Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 132

Quan Trường – Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 132

Phó Tiên Phong lúc đó mới hiểu ra, Hạ Tưởng án binh bất động, vừa không hề lên giọng dùng thế lực khắp nơi đuổi bắt Vương Đại Pháo, cũng không thúc giục cơ quan công an tỉnh Yến phái người đuổi bắt, thậm chí không cho Mã Vạn Chính và Ngô Tài Dương tỉnh Ninh ra tay, chỉ vì trong tầm trí khôn của hắn, nắm bắt rất chuẩn xác bản tính con người, có thể xuyên thấu qua hiện tượng thấy được bản chất, phân tích Vương Đại Pháo vô cùng thấu đáo triệt để. Bởi vậy không ra tay thì thôi, còn nếu ra tay thì nhất định đạt được hiệu quả.

Hạ Tưởng thật sự khôn ngoan như quỷ quái, tính toán không lộ chút sơ hở? Chẳng lẽ hắn nhận định rằng Vương Đại Pháo không đáng tin cậy, sẽ phức tạp hóa vấn đề, sẽ mất đi kiểm soát? Hắn làm sao có thể có con mắt sáng như đuốc mà phán đoán chuẩn xác như vậy? Hắn dựa vào cái gì?

Phó Tiên Phong nghĩ không ra, càng nghĩ không ra càng tức giận. Lại liên tưởng đến tình hình trong tỉnh, y liền kết luận thêm rằng việc Phạm Duệ Hằng gây khó dễ, chắc chắn là kết quả do Hạ Tưởng châm ngòi gây chia rẽ.

Hạ Tưởng, Hạ Tưởng! Mày thật sự đúng là một kẻ xấu xa âm hồn bất tán! Phó Tiên Phong hung hăng mà chửi bới Hạ Tưởng một hồi, nghĩ đến mặc dù trong sự kiện cao ốc Hỏa Thụ y đã hãm hại Hạ Tưởng một phen, nhưng trên thực tế cuối cùng Hạ Tưởng chỉ là bị thương ngoài da. Chẳng những không tổn hao gì hình tượng của hắn, còn khiến uy danh của hắn tăng lên nhiều, và còn khiến Ngô gia mở ra một cánh cửa đối với hắn. Hắn bị thương ngoài da một chút, vết thương thật đúng là có lời, thật sự là kiểu kinh doanh tốt, một vốn bốn lời!

Hừ hừ, còn nhân cơ hội phá tan Thời Trang Hàng Hiệu của y, lại khiến y vô cùng mất mặt trước bác cả và chú ba, cuối cùng còn bình tĩnh chỉ huy bắt được Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ – Sự việc Ngưu Kim nói không chừng chính là Hạ Tưởng sắp đặt, cố ý ép Ngưu Kỳ mắc mưu – Về cơ bản có thể khẳng định, Hạ Tưởng người ở Bắc Kinh, nằm trên giường bệnh, hoàn toàn không ra khỏi cửa, lại lần nữa tỉ mỉ thiết kế một cạm bẫy thật lớn, mà mấy người y và Bạch Chiến Mặc, Khang Thiếu Diệp, còn tự cho là nắm vững tất cả trong lòng bàn tay, không ngờ Hạ Tưởng tráo trở lật lọng, trong nháy mắt, tình thế hoàn toàn thay đổi.

Trên thực tế, mấy người bọn họ đều nằm trong kế hoạch tỉ mỉ của Hạ Tưởng.

Phó Tiên Phong không cam chịu thất bại, chỉ cảm thấy trong lồng ngực có một ngọn lửa thiêu đốt mãnh liệt. Không được, không thể để Vương Đại Pháo trở về thành phố Yến bình an. Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ mà cung khai, tất nhiên sẽ liên lụy đến Khang Thiếu Diệp và Bạch Chiến Mặc. Khang Thiếu Diệp có thể không giữ lại, Bạch Chiến Mặc thì cần phải bảo toàn, bởi vì Bạch Chiến Mặc liên quan đến sự thành bại của 20 tỷ vốn lưu động của y!

Nhất bất tố, nhị bất hưu (Thành ngữ: không làm thì thôi, đã làm thì phải làm tới cùng). Dứt khoát trừ khử Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ, diệt cỏ tận gốc.

Cũng không được, Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ là bị quân đội bắt giữ, ra tay trên đường rất nguy hiểm, nói không chừng còn có thể rơi vào cạm bẫy, lỡ như người ra tay lại bị bắt giữ, sự tình sẽ càng lớn chuyện, làm sao bây giờ?

Phó Tiên Phong lái xe phóng nhanh như bay, không ý thức được trời bắt đầu đổ mưa phùn, gió thu mưa thu khiến lòng người buồn bã. Y mở cửa thông gió ra, bật lên mấy bản nhạc nhẹ thích nghe nhất, thư giãn thần kinh căng thẳng một chút.

Có rồi… Ngưu Kỳ và Vương Đại Pháo từ trước đến nay liên lạc một chiều với Khang Thiếu Diệp. Khang Thiếu Diệp một lần nữa bị bệnh tim đột phát phải vào nằm viện, bệnh tim bất cứ lúc nào cũng có thể chết người, có lẽ Khang Thiếu Diệp bị bệnh nặng không dậy nổi! Nếu Khang Thiếu Diệp bị bệnh mà chết, cũng chết luôn cho xong việc, dù sao còn cảm thấy dễ chịu hơn là y sống mà lúc nào cũng như quả bom hẹn giờ, nói không chừng sẽ nổ tung làm tổn thương đến nhiều người hơn. Dù sao con người cũng phải chết, với thể trạng của Khang Thiếu Diệp, chết sớm hay muộn cũng chẳng khác nhau lắm, đúng không?

Nếu Khang Thiếu Diệp không thể tỉnh lại, bản án sẽ chỉ đến Khang Thiếu Diệp là thôi. Ngưu Kỳ có cắn lại, cũng không có chứng cớ. Hơn nữa Ngưu Kỳ cũng là người thông minh, tin là gã cũng sẽ không làm ra chuyện không sáng suốt, vì lo nghĩ cho sự bình an của con gã, gã cũng sẽ biết nên làm như thế nào.

Về phần Vương Đại Pháo thì càng không cần lo lắng, Vương Đại Pháo chỉ là một kẻ hay nổ pháo mà thôi. Gã ngay cả ai là pháo thủ cũng không biết, muốn cắn người cũng tìm không ra phương hướng.

Vừa nghĩ tới Vương Đại Pháo Phó Tiên Phong liền tức giận đến hai mắt bốc lửa, nói đi nói lại vẫn là Ngưu Kỳ dùng sai người, tìm súng cũng phải một cây súng tốt mới được, cần gì dùng một khẩu pháo thối rỉ sắt, khiến cho y cảm nhận sâu sắc cái gọi là đại pháo đánh muỗi thật nực cười. Đại pháo đánh muỗi vốn đã đánh không chính xác, lại còn thường xuyên bốc mùi đạn đại pháo, liền càng khiến cho y dở khóc dở cười.

Diệt trừ Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ thì quá mạo hiểm, thôi đi, bắt đầu xuống tay từ Khang Thiếu Diệp, ai bảo Khang Thiếu Diệp không nên thân, tim lại có vấn đề? Phó Tiên Phong liền bấm số điện thoại của Bạch Chiến Mặc.

– Chiến Mặc, anh nghĩ cách tìm một người quen từ nhị viện, nhất định phải là người đáng tin cậy và tin được, phải bằng mọi giá khiến y làm một việc…

Bạch Chiến Mặc gần đây tâm trạng luôn không yên, bị Chu Hồng quyến rũ đến chết mê chết mệt lại muốn tìm cũng tìm không thấy, lòng dạ lúc nào cũng tán loạn. Điện thoại của Phó Tiên Phong gọi đến, y bất chợt không kịp phản ứng , hỏi:

– Xảy ra chuyện gì vậy, lãnh đạo? Có nghiêm trọng không? Ai bị bệnh?

Phó Tiên Phong cười giận dữ:

– Anh đúng là đồ não ngắn, tâm tư để đi đâu hết rồi? Đồ ngu!

Bạch Chiến Mặc giật mình một cái, mới ý thức được điều gì đó, kinh hãi:

– Ý ngài là muốn Thiếu Diệp…

– Thiếu Diệp cũng khá vất vả, lúc nào cũng bệnh cũ tái phát, bệnh tim vốn nguy hiểm, không phải lúc nào cũng có thể cứu chữa kịp thời, đôi khi chỉ là vấn đề chậm trễ vài giây. Tôi trước đây đã chính mắt chứng kiến một bằng hữu sau khi lên bàn phẫu thuật đã không qua khỏi.

Giọng điệu Phó Tiên Phong vô cùng đau đớn nói,

– Cũng không thể trách bác sĩ cấp cứu không kịp, thể trạng mỗi người đều không giống nhau, có phải hay không? Nhất là một số bệnh đột phát, bác sĩ cũng chỉ có thể nói đã cố gắng hết sức …

Bạch Chiến Mặc dập điện thoại, mới phát hiện đầu đầy mồ hôi. Chính trị, quả thật là hiện thực tàn khốc. Phấn đấu tới một vị trí nhất định rồi, để tự bảo vệ mình, không phải anh chết thì tôi sống.

Bạch Chiến Mặc kinh hãi khiếp đảm.

Suy nghĩ một lát, y vẫn hạ quyết tâm, biết có khi nếu không đủ lòng lang dạ sói, cuối cùng xui xẻo lại là bản thân mình. Nếu Khang Thiếu Diệp không tỉnh lại, người được lợi lớn nhất quả thật là y!

Y ngẫm nghĩ một chút, thu gom một vài đồ vật, quyết định tự mình đến bệnh viện một chuyến. Có một số việc không thể nói rõ trong điện thoại, nên trực tiếp gặp mặt giải thích thì có lẽ an toàn hơn, nhất là việc lớn liên quan đến tính mạng con người …

Phó Tiên Phong đi đến nửa đường, sau khi giải thích toàn bộ sự việc với Bạch Chiến Mặc, bất chợt cảm thấy quyết định quay về Bắc Kinh hơi có phần nóng vội, kế sách vừa mới nghĩ đã rất hay, việc gì phải quay về Bắc Kinh để nghe một trận giáo huấn, lại chịu sự xem thường của bác cả và sự châm chọc khiêu khích của chú ba, chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ? Hay là quay về Thành phố Yến đi thôi.

Y chạy đến cửa khẩu trạm dừng kế tiếp gần nhất để ra khỏi đường cao tốc, sau đó lại lần nữa chạy lên đường cao tốc, quay lại đường cũ, chạy nhanh về hướng Nam. Đi được chốc lát lại cảm thấy có gì không ổn, dường như bánh sau bên phải bị xì lốp, y phải tấp xe vào lề, định bụng kiểm tra một chút. Vừa mới ra khỏi xe, liền thấy mấy người đi lên từ dưới rãnh đường. Lúc này trời đã tối, chính xác là thời điểm không rõ ràng nửa sáng nửa tối, Phó Tiên Phong nhìn không rõ bộ dạng của mấy người đi tới, không khỏi trong lòng sợ hãi, cố gắng trấn tĩnh hỏi:

– Các người là ai? Muốn làm gì?

Trả lời y chính là một nắm đấm bay tới giữa mặt, đánh cho y hoa cả mắt, mũi vừa xót vừa đau, lập tức đứng thẳng không nổi. Còn chưa kịp nói thêm gì nữa, lại một cước bay tới giữa bụng, Phó Tiên Phong đau quá ngồi xổm trên mặt đất, oa oa nói lung tung:

– Các người, các người dám đánh tôi, tôi…

Sau đó là một hồi âm thanh bốp chát vang lên, xe của y bị đập nát bét. Hai gã cướp sạch tiền của trên xe, còn hai gã vây quanh y đấm đá túi bụi.

Phó Tiên Phong hai tay không chống nổi bốn tay, đành phải ôm đầu lăn trên mặt đất…

Lúc này, Hạ Tưởng đang trò chuyện vui vẻ cùng Trần Phong ở văn phòng.

Trần Phong cho một viên kẹo trái cây vào trong miệng, sau đó nhào nặn giấy gói kẹo thành một mẩu, ném vào thùng rác, cười hỏi:

– Quái, cậu làm sao lại biết tôi thích ăn kẹo trái cây vị dứa?

Hạ Tưởng ở trước mặt Trần Phong khá cởi mở, không hề câu nệ, mỉm cười:

– Bí thư Trần, không giấu gì ngài, kẹo không phải tôi mua tới, là mượn tới, chính là ứng với một câu thành ngữ – Mượn hoa cúng Phật.

Trần Phong hứng thú:

– Là ai? Cậu thật là nhàn hạ. Bảo cậu mua kẹo, cậu lại có thể nghĩ đến giơ tay hướng người khác mượn, anh thật là.

– Cũng không phải người ngoài, là Biện Tú Linh.

Hạ Tưởng ha hả cười,

– Lần trước đến văn phòng của cô ấy, tình cờ nhìn thấy trên bàn của cô ấy có một viên kẹo, thì biết khẩu vị của cô ấy và ngài không khác nhau lắm. Ngài cũng biết, phụ nữ thích ăn đồ ăn vặt, văn phòng cô ấy chắc chắn có dự trữ. Vừa lúc ngài cần, tôi liền giơ tay hướng cô ấy mượn, ha, không nghĩ là cô ấy có thật.

– Cậu, cậu…

Trần Phong lắc đầu cười to,

– Thật là vô lại, cậu đường đường là một Chủ tịch quận lại mượn kẹo của một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, không sợ bị người khác chế giễu sao?

Hạ Tưởng cười xỏ lá:

– Ngài một Bí thư Thành ủy giơ tay vơi tôi một Chủ tịch quận nhỏ nhoi hỏi kẹo, người ngoài nghe xong còn tưởng rằng ngài đòi tôi hối lộ.

Cũng chỉ Hạ Tưởng dám tùy tiện nói đùa với Trần Phong, đổi người khác, ai dám thất lễ trước mặt Bí thư Thành ủy? Cho dù biết rõ Trần Phong không nổi giận, cũng không ai dám vuốt râu hùm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 6
Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào? Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng. Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 4
Ánh mắt Tả Nam Xuân trở nên lạnh lẽo, nếu không phải nghe nói vị sơn chủ này đã cứu mạng tiểu sư muội, y đã lập tức phát tác. Thiên Ngoại Thiên ta cũng đã đi qua, chỉ là tiên tịch còn không dọa được ta. Sư muội ta tới cáo từ ngươi đã là vô cùng nể mặt, bảo ngươi hủy tiên tịch là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 9
Tất cả đứng im! Hướng Nhật lao ra ngoài dùng tiếng Anh uy hiếp, bởi sợ Hainke và Buck nhận ra giọng mình nên hắn cố gằn giọng tựa như kẻ mặc áo đen kia. Hướng Nhật không ngu, giọng khàn khàn của đối phương vừa nghe là biết không phải “hàng thật”. Các hạ muốn gì? Hainke dừng lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân