Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 8 » Phần 21

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 21

Tuy lời của Hàn đạo hữu rất có khả năng xảy ra nhưng dù sao đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Cho nên ngoại trừ Nguyên Anh Kỳ đồng đạo thì chư vị tạm thời giữ bí mật chuyện hôm nay để tránh cho mọi việc trở nên hỗn loạn. Chẳng qua nếu Mộ Lan nhân thực sự muốn đại chiến với chúng ta một trận, khẳng định thần sư – nhân vật cao cấp nhất của bọn họ cũng sẽ ra tay. Những người này không phải tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như chúng ta có khả năng đối phó, xem ra ta phải thông tri cho trưởng lão Ngụy Vô Nhai, xem thử xem tam đại tu sĩ có thể cùng tề tụ để đối phó với việc này hay không. ‘ Sau một hồi cân nhắc Thích phu nhân cũng mở miệng đề nghị.

“Thích phu nhân nói có lý, việc này không nên chậm trễ. Đợi sau khi ta trở về, lập tức truyền tin cho môn phái.” Một lão giả có bộ mặt khô gầy gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Các tu sĩ khác cũng biết sự tình trọng đại nên cũng không có ý kiến, đều gật đầu đồng ý.

Kế tiếp, mọi người lại thảo luận tiếp một số chi tiết liên quan và quyết định phái ra một nhóm viện binh để trì hoãn tốc độ tiến quân của Mộ Lan nhân và cấp cho các thế lực Thiên Nam đủ thời gian để chuẩn bị nhân thủ.

Cuối cùng hội nghị kết thúc và mọi người bắt đầu vội vã rời đi.

Hàn Lập cùng Lữ tu sĩ và Hỏa Long đồng tử sánh vai bước ra nhưng vừa mới ra khỏi đại môn (cửa lớn) của điện phủ thì bỗng nhiên thần sắc của hắn khẽ động, nhíu mày lại.

“Sao vậy? Sư đệ có việc gì à?” Lữ tu sĩ quay đầu thấy vẻ mặt Hàn Lập như vậy, không khỏi có chút ngạc nhiên hỏi.

“Không có gì, có một vị cố nhân muốn gặp mặt, đệ phải đi ứng đối một chút. Sư huynh cùng Lam huynh đi trước, tiểu đệ sẽ nhanh chóng trở về thôi.” Hai hàng lông mày của Hàn Lập cau lại nhưng lập tức làm như không có chuyện gì trả lời.

“Ừm! Hàn sư đệ cứ tự nhiên, huynh đi về trước để thông báo cho các đồng đạo Thiên Đạo Minh về chuyện thương nghị lần này, sau đó đem tin tức truyền cho sư huynh. Xem xem các phái thuộc Thiên Đạo Minh chúng ta cuối cùng xử lý việc này như thế nào.” Lữ tu sĩ gật gật đầu cười nói.

Hỏa Long đồng tử khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt lộ ra nét cười hì hì.

Hàn Lập thấy vậy chắp tay chào rồi chậm rãi bước đi theo một hướng khác. Nhìn tuy chậm nhưng cực nhanh, thân ảnh của hắn dần dần biến mất.

Lữ tu sĩ sau khi đi ra khỏi đại môn thì dừng bước, lập tức liếc mắt nhìn về phương hướng mà Hàn Lập biến mất.

“Sao vậy? Lữ huynh có gì lo lắng à?” Hỏa Long Đồng tử đi bên cạnh chứng kiến cảnh này cười hỏi.

“Lo lắng? Có gì phải lo lắng chứ?” Lữ tu sĩ trong lòng khẽ động nhưng ngoài mặt vẫn làm ra vẻ không có gì hỏi lại.

“Tại hạ không nói thì Lữ huynh cũng có thể đoán được. Vị Hàn đạo hữu này trước đây xuất thân từ Hoàng Phong Cốc mà Lệnh hồ lão tựa hồ cùng quý sư huynh giống nhau, đều sắp đến đại hạn. Bây giờ Hoàng Phong Cốc trừ Lệnh Hồ lão quái ra thì chẳng có vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào khác cả, chỉ sợ trong lòng lão ta cũng nóng như lửa đốt. Dù sao nếu là tiểu tông phái thì cũng không sao cả. Nhưng Hoàng Phong Cốc là một đại môn phái, nếu không có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, đừng nói đến việc gượng dậy, không chừng còn xuất hiện họa diệt môn. Mới vừa rồi rõ ràng có người truyền âm khẩn cấp cho Hàn đạo hữu, nếu không phải Lệnh Hồ lão quái mới là lạ.” Hỏa Long đồng tử bĩu môi nói.

“Lam huynh làm sao mà biết được xuất thân của Hàn sư đệ vậy? Tại hạ nhớ hình như chưa bao giờ đề cập việc này với Lam huynh mà.” Lữ tu sĩ không có trực tiếp trả lời, ngược lại trầm ngâm một chút rồi hỏi ngược lại.

“Điều đó cần gì Lữ huynh nói cho biết, quý tông đột nhiên xuất hiện vị trưởng lão cao thủ trẻ tuổi như thế, Cổ Kiếm Môn chúng ta tự nhiên phải điều tra một phen. Vả lại chuyện này không có gì là bí mật cả, chỉ điều tra một chút là ra thôi.” Hỏa Long đồng tử cũng không có giấu giếm, thản nhiên đáp lại.

Tu sĩ họ Lữ nghe Hỏa Long đồng tử nói thế, không biết nói sao cho thích hợp, sau khi ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu lia lịa nói:

“Hàn sư đệ đi gặp người xưa cũng không phải là chuyện gì kỳ quái cả. Thiết nghĩ nếu lúc đầu đệ ấy đã muốn quay về Hoàng Phong Cốc thì đã sớm ra đi rồi, cần gì phải đợi đến hôm nay.”

“Nói thế cũng không sai nhưng Lệnh Hồ lão quái kia cực kỳ giảo hoạt, nếu đã dám mời Hàn đạo hữu đi thì tự nhiên phải nắm chắc một số thứ có thể đả động đến Hàn đạo hữu mới đúng.” Hỏa Long đồng tử không cho là đúng quay sang nói.

Lữ tu sĩ trầm ngâm cả nửa ngày, trên mặt rút cuộc cũng lộ ra vẻ âu lo, thở dài một tiếng.

“Mọi chuyện đều tùy duyên vậy. Nếu Hàn sư đệ chịu quay về Hoàng Phong Cốc, ta cùng sư huynh có thể trói chân đệ ấy, không cho trở lại hay sao?” Lữ tu sĩ cười khổ nói.

Hàn Lập đi trên một con đường nhỏ vắng người, không ngừng quan sát đánh giá hai bên. Đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở một tòa lầu các có hai tầng.

Tòa lầu này không tính là cao, chỉ chừng sáu bảy trượng, ở trước có một cái biển nhỏ treo trước cửa viết duy nhất một chữ ‘Trà’ thật to.

Đây đích xác là một quán trà.

Mà ở phía ngoài tòa lầu có hai gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mặc áo vàng đang nhìn về phía Hàn Lập.

Hàn Lập mỉm cười bước qua.

“Ra mắt Hàn tiền bối! Sư tổ đang ở bên trong đợi tiền bối” Hai người vừa thấy Hàn Lập lập tức cung kính nói.

“Biết rồi!” Hàn Lập gật gật đầu, bất động thanh sắc đi vào.

Gian chính của tòa lầu tựa hồ không có một bóng người.

Hàn lập do dự một chút rồi bước lên tầng hai.

Vừa lên tới tầng hai, Hàn Lập liền chạm mặt một người dáng vẻ cực kỳ lãnh tĩnh, đang ngồi một mình, thân bận hoàng bào, sắc mặt vàng vọt, đúng là vị Lệnh Hồ Lão tổ vừa mới chia tay ở đại điện.

Lão giờ phút này ngồi ngay ngắn kế bên bàn Bát Tiên ở giữa tầng hai, trên tay bưng một bát trà xanh đang từ từ thưởng thức.

Hàn Lập ánh mắt chớp động vài cái, không chần chờ đi tới vài bước, tiến đến trước mặt Lệnh Hồ Lão tổ, ngồi xuống không nói một tiếng nào, trước mặt cũng đã có một chén trà xanh được chuẩn bị từ sớm.

Lệnh Hồ lão tổ không nói gì thêm, tay phất nhẹ một cái, ấm trà trên bàn nhẹ nhàng phiêu phù bay lên, nhẹ nhàng rót vào chén trà trước mặt của Hàn Lập.

Sau đó ấm trà lại tự động bay trở lại bàn.

“Linh trà tự chế của quán này cũng không tệ. Trước tiên hãy nhấm nháp một chút đã.” Lệnh Hồ lão tổ híp mắt nhìn Hàn Lập chậm rãi nói.

Hàn Lập cười cười, không chút phản đối, cầm lấy chén trà trước mặt, sau đó nhìn nhìn nước trà màu xanh ở trong.

“Quả thật không tệ, so với linh trà bình thường thực sự cao hơn một bậc.” Hàn Lập nhấp môi bình phẩm, thần sắc không đổi nói.

“Ha ha! Xem ra Hàn đạo hữu cũng là người thích trà. Lão phu hẹn đạo hữu tới đây lại vừa đúng chỗ.” Lệnh Hồ Lão tổ nhẹ nhàng buông chén trà xuống ung dung nói.

“Các hạ mời Hàn mỗ tới đây không phải chỉ để thưởng thức linh trà chứ? Có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi.” Hàn Lập không có ý vòng vo bình tĩnh nói.

Lệnh Hồ Lão tổ đương nhiên sớm đã nhận ra hắn mà hắn cũng ẩn ước đoán được mục đích ước hẹn của đối phương.

“Một khi Hàn đạo hữu đã gấp gáp như thế, tại hạ cũng không vòng vo nữa. Không biết Hàn đạo hữu có nguyện ý quay trở lại Hoàng Phong Cốc đảm nhiệm chức vụ trưởng lão hay không?” Lệnh Hồ lão tổ không ngần ngại nói, phảng phất như đang đề cập đến một vấn đề không có gì to tát cả.

“Quay về Hoàng Phong Cốc?” Trên mặt Hàn Lập không có chút biểu tình gì, chỉ là cúi đầu nhìn chén trà trong tay không nói gì thêm.

“Sự tình năm đó vô luận là đúng hay sai. Lão phu cũng không muốn nói nhiều nữa. Hàn đạo hữu cũng biết lão phu cũng không còn sống được bao lâu nữa. Nhiều lắm chỉ hơn hai mươi năm nữa thôi thì lão phu cũng phải tọa hóa. Chỉ cần các hạ chịu quay về, Hoàng Phong Cốc chính là của các hạ. Không lẽ chỉ vì việc nhỏ của năm đó mà các hạ ôm hận đến hôm nay sao?” Lệnh Hồ Lão tổ trong mắt chợt lóe tinh quang chậm rãi nói.

“Việc ngày xưa Hàn mỗ đã sớm không ghi trong lòng. Hàn mỗ nếu ở vị trí đạo hữu nói không chừng cũng làm như thế. Nhưng là hôm nay tại hạ đã gia nhập Lạc Vân Tông, thực không thể quay lại Hoàng Phong Cốc nữa rồi. Lệnh Hồ đạo hữu hay là tìm một vị đạo hữu khác đi.” Hàn lập ngẩng đầu lên nhìn Lệnh Hồ lão tổ giải thích.

“Lão phu đương nhiên biết đạo hữu hôm nay vẫn ở Lạc Vân Tông. Nhưng là Lạc Vân Tông này còn có hai vị trưởng lão nữa. Nếu đạo hữu ở đó chẳng phải sẽ bị hạn chế sao? Nào có được sự thống khoái khi một mình nắm quyền được?” Lệnh Hồ Lão tổ cười lạnh một tiếng nói.

“Ta nghĩ đạo hữu đã nghĩ sai một việc. Tại hạ thực lòng không phải vì quyền thế mới gia nhập vào tông môn nào đó. Hàn mỗ chính là muốn tìm chỗ thích hợp để tu luyện mà thôi. Việc nắm giữ quyền lực Hàn mỗ đích thực không có hứng thú.” Hàn Lập nhếch miệng nói, thần sắc có chút châm chọc.

Lệnh Hồ lão tổ nghe đến đó mày nhíu lại nhưng sau đó liền hồi phục như thường.

“Hàn đạo hữu nói vậy còn có điểm không rõ, nắm giữ quyền lực đích thực có trợ giúp lớn lao đối với việc tu luyện. Chẳng những kỳ trân, linh dược, tài liệu không cần đạo hữu tự đi tìm mà địa vị tại tu tiên giới cũng sẽ hoàn toàn bất đồng. Huống hồ cho dù đạo hữu thật sự đối với quyền lực một chút cũng không có điểm hứng thú nhưng đạo hữu chắc sẽ không quên chút điểm nhân tình ngày xưa của sư môn chứ? Phải biết rằng, tại Hoàng Phong Cốc còn có đông đảo đồng môn trước kia của đạo hữu. Nếu không có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, bổn cốc rất có thể chỉ trong một đêm bị các tông phái khác liên thủ tiêu diệt, kết quả bọn họ tự đạo hữu cũng biết.” Lệnh Hồ lão tổ bắt đầu sử dụng tình cảm để lôi kéo.

“Làm trưởng lão ở Lạc Vân Tông những thứ như linh dược, tài liệu cũng không thiếu. Về phần địa vị tại tu tiên giới thì chẳng qua đó cũng chỉ là hư danh mà thôi, tại hạ không chút để tâm. Còn sự hưng, diệt của tông phái nguyên cũng là chuyện rất bình thường. Cho dù môn phái truyền thừa lâu cũng không phải dễ dàng diệt tuyệt. Về phần các đồng môn ngày xưa, mỗi người đều có tạo hóa của riêng mình, tại hạ lại càng không quan tâm.” Hàn Lập lạnh nhạt cười, trong lòng không có một chút lung lay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 20
Sự việc do Vệ Tân và Tống Nhất Phàm gây ra. Vệ Tân thích yên tĩnh và ở một mình, gần gũi một chút với Tống Nhất Phàm, với Liên Nhược Hạm cũng có cảm giác xa cách. Kỳ thực Liên Nhược Hạm lần đó sau khi về nước, rất hy vọng Vệ Tân có thể giúp đỡ cô, bên cạnh cô thiếu một trợ thủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 9
Vậy thì sao nào? Trần Dung thét lớn: Mi có bản lĩnh ra tay với ta không? Chỉ cấn mi tiến lại gần thêm ta sẽ bắn chết người con gái mà mi yêu thương! Một mạng đổi một mạng, ta chết cũng không uổng! Tất cả mọi người đều lùi lại một khoảng nhất định, chỉ sợ lúc này tâm trạng Trần Dung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 11
Điều này... Liệt Hoàn có chút không nói nên lời: Ta nói nghe Ngưu Nhị, biện pháp này của ngươi có phải là chậm chạp có chút khoa trương hay không? Ai mà biết rõ phía dưới này sâu bao nhiêu, không thi pháp đào, cái này phải đào tới khi nào? Miêu Nghị nói: Chậm chạp có lợi ích của chậm chạp, dù...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân