Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 2 » Phần 18

Lâm Vãn Vinh - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 18

“Buôn bán gì nữa đây?” Hiện thời trong lòng Tiêu Ngọc Nhược đã có phần nể sợ gã gia đinh này, không chừng gã lại sắp sửa đưa ra một ý kiến quỷ dị nào khác nữa đây!

“Đại tiểu thư, cô có còn nhớ đến cái hương thơm hôm bữa cô ngửi thấy tại trong phòng của ta không nhỉ?”

“Đương nhiên là ta hãy còn nhớ! Lâm Tam, ngươi vẫn chưa nói cho ta biết, cái mùi thơm đó là ở đâu ra vậy?”

Lâm Vãn Vinh lấy từ trong bọc ra một cái bình pha lê nhỏ, bên trong chứa một chất lỏng lạ lẫm không biết tên, sắc hồng nhạt. Gã mở nắp, một mùi thơm thoang thoảng chợt thấm vào không khí trong phòng.

Tiêu Ngọc Nhược và Tiêu phu nhân hít vào thật sâu, cái mùi hương này, không hắc như mùi mấy thứ phấn trang điểm, mà thanh tân, ngửi vào thấy rất dễ chịu, khiến người ta có phần mê mẩn.

Tiêu Ngọc Nhược rất kinh ngạc, nhìn cái bình nhỏ, hỏi: “Lâm Tam, cái đó là cái quái quỷ gì thế? ”

Lâm Vãn Vinh cười mơn, đáp: “Đại tiểu thư, đây là thứ ta đặc biệt bí mật điều chế ra, giông giống phấn nước, có một cái tên thật dễ nghe, gọi là ‘nước hoa’. Cái mà mình đang xem đây, là nước hoa hồng, lại còn có nước hoa nhài, nước hoa lan, và nhiều thứ khác nữa. Ta muốn đem ra thảo luận chuyện làm ăn khai thác món nước hoa này cùng hai vị.”

“Nước hoa”, khuôn mặt đỏ hồng của Tiêu Ngọc Nhược và Tiêu phu nhân chợt hiện sắc mừng rỡ, cái ‘nước hoa’ này thực sự là cái gì vậy? Nếu cái bình nho nhỏ trong tay Lâm Tam mà chứa cái ma lực đó, sanh ý của Tiêu gia sắp đến hồi đại phát rồi đây!

“Đúng thế! Là ‘nước hoa’, trên thế gian này, duy nhất mình ta có phương thức bào chế ra nó, ta dám chắc phu nhân và đại tiểu thư cũng đã nhìn ra điều đó!”, Lâm Vãn Vinh ngạo nghễ tuyên bố!

“Lâm Tam này, ngươi đưa điều kiện ra đi.”, Tiêu Ngọc Nhược nghiến răng, bảo gã.

Lâm Vãn Vinh chẳng trả lời vào câu hỏi của cô, nói như thuyết giáo: “Đại tiểu thư, ta trước mặt cô đã trình bày ý kiến về áo ngoài, nội y, mỗi mỗi quy mô đều đưa ra đầy đủ, lợi nhuận kiếm được sẽ chẳng dễ bị xem thường, vấn đề chỉ còn là khai triển và đưa vào ứng dụng. Cái món nước hoa này cũng tương tự, Mình sẽ cần rất nhiều đài hoa để điều chế ra chúng, ta chỉ hy vọng đại tiểu thư cùng phu nhân giúp ta phần tổ chức cơ xưởng chế tạo nước hoa, bù lại, ta sẽ đưa độc quyền kinh doanh khai thác cho Tiêu gia những thành phẩm nước hoa đó. Như vậy, áo ngoài, nội y, nước hoa, ba cái sẽ kết hợp vào cùng chung kế hoạch, sẽ xuất đầu lộ diện trong một màn ra mắt thị trường ngoạn mục, ta tin chắc, sự phát triển sanh ý Tiêu gia sẽ chẳng phải là một chuyện khó làm!”

Lâm Vãn Vinh từng nghiền ngẫm rất kỹ lưỡng cách thuyết trình, gã vốn có sẵn kỹ thuật rồi. Chi khổ nỗi, gã không có vốn, gã không có phương tiện, gã không có mạng lưới phân phối, gã phải trông rất nhiều vào hệ thống phân phối của Tiêu gia. Và cũng rất cần đến sự trợ giúp của họ trong vụ làm nước hoa. Hai bên kỹ thuật của hắn và guồng máy có sẵn của Tiêu gia, kết hợp lại, là con đường tất yếu phải đi.

Tiêu Ngọc Nhược trầm tư một lúc lâu, sinh ý của áo ngoài cùng nội y đã làm cho người ta thấy mê rồi, bây giờ lại còn cộng thêm vụ nước hoa, đúng là Tiêu gia đang đứng trước một bước ngoặt phát triển lơn lao.

Cô hé mắt liếc trộm sang, Tiêu phu nhân khe khẽ gật đầu, đại tiểu thư bèn cất giọng cả quyết: “Được rồi, Lâm Tam. Chúng ta tiếp tục đồng ý. Cái món nước hoa đó, công xưởng cùng vật liệu sẽ do Tiêu gia nhà ta đứng ra xuất vốn, dĩ nhiên độc quyền kinh doanh là phải nằm trong tay Tiêu gia, lợi nhuận sẽ chia làm ba và bẩy, ta lấy bẩy, ngươi được ba!”

Trời! Con nhỏ này chơi mình đúng bài bản cuả tụi gian thương! Lâm Vãn Vinh khoát khoát tay, nói: “Đại tiểu thư quả nhiên chẳng hổ danh là người làm ăn sáng suốt, biết thu góp lợi nhuận sinh ý quá xá. Nhưng chia kiểu đó, xem chừng có hơi thấp. Theo ta thấy, thiệt chẳng bằng chia bốn, sáu!”

“Bốn sáu? Lâm Tam, ngươi tham lam quá lắm!”, đại tiểu thư nghiến răng, nói, “Nhưng nghĩ đến công ngươi hôm nay đã ra sức giúp đỡ ta, cái đó cũng phải đáng cho ta nể vì. Thôi được, ta nhượng bộ, ta bằng lòng lấy sáu, cho ngươi bốn!”. Cô nghĩ bụng, cái tên này đúng là gian thương với đầy đủ ý nghĩa của chữ đó!

“Sao được, sao được!”. Từ vụ nội y, Lâm Vãn Vinh đã thấy nực, phải nhượng bộ, bây giờ, đến cái vụ nước hoa, gã phải ra sức tranh đấu mới được! “Đại tiểu thư, cô đùa giỡn ta đấy à! Ta đã nói rõ ràng, ta sáu, cô bốn!”

“Sao…. Sao ngươi dám…”, đại tiểu thư nổi giận, đưa ngón tay điểm vào mặt gã, cô không tưởng nổi một tên gia đinh lại dám đi đòi hỏi quá sức như vậy, cô bèn nghĩ đến phải cố chia chác mỗi bên một nửa, trên trường làm ăn buôn bán, cô chưa khi nao đụng phải một tên quá đáng như hắn cả!

“Đại tiểu thư không chịu à! Vậy xem ra mình không còn có cách gì để bàn bạc nữa! Ta cứ tưởng món nước hoa làm cho cô nhiều hứng thương thảo hơn chứ!” Lâm Vãn Vinh nặn một nụ cười lạnhh nhạt. Thực tình hắn cũng không dám bạo gan bạo phổi vậy đau, nhưng cái món nước hoa này là một quân chủ bài khổng lồ, bảo đảm lợi tức cực kỳ béo bở, Tiêu Ngọc Nhược là người ranh mãnh, nhất quyết sẽ không bỏ qua miếng mồi! Phương thức còn trong tay gã, cô nào có con bài nào khác trong tay đâu?”

“Lâm Tam, đừng có hiếp người quá đáng!” Đại tiểu thư hầm hừ. Một tên gia đinh, ta đã hạ mình thương thảo, vậy mà còn lên mặt làm cao với ta, đâu đã đến lượt ngươi đòi hỏi, yêu sách!

“Đại tiểu thư, cô từng thương thảo làm ăn với nhiều người rồi lâu rồi, cái đích cao nhất của sự bàn bạc là nhắn vào thu lợi nhuận, ta phần mình cũng muốn thu lợi tối đa, cô cũng muốn vơ vào thật nhiều cho Tiêu gia, hai cái đó không bàn cãi được, nói lắm nữa làm gì!”. Lâm Vãn Vinh cất tiếng phản bác.

“Nếu đã vậy, Lâm Tam, ta đành nhường ngươi một bước, chia năm năm, mỗi bên một nửa, đo là cái mức tối đa mà ta có thể chấp thuận. Nếu ngươi vẫn không thoả thuận, ta sẽ không làm ăn trong vụ nước hoa này nữa!”

Mắt đại tiểu thư có loé một tia sáng nho nhỏ. Cô biết, Lâm Tam tuy nắm trong tay phương thức, nhưng nhất thời không thể tìm ngay ra được người cộng tác, rõ ràng cái gã Lâm Tam này là phải đi với Tiêu gia. Nghĩ đến chỗ trong tay hắn chỉ có mỗi một bản phương thức, mà lại đi chiếm đến một nửa lợi nhuận, cô thật chẳng cam lòng, càng thấy oán ghét gã gia đinh này nhiều hơn nữa!

Cái lợi nhuận thu được từ vụ nước hoa này cũng chưa đủ để đền bù, nhưng thể theo cái láu cá gian thương trong con người hắn, kiếm được sáu mươi phần trăm chia lời xem vậy chứ cũng không hơn bao nhiêu, lại thấy đại tiểu thư đã chịu nhượng bộ, gã tự nhủ, được rồi, được rồi, coi như ta đem cái sai biệt đó ra giúp đỡ tiểu nha đầu Tiêu Ngọc Sương thì cũng được đi, chưa kể mạng lưới phân phối nằm trong tay Tiêu gia, gã cũng không nên đòi hỏi quá, đắc tội cùng bọn họ, gã bèn gật đầu: “Thôi được, mình quyết định như thế đi!”

Tiêu Ngọc Nhược nhìn cái vẻ dương dương tự đắc của gã gia đinh đó, lại nghĩ đến bữa hôm qua, gã đã cả gan leo lên ngồi xe chiếm chỗ cuả cô, trong lòng cô phừng phừng lửa giận, nếu hôm nay mà gã đã không đem cống hiến cực lớn đến cho Tiêu gia, cô đã cho lôi gã ra giần cho gã nát xương rồi!

“Chúng ta phụ trách chế tạo áo ngoài, cùng nội y, cái vụ điều chế nước hoa giao trọn cho Lâm Tam nhà ngươi.” Tiêu Ngọc Nhược nghiến răng tuyên bố, loại gia đinh trắng trợn như vậy, nhất định không có nhiều!

“Không thành vấn đề! “, Lâm Vãn Vinh cười hì gì, “Vậy là xong vụ nhân sự, ta sẽ chọn lựa trong số người của Tiêu trại là được. Chỉ mong được đại tiểu thư guúp cho xong việc đó”. Chuyện chia chác đã đâu vào đấy rồi, trước yêu cầu đó, Tiêu Ngọc Nhược chỉ còn nước gật đầu ưng chịu.

Nhìn bóng dáng gã hung thần ác sát gia đinh đang đi xa dần, Tiêu Ngọc Nhược hứ một tiếng, rồi một lúc lâuy sau, cô không nói gì. Chợt nghe Tiêu phu nhân cất tiếng hỏi: “Ngọc Nhược, con hôm nay sao vậy, chuyện gì cũng nhượng bộ gã Lâm Tam ráo trọi vậy?”

Mấy đòi hỏi quá đáng của Lâm Tam, Tiêu phu nhân không mấy để tâm, những kẻ có tài thường thường cũng một giuộc như rứa, tên Lâm Tam này cơ trí, lanh lợi, giao thiệp rộng, lại ôm tài cao, gã chịu khuất tất vào làm gia đinh tại Tiêu phủ, đúng là đã đem lợi thế đến nhiều cho Tiêu gia rồi. Cái ý kiến của hắn về ‘Đai vệ sinh’, dẫu có phần đi trước thời thế, đúng là một cơ hội làm giầu đại hảo. Rồi đến cái món nước hoa, chia chác lợi nhuận như vậy, theo nghề buôn bán, bất kể là Lâm Tam hay là Ngọc Nhược, chả bên nào phạm sai lầm cả!

Kiếm được tay có tài như Lâm Tam, Ngọc Sương đã làm một chuyện thật quá tuyệt vời cho Tiêu gia. Lại nghĩ đến cái tình ý của Tiêu Ngọc Sương dành cho Lâm Tam, Tiêu phu nhân hơi than thầm trong lòng, giá mà tay Lâm Tam này chẳng phải hạ nhân, Ngọc Sương xem ra cũng xứng đôi lắm đấy chứ!

Tiêu Ngọc Nhược vốn muốn giấu mẹ những cái nanh ác mà Lâm Tam đã thi thố với cô, cô hận gã đó đến tận xương tuỷ. Chẳng qua, được nghe mấy lời cảnh tỉnh của Tiêu phu nhân, cô chợt giật mình, tự hỏi, tại sao mình đối xử gã cực kỳ thất thố, thực ra, chính tự cô cũng có một phần lỗi.

“Mẹ, mẹ thấy chủ ý Lâm Tam ra sao?” Tiêu Ngọc Nhược không trả lời vào câu hỏi của bà, cô lái câu chuyện sang một hướng khác.

“Con đang làm tổng quản trong nhà, dĩ nhiên tất cả do con định đoạt.” Phu nhân cười cười, trả lời.

“Cái áo kỳ bào đó, cùng mấy món nội y, tuy có hơi bạo một chút, nhưng đúng như hắn nói, nhà mình toàn là nữ tử, cái sanh ý đó rất phù hợp cho Tiêu gia, cho dù nhà mình con gái đơn chiếc, quả phụ một mình, thây kệ người ngoài chê cười, mình không có điểm nào là không hợp cả. Chỉ cần mình quảng cáo tốt, lợi nhuận sẽ không nhỏ, cái gã Lâm Tam đó, nói cho ngay, cũng là đứa có gan!” Không có mặt Lâm Tam ba trợn ở đấy, đại tiểu thư cho thấy cô quả là một người sáng suốt tinh tế.

“Cái vụ nước hoa đó chẳng nói làm chi, cái gian trá cuả gã Lâm Tam đó, nếu chẳng phải y thiếu vốn ban đầu, hắn sẽ chẳng đi tìm mình hợp tác đâu. Cái đồ gian thương!”. Ở phòng trong, đại tiêu thư nói cho riêng mình nghe, khi nghe thêm câu nói của Tiêu phu nhân, cô tự cười mình, Ngọc Nhược trước mặt gã Lâm Tam đó, chỉ toàn nói lắp ba lắp bắp, thế mà sau lưng y, không dè cô lại có thể nói về gã ầm ĩ quá sức như thế!

“Cái gã Lâm Tam đó đúng là một nhân tài, Ngọc Nhược, sau này, con chớ khá gây hấn cùng gã đấy!” Tiêu phu nhân khuyên cô.

“Con gái của mẹ đã biết rồi!” Vậy mà, trước mắt đại tiểu thư thấy hiện ra cái mặt hung ác ủa gã gia đinh, cô vội vàng lắc đầu lia lịa, đáp “Cái tên Lâm Tam, mồm miệng không ngớt ba hoa khoe khoang cái đô thị gì gì đó của gã, rằng thứ này, thứ nọ toàn là đồ tầm thường ở quê nhà hắn, rốt cục, không biết quê hương xứ xở của hắn là ở đâu nữa!”

Tiêu phu nhân bảo: “Bữa đó, ta cũng đã có tra vấn, nhưng hắn không muốn khai ra, chỉ cần hắn có tài là đủ, còn hắn từ đâu đến, mình cũng chẳng nên lấy đó làm chuyện bận tâm!”

“Gã đó có vẻ thần thần bí bí lạ!”

Đại tiểu thư hứ một tiếng để trả lời!

“Mẹ nói đúng đấy, mẹ cứ nhìn áo kỳ bào, cùng nội y, xem xem chúng mình sẽ phải sửa đổi ra sao?” Cô trải hai tờ giấy lên bàn, Tiêu Ngọc Nhược muốn nhân dịp, bắt đầu công chuyện luôn.

Cô cầm tờ giấy lên, chăm chú quan sát. Cái nét vẽ đó, coi thì thật sơ sài, nhưng đường lối vạch thẳng, khuyên tròn, cái bút pháp đó, cái nét mực đó, dường như cô đã đều có thấy ở đâu đó!

Cô nhìn vào mấy nét phác hoạ đơn giản, trong lòng chợt chấn động, sao mà thấy quen thuộc quá, như cô đã từng xem qua đâu đây. Cô trầm ngâm, cố chầm chậm moi óc!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2017 00:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 27
Vâng! Kim Mạn tuân lệnh ngay lập tức liên hệ. Ngươi... Hải Bình Tâm nổi giận, xóa sạch hết pháp ấn liên hệ bên ngoài trên linh tinh là có ý gì đây, chăng lẽ muốn giam mình ở trong Luyện Ngục luôn sao? Đã đến bên cạnh cha, nàng không thèm sợ Miêu Nghị nữa, chuẩn bị nổi cáu lên thì bàn tay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 30
Hiện tại nàng đã không còn ý nghĩ muốn động thủ với Miêu Nghị nữa. Lúc trước động thủ với Miêu Nghị là bởi vì nhận thấy thân thủ của mình có thể chế ngự được hắn ta. Sau khi giao thủ rồi mới biết, Miêu Nghị không còn pháp lực đổi lại thân thủ lại vô cùng bưu hàn. Coi như cả hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Bắt quỷ? Ninh Vũ Tích sửng sốt một chút rồi lập tức hiểu ra, nghe nội dung hắn cùng hai người kia thương lượng vừa rồi, hẳn là muốn đi truy bắt người Đông Doanh. Ngươi muốn ta làm thông dịch cho ngươi sao? Trữ Vũ Tích mỉm cười, tên này thật lắm mưu mô, rõ ràng là có việc muốn cầu mình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân