Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 » Phần 53

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 53

Nghe nhắc đến phu nhân của mình, Vạn Sĩ Khuê bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn không chuyển mắt chằm chằm vào cửa ra vào.

“Két…”

Cửa phòng mở ra, một thiếu phụ đang trổ hoa tràn, khuôn mặt tràn đầy bi thương đi đến.

– Phu nhân… ngươi còn sống?

Vạn Sĩ Khuê vẻ mặt không thể tin được.

– Ta không chết, có phải hay ngươi rất thất vọng?

Thích Phương lau nước mắt trên mặt, cắn môi nói ra.

Lam Phượng Hoàng kinh ngạc nhìn thiếu phụ lê hoa đái vũ trước mắt, lại như có điều suy nghĩ nhìn qua Tống Thanh Thư…

Vạn Sĩ Khuê biến sắc, cuối cùng cố mỉm cười:

– Phu nhân nói cái gì vậy, ngươi bình yên vô sự, thì ta so với ai khác càng cao hứng hơn nhiều…
– Ngươi vẫn còn muốn gạt ta sao?

Thích Phương buồn bã nói ra…

– Đào Hồng đã đem tất cả mọi chuyện nói ra, ngươi vì muốn lấy người khác cao sang hơn làm thể tử, nên mưu sát hết thê tử, thật sự là hèn hạ vô sỉ!

Vạn Sĩ Khuê da mặt một hồi run rẩy, lực chú ý cũng để ý đến việc thê tử mình nhắc tới Đào Hồng, lại liên tưởng đến Tống Thanh Thư lúc trước cũng từng nhắc qua nàng, lập tức hiểu ra:

– Phu nhân có thể bình yên vô sự, nguyên lai là cùng họ Tống kia thông đồng với nhau, đúng là thủy tính dương hoa (*dâm loàn), một nữ nhân không tuân thủ nữ tắc!
– Ngươi…

Thích Phương tức giận toàn thân phát run, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Tống Thanh Thư ở một bên không nói lời nào, chỉ là vì hắn muốn để cho Thích Phương triệt để thấy rõ bộ mặt thật của trượng phu mình…

Lúc sau, Thích Phương hít sâu một hơi, bộ ngực dồn dập phập phồng mới dần dần bình phục lại:

– Ta hôm nay không phải đến đây để cùng ngươi tranh luận những điều này, lúc trước ngươi an bài Đào Hồng tới giết ta, tình nghĩa phu phụ chúng ta m đã ân đoạn nghĩa tuyệt. Lần này ta quay trở về, một là mang đi Tâm Thái, hai là muốn hỏi một chút, sư ca của ta hậu thiện lương như vậy, ngươi vì cái gì mà đối với hắn tàn nhẫn như vậy?
– Vì cái gì?

Vạn Sĩ Khuê cười lên…

– Ngươi hỏi ta vì cái gì? Lúc trước hai người các ngươi đến Vạn phủ, toàn bộ quý phủ sư huynh đệ chúng người nào cũng bị mỹ mạo của ngươi làm cho mê đảo, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta liền âm thầm thề đời này nhất định phải chiếm đoạt cho bằng được. Đáng tiếc cho dù ta có được là anh tuấn ngọc thụ lâm phong, gia thế lại tốt, nào ngờ trong mắt ngươi chỉ có tên tiểu tử ngốc kia, nhìn xem hai người các ngươi thân mật, ta đều nhanh tức điên rồi. Vì để có được ngươi, ta đương nhiên trước phải diệt trừ Địch Vân là chướng ngại vật kia rồi. Đây là kế sách của Thẩm sư đệ, Chu sư ca cùng Bặc Sư ca giả trang làm hái hoa tặc, dẫn dụ Địch Vân tiểu tử ngốc này chiến đến trong phòng Đào Hồng cứu người, các vật chứng thì chính là Ngô Khảm tự tay thả đấy. Chúng ta nếu không sử dụng diệu kế này, thì làm sao giữ được ngươi chịu ở lại tại Vạn phủ?

Thích Phương cảm thấy choáng váng, trước mắt biến thành màu đen, trượng phu nói giống như từng thanh lợi đao đâm vào trong lòng của nàng, thấp giọng hô lên:

– Địch Vạn… muội đã trách lầm sư ca, oan uổng sư ca rồi…

Nàng thân thể lung la lung lay, liền muốn té ngã xuống, Tống Thanh Thư vội vươn tay đỡ lấy, chỉ nghe nàng nói ra:

– Lúc trước ta nghe Tống công tử đã từng nói đến việc này, vẫn còn chưa tin được, cho là hắn cố ý lừa gạt ta, hiện tại rốt cuộc đã minh bạch, trượng phu của ta rõ ràng thật sự là loại người hèn hạ ngoan độc như thế.

Thanh âm rất là đắng chát.

Vạn Sĩ Khuê lúc này lực chú ý nhìn đến Tống Thanh Thư đang đỡ nàng, nghe thê tử há miệng ngậm miệng đều là nhắc đến nam nhân khác, trong hai mắt muốn phun ra lửa:

– Lấy bàn tay thối của ngươi ra…

Hắn muốn nhào về phía Tống Thanh Thư, chỉ là lúc trước đã trúng kịch độc của Lam Phượng Hoàng, bây giờ đang choáng váng, đã không làm được gì, còn phải ngã ngồi ở trên ghế.

Tống Thanh Thư không để ý tới hắn, nhìn xem Thích Phương nói ra:

– Hắn mưu hại ta, cũng có thể vì nể mặt mũi của Vạn phu nhân sẽ bỏ qua cho hắn, bất quá hắn hãm hại Địch Vân, ta phải thay cho Địch huynh đệ báo thù.

Thích Phương bờ môi đều nhanh cắn xuất huyết, nước mắt lóng lánh:

– Là ta thực có lỗi với sư ca, cho dù là ngươi không động thủ, ta cũng sẽ thay cho sư ca báo thù.

Tống Thanh Thư tiến đến bên tai nàng nói ra:

– Vạn Sĩ Khuê hôm nay biết rõ hẳn phải chết, vì vậy đang cầu mong sớm chút giải thoát, Địch huynh đệ bị hắn làm hại thảm như vậy, cứ như vậy giết hắn, không khỏi quá tiện nghi hắn, vì vậy đợi lát nữa ta sẽ dùng biện pháp khác trả thù hắn.

Nghĩ đến thanh mai trúc mã Địch Vân, Thích Phương tràn ngập hận ý căm tức nhìn Vạn Khuê:

– Ngươi hoàn toàn không cần cố kỵ ta, muốn làm sao báo cừu thì cứ làm như thế đi…

Tống Thanh Thư lại nhỏ giọng nói ra:

– Thế nhưng là lát nữa có lẽ sẽ có chút đắc tội với phu nhân, sau đó phu nhân đừng có nóng giận…
– Ta đương nhiên là sẽ không tức giận.

Thích Phương khẽ giật mình, nghĩ thầm “Ngươi thay sư ca của ta báo thù, ta cao hứng còn không kịp, tại sao lại phải tức giận chứ…”

– Nhớ kỹ lời nói bây giờ của phu nhân đấy…

Tống Thanh Thư khẽ cười một tiếng, lúc này mới đi đến trước mặt Vạn Sĩ Khuê, từ trên cao nhìn xuống:

– Ngươi có muốn biết vì cái gì ta trúng Kim Ba Tuần Hoa mà vẫn chưa có chết hay không?

Vạn Sĩ Khuê hừ lạnh một tiếng, bất quá trong ánh mắt hoàn toàn lộ ra ý tò mò, bên cạnh Lam Phượng Hoàng cũng kiều nở nụ cười:

– Đừng nói là Vạn công tử, ngay ta cũng rất hiếu kỳ đấy, ta tuy là người chuyên dụng độc, nhưng nếu như ta trúng Kim Ba Tuần Hoa chi độc, thì ta cũng đành sẽ thúc thủ vô sách.
– Chuyện này ta cho Lam giáo chủ biết cũng không sao, chỉ là lát nữa đừng có cho là ta càn rỡ thô lỗ là được…

Tống Thanh Thư trên mặt lộ ra một tia cổ quái, lên tiếng…

– Trên thế gian này không có thuốc nào chữa được Kim Ba Tuần Hoa, tuy rằng độc dược này bá đạo, nhưng có một thứ có thể tạm thời khắc chế được độc tính của nó.
– Là cái gì?

Vạn Sĩ Khuê cũng nhịn không được nữa lên tiếng hỏi.

Tống Thanh Thư liếc nhìn sau lưng, Thích Phương mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, hắn hướng đến Vạn Sĩ Khuê nói ra:

– Nữ nhân…

Mặc dù hắn hai chữ nữ nhân thanh âm không lớn, nhưng trong phòng ai cũng nghe được thật sự rõ ràng, Lam Phượng Hoàng sắc mặt trở nên hồng hồng, nhịn không được gắt một cái, Vạn Sĩ Khuê thì nghĩ đến cái gì, nhìn thoáng qua thê tử của mình, lập tức biến sắc.

Tống Thanh Thư, tiếp tục nói:

– Ban đầu ở Dương Châu ta trúng Kim Ba Tuần Hoa chi độc của ngươi, lại bị các ngươi truy lùng lục soát khắp cả trên rừng dưới biển, bất quá cơ duyên xảo hợp, lại vô tình khiến ta lên được chiếc thuyền chở tôn phu nhân. Tôn phu nhân đúng là một nữ nhân lương thiện, chứng kiến ta gặp rủi ro, liền động lòng trắc ẩn, tình cờ ta biết được sữa của nữ nhân có thể áp chế được độc tính trong cơ thể ta, nàng liền không tiếc danh tiết của nữ nhân mà dùng sữa của nàng giải độc cho ta, quả nhiên là tâm địa bồ tát a…

Tống Thanh Thư càng là tán thưởng Thích Phương, Vạn Sĩ Khuê trong lòng càng là tức giận, hung hăng nhìn chằm chằm vào Thích Phương, không có nam nhân có thể chứa chịu đựng thê tử của mình dùng loại phương pháp này để cứu nam nhân khác.

Thích Phương vừa thẹn vừa vội, nghĩ thầm Tống Thanh Thư như thế nào tại trước những người khác nói những thứ chuyện này đâu rồi, trong đó có một người dì gì cũng là trượng phu của mình. Cho dù hai người hôm nay đã ân đoạn nghĩa tuyệt, thế nhưng là nàng trong lòng vẫn là có cảm giác khó chịu đấy.

Nhìn xem Vạn Sĩ Khuê biểu lộ dữ tợn, Tống Thanh Thư thỏa mãn cười cười, tiếp tục nói:

– Có lẽ là lão thiên gia cũng không chịu nổi ngươi làm nhiều việc ác, vì vậy ngươi hạ độc, lão thiên gia liền an bài thê tử của ngươi đến giải độc cho ta, bởi vì cái gọi là tiền mất tật mang.

Vạn Sĩ Khuê xưa nay chuyên dùng âm mưu quỷ kế, rất nhanh liền đã minh bạch tâm ý Tống Thanh Thư, rõ ràng cho thấy đang cố ý kích động mình, vì vậy cố nén tức giận ra vẻ phóng khoáng nói:

– Thích Phương xưa nay thiện lương, nếu bên ven đường có một con chó bị thương thì nàng cũng đều gặp xuất thủ cứu giúp, cho nên cứu ngươi đương nhiên cũng không coi vào đâu. Dù sao thường ngày nàng cũng phải nặn sữa ra vứt đi, đem cái đồ vật sắp sửa ném đi, đưa cho ngươi cũng không có gì là lớn lao đấy.

Tống Thanh Thư cười quỷ dị:

– Ta đâu có nói cho ngươi biết là nàng nặn sữa ra ngoài rồi mới cho ta uống, Kim Ba Tuần Hoa chi độc rất bá đạo, thời gian phát tác cũng không cố định, làm gì mà có mỗi lần phát tác thì lại nặn sữa để dùng?

Vạn Sĩ Khuê sắc mặt đại biến, trong lòng lập tức dâng lên một cái dự cảm bất hảo.

Tống Thanh Thư nói tiếp dường như búa tạ đập vào trong lòng hắn:

– Tôn phu nhân tâm địa bồ tát, vì cứu ta nên cuối cùng dứt khoát liền bảo ta ôm nàng mút lấy sữa trên bầu vú của nàng…

Thích Phương trong lòng ai thán một tiếng, hận không thể lúc này có một cái lỗ để chui vào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân