Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 142

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 142

Hạ Tưởng tạm rời khỏi cương vị công tác ở chính quyền thành phố Yến nên cũng không tổ chức tiệc chia tay rầm rộ làm gì. Nhưng cũng gây ra chấn động không nhỏ, bởi vì Trần Phong cố ý muốn tiễn Hạ Tưởng một đoạn đường. Thị trưởng thành phố ra mặt đưa tiễn, Phó Thị trưởng thường trực Tào Vĩnh Quốc, Phó Thị trưởng Đàm Long cùng với Bí thư thị ủy Cao Hải đều đi cùng hết. Hơn nữa, mấy chục người của văn phòng tổ cải tạo cũng tới. Đội ngũ tiễn đưa có thể nói là rất đồ sộ.

Trần Phong chuyển lời người khác cho Hạ Tưởng:

– Buông tay đi làm, đừng sợ khó khăn. Nếu làm tới Phó chủ tịch huyện sẽ có ý niệm nắm quyền chấp chính.

Hạ Tưởng tỏ vẻ thụ giáo bằng thái độ thành khẩn.

Tào Vĩnh Quốc và Đàm Long không nói gì. Cao Hải cầm tay Hạ Tưởng, vô cùng cảm khái.

– Tốc độ trưởng thành rất nhanh, ngàn vạn lần đừng kiêu ngạo. Có điều căn cứ vào hiểu biết của tôi đối với cậu, có khi cậu còn khiêm tốn cẩn thận hơn tôi ấy chứ. Ha ha… Chờ mong ngày Đinh Sơn và cậu trở về thành phố Yến.

Với đề nghị của Hạ Tưởng, cuối cùng Khúc Nhã Hân được bổ nhiệm là Chủ nhiệm của tổ cải tạo, thăng cấp lên Phó cục trưởng. Chung Nghĩa Bình cũng chính thức trở thành cán bộ nhà nước cấp Phó trưởng phòng.

Lần cáo biệt này với một lần cáo biệt trước ở huyện Bá khác nhau rất lớn. Hạ Tưởng không có cảm xúc buồn bã của nỗi buồn ly biệt. Dù sao huyện An không phải là phạm vi quản hạt của thành phố Yến, cách thành phố Yến cũng gần. Đồng thời, bởi vì có một lần đấu tranh kinh nghiệm cho nên sau khi tới huyện An với Lý Đinh Sơn, tất cả mọi thứ đều thuận lợi, cho tới bây giờ cũng không có vướng mắc gì. Cho nên hắn cũng thả lỏng cảnh giác đối với chuyện liên thủ của Chủ tịch huyện Khâu Tự Phong và phó Bí thư Mai Hiểu Lâm đã được nói lúc trước.

Huyện An nằm ở phía tây của thành phố Yến, tất cả đều dựa vào Đại Hành Sơn, là một huyện lắm núi nhiều hồ. So về ưu thế với huyện Bá thì huyện An có sẵn nguồn tài nguyên du lịch, giao thông cũng coi như tiện lợi. Tuy rằng đất ít, nhưng lại là một số đất tốt đẹp. Hơn nữa, khí hậu trong núi ôn hòa, có thể trồng trọt đa phần các loại cây ăn quả thông thường, cho nên huyện An cũng không tính là một huyện nghèo ở tỉnh Yến. Đương nhiên, cũng chẳng phải là một huyện giàu có gì, trong huyện cũng không có gì đặc sắc, không có khía cạnh nào là nổi bật hơn nhất cả.

Thị trấn huyện An và thành phố Yến có đường giao thông của tỉnh đi ngang qua, tình hình giao thông coi như không tệ. Hạ Tưởng đeo ba lô, vừa không để cho thành phố Yến phái người đưa đi, cũng không thông báo cho huyện An phái người đến đón, một mình ngồi xe khách đường dài chạy tốc hành từ thành phố Yến đến huyện An, giống như một du khách bình thường, ngồi trong một góc xe, hai mắt ngắm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

Vừa ra khỏi thành phố Yến không lâu là có thể nhìn thấy núi non trùng điệp. Đúng là mùa xuân về hoa nở, trên triền núi trụi lủi bắt đầu phủ thêm một tầng xanh mướt, hoa cỏ ven đường cũng bắt đầu xanh tươi trở lại mặc dù thời tiết vẫn còn hơi lạnh. Hạ Tưởng vẫn mở hé cửa kính xe, để cho không khí thanh tân trong núi tràn vào trong xe.

Gió lạnh thổi, ý nghĩ liền vô cùng thanh tỉnh.

Vốn hắn một mình ngồi ở ghế đôi, sát vào bên trong, dựa vào cạnh cửa sổ.

Lúc đi qua một trấn nhỏ, một số người đi xuống, lại khá nhiều người đi lên. Hạ Tưởng cũng không lưu ý đến đám người từ trên đi xuống, vẫn nhìn không chuyển mắt cảnh phía ngoài cửa sổ. Hắn cảm thấy chỗ trống bên cạnh có người ngồi vào nhưng cũng không quay đầu sang nhìn. Dù sao cũng không quen biết, có nhìn cũng vô ích, chẳng thà không nhìn cho xong.

Sau một lúc ô tô khởi động, hắn cảm giác người bên cạnh không ngừng rùng mình vài cái. Một lúc sau, ô tô chạy nhanh hơn, gió từ bên ngoài cửa sổ thổi vào lại càng lớn, cảm giác mát lạnh đổ ập vào người, người bên cạnh hắn rốt cục không nhịn được:

– Đề nghị cậu đóng cửa sổ lại được không? Đừng có chỉ lo đến mình trúng gió mà không tính đến cảm thụ của người khác. Xe ô tô là nơi công cộng, xin đừng có vì một mình cậu mà ảnh hưởng tới mọi người.

Là giọng nói của một cô gái, tiếng phổ thông rất tiêu chuẩn, có điều khẩu khí có chút không tốt. Vốn chỉ là một câu chuyện bình thường thôi, cô không nên nói ra bằng giọng điệu châm chọc đó, ít nhiều cũng làm cho người ta nghe xong có cảm giác không thoải mái. Hơn nữa, Hạ Tưởng cũng chỉ mở hé cửa sổ ra có một cái khe nhỏ, gió cũng chỉ có thể thổi đến chỗ hắn, lại bị cô nói như thế, cứ làm như là hắn mở hẳn cả một cái cửa sổ ra, làm hại toàn bộ mọi người đi cùng trong xe vậy.

Hạ Tưởng quay đầu lại vừa thấy bên trong là một cô gái chừng hai bảy, hai tám tuổi, mặc một cái áo màu xanh đen, quần màu than chì, trên cổ còn quàng một cái khăn màu nâu đất, xét tổng thể thì màu sắc hơi tối. Có điều cô có cái mũi cao dọc dừa, miệng nhỏ nhắn, ánh mắt trong sáng rõ ràng, làn da trắng. Chỉ là lúc ánh mắt nhìn người ta thì trong mắt tất cả chỉ đều là sự đánh giá và lạnh lùng như băng, cứ như là tất cả mọi người nợ cô cái gì vậy.

Đã từng gặp nét kiều diễm của Liên Nhược Hạm và vẻ xinh đẹp của Tào Thù Lê, cô gái trước mắt tuy rằng cũng coi như là tư sắc thượng thừa, có điều ở trong mắt Hạ Tưởng thì không đến mức có cảm giác kinh diễm. Đương nhiên, sự thành thục và phong vận của cô thì Liên Nhược Hạm và Tào Thù Lê không thể so sánh với được. Nhưng mà đẹp thì đẹp thế thôi chứ ánh mắt của cô thì quá mức sắc bén, làm cho vẻ xinh đẹp của cô lại như một vầng hào quang chói mắt, làm cho người ta không thể có cảm giác thân thiết nổi, càng không có tâm tư thưởng thức.

Mặc dù cô nói như thế không dễ nghe chút nào, Hạ Tưởng vẫn cười cười với cô, sau đó đóng cửa sổ lại, không nói nữa.

Cô gái cũng không nói gì thêm nữa, cũng không liếc mắt nhìn Hạ Tưởng lấy một lần, tựa vào chỗ dựa, nhắm mắt dưỡng thần.

Qua mười mấy phút đồng hồ sau, cô đột nhiên ho khan. Lúc đầu chỉ ngẫu nhiên ho một hai tiếng, chốc lát sau càng lúc càng ho dữ dội, rất có xu hướng thành bị cảm. Hạ Tưởng cảm thấy tuy rằng vừa rồi cô nói chuyện có chút khó chịu, nhưng vẫn quan tâm hỏi một câu:

– Cô không sao chứ?

– Có sao!

Cô gái cực kỳ bất mãn nhìn Hạ Tưởng liếc mắt một cái:

– Nếu không phải vì vừa rồi cậu mở cửa sổ thổi gió lạnh vào thì tôi cũng sẽ không bị cảm. Nói cho cùng, đều tại cậu hết!

Hạ Tưởng nhìn thoáng qua trong xe, nói:

– Không thể trách tôi hoàn toàn chứ? Trong xe có không ít chỗ trống, là tự cô muốn ngồi ở bên cạnh tôi. Lúc cô ngồi xuống là tôi còn đang nhìn ra cửa sổ, phải nói là cô tự mình chủ động lại chỗ lắm gió lạnh này ngồi, tại sao lại còn trách tôi?

– Nếu tôi ngồi xuống thì cậu phải cân nhắc đến chuyện quan tâm chiếu cố cho người khác thì cũng có thể chủ động đóng cửa sổ vào chứ. Cậu không những không đóng cửa sổ, làm hại tôi bị cảm, bây giờ lại còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, làm sao cậu lại là người không biết điều gì hết thế?

– Tôi nghĩ cô không hiểu rõ rồi. Chính là cửa sổ ở chỗ tôi vốn đã mở bởi vì tôi thích chỗ gió thổi. Cô nếu không thích bị lạnh thì nên tìm một chỗ không có cửa sổ phòng hộ bị đóng mà ngồi chứ.

Hạ Tưởng quả thật là bực mình rồi. Cũng đã thấy những người không biết phải trái gì rồi nhưng chưa thấy ai không biết phải trái đến mức này, hơn nữa, nói chuyện với người ta còn lạnh như băng. Cũng chẳng ai nợ gì cô ta cả, chẳng cần thiết phải nhường nhịn làm gì.

– Chính là tự bản thân cô ra ngồi đầu gió, rồi sau đó mới bị cảm, nói trắng ra chính là tự làm tự chịu, cô lại còn đến trách tôi. Thế giới này đâu ra đạo lý như thế hả?

Cô gái bị Hạ Tưởng nói cho á khẩu không trả lời lại được, miệng há hốc ra mà nói không ra lời. Cô sửng sốt một lát rồi dứt khoát đứng dậy, ngồi vào chỗ bên cạnh, vẫn không quên hung hăng trừng mắt lườm Hạ Tưởng một cái:

– Cãi chày cãi cối!

Hạ Tưởng không để ý tới cô. Đối với những người hay nói ngang ngạnh, bực tức với người ta sẽ là một lựa chọn không sáng suốt, cuối cùng chẳng những bị người ta làm cho tức điên lên, mà còn thành ra tầm thường.

Xe đến thị trấn huyện An, Hạ Tưởng xuống xe, hỏi thăm trụ sở của huyện ủy, vừa may cách chỗ xuống xe cũng không xa, cho nên hắn đi bộ đến.

Thị trấn huyện An không lớn, nhưng so với huyện Bá thì cũng vẫn lớn hơn đáng kể, hơn nữa, cũng phồn hoa hơn, ít nhất nhìn qua giống như quy mô thị trấn của một thành phố hơn. Trên đường người đến người đi rất náo nhiệt, ô tô, xe ba bánh, thậm chí còn có cả xe ngựa, chạy rối cả lên. Hạ Tưởng thành thật đi trên vỉa hè, còn suýt chút nữa bị một ông nông dân già đi xe đạp tông phải, không khỏi cười lắc lắc đầu, thầm ta thán, cách thành phố Yến không xa, tuy nói không đến mức phồn hoa nhưng quả thực về trật tự hệ thống cũng khác biệt một trời một vực.

Có điều ngẫm lại cũng không có gì đáng trách cả, công tác cơ sở chính là như thế, phải ở gần dân chúng mới thấy được rõ ràng.

Hạ Tưởng đi chừng mười phút đồng hồ thì đến trước cửa ủy ban nhân dân huyện.

Ở huyện An, huyện ủy và ủy ban nhân dân huyện không tách riêng mà ở cùng một trụ sở. Trên cửa song song dán hai tấm bảng, lần lượt viết: Trụ sở Đảng ủy huyện An và Trụ sở ủy ban nhân dân huyện An. Cổng có hai cánh sắt, trên cánh cổng sắt, rỉ sét loang lổ, vừa vào qua cổng thì thấy còn có một phòng bảo vệ, bên trong có một ông bảo vệ già đang ngủ gà ngủ gật.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 4
Ánh mắt Tả Nam Xuân trở nên lạnh lẽo, nếu không phải nghe nói vị sơn chủ này đã cứu mạng tiểu sư muội, y đã lập tức phát tác. Thiên Ngoại Thiên ta cũng đã đi qua, chỉ là tiên tịch còn không dọa được ta. Sư muội ta tới cáo từ ngươi đã là vô cùng nể mặt, bảo ngươi hủy tiên tịch là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 15
Ads Dương Thần hành xử đúng cách, khống chế lực tinh chuẩn, khiến chiến đấu cùng đánh lén đều bị khống chế trong phạm vi nhỏ, cũng không gây ra nhiều tiếng động lớn, thậm chí vài tiếng chấn động cũng không có. Đi thẳng xuống hơn mười tầng, hơn ba mươi mấy cao thủ Độ Kiếp kỳ, cùng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 15
Lăng Tiếu lời này có bao nhiêu phần mang một chút ý tứ an ủi Tàn Báo ở bên trong. Tuy nói sau khi đạt tới Thánh Giả, linh hồn cũng có thể Xuất Khiếu. Nhưng không phải ai cũng đều có thể bảo toàn linh hồn không tiêu tan mà sống được. Có điều, chỉ cần trước khi chết mà linh hồn thoát khỏi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân