Hạ Tưởng kêu lên sau đó lại cười đắc ý:
– Lòng dạ con gái không biết thế nào mà lường, quả nhiên là danh ngôn chí lý.
Hai người còn cười nói vài câu. Vì muốn thận trọng, Hạ Tưởng muốn Tiếu Giai đến huyện An một chuyến để thảo luận kỹ trước rồi nói sau. Tiếu Giai hỏi:
– Có phải muốn thảo luận trên giường hay không?
– Là em nói nhé. Đến lúc đó xem ai sợ ai!
Hạ Tưởng bị Tiếu Giai nóng bỏng khiêu khích không kìm nổi ngọn lửa lòng.
– Em không hề sợ anh đâu.
Tiếu Giai đúng là nói thật. Hiện tại cô đã được Hạ Tưởng khai phá thành người con gái thành thục, trình độ ngày càng tăng.
Buổi chiều cùng ngày, Tiếu Giai tới huyện An, ở trong một căn phòng ở nhà khách tốt nhất của thị trấn. Hạ Tưởng lén tới. Hai người vừa thấy mặt, còn chưa kịp thương lượng sự tình đã lập tức dùng thân thể để bàn luận một số vấn đề sâu sắc.
Sau khi thảo luận vấn đề xong, một tay Hạ Tưởng vuốt ve sau lưng, tay kia vuốt ve trên ngực Tiếu Giai, nói:
– Tìm một người tín nhiệm đảm nhiệm đại biểu pháp nhân của công ty, đăng ký một công ty mới. Em không ra mặt, chỉ làm cổ đông đứng sau màn. Công ty mới đến huyện An đầu tư khu du lịch Tam Thạch, có lẽ chỉ trong vòng hai, ba năm, đầu tư sẽ tăng trưởng.
Tay hắn không hề thành thật, bị Tiếu Giai đánh cho một cái. Hắn liền thay đổi vị trí, vẫn tiếp tục sờ mó không ngừng:
– Còn nữa, em cũng thay đổi đại biểu pháp nhân của công ty rau quả, chỉ làm cổ đông sau màn, ít nhất có thể giấu được mọi người bề ngoài. Về sau phát triển càng lúc càng lớn, em cũng không tiện lúc nào cũng xuất đầu lộ diện, tránh ở sau màn vẫn tốt hơn.
– Sợ em bị người ta cướp đi à?
Tiếu Giai nằm đó không hề mặc quần áo, da thịt tươi mát đầy gợi cả:
– Anh thật sự quan tâm tới em sao?
– Đương nhiên là quan tâm chứ. Địa bàn anh đã vất vả khai phá, không thể để tiện nghi cho người khác được.
Hạ Tưởng véo lên mu âm hộ cô một cái, khiến Tiếu Giai hét lên kinh hãi. Hắn cười ha hả nói:
– Tránh ở phía sau màn mới có thể làm lớn hơn nữa được, cũng tốt để tránh người khác hoài nghi. Về sau nếu có kẻ xấu muốn kiểm chứng cái gì cũng khiến chúng không thể tra được chứng cớ gì.
Hạ Tưởng là bị sự việc Lệ Triều Sinh dẫn dắt mới có ý nghĩ như vậy. Cho dù quan hệ giữa hắn và Tiếu Giai có bí mật hơn nữa, tự nhận là kín mít không chút kẽ hở nhưng cũng không thể đảm bảo không bị đối thủ nhìn chằm chằm. Chỉ cần đối phương kiên quyết không tha, theo đuổi không từ bỏ, vậy rất có thể sẽ điều tra được manh mối nào đó.
Xét về lâu về dài, Hạ Tưởng phải đề phòng hậu hoạn từ khi còn chưa xảy ra.
– Đúng rồi, có thời gian thì đến Bắc Kinh xem một chút, mua một căn nhà ở Bắc Kinh đi.
Trong đầu Hạ Tưởng hiện lên một ý tưởng, muốn Tiếu Giai trước hết rời xa thành phố Yến, bước đầu tiên là lấy được hộ khẩu Bắc Kinh.
– Hiện tại có chính sách mua nhà được nhập hộ khẩu. Trước hết em cứ nhập hộ khẩu Bắc Kinh đi, sau này sẽ xuất hiện với thân phận của người Bắc Kinh.
Vừa nghe Hạ Tưởng nói chuyện, Tiếu Giai ngẩn người, hơi suy nghĩ một chút liền hiểu ý tưởng của Hạ Tưởng:
– Nghe anh nói vậy, mặc dù em hơi nghi ngờ là anh muốn đuổi em đi, tuy nhiên em vẫn tin tưởng anh xuất phát từ tấm lòng tốt là chính. Có phải bước tiếp theo em sẽ xuất ngoại hay không?
– Chưa chắc đã cần xuất ngoại nhưng nên lấy quốc tịch nước ngoài hợp pháp là rất cần thiết.
Kế hoạch lâu dài của Hạ Tưởng là chờ sau khi tài sản của Tiếu Giai đạt tới một trình độ nhất định, lúc đó có thể lấy quốc tịch nước ngoài, ít nhất cũng có thể thêm một tầng bảo vệ.
Tiếu Giai không có dị nghị đối với sự bố trí của Hạ Tưởng, tuy nhiên về phương diện kinh tế thì hiển nhiên cô còn cao thủ hơn cả Hạ Tưởng:
– Về sau thành lập một công ty đầu tư nắm cổ phần khống chế, cho các công ty con phân tán ra ngoài, công ty mẹ nắm cổ phần khống chế sẽ quản lý kinh doanh. Như vậy chẳng những vừa có thêm một tầng bảo hộ, lại tránh ở nhiều tầng sau màn, không cho người khác điều tra được sâu bên trong.
– Tốt, đúng là em thông minh.
Hạ Tưởng trở người, đè lên người Tiếu Giai, cười ha hả mấy tiếng:
– Chúng ta lại thi đấu, xem thử ai lợi hại hơn được không?
Câu nói “không được!” của Tiếu Giai còn chưa kịp thốt ra thì đã bị mồm Hạ Tưởng bịt lấy môi. Cô đành phải ầm ừ bắt đầu vặn vẹo vòng eo, ra sức hưởng ứng.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-2-full/
Tiếu Giai tìm một người con gái của bà con xa, tên là Lý Phi Phi, sau khi tốt nghiệp đại học vẫn đi làm thuê, tính cách khá thành thật, giữ bổn phận, cũng có ý nghĩ kinh tế. Tiếu Giai cho cô làm đại biểu pháp nhân, thành lập công ty đầu tư Sơn Thủy. Được Hạ Tưởng dẫn dắt, Lý Phi Phi ra mặt tiếp xúc với Lý Đinh Sơn, đưa ra ý đồ đầu tư vào khu du lịch Tam Thạch, kim ngạch đầu tư tám trăm ngàn tệ.
Trải qua một loạt đàm phán, Lý Đinh Sơn tự mình can thiệp, Ủy ban nhân dân huyện mạnh mẽ ủng hộ, Phó chủ tịch huyện Hạ Tưởng một tay xử lý, công ty Đầu tư Sơn Thủy và Ủy ban nhân dân huyện chính thức ký kết hiệp nghị đầu tư, điều kiện tiên quyết là đảm bảo công ty Đầu tư Sơn Thủy làm ăn có lãi, cũng sẽ cam đoan lợi ích cho toàn thể Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện An, có thể nói là một hiệp nghị hai bên cùng thắng.
Trong nghi thức ký tên, Lý Đinh Sơn phát biểu, tỏ vẻ hoan nghênh công ty Đầu tư Sơn Thủy tới đầu tư tại huyện An, đồng thời chỉ ra công lao của Phó chủ tịch huyện Hạ là rất lớn trong việc thành công ký kết đầu tư này. Lý Đinh Sơn đại biểu cho Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện An đề xuất khen ngợi công tác của Phó chủ tịch huyện Hạ. Tiếp đó ông ta cũng trịnh trọng tuyên bố quyết định của công ty Đầu tư Sơn Thủy, công ty sẽ nỗ lực tạo ra khu du lịch cấp quốc gia làm mục tiêu chính, nhất định không phụ lòng tin tưởng của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện An.
Tiếp đó là Khâu Tự Phong nói chuyện. Đầu tiên là y cảm tạ Bí thư Lý và Phó chủ tịch huyện Hạ đã kéo đầu tư tới, rót một nguồn nước mát lành kéo kinh tế huyện An bay lên, lại cảm tạ công ty Đầu tư Sơn Thủy đã tới huyện An đầu tư. Tỏ vẻ tán thưởng quyết định của công ty Đầu tư Sơn Thủy, cuối cùng là cao giọng khen ngợi công tác của Hạ Tưởng, nói rõ từ khi Hạ Tưởng được phân công quản lý du lịch tới nay, du lịch của huyện An đã liên tiếp tăng trưởng, hình thành một hoàn cảnh rất tốt.
Sau khi nghi thức ký tên chấm dứt, Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc. Hắn vừa mới ngồi xuống thì Mai Hiểu Lâm liền đẩy cửa tiến vào. Hạ Tưởng không kìm nổi lắc đầu cười khổ:
– Phó bí thư Mai, ngài là Phó bí thư, là lãnh đạo Huyện ủy, hơi một tí lại chạy đến phòng làm việc của tôi, ảnh hưởng không tốt lắm đâu.
Kỳ thật Hạ Tưởng lo lắng phản ứng của Khâu Tự Phong. Phòng làm việc của hắn ở tầng ba, Khâu Tự Phong ở tầng hai, khó tránh khỏi có người lắm mồm. Bề ngoài Khâu Tự Phong có thể ngụy trang nhưng sẽ không thể chịu nổi vị hôn thê của y thường xuyên đi vào phòng của Phó chủ tịch huyện. Hơn nữa quan trọng là mọi người đều là thanh niên chưa lập gia đình!
Miệng lưỡi con người rất đáng sợ!
Mai Hiểu Lâm không cho là đúng, phất tay nói:
– Cổ nhân còn chiêu hiền đãi sĩ, tôi tới tìm anh nói chuyện công tác, có vấn đề gì không thể chứ? Sao anh cứ luôn sợ trước sợ sau như vậy? Chẳng có quyết đoán gì cả.
Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng, nếu tôi không biết cô là vị hôn thê của Khâu Tự Phong thì không hề gì, vì dù sao tôi cũng không hề có ý tưởng đối với cô, có lẽ cô cũng đối với tôi như vậy. Nhưng bởi vì có Khâu Tự Phong tồn tại nên sự tình trở nên phức tạp. Đàn ông đều không hy vọng thấy bà xã tương lai của mình cứ lui tới thân thiết với người đàn ông khác. Hạ Tưởng đành phải thiện ý nhắc nhở Mai Hiểu Lâm:
– Phó bí thư Mai, đến nói chuyện công tác thì không có vấn đề gì. Nhưng như ngài vừa rồi, không gõ cửa đã đi vào, dường như có vẻ quan hệ của chúng ta hơi quá thân thiết nhỉ?
– Thân thiết thì thân thiết đi, làm sao nào? Ở huyện An này, tôi tin tưởng anh nhiều hơn một chút thì có gì không đúng chứ?
Mai Hiểu Lâm bỗng nhiên nghĩ kỹ lại, mỉm cười:
– Anh lo lắng có người nói năng linh tinh về chúng ta phải không? Mặc kệ họ nói gì thì nói, dù sao cũng chẳng có chuyện gì. Tôi nói tôi là con gái còn không sợ, anh là đàn ông còn sợ cái gì?
Hạ Tưởng thấy Mai Hiểu Lâm hiểu ra, liền cố ý nói:
– Tôi sợ Chủ tịch huyện Khâu.
Mai Hiểu Lâm lập tức sửng sốt:
– Sợ anh ta cái gì? Anh biết cái gì chứ?
Bị lừa rồi? Từ vẻ mặt của Mai Hiểu Lâm, Hạ Tưởng có thể thấy được, quả thật cô và Khâu Tự Phong có quan hệ. Hắn rót cho Mai Hiểu Lâm một cốc nước, đưa cho cô, nói:
– Mời Phó bí thư Mai uống nước. Ý tứ của tôi là, trong tòa nhà Huyện ủy huyện An này, trong số các cán bộ cấp phó huyện thì chỉ có ba chúng ta là chưa lập gia đình. Ba chúng ta cần phải chú ý tới ảnh hưởng trong quan hệ nam nữ mới đúng.
Mai Hiểu Lâm rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm một hơi, uống một ngụm nước rồi nói:
– Thôi đi, đừng nghĩ nhiều chuyện như vậy. Tôi sẽ không kết hôn tại huyện An, cho nên cũng không có ý tưởng trong phương diện này.
Cô lại khoát tay nói:
– Không nói chuyện này nữa, nói chuyện Lệ Triều Sinh đi. Tôi lại tra thêm được một ít tình huống của hắn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 10/08/2017 12:36 (GMT+7) |