Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 70

Quan Trường – Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 70

Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương tuy rằng khá sợ nhưng Chủ tịch quận Hạ làm việc nghĩa không chùn bước, xung phong về phía trước, bọn họ làm sao dám lùi bước ? Liền cũng không chịu đi. Ngô Cảng Đắc từ dưới đất đứng dậy, lấy tay lau khuôn mặt dính máu, còn cố cười gượng:

– Không cần để ý đến tôi, lãnh đạo, tôi không sao, năm đó bị người ta đánh cho trên đầu nở hoa, vết thương nhẹ thế này có nhằm nhò gì. Mẹ nó, có người đứng sau lưng hạ độc thủ, tôi sẽ bắt nó bằng được. Con mẹ nó, đánh nhau thì đánh, ai sợ ai ?

Hạ Tưởng còn chưa kịp nói chuyện, ánh mắt đảo hai bên, phát hiện phía bên trái có người đang lén lút đến đây, trong tay cầm xẻng, không nói hai lời hung hăng nhằm vào hai chân hắn mà đánh.

Thật là độc, một đòn là muốn hắn gãy chân, đã lâu Hạ Tưởng không hoạt động chân tay, trong lòng phẫn nộ, nhảy lên phía trước tránh được được cái xẻng đánh tới vù vù, sau đó đá ngược trở lại một đòn trúng mặt gã đánh lén, chỉ nghe tiếng hét “Ôi” thảm thiết, gã bị Hạ Tưởng đá một cước bay người ! Cảm giác từ chân cho Hạ Tưởng biết, cơ bản có thể kết luận, gã đã bị gãy mũi.

Đối phó với những kẻ tiểu nhân dùng độc thủ ám hại, không ác không được, Hạ Tưởng không phải là tượng đất mặc cho người nhào nặn !

Hạ Tưởng đá một đòn đánh bay một người, khiến Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương trợn mắt há mồm kinh ngạc, Chủ tịch quận Hạ theo bọn họ vẫn cảm nhận là ôn hòa như mùa xuân khi ra tay ác độc cũng thật là uy lực kinh người, không ngờ công phu quyền cước cũng rất giỏi !

Hạ Tưởng đánh xong một người, nhưng không hề thả lỏng cảnh giác, trực giác phát hiện phía sau lại có người tập kích, nhìn lại quả nhiên thấy một tên thanh niên khỏe mạnh tay cầm một chiếc cờ lê lớn, lén lút đi tới từ phía đằng sau, bàn tay to giơ lên thẳng hướng hai chân hắn mà đánh.

Chiếc cờ lê to dài hơn một mét mà đánh vào đùi, thì tuyệt đối không gãy xương cũng dập nát, từ cảnh trước mắt hoàn toàn có thể đoán ra dụng ý của hai người vừa rồi, mục đích của đối phương chính là muốn nhằm vào hai chân hắn, chính là muốn hắn gãy chân, để hắn không thể đứng dậy nổi !

Lửa giận trong lòng Hạ Tưởng ngày càng mạnh, không đợi tên kia tới tiếp cận, chủ động tiến lên phía trước một bước. Cúi xuống xoay người, đá vào đùi phải của gã.

Chiêu vừa rồi của Hạ Tưởng vừa nhanh vừa chuẩn, tên kia không ngờ Hạ Tưởng có võ đánh trả lại, căn bản không hề phòng bị, muốn nhảy tránh cũng không kịp, bị Hạ Tưởng đá một cước giữa đùi phải, chỉ nghe một tiếng “răng rắc”, xương đùi phải đã gãy !

Một người đàn ông to lớn như vậy lập tức ngã nhào xuống đất, đau đến lăn lộn. Hạ Tưởng cũng không thèm liếc mắt nhìn gã, trong lòng không có một chút thương hại, xoay người lại nhìn vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người của Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương nói:

– Các anh đưa Cảng Đắc đi mau, tôi có thể tự lo cho mình. Không được dài dòng, tình thế đang nguy cấp…

Còn chưa dứt lời, Ngô Cảng Đắc hô to một tiếng:

– Lãnh đạo, cẩn thận !

Vừa rồi chính mắt Ngô Cảng Đắc thấy hai người đó đúng là muốn nhân cơ hội hạ độc thủ với Hạ Tưởng, trong lòng phẫn nộ khó mà kìm được. Hạ Tưởng đối với anh ta ân trọng như núi, không có Hạ Tưởng thì sẽ không có anh ta như ngày hôm nay. Ai muốn hại Hạ Tưởng có nghĩa là muốn hại anh ta ! Anh ta liền cố nén đau đớn, chú ý cẩn thận động tĩnh xung quanh Hạ Tưởng. Có thể nói, kinh nghiệm của Ngô Cảng Đắc với chuyện như thế này phong phú hơn so với Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương. Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương chỉ có lo lắng cho chủ nhân chứ không có kỹ năng bảo vệ chủ nhân. Ngô Cảng Đắc thì khác, anh ta biết hai người vừa rồi nhằm vào Hạ Tưởng là muốn thừa cơ làm loạn để hại người, mục đích chỉ có một: làm hại Hạ Tưởng !

Làm sao Ngô Cảng Đắc có thể đứng nhìn người khác động đến một sợi tóc gáy của Hạ Tưởng được ? Anh ta liếc mắt một cái thấy có một người đang chạy thẳng tới, chỉ biết là chuyện xấu. Hạ Tưởng đang quay sang Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương giải thích sự tình, nhất thời phân tâm không lưu ý, anh ta liền biết có chuyện lớn không tốt rồi.

Một người gần 40 tuổi như Ngô Cảng Đắc, chưa từng có cảm giác nhiệt huyết sôi trào như ngày hôm nay – anh ta từ dưới đất đứng lên, dùng hết khí lực bình sinh chưa dùng tới bao giờ hô to một tiếng:

– Không được làm tổn thương lãnh đạo của ta !

Ngô Cảng Đắc bay người thành một đường cong không đẹp mắt cho lắm xen vào giữa Hạ Tưởng và tên hành hung người là bởi vì trên tay tên hành hung cầm một cây gậy gỗ, y định dùng hết sức đánh vào hai chân Hạ Tưởng, lại bị Ngô Cảng Đắc chặn lại ở giữa, tay y đang dùng hết sức, lại bị Ngô Cảng Đắc ngăn lại nên thành ra đánh vào lưng của Ngô Cảng Đắc một đòn thật mạnh.

Một tiếng động mạnh vang lên, Ngô Cảng Đắc quát to một tiếng, tên kia gục xuống. Tuy từ lưng truyền đến cảm giác đau vô cùng, nhưng vì Hạ Tưởng, anh ta rất tức giận, đánh cho người ở dưới chân thật mạnh:

– Con mẹ nó, chó Nhật, khốn khiếp, dám đánh Chủ tịch quận Hạ, tao đánh chết mày !

Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương cũng chỉ quan hệ bình thường với Ngô Cảng Đắc, vì cảm thấy anh ta hơi đáng sợ, tự giác duy trì khoảng cách với anh ta, luôn để mắt chú ý anh ta. Nhưng hôm nay thấy tấm lòng của anh ta đối với Hạ Tưởng, không hề để ý đến an nguy của bản thân mà xông ra, mặc dù tư thế hơi bất nhã, miệng nói lời thô tục, nhưng trong mắt hai người, hình tượng của Ngô Cảng Đắc liền thăng hoa trong nháy mắt, mặc kệ là hình tượng tốt hay xấu, tố chất cao hay thấp, chỉ cần là người quên mình vì bảo vệ Chủ tịch quận Hạ, đó chính là người rất tốt.

Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương cũng không giữ hình tượng bình thường nữa, lửa giận lên ngút trời, bước lên một trái một phải giúp Ngô Cảng Đắc đè cánh tay của tên đang nằm trên mặt đất mắng:

– Đánh này, dùng sức đánh này, khốn khiếp.

Người xấu muốn hại Chủ tịch quận Hạ thì chính là kẻ thù của Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương, hai người mỗi người đá một cước vào chân tên kia, dùng hết sức lực, chỉ hận không thể đá một cước gãy chân chó của y !

Hạ Tưởng cũng không cố gắng ngăn cản Kim Hồng Tâm và Triều Vĩ Cương, trong lúc hỗn loạn chỉ có tự mình bảo vệ mình mới là chân chính. Hắn vừa ngẩng đầu lên thì thấy Lịch Phi sứt đầu mẻ trán đang vội vã ngăn cản tình thế mở rộng, mà mấy người công nhân trên xe cũng lục tục xuống, người cầm đầu đúng là Hùng Hải Dương !

Lão Tiền cũng đi theo sau Hùng Hải Dương, ông ta liếc mắt một cái liền thấy Hạ Tưởng ở giữa đám người, không nói hai lời liền phóng về hướng Hạ Tưởng:

– Tôi đi bảo vệ lãnh đạo !

Hùng Hải Dương vung tay lên, hướng gần 200 công nhân phía sau hô:

– Nhiệm vụ hàng đầu, bảo vệ Chủ tịch quận Hạ. Nhiệm vụ thứ hai, không thể để anh em công nhân Cao ốc Hỏa Thụ chịu thiệt.

Hùng Hải Dương nhận được điện thoại của Hoa Tam Thiếu, ngay lập tức triệu tập người đến Cao ốc Hỏa Thụ cứu gấp, tổng cộng triệu tập được hơn 200 công nhân, hơn nữa Cao ốc Hỏa Thụ vốn có hơn 100 công nhân, ngay lập tức phe công nhân đạt được ưu thế về số lượng.

Trong lòng Hạ Tưởng đã định, bảo công nhân của Hùng Hải Dương hỗ trợ Lịch Phi, thống nhất do Lịch Phi chỉ huy, chắc là có thể ổn định tình thế. Chỉ cần tình hình ổn định vững vàng, thì sẽ bắt mấy tên ra độc thủ trốn trong đám người, là có thể thuận lợi giải quyết được chuyện hôm nay. Không nghĩ là lực lượng cảnh sát không đủ thì lại có công nhân đến tiếp viện.

Chờ sự việc qua đi, phải nói mạnh với Phòng công an một chút, Lịch Phi đến chậm cả nửa tiếng đồng hồ, hơn nữa đến cũng chỉ đem theo 20 người, không cần nghĩ cũng biết là đã bị bên trong Phòng công an kiềm chế.

Quả nhiên, Lịch Phi ra sức đến trước mặt Hạ Tưởng, hớt hơ hớt hải nói:

– Lãnh đạo, sếp Lục không cho người ra ngoài, tôi phải nỗ lực lắm mới tìm được 20 anh em, người quá ít, không duy trì được cục diện.

Hùng Hải Dương và Lão Tiền cũng đến bên cạnh Hạ Tưởng:

– Lãnh đạo, chúng tôi đã tới chậm, xin lãnh đạo phê bình !

Hạ Tưởng lấy tay chỉ về phía Hùng Hải Dương:

– Lão Hùng, anh tổ chức nhóm công nhân, anh là người cầm đầu, toàn bộ nghe theo sếp Lịch chỉ huy. Lão Tiền, ông và Hoa Tam Thiếu cùng nhau phối hợp, cố hết sức khống chế cảm xúc của công nhân, hết sức khống chế mấy người đang hăng nhất, không được để dân thôn bị tổn thương, nhất là người già và trẻ nhỏ.

– Vâng !

– Vâng !

Lịch Phi và Hùng Hải Dương nhận lệnh mà đi.

Lão Tiền do dự một chút, ông ta vốn định ở bên cạnh bảo vệ cho Hạ Tưởng, nhưng thấy ánh mắt kiên quyết của Hạ Tưởng, liền cắn răng xoay người đi tìm Hoa Tam Thiếu.

Một mình Hạ Tưởng đứng giữa sân, thấy xung quanh ồn ào tiếng người, người đến người đi hỗn độn, tiếng la ó, tiếng mắng chửi tức giận, tiếng khóc rống, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, ngược lại tâm tình lại bình tĩnh trở lại một cách dị thường.

Ánh mắt dừng lại ở phía xa xa, thấy Khang Thiếu Diệp trốn trong xe không dám xuống, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng khinh miệt. Không tha thứ cho Phó bí thư này dù chỉ một chút, Phó bí thư mà gặp chuyện chỉ biết trốn ở bên trong xe, Phó bí thư này có tư cách gì mà ngồi trên vị trí Phó bí thư Quận ủy quận Hạ Mã đây ? Thời điểm mấu chốt, gã có thể thật sự làm được gì cho dân cho nước ?

Khinh miệt vẫn là khinh miệt, thể chế chính trị ở quốc nội xưa nay vẫn là như vậy, tuy rằng Hạ Tưởng thân là Chủ tịch quận, không điều động được Khang Thiếu Diệp, cũng không thể chỉ huy tùy ý, không thay đổi được vị trí của gã, thậm chí Khang Thiếu Diệp còn có thể hạn chế quyền lực của hắn !

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 24
“Ngươi chính là ta mà ta cũng chính là ngươi, qua bao nhiêu gian khó cuối cùng thì cũng có thể nói chuyện được với nhau. Hiện tại ngươi đã thoát ra thì ta và ngươi cũng có thể dung hợp lại một lần nữa.” Huyết Phách nhàn nhạt nói hai câu. Băng Phách gật đầu, rồi cũng không nói thêm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Quan Trường – Quyển 7
Xin cứ nói, Bí thư Phó có gì chỉ bảo, tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức. Hạ Tưởng nghe thấy thái độ của Phó Tiên Phong không cao ngạo, có phần như muốn thăm xin ý kiến của hắn, tuy nhiên hắn vẫn bày tỏ thái độ không có bất cứ đắn đo gì. Ngô Tài Dương đề nghị hợp tác với nhà họ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân