Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 128

Quan Trường – Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 128

Buông điện thoại, Hạ Tưởng ngẩn người. Lời Tùng Phong Nhi nói hơi có phần khó hiểu, cô rốt cuộc muốn nói gì? Về phần cô nói việc hắn kéo cô một phen là chỉ việc nào? Hạ Tưởng trong phút chốc suy nghĩ không ra, liền chẳng buồn suy nghĩ sâu thêm nữa.

Vừa mới buông điện thoại của Tùng Phong Nhi, Triều Vĩ Cương vẻ mặt khẩn trương mà gõ cửa nhắc Hạ Tưởng:

– Lãnh đạo, có điện báo của Tỉnh ủy.

Hạ Tưởng vừa nhìn đến số điện thoại thì biết đúng là phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy gọi tới, thầm giễu cợt nghĩ, có việc làm chậm trễ, Diệp Thạch Sinh không thể chờ được mới bỏ qua sự kiêu ngạo của một Bí thư Tỉnh ủy, chủ động gọi điện thoại tới. Xem ra, sự mạnh mẽ, cứng rắn của Phạm Duệ Hằng đã mang đến cho Diệp Thạch Sinh không ít khích động.

Quả nhiên, điện thoại vừa được nối, Diệp Thạch Sinh liền nửa oán trách nói:

– Hạ Tưởng, xuất viện rồi cũng không chịu chủ động gọi điện thoại cho lão lãnh đạo này một tiếng, có phải có điều gì không nói được hay không?

Giọng điệu nửa thân tình nửa trách cứ, hoàn toàn khác với giọng điệu giải quyết công việc khi hắn còn nằm viện.

Bí thư Tỉnh ủy cũng là người, vì lợi ích trước mắt, cũng rất khó giữ tâm bình thường. Cho dù lên tới tầng cao nhất, cũng có tầng tầng lớp lớp những băn khoăn lo lắng, cũng có những mệnh lệnh không thể không tuân theo của thủ đô, cũng có những chính sách khi xuống tới địa phương thì liền biến chất thành hữu tâm vô lực (có lòng mà không có sức). Diệp Thạch Sinh không phải Bí thư Tỉnh ủy mạnh mẽ, cứng rắn, nền móng tại tỉnh Yến lại mỏng, bị Cao Thành Tùng áp chế quá lâu, quen nếp cẩn thận dặt dè. Y tiếp cận Phó gia, bên ngoài là tác động lôi kéo Phó gia, thật ra cũng là hành động tất yếu do dự bất lực của y.

Trước khi Phó gia chưa tăng thêm lợi thế, Hạ Tưởng hoàn toàn tự tin thuận lợi triển khai kế hoạch của hắn, thành công đập tan tính toán của Phó Tiên Phong. Cho dù tính toán của Phó Tiên Phong có bằng sắt, cũng phải dùng búa Đại Lực Kim Cương đập nát.

Tất nhiên, nếu Phó gia liều lĩnh được ăn cả ngã về không, lại gia tăng lợi thế và hoạt động, việc Diệp Thạch Sinh tạm thời bị ép buộc đánh nhịp cũng chưa biết được.

Phàm sự dự tắc lập, bất dự tắc phế (Việc gì tính trước cũng linh, không toan tính cũng thành dở dang).

Hạ Tưởng liền vội cười nói:

– Bí thư Diệp phê bình rất đúng, quả thật là sai sót của tôi. Đáng ra trước tiên phải đến gặp lão lãnh đạo, nhưng thật sự là không thể thoát thân. Một loạt sự việc của Quận Hạ Mã khiến cho cả người bận túi bụi, đầu cũng bự ra, tôi từ ngày hôm qua trở về đến giờ, ngoại trừ ngủ ở nhà ra thì cũng chưa đi đâu cả, vừa ngồi ở văn phòng là không động đậy được gì. Vừa rồi đã định gọi điện thoại cho ngài, không ngờ rằng, không phải có điện thoại thì có người đến, bây giờ mới được thở phào một cái…

Hạ Tưởng bóng gió rất rõ ràng, là nói cho Diệp Thạch Sinh biết tầm nhìn của hắn hiện giờ chỉ đặt ở quận Hạ Mã, không liên quan gì tới việc qua lại với lãnh đạo ở thành phố, ở tỉnh, ngụ ý là, quan hệ với Bí thư Diệp vô cùng chặt chẽ.

Diệp Thạch Sinh nghe xong liền vô cùng thoải mái dễ chịu, ha hả cười:

– Cực kỳ phức tạp, bắt đầu mọi việc lại từ đầu, nhiệm vụ cách mạng làm mãi cũng không xong, đừng để cơ thể kiệt sức.

Đầu tiên là quan tâm vài câu, lại hỏi tình trạng sức khỏe của Hạ Tưởng, mới chuyển đề tài,

– Có thời gian đến Tỉnh ủy một chuyến, đã lâu không gặp cậu, gặp mặt rồi tha hồ tâm sự.

Sách lược đánh vào tình cảm của Diệp Thạch Sinh tuy rằng cũ, ý tưởng không có gì mới, nhưng dù sao ông ta là Bí thư Tỉnh ủy, người bình thường nói ra có lẽ không có hiệu quả gì, nhưng từ miệng một Bí thư Tỉnh ủy nói ra, thì hương vị rất khác. Hạ Tưởng mặc dù hiểu rõ sau lưng chiêu bài tình cảm của Diệp Thạch Sinh có mục đích rất lớn, trong lòng hắn vẫn cảm thấy một chút ấm áp.

Dù sao cũng là sự quan tâm của Bí thư Tỉnh ủy, không khiến người khác cảm nhận được sự ấm áp cũng không được. Cấp bậc càng cao, cảm giác ôn hòa càng ít. Một chút ôn hòa, sẽ khiến cho người ta cảm động.

– Lãnh đạo đã có mệnh lệnh, chắc chắn phải nghe theo.

Hạ Tưởng cũng lấy giọng điệu nhẹ nhõm thoải mái nói. Hắn biết hiện tại Diệp Thạch Sinh đặt kỳ vọng rất cao đối với hắn. Biểu hiện của hắn càng ung dung, Diệp Thạch Sinh lại càng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Nhẹ nhõm mới tốt, nếu Bí thư Tỉnh ủy lo lắng bất an, cũng không phải chuyện gì tốt, tình thế sẽ không tiện kiểm soát

Quả nhiên Diệp Thạch Sinh cười ha hả:

– Trước khi đến thì gọi điện thoại trước, tránh khỏi tôi bận họp hoặc có việc phải ra ngoài.

Hạ Tưởng chắc hẳn phải đáp ứng rồi, Bí thư Tỉnh ủy dặn đi dặn lại, hiển nhiên là phải coi trọng việc gặp mặt với ông ta, hắn sao có thể không cung kính mà tuân mệnh?

Sau đó, điện thoại của Tống Triêu Độ cũng gọi tới.

Tống Triêu Độ vốn không hay vòng vo nhiều, mà trực tiếp hỏi:

– Hành động của Chủ tịch tỉnh Phạm, có phải là chủ ý của anh hay không?

Việc Tống Triêu Độ hỏi hiển nhiên là việc Phạm Duệ Hằng đột nhiên gây khó dễ cho Diệp Thạch. Quả thật phía sau sự việc đúng là có bóng dáng của Hạ Tưởng, chẳng qua lần này Hạ Tưởng che dấu khá kỹ thôi. Nếu muốn Hạ Tưởng thừa nhận, hắn cũng chỉ có thể nói là do Phạm Tranh gây nên.

Lần trước Phạm Tranh đến bệnh viện thăm hỏi hắn, tuy rằng lúc ấy cũng không nói gì nhiều, nhưng sau đó Phạm Tranh lại từ chỗ Cốc lão gọi điện tới. Lúc đầu Cốc lão cũng ân cần hỏi thăm Hạ Tưởng vài câu, sau đó Phạm Tranh liền thảo luận với Hạ Tưởng về tình hình tỉnh Yến.

Phạm Tranh vừa đúng dịp có một đề tài phải nghiên cứu về sự tương tác giữa kinh tế và chính trị dưới tình hình kinh tế hiện tại. Rốt cuộc là kinh tế đi trước lợi ích chính trị, hay là chính trị đi trước lợi ích kinh tế, y tranh luận cả nửa ngày với Cốc lão, không ai thuyết phục được ai, liền gọi điện thoại thảo luận cùng Hạ Tưởng.

Vừa đúng lúc Hạ Tưởng mới tiễn chân một đám khách mời, nhàn hạ không có việc gì làm, liền cùng Phạm Tranh thảo luận hết nửa ngày.

Thật ra lợi ích chính trị và lợi ích kinh tế từ trước đến nay vẫn không thể tách rời, không phân chia cái nào trước cái nào sau. Nhưng trong tình hình hiện nay thành quả xây dựng kinh tế càng ngày càng định đoạt hết thảy mọi việc trước mắt, ảnh hưởng của phương diện kinh tế ngày càng lớn, có xu hướng dần dần vượt xa lực ảnh hưởng của chính trị.

Suy cho cùng vẫn là vấn đề chế độ, lấy nước Mỹ mà nói, tất cả các chính sách đối nội và đối ngoại tuyệt đối là gia tăng lợi ích kinh tế. Nhưng ở trong nước thì khác, người trong nước có quá nhiều ý tưởng và nhiều điều cần bận tâm, có rất nhiều chỗ gút mắc về lợi ích chính trị, quan hệ ân oán, lợi ích đoàn thể, vấn đề thể diện, mạng lưới quan hệ, vân vân. Mỗi nhân tố lại quy định một chính sách riêng. Thậm chí còn xuất hiện tình huống trung ương có lệnh nhưng địa phương không theo, vì sao? Bởi vì lợi ích đã bị các tập đoàn giữ chặt không buông, không muốn buông tay lợi ích vừa đạt được trước mắt, còn ảnh hưởng xấu về lâu dài, không ai suy xét.

Tầm nhìn của nhiều người trong nước vẫn còn rất hạn hẹp. Ví dụ như thị trường bất động sản rầm rộ sôi nổi, dưới sức nóng hừng hực, là số tiền thâm hụt ngân hàng và khoảng trống đốt cháy giai đoạn không thể che dấu. Còn có một thiếu sót chết người chính là phần lớn các công trình xây dựng trong nước đều là công trình xây dựng có tuổi thọ rất ngắn, tuổi thọ bình quân dưới 30 năm!

Mà nước ngoài, tuổi thọ của các công trình xây dựng dài đến 100 năm!

30 năm, ba thế hệ làm việc cực khổ tích góp từng tí một của cải để mua một căn nhà, nghĩ rằng có thể ở được cả đời. 30 năm sau lại thành ngôi nhà nguy hiểm. Những người mua nhà năm đó trên có 80 người già, dưới có 20 trẻ nhỏ. Bảo họ tiêu tiền thêm một lần nữa mua một ngôi nhà, không thực tế cũng không có khả năng. Thử nghĩ 30 năm sau, giang sơn cả nước đều là tiếng tháo dỡ nhà cửa, hoặc đơn giản xuất hiện sự kiện nhà sập chết người, nhà nước cũng được, dân chúng cũng được, làm sao đối mặt với nguy cơ nhà sập?

Nếu trở tay không kịp, xử lý không phù hợp, gây nguy hiểm cho an nguy xã hội không phải là nói để dọa người, mà thật sự là vô cùng cấp bách.

Chẳng lẽ dưới cơn sốt của bất động sản, chính quyền địa phương đều là thằng ngốc, cán bộ địa phương không biết chân tướng sự thật về tuổi thọ ngắn ngủi các ngôi nhà? Bọn họ đương nhiên biết, trong lòng mỗi người đều hiểu rất rõ. Tuy nhiên càng hiểu rõ hơn là, ngôi nhà hiện tại là chiến tích của bọn họ, 30 năm sau nhà sập, là xui xẻo của người khác, đâu phải việc của họ? 30 năm sau, hoặc là đã sớm về hưu, hoặc là cũng lên địa vị cao, ai kiện gì họ?

Đúng là bởi vì chỉ lo lợi ích trước mắt, bất chấp hành vi thiển cận về sau, hay có thể nói, theo đuổi chiến tích và tăng trưởng kinh tế một cách phiến diện. Có bao nhiêu GDP tăng cao là lâu đài trên không?

Chính trị và kinh tế là anh em sinh đôi, là trợ thủ đắc lực, anh em ruột đánh trận, không phân biệt anh hay em. Trong trận đấu quyền anh, bất kể là cú móc trái hay cú móc phải, đều cần là quyền chủ quản trong chính trị và quyền lũng đoạn trong kinh tế. Chỉ có quyền phát ngôn trên chính trị, mới có thể lấy được quyền kinh doanh lũng đoạn một ngành sản xuất. Trái lại nói, nếu thực lực chính trị không đủ, nhưng lại có năng lực tài chính huy động hàng chục tỉ, thì vẫn có thể có được sức ảnh hưởng tương tự đối với mọi chính sách của chính quyền địa phương.

Tương tự như vậy, khi lũng đoạn hình thành quy mô, sau khi hình thành đầu sỏ, đằng sau cần phải có nền tảng chính trị mạnh mẽ. Trên thế giới không có bất kỳ một doanh nghiệp có lực ảnh hưởng toàn cầu nào mà sau lưng không có bóng dáng chính phủ. Không nói đâu xa, chỉ nói ngành dầu mỏ Trung Quốc và ngành Hóa dầu Trung Quốc, mấy chục năm nay dựa vào hành vi lũng đoạn đã cướp đoạt bao nhiêu tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng, vì sao vẫn hoành hành ngang ngược ở trong nước, không kiêng nể gì mà đùa giỡn dân ý trong lòng bàn tay? Không có họ, thì chỉ là một tập thể lợi ích của tập đoàn chính trị kết thành mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ông bố tuổi 30 - Tác giả The Kid
Sơn Huy là một MC nổi tiếng trên truyền hình, anh đang có trong tay danh vọng và tiền tài. Hồi lúc trẻ anh “yêu sớm”, nên bây giờ anh vô tình có một đứa con gái tuổi teen. Nhưng đứa con gái này cũng “yêu sớm” và vô tình có được một đứa con trai. Mới ở tuổi 30, Huy đã trở thành...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 13
Sở Dao nhận viên thuốc, sau đó nàng khoanh chân ngồi trên giường, bỏ thuốc vào miệng, nhanh chóng nuốt xuống. Hai mắt nàng khép hờ, chân khí trong cơ thể vận chuyển theo đường lối cực kỳ quen thuộc trong kinh mạch. Sau khi viên thuốc tiến vào trong cổ họng của Sở Dao thì nhanh chóng hóa thành nước...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lăng Tiếu – Quyển 17
Vị này là khách khanh chấp sự mới thu nhưng là do Phó quán chủ tự mình giao phó không thể sơ suất, dù chỉ là nhận chức chấp sự bên ngoài, trên thực tế thân phận đã không thua kém một gã ngoại môn trưởng lão rồi. Ở bên trong thương minh có thể làm trưởng lão không người nào không phải là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân