Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 85

Con đường quan lộ

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 85: CHỨNG MINH LÀ ĐÀN ÔNG

Mạnh hơn một chút so với lão tưởng tượng!

– Bây giờ đuổi theo có lẽ vẫn kịp…

Tỉnh ủy. Trong cuộc đối thoại vừa rồi, y là một nhân vật tầm cỡ trong tỉnh ủy cũng bị gạt ra ngoài. Điều này thật sự làm y rất không thoải mái.

– Bỏ đi, nhiệt huyết với công việc là việc tốt, không nên vì sở thích của tôi mà làm lỡ việc chính của mọi người! Dẫu sao vài ngày nữa…

Diệp lão nói đến đây, hình như thấy mình lỡ miệng, vì thế đột nhiên không nói gì nữa, chỉ phất phất tay, ra ý mọi người có thể đi rồi.

Bí thư tỉnh ủy Giang Trung Nguyên, chủ tịch tỉnh Cao Thành Gia, chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh Hồ Hoành Trung, phó bí thư tỉnh ủy lý Thư Hãn… một đám nhân viên cấp cao của tỉnh từ phòng bệnh đi ra, trong lòng mỗi người đều đoán đi đoán lại nửa câu mà Diệp lão vẫn chưa nói hết.

“Dù sao thì vài ngày nữa…”. Mấy ngày nữa làm gì vậy? Liên tưởng đến dụng ý Diệp lão tới Liêu Dương, rồi kết hợp sự móc nối giữa câu trên và câu dưới, những nhân viên cấp cao của tỉnh rất dễ dàng có thể đoán được, ý câu nói hoàn chỉnh của Diệp lão chắc hẳn là: “Dù sao mấy ngày nữa, tôi cũng phải đi Tây Phong.”

Suy đoán này thực sự không phải đoán mò mà ra. Diệp lão lần này lặng yên không một tiếng động đến Liêu Đông, Liêu Dương, vì muốn tìm lại hồi ức của những năm tháng chiến đấu để lên vị trí cao chót vót. Giờ già rồi, nhất là cảm thấy mình sắp về với cát bụi nên đặc biệt muốn đến nơi mình đã từng chiến đấu ngắm nhìn một lần nữa.

Chiến dịch Liêu Dương, là một trong những trận điển hình mà Diệp lão thấy tự hào trong đời mình. Ở đó, Diệp lão chỉ huy quân dã chiến 4, 7, 9, 10 tổng cộng mười ba vạn người, đã tấn công dữ dội binh đoàn 8 bảo vệ Liêu Dương, cả chiến dịch gói gọn trong một ngày rưỡi, tiêu diệt 3 sư đoàn địch, đại bộ phận còn lại đầu hàng. Chiến dịch Liêu Dương là chiến dịch cuối cùng với quy mô lớn trước khi Diệp lão về nghỉ hưu, do đó trong lòng Diệp lão luôn có một cảm tình đặc biệt với Liêu Dương. Còn về thị trấn huyện Tây Phong, nơi đó đã ghi chép lại từng li từng tí về cuộc kháng chiến gian khổ thời Diệp lão mới lên đến đỉnh cao. Diệp lão nếu nói muốn về Tây Phong nhìn lại một lần thì hoàn toàn là hợp tình hợp lý, không có gì lạ cả.

Bí thư tỉnh ủy Giang Trung Nguyên, chủ tịch huyện Cao Thành Gia, chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Hồ Hoành Trung lần lượt ngồi vào ghế của mình rồi cùng rời khỏi. Còn viên quân khu tư lệnh Đàm Trì Long cùng với chính ủy La Tinh Hàn cũng tiến vào Hummer, đám nhân viên cao cấp ai về nhà nấy, nhưng không một chút ngoại trừ, trong đầu ai cũng ghi nhớ một cái tên Lương Thần.

Lý Thư Hãn ngồi trên xe trên đường về nhà đã gọi điện thoại cho con gái Lý Hinh Đình:

– Đình Đình, có thể liên lạc với người bạn đại học của con, tiểu Lương không?
– Ba à, có việc gì vậy? Hồi sáng con vừa mới gọi điện cho tiểu Lương, vẫn tắt máy, con đoán là điện thoại hết pin rồi!

Đang ở sở vụ luật sư, xem qua tư liệu vụ án, Lý Hinh Đình thấy rất lạ vào lúc này mà cha lại gọi điện đến, hơn nữa còn muốn cô liên lạc với Lương Thần.

– Bố vừa từ bệnh viện trung tâm trở về, nghe thông tin tiểu Lương mới xuất viện, chuẩn bị trở về Tây Phong, bố nghĩ các con là bạn học, con nên đi tiễn đi!

Trong lời nói của Lý Thư Hãn không có gì là khác thường, nhưng Lý Hinh Đình vốn hiểu cha vẫn thấy một chút manh mối. Nguyên nhân không phải vì chuyện đó, người cha trước giờ chưa từng hỏi qua việc riêng tư của cô, lần nay khó tránh khỏi biểu hiện quá nhiệt tình.

Lương Thần sắp đi sao? Nếu đúng thật như vậy, hắn nên gọi điện thoại cho cô!

– Ba à, con hiện giờ có chút việc phải làm, tạm thời không nói chuyện với ba nữa. Bye bye ba!

Sau khi nói xong điện thoại với cha, Lý Hinh Đình vội điện thoại cho Lương Thần, nhưng kết quả vẫn như trước: “Xin lỗi quý khách, số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy…”

– Tiểu Thần đáng chết, cho dù di động hết pin cũng không biết dùng điện thoại công cộng sao! Để xem, nếu hôm nay không gọi điện thoại cho tôi thì cậu nhất định chết chắc rồi!

Lý Hinh Đinh khẽ cắn vào đôi môi đỏ mọng, hậm hực ném tập tài liệu trong tay qua một bên.

Lúc này Lương Thần đã cùng Diệp Tử Thanh nhanh chóng đến cục công an thành phố Liêu Dương. Thấy hắn dẫn theo một mỹ nữ sắc nước hương trời về, đại đội trưởng hình sự Thân Lỗi đúng lúc trực ban liền niềm nở chào đón.

– Sếp Thân!

Lương Thần có ấn tượng vô cùng tốt đối với người chú trung niên đã từng giúp hắn một tay, lập tức qua chủ động chào hỏi nhiệt tình.

– Sức khỏe sao rồi?

Thân Lỗi nhìn cô gái váy tím phía sau hắn, khẽ nháy mắt:

– Xem ra không có vấn đề gì, đã đủ sức để tán… Rồi!
– Hi hi!

Lương Thần ngại ngùng cười, sau khi nói vài ba câu với y mới nói ra ý định hôm nay trở về Tây Phong.

– Đã chuẩn bị xong cả rồi! Tất cả đồ đạc trong phòng khách cũng thu dọn lại cho cậu rồi, cậu từ từ xem có thiếu đồ gì không!

Thân Lỗi mỉm cười nói.

– Thật sự rất cảm ơn anh, sếp Thân!

Lương Thần thật lòng cảm ơn. Không thể không nói, y thực sự luôn cẩn thận chu đáo quá mức, tất cả những gì cần xem xét, cơ bản đều sắp xếp ổn thỏa rồi.

– Phó cục trưởng Phó của các cậu năm lần bẩy lượt nhấn mạnh cậu là phúc tướng, xem ra, những lời nói đó không phải là giả! Tiểu Thần, thế nào? Có ý định đến Liêu Dương công tác không vậy?

Thân Liêu chìa tay đưa một điếu thuốc, giống như đang đùa hỏi.

– Sếp Thân cứ đùa! Em cũng đã được mở mang tầm mắt, ở cục công an thành phố các anh, cao thủ nhiều vô kể, đâu cần một nhân vật tiểu tốt dựa vào sự may mắn mà có cơm ăn như em chứ!

Lương Thần đón lấy điếu thuốc, rút bật lửa ra châm lửa cho y trước rồi mới châm cho mình.

– Tôi cũng không phải là đùa đâu. Thật ra, đây cũng là ý của mấy vị đại nhân cục trưởng cục công an thành phố!

Thân Lỗi vỗ vai Lương Thần, cười nói:

– Được rồi, tiểu Thần, chúc cậu lên đường bình an. Nếu có ý định thì gọi điện cho tôi. Số điện thoại của tôi là: 1…

Lương Thần còn chưa có động tác gì thì Diệp Tử Thanh bên cạnh đã rút ra điện thoại, lưu lại số của Thân Lỗi. Để ý thấy tình tiết nhỏ nhặt này, Thân Lỗi trên mặt có vẻ mờ ám nói:

– Bạn gái của cậu là người Liêu Dương phải không? Xem ra cô ấy còn hy vọng cậu làm việc ở đây hơn đấy!

Lương Thần gượng cười hai tiếng, đề nghị của Thân Lỗi làm hắn có chút tâm động nhưng hắn lại không hề có ý định thay đổi địa bàn. Làm người phải biết nhìn xa trông rộng, nhìn bề ngoài Liêu Dương có vẻ hơn Tây Phong, thậm chí điều kiện còn tốt hơn cả Long Nguyên, nhưng trên thực tế, khoảng trời của hắn lại thua xa ở Tây Phong Long Nguyên. Ở Long Nguyên, hắn trên thì có mối quan hệ với bí thư Thành ủy Lương, dưới có sự phối hợp của phó cục công an thành phố, dưới cùng có sự quan tâm hết lòng của lãnh đạo phòng công an huyện, có thể nói xuôi buồm thuận gió, tiền đồ sáng ngời. Nhưng nếu đến Liêu Dương thì chẳng khác gì vứt bỏ những nguồn tài nguyên từ những người này. Làm gì phải bắt đầu từ từ, còn việc ngu ngốc này, Lương Thần tuyệt đối sẽ không làm.

Trở về phòng khách, Lương Thần cầm theo sạc pin, việc đầu tiên làm là sạc pin cho điện thoại. Diệp Thanh Oánh đã gọi điện cho Diệp Tử Thanh, báo cho hai người biết ước chừng sau nửa tiếng nữa sẽ đến. Còn Lương Thần lợi dụng thời gian này có thể nghỉ ngơi một lúc.

Diệp Tử Thanh bước đến, chậm rãi ngồi xuống cạnh Lương Thần. Một mùi thơm thoang thoảng của trinh nữ lan tỏa làm Lương Thần không khỏi đứng núi này trông núi nọ, bất giác xê dịch sang. Bây giờ đúng cái gọi là cô nam quả nữ trong cùng một phòng, chính là thời khắc then chốt để thử thách một người đàn ông.

– Này, những lời sếp Thân nói anh suy nghĩ chưa? Nếu có thể điều động công tác thì việc theo đuổi Oánh Oánh sẽ thuận lợi hơn!

Nhận thấy cử chỉ nhỏ nhặt của Lương Thần, Diệp Tử Thanh hé miệng cười, cố ý vô cùng gợi tình bước đến hỏi han.

– Điều động công tác không đơn giản như ăn cơm uống nước. Cho dù Liêu Dương ở đây cần anh, nhưng bên Long Nguyên không cho đi thì cũng uổng công.

Lương Thần lại xê dịch về bên cạnh, trên mặt làm ra vẻ thản nhiên, không màng.

– Ha ha, không ngờ anh lại thủ đoạn vậy!

Ngón tay thon dài, trắng nõn như ngọc của Diệp Tử Thanh nhẹ vén tay áo hồng tím trên vai, đôi mắt đẹp nhìn từ trên xuống dưới người đàn ông bên cạnh, khẽ cười nói:

– Em thật ra thấy rất lạ, bí thư Thành ủy Trương, chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Vương sao lại nịnh bợ anh, vì anh lập được công lớn sao?
– Cái gì mà nịnh bợ? Như vậy gọi là sự quan tâm, trân trọng của cấp trên, em hiểu không?

Lương Thần liếc Diệp Tử Thanh một cái, nhưng không ngờ cô liếc tới, làm hắn trong lòng phút chốc như điện giật, tê liệt. Tiểu yêu tinh mê chết người không đền mạng! Lương Thần nghiến răng oán thầm.

– Hài, sao lại không thấy hai vị đại nhân quan tâm, trân trọng người khác chứ?

Diệp Tử Thanh một mực khinh thường cách nói của Lương Thần, cuối cùng như phát hiện ra điều gì, đột nhiên cười ra tiếng:

– Đừng trách em không nhắc anh, anh cứ xê dịch về bên đó, có thể sẽ rơi xuống sàn nhà đó!
– Tử Thanh đại tỷ, anh cũng cần nhắc nhở em, anh là một người đàn ông bình thường!

Lương Thần bất đắc dĩ đứng dậy, nói với giọng điệu bất lực:

– Em nên biết lực sát thương của mình với đàn ông mạnh thế nào? Có phải em thấy dùng thủ đoạn này trêu đùa với người đàn ông tràn đầy thứ đặc biệt đó chơi rất vui phải không?

“Tràn đầy cái đặc biệtt đó”, bàn tay ngọc ngà của Diệp Tử Thanh che đôi môi, nụ cười duyên làm mê hoặc lòng người, sau đó ngửa thân thể mềm mại ra, ưỡn bộ ngực đầy đặn, dùng ánh mắt đầy quyến rũ, mê hoặc nhìn hắn:

– Em lại muốn biết anh rốt cuộc tràn đầy bao nhiêu!

Lương Thần chỉ thấy máu toàn cơ thể không tự chủ được, một phần nào đó tập trung xuống phần thân dưới. Trong cuộc đời hơn hai mươi năm, lần đầu tiên hắn trải qua chuyện thực khó tin này. Chỉ đơn thuần một hành động, một ánh mắt, một câu nói liền có thể dễ dàng châm ngọn lửa dục vọng tiềm ẩn trong hắn. Hắn vẫn coi nhẹ loại lực thu hút tuyệt thế báu vật giống như ma quỷ này. Vào lúc đó, hắn hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần yêu tinh màu tím muốn thì cô hoàn toàn có thể làm quy phục bất cứ người đàn ông nào, cam tâm tình nguyện trở thành nô lệ của cô!

Ánh mắt Lương Thần chạm ánh mắt Diệp Tử Thanh, quấn lấy nhau nửa phút. Hắn để ý thấy hơi thở của cô dường như cũng đang dần không ổn định, hai ngực cao, đầy cũng dần dần như những con sóng nhấp nhô. Chẳng biết từ khi nào, vẻ ửng đỏ nhàn nhạt đã lặng lẽ chiếm ngự trang tuyệt mỹ giai nhân đó…

Dù sao cũng là trinh nữ trong sạch như băng, thuần khiết như ngọc, với sức quyến rũ mảnh mai sinh ra đã có khi vào thực tế có lúc khó tránh khỏi lộ ra vẻ gợi tình thẹn thùng, e ấp. Nhưng loại thẹn thùng e ấp này không những không ảnh hưởng tới sức thu hút đàn ông, ngược lại còn như lửa đổ thêm dầu, trở thành một mãnh dược làm sụp đổ tuyến phòng ngự của người đàn ông.

Lương Thần từng bước đi tới, hơi cúi người xuống, đặt hai tay lên bờ vai của Diệp Tử Thanh. Hắn thở dồn dập, nặng nề, ánh mắt nóng rực, cấp thiết. Đôi môi đỏ mọng hơi hé mở như bông hồng kiều diễm, đang phả ra hơi thở thơm ngát, dường như đang chờ đợi hắn đến ngắt.

Hừ! Lương Thần đột nhiên buông tay ra rồi quay đầu đi nhanh về phía cửa.

Thấy hắn rút lui chạy lấy thân, trong đôi mắt đẹp của Diệp Tử Thanh hiện lên vẻ phức tạp, miệng khẽ thở dài:

– Không phải đàn ông!
– Em nói ai không phải đàn ông?

Lương Thần quay lại, nhìn Diệp Tử Thanh với ánh mắt phẫn nộ. Diệp Tử Thanh ưỡn bộ ngực căng tròn, đầy khiêu khích nhìn hắn chăm chú:

– Sao? Không thừa nhận? Nếu không thừa nhận thì chứng minh cho em xem đi!
– Được, vậy hôm nay anh sẽ chứng minh cho em xem anh rốt cuộc có phải đàn ông hay không?

Lương Thần cười lạnh một tiếng rồi chậm rãi đến gần Diệp Tử.

– Anh muốn chứng minh thế nào?

Diệp Tử Thanh trên mặt không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn nói với giọng điệu nũng nịu khác ngày thường.

– Đương nhiên là lấy ra cho em xem rồi!

Lương Thần lạnh lùng như trước nói.

– Được, em rất muốn xem anh có dám bỏ ra không đấy!

Diệp Tử Thanh còn chưa dứt lời đã thấy Lương Thần nhanh như chớp kéo khóa quần ra, nhanh chóng lấy tay bỏ thứ có thể chứng minh hắn là đàn ông ra, đưa đến trước mặt cô.

Trong lúc nhất thời, Diệp Tử Thanh ngây người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bến gỗ
Trời tờ mờ sáng, tôi đã trở mình thức dậy. Lửa còn ngun ngút cháy rải rác, mùi khét theo gió tỏa ra tứ phía. Từ chỗ tôi dựa ngủ vừa đủ xa đám cháy, ể oải ngồi thẳng người dậy. Suốt cả đêm qua lui cui phụ tay giúp Bảy Súp băng bó vết thương cho Minh Cụt, gã mất máu khá nhiều hơn ngất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Chuyện tình tay ba
Hôm sau khi vừa ngủ dậy, em vội sang bên phòng Hương, nàng vẫn đang ngủ hoặc chỉ là nằm đó thôi. Tiến lại gần bên cạnh em khẽ lay và nói... Em à, anh có chuyện muốn nói với em... Anh đi đi, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh... Anh sẽ đi, nhưng trước hết em hãy nghe anh nói rõ tấm lòng của anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex có thật
Chu Hổ
Thuyền hoa kích tình Trận chiến năm đó, giữa Đại Lực Thần Tôn Ngộ Không và Ngọc Hoàng Đế Thích Thiên còn được người đời sau gọi là trận kiếp Đại Khuynh Thiên, khiến cho trời đất dao động, tai kiếp diễn ra liên tục, làm chết không biết bao nhiêu người. 5 năm sau Đại Khuynh Thiên, thiên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện tiên hiệp
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân