Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 140

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 140

Hóa ra là Phương Tiến Giang cũng biết chuyện hắn sẽ chuyển đến huyện An, chẳng qua là làm ra vẻ nguyên tắc bí mật, còn chưa nói với Phương Cách. Hạ Tưởng thì thoi cho Phương Cách một quyền.

– Là tôi giới thiệu cho cậu Bí thư Lý. Nếu không thì làm sao mà ông ấy biết cậu được? Cậu lại còn không cảm ơn tôi nữa. Có phải là sợ tôi bắt cậu mời cơm không hả?

– Một bữa cơm thì ai mà chả mời được. Ăn thì ăn chứ. Nói đi, ăn ở đâu? Cứ thoải mái đi.

Phương Cách nổi nóng nói.

Vốn ý của Hạ Tưởng cũng không phải là muốn ăn một bữa cơm của y, mà là muốn mượn cơ hội ăn cơm mà mách nước cho y một ít sở thích và tính cách của Lý Đinh Sơn. Cũng muốn ám chỉ cho y chú ý đến một số yêu cầu của bí thư và nội dung công việc cần lưu ý. Cho nên hắn cũng nói:

– Cứ đến quán ăn ở Cao ốc Quốc tế đi. Cách ở đây cũng không xa.

Hạ Tưởng luôn có một cảm tình đặc biệt với Cao ốc Quốc tế. Lần đầu tiên gặp mặt Cao Hải cũng là ở Cao ốc Quốc tế này. Đồng thời cũng làm quen với Sở Tử Cao. Đêm đầu tiên ở chung với Liên Nhược Hạm cũng là ở Cao ốc Quốc tế. Tóm lại, Cao ốc Quốc tế để lại cho hắn rất nhiều kỷ niệm.

Mặc dù vẫn chưa có thông tin nghe hơi nồi chõ nào, nhưng do sự đề cử của Hạ Tưởng, Chung Nghĩa Bình được đề bạt lên làm Phó Chủ nhiệm Tổ Cải tạo vẫn khiến cho những người quan tâm để ý, đương nhiên, trong số đó bao gồm cả Khúc Nhã Hân và Ngô Cảng Đắc.

Thời gian đã gần đến tháng hai, tiết lạnh mùa xuân làm người ta run rẩy. Khí lạnh rơi rớt lại của mùa đông vẫn ảnh hưởng khiến cho thành phố Yến mỗi ngày thêm hẻo lánh. Nhiệt độ không khí rất thấp. Khúc Nhã Hân mặc một cái quần côn thẳng, áo khoác lông dê, xoa một tầng phấn mỏng trên mặt. Trong văn phòng cũng chỉ có hai người là cô và Hạ Tưởng. Khúc Nhã Hân do dự chốc lát rồi vẫn mở miệng hỏi:

– Chủ nhiệm Hạ, có phải là một thời gian ngắn nữa công tác của anh sẽ có điều chỉnh không?

Hạ Tưởng thấy Khúc Nhã Hân cũng nhìn thấu biến hóa, đoán rằng cô quan tâm đến vấn đề mình đi rồi thì ai có thể chống đỡ được mà lo nghĩ cho nên nói:

– Hiện giờ tôi cũng chưa có thông tin chính xác. Phó chủ nhiệm Khúc vẫn cứ nên an tâm công tác đi. Thị trưởng Trần sẽ không bạc đãi người chăm chỉ đâu.

Khúc Nhã Hân vừa thấy Hạ Tưởng đoán được tâm tư mình thì không khỏi hơi đỏ mặt:

– Thôi tôi cứ chúc Chủ nhiệm Hạ liên tục thăng chức, về sau đừng có quên bạn bè cũ.

Hạ Tưởng cũng nói đùa:

– Làm sao mà tôi có thể quên Phó chủ nhiệm Khúc được cơ chứ? Chị Khúc đoan trang khéo léo, mười phần phong vận, là một biểu tượng của cái đẹp trong trụ sở cơ quan. Không biết có bao nhiêu người hâm mộ vì tôi được cùng làm với chị Khúc đâu!

Hạ Tưởng trêu ghẹo lại làm cho Khúc Nhã Hân không kìm nổi mà tim đập thình thịch, mặt cũng nóng lên. Cô vụng trộm liếc nhìn Hạ Tưởng một cái, thấy hắn miệng nói như đúng rồi, trên mặt lại không có biểu hiện chút nào là trêu chọc cả thì không khỏi buồn bã trong lòng. Hạ Tưởng cũng thật là… Ngoài miệng thì nói cho dễ nghe nhưng chưa từng thấy hắn đưa mắt qua đánh giá mình bao giờ. Thật đúng là một kẻ mặt lạnh.

Chẳng lẽ đàn bà có chút tuổi tác thì thực sự không còn hấp dẫn chút nào nữa sao? Khúc Nhã Hân tạm thời quên mất chuyện có thể chấp nhận việc Hạ Tưởng thăng chức hay không mà rơi vào suy tư tiếc nuối.

Đến tháng ba, theo làn gió xuân thổi tới, trên đường phố ở thành phố Yến bắt đầu có ít màu xanh. Bước chân của mùa xuân tới càng lúc càng gần, mọi người đã ấm ách cả mùa đông giờ cũng thanh thản nhẹ nhàng hơn. Cùng lúc đó, một tin tức nho nhỏ lan truyền nhanh chóng trong văn phòng tổ cải tạo thôn nội đô: Chủ nhiệm Hạ đã được điều sang huyện An làm Phó Chủ tịch huyện!

– Chủ nhiệm Hạ, có phải thật thế không? Làm sao anh có thể nói đi là đi được, bỏ mặc chúng tôi sao?

Chung Nghĩa Bình với niềm vui sướng vì được thăng lên làm Phó Chủ nhiệm còn chưa phai nhạt thì đột ngột nghe thấy tin tức này, vội vàng tìm đến Hạ Tưởng chứng thực.

Ngô Cảng Đắc cũng hấp tấp nói:

– Chủ nhiệm Hạ, tổ cải tạo dưới sự lãnh đạo của anh đánh đông dẹp bắc, dũng cảm tiến lên. Tôi không dám hình dung nếu như không có Chủ nhiệm Hạ thì tổ cải tạo sẽ thành ra thế nào nữa. Ngàn vạn lần chớ đi, chủ nhiệm Hạ, nếu không thì tôi sẽ đau lòng lắm!

Không ngờ là Ngô Cảng Đắc lại còn có cái bài này, Hạ Tưởng tức cười, nói:

– Nhưng mà thật sự là phải đi. Chờ xác định cụ thể rồi tôi nhất định sẽ tâm sự với mọi người. Tôi cũng không muốn rời mọi người đâu, nhưng có điều bất kể là ở lại văn phòng tổ cải tạo hay là được điều đi thì đều là do công tác yêu cầu, đều phải phục tùng sự an bài của lãnh đạo cấp trên. Lão Ngô, tôi cũng không đi xa mà, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về thăm hỏi mọi người được mà.

Hạ Tưởng biết nếu như đã có thông tin vỉa hè lan tràn thì có thể thấy được mọi chuyện đã tiến triển đến giai đoạn sau cùng, phỏng chừng rất nhanh là có thể nói chuyện với bên tổ chức.

Chung Nghĩa Bình đỏ mắt:

– Chủ nhiệm Hạ, anh đi rồi thì chúng tôi phải làm sao bây giờ? Tôi lấy ai làm gương, lấy ai làm chuẩn mực đây? Nghe nói Phương Cách cũng phải đến huyện An, có phải là anh sắp xếp dể hắn cùng đi với anh không? Tôi cũng theo anh đến huyện An có được không?

Trong lời nói của Chung Nghĩa Bình có chút vô lý, có điều cũng biểu lộ tình cảm chân thực. Hạ Tưởng vỗ vỗ bờ vai của anh ta:

– Tiểu Chung à, ở đâu cũng đều là nơi công tác cần, đều là đất dụng võ cả. Chịu khó đi theo Phó chủ nhiệm Khúc và Phó chủ nhiệm Ngô. Chờ đến lúc tôi quay về thành phố Yến, hy vọng cậu có thể gánh được trọng trách.

Chung Nghĩa Bình nghe ra ý tứ ẩn trong câu nói của Hạ Tưởng:

– Tôi sẽ cố gắng, Chủ nhiệm Hạ cứ yên tâm đi.

Hôm nay vừa lúc là cuối tuần, sau khi xử lý mọi chuyện trong văn phòng, hết giờ làm Hạ Tưởng lái xe tới Học viện Kiến trúc đón Tào Thù Lê, tranh thủ biểu hiện tốt một chút bởi vì gần đây Tào Thù Lê với hắn cãi nhau mà chơi trò không gặp mặt.

Hạ Tưởng mua một bó hoa, lại mua cả một con gấu trong phim hoạt hình mà cô bé thích nhất. Sau đó, trong ánh mắt hâm mộ và ghen tị của vô số các nữ sinh, hắn tay trái ôm hoa tay phải ôm con gấu, gõ cửa phòng ký túc xá của Tào Thù Lê.

Cuối tuần quả nhiên là thời gian thư giãn, trong ký túc xá chỉ có hai người, Tào Thù Lê và Lam Miệt, những người khác đều đi vắng, hiển nhiên là không ra ngoài hẹn hò thì cũng đi chơi tẹt ga. Tào Thù Lê đang dựa trên bàn viết, cũng không biết là đang say sưa viết những gì. Là Lam Miệt mở cửa, vừa thấy Hạ Tưởng xuất hiện thì kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lập tức sáng mắt lên:

– Hoa đẹp quá. Gấu đáng yêu quá.

Sau đó lại nhìn nhìn Hạ Tưởng mấy lần, lại nói một câu làm Hạ Tưởng cũng phải đỏ mặt:

– Anh chàng đẹp trai quá.

Tào Thù Lê không quay đầu lại:

– Lam Miệt, mau đóng cửa lại. Đừng để ruồi bọ vào phòng, lại càng tránh bị một số kẻ xấu xông vào.

Lam Miệt lập tức thể hiện phẩm chất trọng sắc khinh bạn ưu tú. Cô đón Hạ Tưởng tiến vào, đóng cửa lại, cười tủm tỉm nói:

– Tớ không thấy người xấu, chỉ thấy một anh chàng đẹp trai ngời ngời rất đặc biệt. Có phải là tìm cậu hay không đây? Nếu không thì tớ tiếc của sẽ nhận hết cả đồ lẫn người đấy.

Tào Thù Lê vẫy tay ra phía sau lưng:

– Mau mang đi đi. Lấy hết tất cả đi. Tuyệt đối không có ai tranh với cậu đâu. Ai thích thì cứ lấy, tớ chả thèm.

Lam Miệt lén lút đi tới trước mặt Hạ Tưởng, nghịch ngợm cúi xuống bên tai hắn khẽ nói:

– Phối hợp với tôi đi được không? Tôi giúp anh trêu cho Thù Lê vui lên.

Lam Miệt mặc một bộ đồ ở nhà bằng vải cotton, hơi giống áo ngủ, nhưng lại rất bó sát người, toàn thân đường cong cao thấp đều lộ hết ra. Cô có cái cổ thon dài tuyệt đẹp, nhất là vành tai rất ưa nhìn, đáng yêu mà trong suốt. Lúc cô tới gần, có vài cọng tóc bay trên mặt Hạ Tưởng, làm hắn ngứa ngáy lại ngượng ngùng không muốn gạt ra. Hơn nữa, trên người cô tản mát một hương thơm ngát dễ ngửi, vừa giống như mới dùng sữa tắm, lại tựa như là mùi thơm tự nhiên của cơ thể, làm cho Hạ Tưởng không tự chủ được mà nhớ tới câu nói: trời sinh hương thơm của người phụ nữ.

Mùi hương của Lam Miệt quyến rũ nhất trong số những mùi hương của phụ nữ mà Hạ Tưởng từng biết, cũng là mùi thơm khiến cho người ta vừa thấy đã say mê lưu luyến nhất.

Hạ Tưởng quên cả điều muốn nói. Lam Miệt lại nhỏ giọng bảo:

– Không cần mở miệng, chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu thôi.

Hạ Tưởng liền gật đầu. Sau đó thật sự là bị tóc của Lam Miệt làm cho ngứa không chịu nổi, ngẩng đầu muốn gạt mấy sợi tóc ấy ra. Không ngờ, vì không để ý rằng Lam Miệt đang đứng quá gần, hơn nữa, thân mình lại nghiêng về phía trước, tay hắn lại đang đưa lên cho nên vô tình đã đụng phải nơi cao nhất trước ngực Lam Miệt. Tuy rằng chỉ khẽ chạm vào, nhưng cảm xúc mềm mại và co giãn lại rất rõ rệt, lập tức làm cho người ta liên tưởng đến những hình ảnh đồi núi phong phú bên trong lớp vải quần áo.

Hạ Tưởng có chút xấu hổ, lại nhớ ra mình thật đúng là ngốc hết sức, lui lại phía sau một bước là được rồi, cần gì phải đưa tay lên gạt? Nhưng hắn thấy Lam Miệt chỉ thoáng đỏ mặt, rồi sau đó lại tựa như không có chuyện gì đứng thẳng lên thì trong lòng kiên định hơn rất nhiều. Tào Thù Lê đang giận hắn, nếu phát hiện ra hắn với Lam Miệt không cẩn thận mà có cái gì đen tối thì không đổ thêm dầu vào lửa nữa mới là lạ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Chạy được không xa thì nhìn thấy một toà tiểu lầu hai tầng. Căn phòng ở dưới lầu khép hờ, Lâm Vãn Vinh nhìn vào trong thì thấy mười mấy quản sự đang ngồi bên trong còn Tiêu phu nhân thì đang đứng đó với một khuôn mặt chứa đầy sự tức giận, Tiêu đại tiểu thư đang quỳ dưới đất, mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
“Không phải” Hắc ám chi thần nhún vai đáp rất nhanh, hành động nhún vai này không sao thoát khỏi mắt Long Nhất. “Không phải ngươi vậy thì là ai? ” Long Nhất nhíu mày hỏi. Ai lại có cái bản lĩnh kinh người như vậy. Một nền ma pháp văn minh phát triển như Thánh thành lại bị nguyền rủa, phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân