Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 7

Con đường quan lộ

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7: VUI VÀ BUỒN

Chú ý quay lại nhìn người lãnh đạo đứng gần mình nhất, Lương Thần có chút kinh hãi, người đàn ông rất nho nhã ở trước mặt kia chẳng phải là phó bí thư huyện ủy, phó chủ tịch, quyền chủ tịch huyện Lục Nhất Minh mới lên nhận chức hay sao? Cách đây không lâu trên bản tin họp mặt chúc tết tân xuân mà đài truyền hình huyện phát, vị chủ tịch huyện trẻ tuổi vừa qua cái tuổi tam thập nhi lập này (tức là mới sang tuổi 40) đã để lại trong hắn những ấn tượng sâu sắc. Đương nhiên, vị tân nhiệm huyện thái gia này bây giờ vẫn chưa chính thức xóa được từ Quyền kia, nhưng ai mà chẳng biết, đại hội Hội đồng nhân dân huyện tháng ba cũng chỉ là đi ngang qua sàn diễn mà thôi!

Mấy vị lãnh đạo theo sau Lục Nhất Minh không hoàn toàn là những khuôn mặt xa lạ, Lương Thần hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút ấn tượng, nhất là có một người đàn ông đã già tuổi với khuôn mặt luôn cười và thân hình béo béo. Đó là người lãnh đạo trực tiếp người lãnh đạo của hắn, phó trưởng phòng thường trực phòng công an huyện Đinh Trác. Trong thời gian bồi dưỡng nghiệp vụ, đã từng mấy lần nói chuyện trong bữa sáng khi bọn hắn vừa vào cảnh sát, khi tiến về trường đào tạo cán bộ chuyên nghiệp công an thành phố cũng là do ngài phó phòng có khuôn mặt hay cười và thân hình phốp phát này dẫn đầu.

– Đồng chí Tiểu Lương, cậu là một cảnh sánh nhân dân ưu tú, cậu đã làm một tấm gương cho toàn cảnh sát nhân dân của huyện!

Chủ tịch Lục nắm lấy tay trái của Lương Thần, tay kia vỗ nhẹ lên vai hắn. Mà lúc này, chiếc camera của đài truyền hình đã mở ống kính, còn một người thì giơ chiếc máy ảnh lên, theo ánh đèn flash mà sáng lên, một cảnh lãnh đạo huyện ân cần hỏi thăm đồng chí cảnh sát bị thương rất nhanh đã được lưu vào trong phim.

Phía sau phó bí thư huyện ủy, phó chủ tịch, quyền chủ tịch huyện Lục Nhất Minh, Trưởng Ban tuyên giáo huyện ủy Thường Kiến Dân, phó trưởng phòng thường trực phòng công an huyện Đinh Trác, phó trưởng phòng công an huyện Tiếu Lập Quân, chủ nhiệm trung tâm chỉ huy phòng công an huyện La Dương từng người một lên bắt tay Lương Thần bày tỏ sự hỏi thăm.

Sở trưởng Vương Văn Diệc cũng ra vẻ lên bắt tay Lương Thần, trên mặt không dấu nổi sự vui mừng. Nguyên bí thư Đảng ủy kiêm trưởng phòng công an Bành Quốc Cường điều động ra khỏi huyện, còn trống một vị trí, rất có khả năng sẽ béo cho phó trưởng phòng thường trực Đinh Trác. Mà lúc trưa, chủ tịch Lục một mình tìm ông ta nói chuyện, bên trong lời nói để lộ ra ý cho ông thêm trọng trách.

Ông biết, Lục Nhất Minh là một tân chủ tịch huyện từ trên trời rơi xuống, để củng cố vững địa vị quyền lực ở trong huyện Tây Phong, tình thế ắt phải đào tạo một nhóm thân tín. Cái mà họ gọi là vua nào triều thần ấy, tân chủ tịch huyện dến đây sẽ phá vỡ bố cục quyền lực vốn có, một màn xóa bài mới sẽ khó mà tránh khỏi, mà ông bây giờ đang gặp phải vấn đề xếp thành hàng.

Mà về điểm này, ông ta đã không còn chút băn khoăn nào. Không có gì khác, ông ta đã ở xã hòa Bình tiêu hao gần mười năm, người đi lên cao, nước chảy xuống thấp, ông ta không muốn tiếp tục ngồi ở cái ghế ghẻ lạnh ấy nữa! Hôm nay nhận được điện thoại của chiến hữu Vương Bác từ Liêu Dương gọi tới, ông càng giữ vững lòng tin. Vương Bác và vị chủ tịch huyện Lục từng là bạn học trong trường Đảng, cũng chính là Vương Bác đã đề cửa ông với chủ tịch Lục. Anh em trong thiên hạ có bốn điều: Cùng nhau vượt sông, từng vác súng, từng chơi qua gái điếm, từng tham ô. Làm một người bạn hữu từng cùng vác súng, sau này ông nhận được mọi sự đề bạt, tuyệt đối là được nhờ từ Vương Bác!

Lúc mời thầy thuốc tới, sau khi hỏi thăm về tình hình vết thương và tình trạng hồi phục, Phó bí thư huyện ủy, phó chủ tịch, quyền chủ tịch huyện Lục Nhất Minh dặn dò Lương Thần an tâm dưỡng thương, để nhanh chóng khỏi bệnh. Lương Thần với vẻ mặt kích động, cảm ơn các vị lãnh đạo đã dành thời gian quý báu của mình để tới quan tâm hỏi thăm hắn ân cần, sau cùng bày tỏ sẽ cố gắng để nhanh chóng trở về vị trí để tiếp tục công việc.

Trong lòng sở trưởng Vương Văn Diệc thầm cười, năng lực biểu hiện của tên nhóc này không phải loại bình thường. Hơn nữa, đối diện với sự phỏng vấn của cô phóng viên xinh đẹp của đài truyền hình mà không chút luống cuống, vẻ mặt chân thành, ngôn ngữ chất phác, tuyên bố hành vi của bản thân chỉ là hết sức vì chức trách của một cảnh sát, song một lần nữa cảm ơn các nhà lãnh đạo đã bớt chút thời gian quý báu của mình để tới thăm hỏi hắn.

Tất cả mọi lãnh đạo có mặt ở đấy đều mỉm cười. Có thể thấy rằng, tất cả bọn họ đều rất hài lòng về biểu hiện của đồng chí bị thương này.

Cả một quá trình thăm hỏi rất thân thiết, cảm động, mà điều quan trọng nhất là sự hài hòa. Tinh thần làm việc rất tỉ mỉ của các nhân viên đài truyền hình, đã ghi lại màn hòa khí ấy. Có lẽ là vào ngày mai, cảnh tượng trước mắt này sẽ biến thành lời văn và hình ảnh phát trên các kênh tin tức của Đài truyền hình huyện và các trang nhật báo Tây Phong.

– Trưởng Phòng Đinh, đồng chí Tiểu Lương là cấp dưới của cậu, dưới điều kiện tiên quyết mà không vi phạm nguyên tắc, cậu có nên suy xét quyết định giải quyết một chút về những khó khăn của đồng chí Tiểu Lương?

Sau khi hiểu biết về gia cảnh Lương Thần, biết nhà hắn ở thị trấn, cũng đó cụng tỏc hơn hai năm ở xó Hũa Bỡnh xa xụi, Chủ tịch huyện Lục quay sang mỉm cười hỏi Phó trưởng phũng Đinh.

– Chủ tịch Lục nói rất đúng, đối với những khó khăn của đồng chí Tiểu Lương, phòng sẽ hết sức cố gắng để dàn xếp.

Phó phòng Đinh gật đầu lia lịa tán thành. Đây đang là thời kỳ nhạy cảm tranh chấp vị trí Trưởng phũng, tuy ụng đã ôm chặt lấy cái chân của bí thư huyện ủy, nhưng đối với vị chủ tịch mới nhiệm chức này, ông cũng không thể tùy tiện đắc tội. Thậm chí là đối với cái chuyện nhỏ như thế này, chỉ cần thuận nước đẩy thuyền, thì dễ như trở bàn tay mà thôi!

Sau khi nghe câu nhận lời của phó phòng Đinh, trong lòng Lương Thần giống như dời sông lấp biển vậy. Đây là sự thể hiện trực tiếp nhất của quyền lực, những thứ mà hắn vất vả tìm kiếm cũng không thấy. Bây giờ chỉ cần một câu nói của ngài chủ tịch huyện là có thể được giải quyết. Lần đầu tiên trong đời, hắn có sự nhận thức trực tiếp nhất đối với tác dụng tuyệt vời của quyền lực!

Nhìn thấy sự kích động trên khuôn mặt Lương Thần, chủ tịch Lục mỉm cười. Sở dĩ hôm nay ông nói thừa ra một câu như vậy, một mặt là cảm thấy hài lòng với sự biểu hiện rất tốt của cậu nhóc bị thương này, mặt khác cũng là muốn xem thái độ của phó phòng Đinh. Nếu như đối phương đối với ngài chỉ bằng mặt mà không bằng lòng, thì ngài tuyệt đối sẽ không để cho con hổ biết cười này được sống dễ chịu. Đối với ngành quan trọng là phòng công an, ngài cần thiết phải nắm chắc trong lòng bàn tay, đưa Vương Văn Diệc thăng nhiệm phó phòng, đó là một điểm trong mưu đồ của ngài! Đương nhiên, trừ hai ý đồ trên thì cảm quan của bản thân ngài đối với cậu thanh niên này là không tồi!

Sở trưởng Vương Văn Diệc lén lút trừng mắt nhìn Lương Thần, cậu nhóc may mắn đấy! Ngài chủ tịch đã mở miệng thì Đinh Trác không thể không nể mặt, việc Lương Thần được điều về phòng công an huyện đã chắc như đinh đóng cột, nói không chừng lại còn vớ được một chức quan béo bở.

Cuộc thăm hỏi của các vị lãnh đạo đã kết thúc tốt đẹp trong vòng nửa tiếng đồng hồ, để lại trong phòng bệnh rất nhiều đồ hỏi thăm như hoa quả và các đồ thăm người bệnh. Còn Lương Thần vẫn còn chìm đắm trong niềm vui vô tận, ngồi ngây ra trên giường bệnh. Cho tới bây giờ, hòn đá to ở trên ngực hắn đã được dời đi, từ trong ra ngoài cơ thể hắn tràn ngập một thứ sảng khoái, nhẹ nhõm mà không thể diễn tả bằng lời.

Diệp Thanh Oánh nhẹ nhàng đi vào, nhìn Lương Thần bối rối mà không nhịn được cười. Cô đã quay lại từ rất lâu rồi, nhưng sau khi nhìn thấy súng trường đoản pháo của các phóng viên của đài truyền hình ở bên ngoài phòng bệnh, biết được chuyện gì đang xảy ra nên cô một mình đứng ở chỗ rẽ ở hành lang, cứ như thế đợi tới khi các vị lãnh đạo huyện và phóng viên đi khỏi thì mới vào.

Lương Thần đắm chìm trong vui sương và kích động đã không để ý tới sự xuất hiện của Diệp Thanh Oánh, khi ánh mắt hắn vô ý nhìn vào chiếc điện thoại ở đầu giường, trong lòng hắn chợt nảy ra một ý nghĩ rất cấp thiết, hắn muốn đem niềm vui này chia sẻ với bạn gái của hắn.

Nhưng khi hắn cầm điện thoại lên, đang định nhấn số thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

Nhìn thấy dãy số quen thuộc, Lương Thần giật mình, vội vàng nhấn nút nghe.

– Thần, anh đang làm à?

Trong điện thoại truyền tới một giọng nữ giới rất dịu dàng. Chính là bạn gái của hắn Tiểu Mạn.

– Ừ, anh đang làm! Tiểu Mạn, anh có một chuyện muốn nói với em!

Lương Thần không nói tới chuyện anh ta nằm viện vì bị thương, hắn sợ bạn gái lo lắng. Hiện tại hắn đang rất vui sướng, đang muốn báo với đối phương tin vui là hắn rất có khả năng được điều về phòng công an huyện.

– Tuần này có về được một lần không? Em, cũng có chuyện muốn nói với anh!

Giọng cô gái có chút gì đó run rẩy.

– Trong điện thoại không thể nói được sao?

Trong Lòng Lương Thần chợt lặng xuống, sự vui sướng tràn trề vốn có đang từng chút một mất đi, cô ấy muốn nói gì với hắn? Lẽ nào, điều hắn lo lắng đã thực sự xảy ra rồi?

– Không, có lẽ là anh về…
– Cứ nói trong điện thoại đi, Tiểu Mạn, đưa điện thoại cho mẹ!

Trong điện thoại có thêm giọng của một phụ nữ, Lương Thần biết, đó chính là mẹ của Tiểu Mạn.

– Tiểu Thần, cô nói chuyện với cháu, nếu cháu là một người đàn ông thực sự, thì đứng kéo dài với Tiểu Mạn nhà chúng tôi nữa. Cô biết cháu là một đứa tốt, nhưng điều kiện của cháu thực tại là… cho dù là chuyện công tác cũng đã được giải quyết rồi, nhưng vấn đề nhà ở… Đồng nghiệp của chú Chu đã giới thiệu cho Tiểu Mạn một người, làm việc ở phòng nhân sự, điều kiện cũng khá. Qua ba lần đầu gặp mặt, cô và chú Chu đều rất hài lòng, cô thấy chuyện của cháu và Tiểu Mạn hãy bỏ đi!
– Xin hãy đưa điện thoại cho Tiểu Mạn!

Hôm nay cái giọng điệu bình tĩnh của Lương Thần cũng khiến hắn phải giật mình, có lẽ trong tiềm thức, hắn đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay. Nhưng điều hắn không thể ngờ là, ngày này lại vào thời khắc hắn sắp hoàn thành lời hứa của hắn với bạn gái!

– Không thể cho anh thêm chút thời gian sao? Cho dù là một tuần thôi! Chúng ta nói cũng được!

Lương Thần cầm chiếc điện thoại chặt hơn, trong lòng tràn đầy chua xót.

– Thần, em…

Điện thoại truyền đến giọng nghẹn ngào của người phụ nữ.

– Có thể, hay không có thể!

Lương Thần cắn chặt môi, cố giữ cho giọng của mình được bình tĩnh.

– …

Sự im lặng trong điện thoại cứ kéo dài suốt một phút đồng hồ, trong lòng Lương Thần lặng dần, cuối cùng cũng rớt xuống tận đáy. Trong giờ phút này, hắn không còn tâm trạng để nói cho đối phương biết về tin vui của hắn. Trong phút chốc, hắn chợt thấy tất cả những cố gắng của hắn lâu nay thật buồn và nực cười!

– Được rồi, anh hiểu rồi. Anh là một thằng đàn ông nhỏ mọn, một câu chúc em hạnh phúc cũng nói không xong, dùng luôn câu của mẹ em đi, chúng ta dễ hợp dễ tan!

Nói xong, lương Thần tắt luôn điện thoại.

Điện thoại đã tắt, nước mắt Lương Thần cứ thế tràn mi, hắn bỗng nhiên nhớ cái cảnh xuân tươi đẹp của buổi sáng ấy, hắn ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía ký túc xá nữ mà hét lớn:

– Biển lớn ơi ngươi toàn là nước, tuấn mã ơi mày có bốn chân, người đẹp phòng ba linh một ơi nàng có thể hôn vào môi ta!

Theo sau đó, ở cửa sổ phòng ba có một tốp người đẹp chen nửa người ra ngoài, có một cô gái mặc chiếc áo phông màu trắng ở trong số đó ngước nhìn hắn, cười tươi như hoa!

Kỷ niệm là đẹp đẽ, hiện tại là xót xa. Lương Thần biết, hắn không có lý do để trách cứ bất kỳ ai. Tình yêu không thể coi là cơm ăn, không thể coi là nhà ở, không thể coi là chiếc xe. Thế giới này nơi nơi đầy rẫy sự mạnh thắng yếu thua, bản thân mình không thể cho, người khác có thể cho, cho nên trong trận đọ sức này, hắn là kẻ thất bại không hơn không kém. Hắn không muốn phô bày ra cái sự bi tình, hoặc là từ nay về sau biến thành kẻ hận đời ghét tục, thù hận những mụ đàn bà sùng bái đồng tiền ở trên thế giới này. Điều hắn phải làm, là tiếp tục sống cho thật tốt, vì chính bản thân hắn!

Lương Thần cười chua chát, dùng chiếc gối bịt kín khuôn mặt đang ướt đẫm nước mắt, trong lòng đọc thầm:

– Tất cả đều trong nháy mắt, tất cả rồi sẽ qua đi, mà cái quá khứ ấy, sẽ trở thành một hoài niệm thân thương!

Cái thế giới này nơi nơi chứa đầy những vui sướng và bi thương, mà bạn mãi mãi không bao giờ biết, rốt cuộc là cười vui hay nước mắt.

Diệp Thanh Oánh lặng lẽ nhìn người đàn ông không ngừng run rẩy ở trên giường bệnh, trong đôi mắt đẹp lộ ra sự cảm thông sâu sắc. Cô có lòng muốn an ủi đối phương vài câu, nhưng chưa có kinh nghiệm về tình yêu như cô lại không biết làm sao để mở miệng. Điều duy nhất cô có thể làm, chỉ có thể là lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh, để cho người đàn ông kia được thoải mái một mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Kỳ nghỉ khoái lạc
Cầm 2 tay Linh kéo ra đằng sau, khiến người Linh cong lại, lúc này đầu nàng rủ xuống vừa khớp với bộ ngực Ngân, chẳng ngần ngại nàng vục đầu vào đó hít hà, rồi ngậm một bên vú vào mút, nàng liếm rất có điệu nghệ, xe xe quầng vú rồi lại liếm đầu vú khiến Ngân sướng tê người mà có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình
Thùy Chi - Tác giả 69deluxe
Em đã chuyển nhà rồi... Ngày mai em đi học lại... Em cũng rất nhớ anh... Em yêu anh. Thùy Chi tắt điện thoại của Hào Phong, ánh mắt lạc lõng nhìn quanh căn phòng ván gỗ ọp ẹp. Căn nhà khang trang, tất cả tài sản tích lũy bao nhiêu năm của ba mẹ đều đem ra gán nợ... Ba nàng vẫn chưa được thả. Hai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ thư ký Làm tình tay ba Thuốc kích dục Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Con đò
Lần thứ 2 Đạo đụ con Thảo phải cách lần đầu hơn 1 tháng. Vì Đạo và con bé đều đau nên vợ Đạo cứ quanh quẩn chăm sóc. Khi vợ lên bờ cũng mắc việc hoặc có con Dung. Cả tháng chỉ trừ ngày nó có kinh, còn lại hầu như đêm nào Đạo cũng sờ lồn lúc nó đi đái, đi cá có cơ hội cũng sờ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ tập thể Phá trinh lỗ đít Sextoy Thác loạn tập thể Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân