Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 8 » Phần 47

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 47

Nghe thấy lời ấy của Lữ Lạc, trong đầu Hàn Lập hiện lên tình cảnh gặp mặt giữa Nam Cung Uyển và Mộ Phái Linh, trong lòng liền nổi sóng nhưng trong miệng vẫn nói lời cảm ơn.

“Sư đệ sau này có tính toán gì không? Theo ước định thì sư đệ chỉ cần ra tay một lần còn những trận chiến tiếp theo sẽ không cần tham gia. Nhưng trước đây mấy ngày khi cao tầng chánh ma lưỡng đạo, Thiên Đạo Minh và Cửu Quốc Minh thương nghị đối sách thì có người đề cập đến sư đệ. Họ nói rằng sư đệ có khả năng giết chết tu sĩ hắc bào trong chốc lát có nghĩa là công pháp khắc chế được địch nhân. Vì thế mà trong trận đại chiến sắp tới, ai cũng hy vọng sư đệ có thể tham gia. Đại biểu của Thiên Đạo Minh chúng ta cũng thấy sư đệ là một người có thực lực, nếu không xuất chiến chỉ sợ có chút nói không xuôi. Vì thế…” Sắc mặt của Lữ Lạc có chút trù trừ, ấp úng nói.

“Tiếp tục tham gia tất nhiên là được. Nếu Thiên Nam thật sự bị người Mộ Lan chiếm cứ thì Lạc Vân Tông chúng ta cũng chẳng tốt đẹp gì. Nhưng mà hứu hẹn lúc trước trong minh định xử lý như thế nào? Sẽ không phải là nói chơi chứ? Nếu thật thì tính ra sao?” Ngoài dự liệu của Lữ Lạc, Hàn Lập lại không hề tức giận mà chỉ cười lạnh hỏi.

“Tất nhiên là không. Hơn nữa sư đệ xử lý được một gã gian tế của Ngự Linh Tông và giết chết một tu sĩ hắc bào, công lao rất to lớn. Trong minh đã hứa hẹn nếu đệ tiếp tục tham chiến thì bọn họ sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của sư đệ coi như là bồi thường.” Lữ Lạc cười khổ nói.

“Nguyện ý bồi thường? Vậy thì tốt rồi. Về điều kiện cụ thể, đệ muốn trực tiếp gặp người chủ sự để bàn bạc.” Hàn Lập nghe vậy lạnh nhạt nói.

“Thế cũng tốt! Ta sẽ đưa đệ đi gặp mặt vài vị chủ sự Thiên Đạo Minh. Chỉ cần điều kiện của sư đệ không quá phận, bọn họ sẽ có thể làm chủ đáp ứng.” Lữ Lạc mỉm cười, trong lời nói có ý tứ nhắc nhở.

“Sư huynh yên tâm. Đệ sẽ không tham lam đâu để tránh cho sư huynh khỏi phải khó xử.” Hàn Lập cười khẽ một tiếng rồi chậm rãi trả lời.

“Sư đệ nói đùa rồi! Không cần để tâm đến mặt mũi của ta đâu. Khó có cơ hội thấy được mấy lão già này hào phóng. Đệ muốn gì thì cứ nói.” Thấy Hàn Lập hiểu được ý tứ của mình, lại có chừng mực, trong lòng của Lữ Lạc nhẹ nhõm nhưng ngoài miệng lại nói một kiểu khác.

Hàn Lập nghe vậy thì vẻ mặt cười như không cười, im lặng không nói thêm gì nữa.

Hàn Lập theo chân Lữ Lạc rời khỏi cứ địa của Lạc Vân Tông đi tới đại điện nghị sự của Thiên Đạo Minh.

Chủ sự Thiên Đạo Minh của chúng là trưởng lão hội do mười tu sĩ hợp thành. Cách mười năm sẽ thay đổi một số trong đó. Đương nhiên người của ba phái khởi xướng liên minh là Loan Minh Tông, Cổ Kiếm Môn và Nghê Hàng Trai thì không thay đổi. Sự tình trong minh kỳ thực đều do ba nhà đó quyết định. Nhưng so sánh ra thì thực lực của Loan Minh Tông hơn một bậc so với Cổ Kiếm Môn và Nghê Hàng Trai. Chủ sự ở Thiên Nhất thành này chính là hai vị đạo hữu Long Hàm cùng Phượng Băng của Loan Minh Tông, chắc đệ cũng có biết. Hai người là đôi phu phụ song tu, khi liên thủ có thể địch lại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Bổn minh có thể đối kháng với thế lực khác, tất cả đều nhờ hai người này. Tuy nhiên hiện tại chỉ có Long Hàm đạo hữu là xuất đầu lộ diện, trưởng lão Phượng Băng vừa mới đến Thiên Nhất Thành liền bế quan, tựa hồ như đang tu luyện một loại bí thuật đến giai đoạn quan trọng. Sư đệ chỉ cần đàm luận với mấy trưởng lão chủ sự ở đây là được vì Trưởng lão hội chắc chắn sẽ thông qua. Đại điện nghị sự trừ Long Hàm đạo hữu ra còn có trưởng lão của hai đại tông môn khác trú ngụ ở đó. ‘ Lữ Lạc một bên sánh vai song hành cúng Hàn Lập, một bên giải thích một chút sự tình trong Thiên Đạo Minh cho hắn nghe.

Việc này thì Hàn Lập đã sớm biết nhưng chỉ yên lặng nghe và gật đầu.

Nghị sự đại điện nằm ở trung tâm phía tây thành. Sau khi thong dong đi trong chốc lát, hai người đã đến nơi.

Một mảng lầu các hùng vĩ, bao quanh một tòa đại điện bằng đá xanh xuất hiện trước mặt hai người.

“Tham kiến lữ tiền bối. Tiền bối muốn gặp mấy vị trưởng lão sao? Vị tiền bối này là…” Mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ gác cửa hiển nhiên là nhận ra vị Lữ Lạc – trưởng lão của Lạc Vân Tông. Một người trong số đó cung kính thi lễ rồi cực kỳ khách khí hỏi han. Khi ánh mắt nhìn đến Hàn Lập thì sắc mặt có chút nghi ngờ hỏi.

“Đây là Hàn trưởng lão của bổn tông, lần này đến để yết kiến mấy vị Long trưởng lão.” Lữ Lạc khuôn mặt không đổi thản nhiên nói. “A! Hóa ra là Hàn tiền bối. Mời hai vị chờ một chút, mấy vị trưởng lão đang ở trong đại điện, vãn bối chỉ cần thông báo một chút là được.” Tu sĩ kia cả kình, ngạc nhiên nhìn nhìn Hàn Lập, sau đó thần sắc lại càng thêm cung kính. Hiển nhiên hắn biết Hàn Lập là người nào.

Hắn lấy ra một đạo Truyền Âm Phù, sau khi hướng về phù nói mấy cây thì vung tay, ném lá phù lên.

Một đạo hồng quang nhanh chóng bay vào bên trong.

Một lát sau đại điện truyền ra ba tiếng chuông du dương. Vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ này vừa nghe thấy liền khom người đứng qua một bên, cung kính nói:

“Xin mời hai vị tiền bối vào. Mấy vị trưởng lão đã biết hai vị đến rồi.”

Lữ Lạc gật đầu, đi vào trong đại điện.

Hàn Lập thần sắc như thường theo sau, bộ dáng không chút lo lắng.

Xuyên qua vài đoạn hành lang, Lữ Lạc dẫn Hàn Lập đi đến một đại điện ở một bên.

Sau khi tiến vào trong, hai người đã thấy năm, sáu tu sĩ Nguyên Anh đang ngồi ngay ngắn ở đó.

Ánh mắt của bọn họ đều đổ về phía Lữ Lạc và Hàn Lập.

Nhưng chỉ đảo qua Lữ Lạc một cái rồi thôi. Hơn phân nửa đều dừng lại trên người Hàn Lập, tất cả tu sĩ đều lộ xuất thần sắc hứng thú.

Những người này tu vi bất phàm, song mục của Hàn Lập chuyển động, cuối cùng nhìn về phía một tu sĩ trung niên ngồi ở giữa. Vị này mặc áo màu tro, tướng mạo kỳ vĩ, rất có cốt cách, tu vi so với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bình thương cao hơn rất nhiều. Dĩ nhiên đã tiến tới trạng thái đỉnh phong, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể tiến nhập vào giai đoạn hậu kỳ.

Hàn Lập rùng mình, lập tức biết đây chính là Long Hàm – trưởng lão của Loan Minh Tông.

Tu vi người này cao thâm như thế, chẳng trách được mà hắn liên thủ cùng với đạo lữ song tu lại có thể đối kháng được với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Nguyên Hàn Lập tưởng rằng lời đồn có chút phóng đại nhưng xem ra lại có chút đề thấp tu vi của Long Hàm.

Khi mà những người khác còn chưa nói gì thì trung niên nhân kia mỉm cười.

“Lữ huynh, vị này chính là Hàn trưởng lão của quý tông sao? Mấy ngày nay chúng ta đã nghe danh tiếng như sấm nổ bên tai.” Long Hàm đứng dậy, chắp tay chào, sặc mặt cực kỳ thân thiện.

“Hàn mỗ cũng đã ngưỡng mộ đại danh của Long Hàm đạo hữu từ lâu.” Hàn Lập cẩn thận đánh giá trung niên nhân, đồng thời mỉm cười đáp lễ.

“Nếu nói về danh tiếng thì trong số tu sĩ gần đây, ai có thể được như Hàn đạo hữu. Đạo hữu thực khiến cho Thiên Đạo Minh chúng ta nở mày nở mặt không ít.” Ngồi ở bên cạnh trung niên nhân có một lão giả da dẻ trắng trẻo, nửa thật nửa đùa nói.

“Đạo hữu đã quá lời rồi. Không biết phải xưng hô đạo hữu thế nào?”

Hàn Lập cũng có chú ý tới lão giả nọ bởi vì ngoài Long Hàm ra thì lão ta là người có tu vi Nguyên Anh trung kỳ còn lại ngoài Long Hàm ra đang ngồi ở đại điện.

“Hàn sư đệ, vị này là Huống huynh của Nghê Hàng Trai. Một thân Kiền Thổ Công uy chấn Thiên Nam mấy trăm năm rồi.” Không đợi lão giả hồi đáp, Lữ Lạc đã nhanh chóng mở miệng giới thiệu.

“Hóa ra là Huống huynh. Hàn mỗ ngưỡng mộ đã lâu!” Hàn Lập nghe thế liền có điểm ngoài ý muốn, trên mặt lóe lên một tia kinh ngạc nói.

Lời này của Hàn Lập cũng không phải là giả. Vị tu sĩ họ Huống của Nghê Hàng Trai này xác thực đại danh đỉnh đỉnh. Lão là nhân vật chỉ dưới phu phụ Long Hàm. Ngày đó Trình sư huynh đã đề cập đến rất nhiều, không ngờ hôm nay hắn lại được diện kiến ở đây.

Tiếp theo Lữ Lạc liền giới thiệu những người còn lại cho Hàn Lập biết. Những người khác thì không nói nhưng khi đề cập đến vị trưởng lão họ Điền có khuôn mặt xấu xí của Cổ Kiếm Môn thì Hàn Lập không khỏi liếc nhìn.

Sau đó mọi người lại ngồi xuống.

Long Hàm sau khi mỉm cười liền hòa nhã nói:

“Lần này Hàn đạo hữu đi đến nghị sự đại điện chắc đã biết Thiên Đạo Minh chúng ta hy vọng đạo hữu có thể tiếp tục xuất chiến. Nói ra điều này thực sự là chúng ta đã thất tín. Tuy nhiên đại chiến quan trọng, với thần thông của đạo hữu xác thực là một cánh tay trợ giúp đắc lực của Thiên Nam chúng ta. Chỉ vì bất đắc dĩ mà phải làm như thế thôi. Nhưng để bồi thường, trong minh có thể xuất ra nguyên liệu, đan dược. Hàn đạo hữu nếu không vừa ý thì có thể thương lượng điều kiện khác. Trên cơ bản chỉ cần là việc Thiên Đạo Minh có thể làm được thì chúng ta sẽ chẳng chối từ.”

Long Hàm không hổ là tu sĩ chưởng quản Thiên Đạo Minh đã lâu. Không đợi Hàn Lập nói ra đã xin lỗi trước tiên.

Cho dù Hàn Lập trong bụng không hài lòng cũng không thể phát tác được.

Chẳng qua Hàn Lập vốn không tức giận gì.

Hắn có thể thoát khỏi tay Thần sư của Mộ Lan thì đại chiến tiếp sau cho dù có kịch liệt cũng thừa sức bảo vệ tính mạng.

Nếu đã không lo lắng về điều đó thì hắn tự nhiên sẽ không có gì bực tức. Ngược lại còn nhận thấy đây là một cơ hội hiếm có.

Vì thế sau khi trầm ngâm một chút, Hàn Lập liền không khách khí nói:

“Nếu Long huynh đã nói như thế thì việc tham gia đại chiến tiếp theo, tại hạ sẽ không chối từ. Dù sao tại hạ cũng là người hiểu biết lý lẽ”môi hở răng lạnh”. Tuy nhiên Hàn mỗ có một sự tình cần lực lượng trong minh hỗ trợ mới có thể thực hiện được. Hàn mỗ sẽ không khách khí mà lợi dụng cơ hội này.”

Hàn Lập nói tới đây liền lộ ra vẻ thản nhiên.

Hắn biết rằng trước mặt mấy lão quái vật này, tốt nhất là nên thành thật một chút, trực tiếp thẳng thắn sẽ càng dễ đạt được mục đích.

Quả nhiên mấy câu nói không chút giấu giếm ở trên khiến cho đại bộ phận tu sĩ đang ngồi trong đại điện đều có một ấn tượng không tệ đối với Hàn Lập.

Tu sĩ họ Huống sau khi cười cười liền nói:

“Hàn đạo hữu thực là người mau lẹ, thực hợp tính lão phu. Có điều kiện gì, đạo hữu cứ nói ra thử xem. Lão phu cũng có chút tò mò.”

Ánh mắt Long Hàm chớp động vài cái, mỉm cười nhưng im lặng không nói gì.

Những người khác cũng nhìn Hàn Lập để xem hắn rút cuộc là yêu cầu cái gì.

“Kỳ thật rất đơn giản. Tại hạ hy vọng có thể mượn lực lượng của liên minh thu gom một loại tài liệu luyện khí. Không giấu giếm chư vị, loại này đối với tại hạ rất trọng yếu. Nếu trước khi xảy ra đại chiến có thể tới tay thì việc đối phó tu sĩ hắc bào lại càng nắm chắc thêm vài phần.” Thần sắc Hàn Lập như thường, bình tĩnh nói.

“Tài liệu luyện khí?” Những người ngồi trong đại điện liếc mắt nhìn nhau, không ai lộ ra vẻ kinh ngạc cả.

Với tâm trí của bọn họ tự nhiên biết đó sẽ là một loại tài liệu vô cùng khó tìm. Bằng không Hàn Lập cũng sẽ chẳng lợi dụng cơ hội này để đưa ra điều kiện trao đổi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 24
Ngay lập tức, Hắc Thán phi nhanh như gió bão mà đến, tung mình nhảy lên dốc núi cát sỏi kia, vừa rơi vào trước mặt Miêu Nghị liền lắc đầu vẫy đuôi, xem xung quanh rồi thấy cảm thấy khó hiểu mà hỏi: Cái đồ khốn nạn kia đi đâu rồi? Miêu Nghị không thèm để ý tới nó nữa, thuận tay cắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 18
Bên trong năm Ma Đế này, chỉ có Hậu Thổ Phảng cùng Nguyên Ma có được Hoàng Đạo thần thông, ba Ma Đế khác đều là Đế cấp thần thông, đối với Giang Nam uy hiếp thật lớn. Bất quá mặc dù là hoàng đạo thần thông, đối với Giang Nam cũng không có uy hiếp trí mạng, bởi vì hắn lĩnh ngộ ra chính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 35
Tả Nhi thầm kêu khổ, không ngờ Hoàng Phủ Yến lại cẩn thận tới mức này, không chỉ hành tung bất định, thậm chí đến mặt cũng không ló ra, lại bảo người khác mang Hàn Lệ vào, thế thì làm sao tìm được cơ hội nữa đây? Nhưng ngoài miệng nàng vội vàng đáp: Hoàng Phủ Yến này quá giảo hoạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân