Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 2 » Phần 32

Lâm Vãn Vinh - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Chẳng biết trải qua bao lâu, Lâm Vãn Vinh từ từ tỉnh lại, đã thấy ánh mắt lấp lánh của Đại tiểu thư đang nhìn hắn, không biết là đang nghĩ chuyện gì.

Lâm Vãn Vinh ngáp một cái hỏi:
– Đại tiểu thư, giờ là thời khắc nào a?

Trên người hắn ngoại trừ hai toái miếng bạc vung cùng với quyển xuân cung đồ, không mang đồ vật gì khác, y phục gọn nhẹ, ngủ dậy thập phần thoải mái. Hôm qua bọn đạo tặc vì muốn cho Đại tiểu thư an tâm, ngay cả Lâm Vãn Vinh cũng không bị lục soát, chỉ điểm huyệt đạo cả hai. Hai người đều nằm trong xe, không thể nhúc nhích, ánh sáng lại không vào đuợc, muốn biết lúc này là lúc nào, cũng thật sự là khó khăn. Đại tiểu thư thấy hắn đã tỉnh, nói:

– Ta cũng không biết giờ là lúc nào, nhưng tối thiểu là đã qua bốn canh giờ.

– Sao nàng biết?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên hỏi

Đại tiểu thư trên mặt đỏ lên:
– Ta mỗi ngày đều nghỉ ngơi một khoảng nhất định, nhiều lắm cũng không quá bốn canh giờ, thời gian vừa đến là tự động tỉnh dậy.

Nguyên lai là đặc tính sinh vật, Lâm Vãn Vinh gật gật cái đầu, nếu thật sự là như thế, bọn họ đã đi ra khỏi thành, đã đi bốn canh giờ rồi sao? Vậy tặc nhân muốn đưa bọn họ đi tới địa phương nào đây? Đi xa như vậy sao? Hơn nữa từ hình thái cao thấp bất đồng của xe ngựa, cho thấy tựa hồ như đang đi lên núi.

Đang nghĩ đến đấy, bỗng thấy màn xe bị ai đó kéo lên, tặc nhân sư huynh cùng một nữ nử đồng thời tiến lại, đưa hai người xuống xe. Đại tiểu thư vừa được đưa xuống, Lâm Vãn Vinh bị tên đại sư huynh lấy tay lôi lại, không có chút lưu tình, nắm hắn rất đau. Mẹ nó, lão tử sớm muộn gì cũng trả thù ngươi, Lâm Vãn Vinh mắng trong lòng.

Ra khỏi xe, hắn định nhãn quan sát, vị trí của địa phương này, đích thị nằm trên một sườn núi. Ngọn núi này khá cao, trông lên xa xa cũng không thấy đỉnh. Buổi sáng sớm đầu đông, sương mù nhè nhẹ bay lên che lấp cả sườn núi, bản thân hắn không nhịn được khẽ run lên. Quay lại nhìn Đại tiểu thư, nàng cũng không chịu nổi giá rét, thân hình run rẩy. Thấy Lâm Vãn Vinh ôn nhu nhìn mình, hai mắt nàng đỏ lên, phải rất cố gắng, không thì nước mắt đã tuôn rơi.

Bạch Liên phỉ đồ dẫn theo hai người, thẳng tiến lên núi, dần tới đỉnh cảnh sắc trước mắt liền biến đổi. Tại đỉnh núi này, có một có vài căn phòng ẩn sâu trong thanh sơn lục thụ*, nếu không nhìn cẩn thận thì sẽ không phát hiện ra. Đạo tặc đối với địa phương này xem chừng vô cùng quen thuộc, Lâm Vãn Vinh liền biết, nơi này hiển nhiên là sào huyệt của bọn chúng.

Tên đại sư huynh của đám tặc nhân nói với Tiêu Ngọc Nhược:
– Đại tiểu thư, tạm thời như vậy, nàng phải ủy khuất mấy ngày ở chỗ này. Đợi khi Tiêu gia gom đủ vạn lượng hoàng kim, ta liền thả nàng ra.

Con bà nó, nói thế nghe chẳng khác gì mấy lời xàm, nếu thật sự đơn giản vậy, ngươi còn cực khổ bắt chúng ta tới đây làm gì? Lâm Vãn Vinh trong lòng có ý nghĩ này, tuy ngoài miệng khẳng định không dám nói ra, bây giờ cái mạng nhỏ của hắn đang trong tay người khác.

Phòng ốc trên núi cực nhỏ, tặc nhân an bài Lâm Vãn Vinh cùng đại tiểu thư ở hai nơi. Đại tiểu thư được an trí trong một đại phòng, gồm có hai phòng nhỏ, mặc dù giản đơn nhưng cũng có đủ dụng phẩm thiết yếu. Lâm Vãn Vinh thì ở một gian phòng trống không.

Lâm Vãn Vinh trong lòng hừ một tiếng:” Con bà nó, cái lũ chó chết Bạch Liên phỉ đồ các ngươi, một ngày nào đó, lão tử nhất định sẽ tiêu diệt các ngươi.”

Giữa hai gian giữa hai ngục thất này là một dãy song sắt, chỉ là không cách nào mở ra. Tại chỗ này, hai người tuy có thể gặp nhau, nhưng không tụ lại cùng một chỗ được. Lâm Vãn Vinh cảm thấy thật quái lạ. Tiêu Ngọc Nhược mặt đỏ lên, an bài như vậy, giam cả hai ngươi chung lại một chỗ, nhưng chỉ biết trơ mắt nhìn nhau qua song sắt nhà tù, còn biết yêu cầu gì đây?

Hai gian tù thất này, đều do các tảng đá lớn tạo thành, ngoại trừ lối ra, ngay cả cửa sổ cũng không có, nếu muốn chạy trốn, thật không có khả năng. Ban ngày, cũng có mở ra một cái lỗ nhỏ, lũ giám thị ở bên ngoài thỉnh thoảng liếc vô nhìn, Lâm Vãn Vinh dù có thần thông quảng đại cũng khó mà thoát lọt.

Mẹ nó, thật sự chết chắc rồi, Lâm Vãn Vinh đặt đít ngồi xuống đất, tâm tình có chút ảo não. Đồng thời, hắn cũng hồi tưởng lại việc Tần Tiên Nhi nhắn hắn hôm qua, nhớ ra nha đầu này sớm đã lưu ý mình nên rời khỏi Tiêu gia. Chỉ là khi đó mãi chế tạo nước hoa, nên không có để tâm tới việc này. Hôm qua lại trùng hợp, hắn không tới đại viện và tửu lâu, chỉ có mặt tại tác phường nên cũng chẳng nhận được tin tức khẩn yếu này.

Con bà nó, đấy tại tin tức không kịp thời, nếu mà có cái điện thoại di động, lão tử đã mua lấy mười cái. Trong lòng hắn thoáng hiện lên tiếu ý.

Từ tình hình bây giờ, xem ra Tần Tiên Nhi và Bạch liên giáo có chút qua lại, nhưng nàng nhiều lần cảnh báo, có vẻ rất có tình ý. Hắn thâm trầm phân tích lại sự việc lần này, cố nhiên một phần bởi vì tin tức không linh, một phần bản thân hắn không có năng lực tự bảo vệ.

Hắn liền nhớ tới thân thủ cao tuyệt của Tiếu Thanh Tuyền. Tự nói với mình rằng nếu có thể tìm hai người có thân thủ như nàng bảo tiêu, lập tức chẳng có sợ gì nữa. Cũng không biết bảo tiêu như vậy cần bao nhiêu bạc mới có thể mời một người. Hắn biết Tiếu Thanh Tuyền xuất thân cao quý, chỉ tạm ở lại Kim Lăng, nếu mời nàng bảo tiêu cho mình, tuyệt không có khả năng, nhưng nếu xin như nàng cử đến vài cao thủ có võ công tương đương tới cũng được, thì cũng không có khác là bao.

Lâm Vãn Vinh tuy suy nghĩ rất tỉ mĩ, nhưng lại không biết Tiếu Thanh Tuyền trên giang hồ là tuyệt thế cao thủ, đừng nói có thể cùng nàng so bì, chỉ cần được tám phần công phu của nàng cũng đã là ngọa hổ tàng long.

Hắn hiện trong cảnh nguy khốn, võ công không bằng người, chỉ còn biết dùng đầu óc suy đoán. Nghĩ lại lần này vướng kiếp nạn, Bạch Liên phỉ đồ rõ ràng có sự chuẩn bị mà đến, không chỉ bắt Đại tiểu thư, hơn nữa tựa hồ đối với mình cũng có chút hứng thú. Mà trên người mình, làm gì có thứ gì khiến bọn chúng hứng thú chứ? Chẳng lẽ là bởi vì lão tử quá đẹp trai, có tư chất của ngưu lang sao? Trời ơi, ngẫm lại thật ác tâm.

Hắn lại xem xét lại những cừu gia của mình, ta cùng Trình Đoan Niên có chút hiềm khích, nhưng vẫn chưa phát sinh xung đột, nếu chỉ vì Tần Tiên Nhi sẽ không động tới Tiêu gia. Tên còn lại là Đào Đông Thành, từng có xung đột, rồi lại có quan hệ tới Tiêu gia, cũng chỉ có tên họ Đào này thôi. Nhưng mà cha Đào Đông Thành là Tô Châu chế tạo, bản thân hắn lại là bố thương, như thế nào lại cùng Bạch Liên giáo có quan hệ? Mà Lâm Tam ta bất quá là một tên gia đinh nho nhỏ, cùng hắn đấu khẩu vài câu, hắn lại nhờ Bạch Liên giáo bắt ta sao? Hơn nữa, nếu thât sự xem ta không vừa mắt, sao không giết ta tại chỗ, vậy không thống khoái hơn sao, hà tất phải bắt ta đến nơi này?

Đại tiếu thư thấy hắn thật lâu không nói lời nào, tự như trầm tư cái gì đó, nàng bây giờ trong ngục thất, ngồi không nhàm chán, chỉ có tên gia đinh bị giam cầm cùng nàng, cũng xem như có thể bớt đi chút tư vị tịch mịch.

– Lâm Tam, ngươi, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?
Đại tiểu thư đầu tiên mở miệng hỏi hắn rất nhỏ. Đó không phải thói quen của nàng.

Lâm Vãn Vinh cười:
– Đại tiểu thư, ngươi rất ít thời gian nhàn nhã đi chơi đúng không.

Tiêu Ngọc Nhược sửng sốt một chút, trầm mặc thật lâu mới nói:
– Chính xác, ta hình như đã rất lâu không có ngồi an tĩnh.

Nàng làm gia chủ của Tiêu gia, từ khi mười lăm mười sáu tuổi, chỉ vì suốt ngày quan tâm đến sự sinh tồn của Tiêu gia mà bận rộn tối mắt tối mũi, sớm không có thời gian nhàn nhã nghĩ ngơi, hôm nay gặp phải kiếp nạn này, cũng để cho nàng có chút thời gian nhàn rỗi, đồng thời cũng trải qua đôi chút kinh sợ. Nàng chỉ có thể cười khổ.

– Đại tiểu thư, nhân lúc còn sống, vẫn có rất nhiều việc tốt đẹp đáng làm. Giả như, thân tình, gia đình, những thứ này so với công việc đều quan trọng hơn hơn. Nàng đừng ép mình quá mức, hãy học cách phóng túng, học cách hưởng thụ. Cuộc đời của một con người rất ngắn ngủi, nếu không có vui thú, thì cũng chẳng khác gì một cương thi.
Lâm Vãn Vinh trầm tĩnh giảng đạo lý.

Đại tiểu thư “hừ” một tiếng nói:
– Ngươi là cái loại người, cũng không biết từ đâu lại đa cảm như vậy.

Trong lòng quả thật có thập phần tán dương hắn, cảm thấy lời đó như nhìn thấu tâm can. Chỉ là xem sắc mặt hắn bình tĩnh, chẳng lẽ trong lòng hắn không có chút sợ hãi sao? Tên gia đinh hung ác này luôn làm cho nguời ta nhìn không thấu mà.

Lâm Vãn Vinh khuyên giải nàng:
– Còn sống trên đời, nhất định phải trải qua nhiều khổ nạn. Tựa như lần này, cũng không nên nghĩ cho nhiều, cứ coi như tiện thể đi cùng một đoạn lữ trình ngắn ngủi, vượt qua được cũng là tốt lắm rồi.

Đại tiểu thư thấy lý luận kỳ quái của hắn, liền phản bác nói:
– Vậy ngươi không sợ chết sao?

– Sợ, ta đương nhiên sợ.
Lâm Vãn Vinh thoải mái thừa nhận.

– Mỗi cá nhân đều sợ chết, việc này rất bình thường, nhưng mà sợ hãi cũng không thay đổi được sự thật.

Tiêu Ngọc Nhược hừ một tiếng, biết lời hắn quả không sai, đột nhiên nhớ tới một chuyện hỏi:
– Lâm Tam, ngươi hôm qua không phải ở cùng một chỗ với Tiêu Ngọc Sương đó chứ?

Lâm Vãn Vinh nhìn nàng như muốn cãi nhau, liền biết nàng muốn nói gì, chỉ là trải qua sự việc tối nay, hắn cũng không muốn nói về tiểu nha đầu. Hắn không đáp mà hỏi lại:
– Đại tiểu thư, ngươi là tỷ tỷ của Nhị tiểu thư, nhưng người thật sự hiểu rõ nàng sao?

Tiêu Ngọc Nhược nói:
– Ta cùng với nó từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đương nhiên là hiểu rõ nó rồi. Nó bây giờ còn là một tiểu hài tử, ngươi không được hại nó.

Lâm Vãn Vinh nhướng mày nói:
– Đại tiểu thư, ngươi nói lời này, ta rất không thích nghe. Ta cho tới bây giờ không có hại Nhị tiểu thư, truớc kia không có, sau này sẽ càng không có. Vốn trước hôm qua, ta cũng như người coi nàng là một hài tử không có lớn khôn, nhưng sau lại phát hiện ra là ta đã rất sai lầm, ta đã xem nhẹ nàng. Nàng mỗi ngày đều vì mẫu thân và tỷ tỷ của mình mà lo lắng. Mỗi ngày đều vì Tiêu gia mà cầu phúc, vì một người mà nàng thích, có thể hi sinh tính mạng của mình.

Tiêu Ngọc Nhược đang muốn mở miệng, Lâm Vãn Vinh lại khoát tay bảo nàng dừng lại và nói:
– Ta nói thật, Đại tiểu thư, nếu không phải Nhị tiểu thư đối đãi với ta hậu trọng, ta tuyệt sẽ không quản việc của Tiêu gia các ngươi.

Nghe khẩu khí của hắn nói về mình, Tiêu Ngọc Nhược trong lòng thập phần tức giận, chỉ là thấy hắn thần sắc bình thản, so với bộ dạng điêu ác ngày thường hoàn toàn khác biệt, làm cho người ta có chút sợ hãi. Nàng cả kinh, người này thế nào lại biến hóa lớn như vậy, chính ta cũng thích nói chuyện với hắn.

– Này, Lâm Tam, chúng ta đừng nói chuyện này nữa. Hiện giờ chúng ta thân hãm kiếp nạn, không biết làm sao trước thất bại thê thảm này.
Tiêu Ngọc Nhược thở dài, vô lực nói.

– Không chỉ có thân hãm hiểm cảnh, còn có cô nam quả nữ ở cùng một ngục thất. Đại tiểu thư, chúng ta có phúc duyên đã tu luyện ba kiếp đó.
Lâm Vãn Vinh tựa hồ trở lại lại bộ mặt vốn có, lại bắt đầu ba hoa.

Đại tiểu thư trong lòng khẽ run lên, hắn nói lời này không sai, hai người trong lúc này cùng chung một gian phòng, tuy là cách một mấy song sắt không thể phá mở, nhưng ngược lại có thêm chút không khí tư vị. Chỉ là thấy hắn trêu chọc chính mình, Tiêu Ngọc Nhược lại thập phần tức giận, cả giận nói:

– Lâm Tam, ngươi chớ có khinh bạc ta, ngươi nếu tiếp tục nói chuyện như vậy. Ta liền, ta liền…

– Ngươi liền đi ra ngoài có đúng không?
Lâm Vãn Vinh cười nói, tại ngục thất này, xem hình giáng Đại tiểu thư cao ngạo đang tức giận, cũng thập phần thú vị.

Đại tiểu thư sắc mặt đỏ bừng, hừ một tiếng, liền không để ý tới hắn nữa.

– Đào gia gần đây có qua tìm người không, Đại tiểu thư?
Thanh âm Lâm Vãn Vinh lại bình tĩnh hạ xuống, lọt vào tai Đại tiểu thư, nhưng lại thấy được trong đó có một phần thâm ý.

Tiêu Ngọc Nhược không biết hắn hỏi vấn đề này làm gì, liền đáp:
– Không có tìm ta, cũng không có nhắc tới việc liên doanh.

Bản thân Đào Đông Thành sau khi biểu lộ, hắn cũng vẫn không tìm tới Tiêu gia, hơn nữa cũng không có nhắc tới việc liên doanh sao? Việc này tựa hồ có chút cổ quái, Đào gia càng bình tĩnh, thì đằng sau việc này lại càng không bình thường.

– Vậy Tiêu gia gần đây việc xuất ra nội y kì bào, Đào gia có biết không?
Lâm Vãn Vinh chậm rãi đi lại trong tù thất hỏi.

Tiêu Ngọc Nhược tựa ở bên song sắt, thấy động tác của hắn, thầm nghĩ, người liền có thể nghĩ ra như thế, chỉ xem hắn nhíu mày, cũng không muốn phản kháng, chỉ nói:
– Việc này một truyền mười, mười truyền trăm, ta nghĩ rằng bọn họ cũng đã biết rồi.

Lâm Vãn Vinh dừng lại cước bộ, trong mắt hiện lên một tia lệ mang, từng từ từng từ nói:
– Vậy còn nước hoa, bọn họ cũng có biết sao?

Tiêu Ngọc Nhược thấy trên mi hắn ẩn hiện sát khí, trong lòng cũng sinh vài phần sợ hãi, chỉ cảm thấy lúc này giữa mình và Lâm Tam có khoảng cách thập phần xa xôi, nàng không muốn chính mình đầu hàng Lâm Tam tại đây, hừ một tiếng:
– Ta sao mà biết được?

Thấy Lâm Tam ánh mắt lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, nàng liền không khỏi nhuyễn nhược xuống, nhẹ giọng:
– Việc này còn có thể dấu diếm người khác ư? Chúng ta tiêu thụ nước, bọn họ tự nhiên biết.

Nàng đột nhiên ý thức được cái gì, trong lòng cả kinh nói:
– Trong lòng ngươi nghi ngờ Đào Đông Thành sao?

Thấy Lâm Vãn Vinh trầm mặc không nói, Tiêu Ngọc Nhược nhíu mày nói:
– Ta cùng với Đào công tử mặc dù kết giao không sâu, nhưng Đào công tử này thân ái với mọi người, lại là thế gia quan phủ, danh môn, như thế nào có thể liên kết cùng yêu nhân Bạch liên giáo. Ngươi chớ suy bụng ta ra bụng người.

Lâm Vãn Vinh khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh:
– Lòng người ư? Trên thế giới này, cái khó đánh giá nhất, chính là hai chữ “lòng người” đó!

Hắn thở dài thật dài, lắc đầu, con bà nó, sự việc này nếu đúng như vây, quả không giản đơn rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2017 00:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 12
Một hòn đảo xanh um tươi tốt hơn, từng gốc cây đại thụ khổng lồ chọc trời làm người ta phát sợ, tràn đầy hơi thở cổ xưa. Phóng mắt nhìn xa, trên ngọn núi cao nhất hòn đảo có một lâm viên, không biết bên trong vườn có thứ gì, mở pháp nhãn có thể thấy mây tía ngất trời, ở bên ngoài...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân