Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 8 » Phần 3

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 3

Sau khi dùng Lôi Độn Thuật một hơi độn ra hơn trăm dặm, Hàn Lập mới dừng lại quan sát phương hướng một chút rồi mặc huyết sắc phi phong, hóa thành một đoàn huyết quang, phá không bay đi.

Sau khi bay được hơn ngàn dặm thì hắn nhìn thấy phía dưới xuất hiện đội ngũ vài vạn người Mộ Lan, trong lòng vừa động dừng lại.

Lúc còn ở Lạc Vân Tông, hắn cũng cùng lão giả tóc bạc trò chuyện qua về tình hình giao chiến giữa Mộ Lan pháp sĩ cùng Thiên Nam tu sĩ.

Biết rằng mặc dù Mộ Lan tộc bình thường không thể tu luyện linh thuật nhưng mỗi lần tiến công, Mộ Lan pháp sĩ vẫn tổ chức không ít thanh niên trai tráng phàm nhân thành một bộ lạc tạm thời, thừa dịp Thiên Nam tu sĩ không có cách nào ở bên cạnh chiếu cố, chém giết để chiếm hữu các loại linh thạch tài liệu nguyên quáng của Thiên Nam. Cứ như vậy, cho dù sau một thời gian, Mộ Lan pháp sĩ cuối cùng thất bại quay về nhưng cũng không phải là về tay không.

Loại hành động cướp bóc này tự nhiên làm cho Cửu Quốc Minh mắng to không thôi. Nhưng nhất thời cũng không có cách phân tâm về việc này.

Dù sao số tu sĩ được phái đi đóng ở đây rất ít, không chống lại được pháp sĩ cấp cao của Mộ Lan phái. Nhưng nếu phái nhiều tu sĩ đến thì lại ảnh hưởng đến phía chiến trường đang cùng pháp sĩ tranh đấu.

Biện pháp khả thi nhất là chờ sau khi các pháp sĩ đó khai thác xong nguyên liệu, quặng mỏ thì lại phái tu sĩ đi đoạt lại, cũng tiện tay đem đám phàm nhân Mộ Lan tiêu diệt.

Đáng tiếc chính là đám Mộ Lan căn bản không quan tâm đến sống chết của đám phàm nhân, cứ một nhóm bị diệt thì lại có một nhóm khác đi lên, căn bản là dùng mạng người đổi lấy tài nguyên trân quý. Hơn nữa bọn họ lại thường xuyên thiết lập bẫy, gây thiệt hại nặng cho các tu sĩ đến đoạt lại quặng mỏ.

Kể từ đó, do tổn thất không ít tu sĩ Cửu Quốc Minh dứt khoát đối với việc này mắt nhăm mắt mở cho qua, vả lại chỉ trong thời gian ngắn như vậy, Người Mộ Lan cho dù điên cuồng khai thác thì cũng không có cướp đi được bao nhiêu tư nguyên linh thạch. Chỉ cần nhanh chóng đánh lui đại quân pháp sĩ thì đám phàm nhân Mộ Lan này cũng sẽ ngoan ngoãn rút đi.

Đội ngũ xe trâu, xe ngựa này rất nhiều lại đi về hướng Thiên Nam, bên cạnh đó trong đám người này đa số là thanh niên nam nữ tuổi còn trẻ, hẳn là một bộ lạc nhỏ đi chiếm đoạt tài nguyên của Thiên Nam.

Hàn Lập đứng ở trên đội ngũ này, thần thức cường đại đảo qua một cái, bên trong chỉ có một gã pháp sĩ Trúc Cơ Kỳ ba gã pháp sĩ Luyện Khí Kỳ, không thể uy hiếp đến hắn.

Sau khi cúi đầu trầm ngâm một chút. Hàn Lập đột nhiên hai tay bắt quyết, thân hình trên không trung chợt biến mất. Sau một khắc hắn lại xuất hiện trong đám người Mộ Lan trong chiếc xe ngựa chứa một số đồ cũ nát, bên trong nhồi vào rất nhiều da trâu rách nát cùng một số công cụ khai thác mỏ.

Hàn Lập khẽ phất tay, trong xe ngựa hình thành một không gian nhỏ, hắn thoải mái khoanh chân ngồi xuống.

Hắn tự nghĩ mình thật sáng suốt. Bây giờ toàn thể pháp sĩ Người Mộ Lan đang xuất động nếu một vị tu sĩ như hắn ngang nhiên đi về Thiên Nam sợ rằng trên đường hơn phân nửa sẽ gặp chuyện không may.

Mặc dù lấy tu vi hắn mà nói, trừ phi gặp phải vài tên pháp sĩ đứng đầu ra thì cũng không cần phải sợ. Nhưng chung quy cái gì tránh được thì nên tránh.

Cho dù lúc đầu bọn hắn có đến bảy tám gã tu sĩ Nguyên Anh mà vẫn phải tìm cách trốn trốn tránh tránh để đi lấy bảo khố!

Hơn nữa trừ pháp sĩ bên ngoài, bây giờ hắn cũng muốn che dấu đám người Vương Thiên Cổ để phòng ngừa bọn họ có ý nghĩ tìm hắn diệt khẩu.

Bây giờ hắn ẩn giấu trong đám người này, mặc dù đi với tốc độ chậm nhưng chỉ cần qua hai ba ngày là có thể bình an ra khỏi Mộ Lan thảo nguyên.

Cũng chưa thấy người nào chú ý tới một đội ngũ như vậy. Cho dù có pháp sĩ nào ngẫu nhiên kiểm tra thì lấy tu vi hắn hôm nay mà nói, chỉ cần không phải là pháp sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không phát hiện ra.

Sau khi đi vào nơi hoang dã ngoài phạm vi thế lực của Người Mộ Lan, thì hắn có thể một mình phản hồi Thiên Nam.

Hiện giờ hắn đang ngồi ngay ngắn trong xe, bên ngoài có vài tên Người Mộ Lan đang nói chuyện với nhau, thanh âm rõ ràng truyền vào trong.

Ngôn ngữ của người Mộ Lan tự nhiên cùng Thiên Nam Yến tộc có chút bất đồng, nhưng Hàn Lập trước chuyến đi này sớm đã thông qua ngọc giản học tập một phen.

Lấy thần thức cường đại của hắn hôm nay mà nói, học tập mấy thứ này, mặc dù chỉ là ngắn ngủn một hai ngày, nhưng lời nói bên ngoài cũng có thể nghe rõ ràng.

Bọn họ đàm luận phần lớn là chuyện chuyến đi Thiên Nam này liệu có thể đoạt được nhiều hay ít tài nguyên linh thạch, liệu có cơ hội lọt vào mắt xanh của thượng sư để trở nên nổi bật.

Từ trong lời nói đó, đám Mộ Lan phàm nhân này đối với pháp sĩ tràn ngập sùng bái, kính sợ. Thậm chí có thể so với một loại tín ngưỡng tồn tại.

Phảng phất như cho dù vì vị pháp sĩ đó mà chết, thì đối với Mộ Lan phàm nhân mà nói, cũng là chuyện vinh quang dị thường.

Hàn Lập nghe đến đó, ngầm thở dài một hơi, nhưng vung tay một cái, một tầng màu xanh nhạt màn đạm thanh sắc quang tráo đã đem không gian bên trong xe ngựa phong bế toàn bộ.

Thanh âm của Người Mộ Lan lập tức biến mất.

“Ngân Nguyệt, bây giờ thử nói về thu hoạch của ngươi một chút. Có vẻ hưng phấn như thế thì chắc là thu hoạch được không ít thứ tốt!” Hàn Lập bất động nhưng tay áo khẽ vung lên, một con tiểu hồ màu trắng từ cổ tay áo bay ra, sau khi xoay một cái thì rơi xuống trước người.

“Có phải thứ tốt hay không cũng không rõ lắm. Chủ nhân hẳn là biết, Cổ Bảo tầng một mặc dù không ít nhưng bởi vì sau khi thi triển độn thuật thì không cách nào đem linh khí che dấu đi, cho nên không có di chuyển đi đâu được. Nhưng thật ra trên tầng hai khi các ngươi tranh đoạt cái hộp ngọc, nguyên bổn là có sáu nhưng đã bị lấy đi một nửa. Hì hì! Thật ra Ngân Nguyệt nguyên vốn định đem hơn phân nửa hộp ngọc lấy đi nhưng lại sợ quá ít khiến cho bọn họ hoài nghi thì không hay. Cho nên chỉ lấy đi ba cái” Tiểu hồ nửa ngồi chồm hổm trên mặt đất, miệng khẽ cười.

Tiếp theo há mồm phun ra ba cái hộp ngọc trong suốt vững vàng rơi trước mặt Hàn Lập.

Hàn Lập thu hộp ngọc, tay hướng bên hông, một cái hộp ngọc khác giống như đúc xuất hiện ở trong tay.

“Như vậy Thương Khôn Thượng Nhân tổng cộng lưu lại sáu cái hộp ngọc, nhưng trong đó bốn cái đã ở trong tay ta. Lúc này đây cũng nên tính toán một chút” Hàn Lập tay vuốt ve hộp ngọc lãnh đạm cười nói.

“Bất quá, chủ nhân lá gan của ngươi cũng thật là lớn. Lại làm trò trước mặt nhiều tu sĩ Nguyên Anh như vậy âm thầm ra tay, lấy trước. Không sợ bị phát hiện sao?” Ngân Nguyệt nghĩ lại có chút sợ hãi thở dài nói.

“Hắc hắc! Có cái gì mà sợ. Trường hợp xấu nhất thì thi triển Huyết Ảnh Độn chạy trốn. Huống hồ làm như thế, tự nhiên có nắm chắc rồi. Lúc ấy ta phóng thích linh quang dị thường che dấu đưa ngươi đi vào, không phải là đã thành công sao, cũng không có người nào nhận thấy được trong đó có gì kỳ quái. Ban đầu ta có chút lo lắng sau khi ngươi lấy bảo vật thì không có cách nào che dấu thân hình, bị mấy lão quái vật phát hiện sẽ bất diệu. Nhưng bây giờ, độn thuật của ngươi thật thần diệu ngoài tưởng tượng” Hàn Lập tự nhiên cười, nâng tay nhìn bạch hồ liếc mắt một cái, có thâm ý nói.

“Chủ nhân cứ nói đùa. Ngân Nguyệt Lang Tộc độn thuật mặc dù thần diệu, nhưng chính yếu là do hộp ngọc này có thể che dấu linh khí. Nếu không làm sao có thể giấu diếm được thần thức của mấy lão quái vật” Ngân Nguyệt nghe lời này thần sắc không thay đổi, ngược lại cười dài nói.

Hàn Lập ôn hòa cười, không có hỏi lại chuyện này, nhưng hộp ngọc đặt ở trên bàn tay đột nhiên chớp động thanh sắc linh quang, tiếp theo năm ngón tay dùng sức, mặt ngoài hộp ngọc hiện ra một tia bạch sắc linh quang, nhưng lập tức đã bị đại lượng thanh quang đè xuống tản ra rồi bị cắn nuốt sạch sẽ.

“Lạch cạch” một tiếng, hộp ngọc lại dễ dàng bị mở ra. Bên trong có một cái ngọc giản màu lam nhạt.

Hàn Lập nhìn ngọc giản này một chút, sau đó nhẹ thổi một hơi đưa ngọc giản trong tay hơi ngưng trọng đem thần thức đắm chìm vào.

Tiểu hồ nhìn khuôn mặt Hàn Lập chằm chằm, hai con ngươi đên nhánh lưu chuyển, bộ dáng cảm thấy hứng thú.

Nhưng sau một thời gian, vẻ mặt Hàn Lập không chút thay đổi, thủy chung vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt.

Điều này làm cho Ngân Nguyệt chớp chớp hai mắt, có chút nghi hoặc.

Một khắc trôi qua, cuối cùng Hàn Lập thần sắc vừa động đem thần thức thu hồi, cau mày trầm ngâm đứng lên. Nhưng một lát sau hắn nhướng mày, bình tĩnh đã đem ngọc giản cất đi đồng thời cầm thứ lấy hộp ngọc thứ hai, không nói gì về nội dung trong ngọc giản.

Ngân Nguyệt trong lòng lòng hiếu kỳ càng tăng lên, nhưnsg thức thời không có hỏi tới mảy may.

Hộp ngọc thứ hai cũng dùng phương pháp đồng dạng mở ra.

Lúc này đây, bên trong chính là một chiếc nhẫn tinh xảo lung linh, nhưng đen thui vô quang, có chút không bắt mắt.

“Đây là Cổ Bảo?” Ngân Nguyệt có chút kinh ngạc hỏi.

“Không giống. Hình như không có bao nhiêu linh khí” Hàn Lập cũng có chút không khẳng định.

Theo sau hắn động thân, dùng hai ngón tay dễ dàng đem vật ấy kẹp lại đưa lên trước mắt.

“Tài liệu có chút cổ quái, nhưng hẳn chỉ là nhất kiện pháp khí bình thường, có tác dụng cụ thể gì cũng khó mà nói” Hàn Lập lật qua lật lại mấy lần, cũng dùng thần thức quét qua một chút rồi phán đoán nói.

“Chỉ là pháp khí thôi sao?” Ngân Nguyệt trong mắt hiện lên vẻ thất vọng.

“Yên tâm, nếu Thương Khôn Thượng Nhân có ý đem vật ấy đặt ở trong hộp đã nói lên nó khẳng định phải có công dụng. Nói không chừng lại có công dụng lớn sau này” Hàn Lập tỏ vẻ bình thường, không có lộ ra vẻ thất vọng.

“Chủ nhân, còn lại hai cái hộp ngọc. Không biết còn có bảo vật gì ở bên trong” Tiểu hồ nghiêng cổ, có chút chờ mong nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Tuy gọi là Nội Mông, nhưng kỳ thực chỗ này cách Hắc Long Giang không xa, gần tiếp giáp với biên giới Ngoại Mông rồi. Cư dân nơi đây phần lớn là người Hán, chỉ có một số ít là người Mãn, người Mông. Đội thanh niên chúng tôi tổng cộng sáu người, bốn nam hai nữ, vừa đến nơi thì ai nấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Chúng tôi đang tán gẫu hăng say, hắn nói những câu không đầu không đuôi, giọng địa phương đặc sệt, mọi người nghe đều không hiểu. Lão Dương nghe vậy mới ‘A’ một tiếng, hỏi: “A Đáp là nơi nào?” Lão nhân kia thấy chúng tôi có vẻ không hiểu, liền thay đổi giọng từ tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Quan Trường – Quyển 11
Ủy ban Kỷ luật thành phố nhận được tin tố cáo mới, nắm giữ chính xác chứng cứ Bành Vân Phong tham ô nhận hối lộ. Xuất phát từ suy nghĩ thận trọng, Bì Bất Hưu đề nghị lập tức tổ chức hội nghị họp bàn công việc Bí thư để thảo luận vấn đề của Bành Vân Phong, Hạ Tưởng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân