bo và Bông nằm ôm nhau trên giường. Hai cơ thể trần truồng vuốt ve lẫn nhau, cả hai vừa trải qua một đêm làm tình mệt mỏi. Tao yêu mày quá. Mày có yêu tao không? Tao cũng yêu mày. Vậy hai đứa mình sống bên nhau suốt đời nhé. Đồng ý. Bo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân