Lương Thần nằm ở ký túc xá đọc sách, tuy nói là đào tạo từ xa, không cần phải cố gắng nhưng có thể học được một chút tri thức dẫu sao cũng rất quan trọng. Hơn nữa hắn đã được thông báo trước, khoảng một tuần nữa, sẽ có một chương trình phỏng vấn trực tiếp. Nếu không chuẩn bị tốt, đến lúc đó bị người chủ trì hỏi, bên dưới không ít người xem, hắn sẽ không ứng đối được.
Trong tháng này, hắn vận dụng năng lực đặc biệt của mình liên tiếp phá những vụ án hình sự quan trọng. Đây là một trong những việc hắn cố ý làm, vì tương lai con đường làm quan thăng chức của mình mà tích lũy vốn. Hắn không cần Bí thư Lý chiếu cố đề bạt. Hắn chỉ cần một ngôi nhà có nóc để có thể thể hiện năng lực của mình. Hắn chờ mong một ngày nào đó, hắn sẽ có năng lực che chở người khác mà không cần người khác che chở, cho dù là quân tốt hắn cũng muốn thể hiện mình, chứng tỏ không phải là một tiểu tốt thì không quan trọng gì!
Di động trên đầu giường rung lên, hắn với lấy nghe máy, chợt nghe thấy âm thanh êm dịu của Diệp Tử Thanh:
– Biết ai không?
– Này, xin em khi nói chuyện anh không cần lớn tiếng như thế có được hay không? Lát nữa anh còn phải đọc sách, buổi tối anh còn phải đi ngủ!
Bị tiếng của tiểu yêu tinh gọi giật cả mình, Lương Thần bực tức nói. Từ sau nụ hôn điên cuồng hai tháng trước, hắn luôn hết sức khống chế bản thân, không động vào người tiểu yêu tinh. Nhưng mà dường như nhìn ra ý đồ của hắn, Diệp Tử Thanh ngược lai càng thêm hấp dẫn hắn. Vốn tưởng thời tiết chuyển sang lạnh, trên người mặc thêm quần áo sẽ gia tăng lợi thế chống cự của hắn, nhưng mà mấy hôm trước khi nhìn thấy tiểu yêu tinh cố ý để lộ đôi chân đẹp trong đôi tất màu đen, hắn gần như bị chảy máu mũi.
– Vừa rồi trên tivi nhìn thấy anh đẹp trai lắm!
Diệp Tử Thanh cười to. Mỗi buổi tối hàng ngày, việc gọi điện thoại trêu đùa Lương Thần là một trong những tiết mục cô làm không biết chán.
– Cũng được!
Lương Thần ra vẻ khiêm tốn trả lời, có thể được mỹ nữ khen, đó đương nhiên là rất có thể diện.
– Khi về đến nhà, em lại nhớ anh rồi!
Giọng khàn khàn của Diệp Tử Thanh nói một câu làm động lòng người. Hơn nữa trong đêm yên tĩnh, mức độ khiêu khích người đàn ông được khuếch tán đến cực đại.
– Em hãy chấm dứt việc đó ngay. Thanh Oánh có bên cạnh chứ, đưa điện thoại cho cô ấy đi!
Lương Thần nuốt nước miếng, sau đó nghĩa chính từ nghiêm nói.
– A, lại bị soi rồi, thật chẳng có gì thú vị! Tiểu Oánh, của em nè!
Tiếng Diệp Tử Thanh hậm hực theo sau là tiếng nói êm tai của Diệp Thanh Oánh:
– Vừa rồi em và mẹ, chị Tử Thanh cùng xem tin tức, mẹ nói anh mặc trang phục cảnh sát rất tuấn tú. Chị Tử Thanh còn nói qua việc anh xử vụ án ở bệnh viện trung tâm thành phố, mọi người nhất trí cho rằng anh là thần thám (thám tử thần) của giới cảnh sát, hóa thân của Sherlock Holmes và Conan, là khắc tinh của bọn tội phạm!
Diệp Thanh Oánh trong lời nói có chút dí dỏm hiếm thấy. Cuối cùng cô dịu dàng hỏi một câu:
– Tối mai mẹ muốn làm mấy món ngon, anh có tới không?
– Đương nhiên là phải đi rồi, đã mấy hôm không ăn cơm cùng với mọi người!
Lương Thần trong lòng ấm áp. Hắn biết hàm ý sâu xa của cô gái này là cô muốn gặp hắn! Trên thực tế hắn cũng rất quyến luyến cái nơi chan chứa hơi ấm gia đình đó.
Lý Hinh Đình đưa ánh mắt nhìn theo Liên Tuyết Phi chạy xe đi rồi mới quay người trở về. Nhớ tới nội dung cuộc nói chuyện của Liên Tuyết Phi, mặt Lý Hinh Đinh không khỏi nóng bừng lên. Cô xin Liên Tuyết Phi giơ cao đánh khẽ, không làm khó Lương Thần, đối phương lại nửa đùa nửa thật nói một câu:
– Nếu cậu ta là người yêu của em, chị sẽ không làm khó cậu ta, nhưng nếu không phải…
Trong tình huống này cô chỉ có thể đỏ mặt thừa nhận “việc đó là thật!” Sau khi nhận được sự cam đoan của Liên Tuyết, cuối cùng cô cũng cảm thấy yên tâm.
Về đến nhà, Lý Hinh Đình cảm giác rất rõ không khí khác thường. Khi đang chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi, thì bị mẹ gọi giật lại bằng giọng điệu thật to:
– Đình Đình lại đây, mẹ có chuyện muốn hỏi con!
Đến bên ngồi giữa bố mẹ, Lý Hinh Đình mỉm cười hỏi:
– Có chuyện gì thế? Sao hôm nay mẹ nghiêm túc vậy?
– Đình Đình, mẹ hỏi con, giữa con và Tiểu Thần là quan hệ gì?
Nghiêm Lệ nghiêm túc hỏi.
– Không phải đã nói qua với bố mẹ rồi sao? Chúng con là bạn học cùng đại học, quan hệ rất tốt!
Lý Hinh cảm thấy sự tình có chút kỳ lạ, nhưng tốt hơn là trả lời không có việc gì.
– Tốt đến mức kiss ngay ở cửa trụ sở Tỉnh ủy?
Nghiêm Lệ cảm thấy không thể nói trắng ra từ hôn môi nên lần đầu tiên phá lệ dùng từ tiếng anh.
Hả! Gương mặt Lý Hinh Đình đỏ lên, trong đôi mắt đẹp hiện lên một chút xấu hổ. Hỏng rồi, sao mẹ lại biết việc này? Lại liếc trộm bố một cái, đã thấy đối phương vẻ mặt không bận tâm, có chút gì đó bí hiểm. Nhưng càng như vậy, Lý Hinh Đình càng cảm thấy sự việc không ổn!
– Nói, rốt cuộc việc này là thế nào?
Nghiêm Lệ ở nhà luôn nghiêm khắc, nếu mà so sánh thì con gái sợ mình hơn sợ chồng.
– Không liên qua tới Lương Thần, là con chủ động hôn anh ấy!
Lý Hinh Đình biết không dấu được, mẹ nói vậy chắc chắn đã nắm được chứng cứ. Kỳ thật sau đó cô cũng rất hối hận. Để làm dấu hiệu với Diệp Tử Thanh, ở cửa trụ sở Tỉnh ủy đã không còn lý trí mà làm chuyện này! Hiện tại rốt cuộc bản thân cô không sao cả nhưng Lương Thần ắt gặp phải khó khăn từ phía bố mẹ!
– Bất kể là ai chủ đông, chung quy vẫn là sự thật!
Bí thư Lý mở miệng, ánh mắt trách cứ:
– Không đếm xỉa tới mối quan hệ với đối phương mà làm ra những chuyện như vậy. Thật là không có lý trí mà. Bố mẹ từ trước tới nay không tính toán can thiệp vào tự do hôn nhân của con, nhưng bố mẹ đều muốn con gái của mình làm tốt nguyên tắc đối nhân xử thế! Bố mẹ đều biết con thích Lương Thần nhưng con vẫn không thừa nhận. Bây giờ rất tốt, con dùng hành động thực tế chứng minh quan hệ giữa con và Lương Thần không phải là bạn bè bình thường! Như vậy, sau này ba phải có trách nhiệm đối với các con, dựa trên tình hình thực tế lên kế hoạch và quyết định.
– Bố, đừng… Anh ấy có người yêu rồi!
Lý Hinh Đình vừa nghe xong liền giật mình. Bố đã ra mặt can thiệp như vậy, Lương Thần với tính tình thẳng thắn chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn mãnh liệt. Như vậy không phải chữa lợn lành thành lợn què sao?
– Biết hắn có người yêu, tại sao con còn làm vậy?
Bí thư Lý hỏi tiếp:
– Đình Đình rốt cuộc con đang nghĩ cái gì?
– Lúc đầu, con chỉ hơi thích anh ấy, nhưng lúc đó con cảm thấy anh ấy đối với yêu cầu của con còn kém xa, cho nên cũng không nghĩ tới tình yêu nam nữ!
Lý Hinh Đình đỏ mặt, tay mân mê viền váy, thấp giọng nói:
– Sau đó tới khi có ý này thì anh ấy đã có bạn gái!
– Vậy ở cửa trụ sở đã xảy ra chuyện gì?
Nghiêm Lệ ngắt lời hỏi…
– Hôm đó anh ấy dẫn một cô gái xinh đẹp đến, là chị của người yêu anh ấy. Con cố tình giả vờ thân mật, liền hôn Tiểu Thần!
Lý Hinh Đình thẳng thắn kể lại ngọn ngành.
– Anh Lý, bây giờ phải làm sao?
Nghiêm Lệ biết việc này còn phải do chồng quyết định.
– Ngày mai bảo Lương Thần qua đây một chuyến!
Bí thư Lý trên mặt lộ vẻ thách thức, nói với vợ:
– Anh sẽ không lấy thế đè người, nhưng anh phải nói rõ với Tiểu Thần, có thể được con gái mình thích, là may mắn lớn của nó!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường quan lộ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/04/2024 03:52 (GMT+7) |