Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 » Phần 124

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 124

Lục Vô Song cũng có thể cảm nhận được thân thể mình đã đến tình trạng rất nguy hiểm, rờ lấy trán suy nhược hỏi:

– Làm như thế nào để hạ nhiệt bây giờ? Đại phu lại còn chưa tới…
– Cho dù là đại phu có đến, cũng không có biện pháp hạ nhiệt ngay lập tức lúc này.

Tống Thanh Thư nói thẳng, phải biết rằng đại phu đến kê đơn thuốc, rồi nấu thuốc, sau khi uống thuốc thì chờ dược liệu có tác dụng, đoán chừng bông hoa đã tàn…

Tống Thanh Thư suy nghĩ một chút, nói ra:

– Vì vậy chỉ có cách là tác động hạ nhiệt trong cơ thể ngay bây giờ rồi hãy nói sau…
– Tác động hạ nhiệt độ?

Lục Vô Song vẻ mặt mờ mịt…

– Cái gì gọi là tác động hạ nhiệt…
– Ách…

Tống Thanh Thư nói ra…

– Các tốt nhất tác dụng để hạ nhiệt chính là ngâm mình ở trong thùng nước ấm, để cho nước không ngừng hấp thu nhiệt trong cơ thể…

Hắn còn chưa nói xong, Lục Vô Song đã ngạc nhiên nói:

– Nếu như muốn hạ nhiệt, vì sao không dùng nước lạnh mà lại dùng nước ấm? Nước lạnh không phải hiệu quả hạ nhiệt tốt hơn sao?

Tống Thanh Thư lắc đầu, giải thích nói:

– Nước lạnh cùng nhiệt khí lớp da có chênh lệch nhiều, dẫn đến huyết quản co rút lại, nhiệt khí trong cơ thể bị phong bế không thoát ra được, đã không hạ nhiệt được, còn có thể dẫn đến bệnh tình càng thêm nghiêm trọng.
– Nguyên lai là như vậy.

Lục Vô Song giờ mới hiểu ra, nàng nhớ tới trước kia cũng từng nghe Dương Quá nhắc đến, tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh trong cơ thể sinh ra đại lượng nhiệt khí, phải kịp thời làm tản mát ra, vì thế hết lần này tới lần khác tại trên giường Hàn Ngọc trong cổ mộ tu luyện, nghĩ đến hẳn là đạo lý giống như vậy.

– Chỉ là…

Tống Thanh Thư ánh mắt rơi vào trên bắp đùi nàng…

– Lúc này chân của cô nương đang có tổn thương, không thể thông qua tắm trong thùng để hạ nhiệt…

Lục Vô Song sắc mặt trở nên hồng, cũng không có trả lời.

Tống Thanh Thư tiếp tục nói:

– Chỉ có thể bảo nha hoàn đến dùng khăn thấm nước lau chùi thân thể của cô nương, chú ý đến cổ, dưới nách, bên dưới hạ thể, những nơi này có hiệu quả hạ nhiệt rất tốt, cô nương mau rung chuông lục lạc bảo nha hoàn tới đây đi.

Nào ngờ Lục Vô Song cúi đầu nhỏ giọng nói ra:

– Không có nha hoàn nữa đâu…
– Cái gì?

Tống Thanh Thư thật sự không rõ ràng lắm tình huống này…

– Nha hoàn ta phái đi tìm đại phu rồi.

Lục Vô Song đành phải giải thích nói.

Tống Thanh Thư nghi ngờ nói:

– Lục phủ là hào phú đại tộc, cô nương đường đường là một thiên kim tiểu thư, bọn họ há chỉ cấp cho cô nương một nha hoàn?
– Là do ta tự mình yêu cầu, ta thuở nhỏ lưu lạc giang hồ, nên không có thói quen được người hầu hạ, hơn nữa… hơn nữa tính khí của ta cũng không tốt lắm, nên không cần đến nha hoàn, chỉ để lại một nha hàn mà thôi…

Lục Vô Song đỏ mặt nói…

Tống Thanh Thư nghe qua thì cười nói:

– Kỳ thật tại hạ cũng không thích có người hầu hạ.

Không biết có phải hay không là do ngã bệnh nên nội tâm dễ bị xúc động hay là duyên cớ gì, Lục Vô Song lúc này càng xem Tống Thanh Thư thì thấy càng thuận mắt, đâu còn có như lúc trước có nửa phần chán ghét?

Bất quá cảm giác mệt mỏi muốn hôn mê lần nữa lại kéo tới, thân thể nàng lung lay đối với Tống Thanh Thư nói:

– Làm phiền Tống đại ca đi giúp ta xem nha hoàn kia quay trở lại chưa.

Tống Thanh Thư gật đầu, đi tới cửa nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy đêm dài vắng người, nào có bóng dáng nha hoàn kia…

– Không có thấy, đã nửa đêm canh ba mà bảo một nha đầu đi tìm đại phu, thật sự cũng là làm khó nàng ta.

Tống Thanh Thư cười khổ nói.

Lục Vô Song vẻ mặt vẻ thất vọng, trong miệng lẩm bẩm:

– Vậy… vậy… làm sao bây giờ đây?

Nàng có cảm giác mình đã kiên trì gắng gượng không nổi rồi…

Tống Thanh Thư trầm giọng nói ra:

– Vậy để tại hạ giúp cô nương chà lau là được rồi…
– A?

Lục Vô Song vốn là có chút choáng váng đầu, nghe nói như thế lại càng thêm choáng rồi, nàng không dám tin mà nhìn hắn, thấy vẻ mặt hắn không giống nói đùa, liền đỏ mặt sẵng giọng…

– Làm như vậy sao được!

Tống Thanh Thư vẻ mặt nghiêm túc nói ra:

– Cô nương bây giờ trong thân thể nhiệt khí đã tăng cao đến mức dọa người rồi, phải lập tức hạ nhiệt thì mới được…
– Nhưng… nhưng nam nữ hữu biệt.

Dựa theo tính khí của Lục Vô Song, chỉ sợ sớm đã mắng hắn, bất quá nàng chú ý tới ánh mắt của hắn thanh tịnh vô cùng, cũng không có nửa phần tà niệm, hơn nữa lúc này hảo cảm đối với hắn đã tăng nhiều, Lục Vô Song mới không có hoài nghi dụng ý của hắn.

– Tại hạ biết rõ băn khoăn của cô nương, tại hạ sẽ nhắm mắt lại, đồng thời dùng vải che kín tại trên đôi mắt, cô nương cứ yên tâm đi.

Tống Thanh Thư đúng là không có ý tưởng sàm sỡ nàng, lúc này hắn chỉ muốn làm như thế nào cứu người, dù sao cũng là do mình điều trị chân nàng, dẫn đến sức chống đỡ thân thể nàng suy yếu, về sau lại nói cho nàng biết đến sự tình Dương Quá, làm cho nàng bị đả kích trầm trọng, thậm chí ngay cả Trình Anh bỏ trốn đi cũng là bởi vì duyên cớ của hắn.

Nếu cuối cùng Lục Vô Song xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn cả đời lương tâm khó an.

Thấy nàng vẫn còn do dự, Tống Thanh Thư đành phải nói ra:

– Bằng không tại hạ ngay lập tức đi gọi người Lục phủ tới đây.
– Đừng…

Lục Vô Song vội vàng chặn lại, nàng tính tình quật cường, lần này đã bị lão phu nhân trước mặt mọi người lệnh cưỡng chế quỳ xuống bồi tội, tuy rằng đầu sỏ gây nên chuyện này là gã nam nhân trước mắt này, nhưng nàng bây giờ một chút cũng không hận Tống Thanh Thư rồi, ngược lại là đối với hành vi của lão phu nhân thì canh cánh trong lòng.

Dù sao nơi đây không phải là nhà của mình, nàng cũng không phải là là thiếu phu nhân nhà này a…

Có lẽ là vừa rồi ngã bệnh không có bất kỳ người nào làm bồi tại bên người, ngay cả Trình Anh cũng rời đi, Lục Vô Song trong lòng dâng lên một loại cảm giác cô đơn, rốt cuộc nàng hạ quyết tâm, sau khi chân bị tổn thương chữa lành sẽ liền rời khỏi Lục phủ du ngoạn giang hồ, thuận tiện đi tế bái mộ phần phụ mẫu, thời điểm này nàng lại không muốn thiếu quá nhiều ân tình Lục phủ.

– Cô nương chậm rãi cân nhắc đi, trước tại hạ đi chuẩn bị nước…

Tống Thanh Thư lưu lại một câu nói, liền vội vã đi ra ngoài.

Nhìn xem bóng lưng hắn rời đi, Lục Vô Song giật mình, nghĩ thầm hắn một đại anh hùng danh chấn thiên hạ, hiểu được như thế nào nhóm lửa nấu nước đây này?

Vừa rồi có người còn không cảm thấy, giờ đây trong phòng trống rỗng chỉ còn lại có nàng một người, hơn nữa toàn thân nhiệt khí đang tỏa ra lợi hại, Lục Vô Song đột nhiên thấy mình thật nhỏ bé, có một loại cảm giác toàn bộ thế gian này vứt bỏ mình vậy…

Nghĩ đến chỗ thương tâm, nàng ôm chân khóc lên.

– Tại sao lại khóc vậy?

Bên tai bỗng nhiên truyền tới một thanh âm ôn nhu, Lục Vô Song vui mừng ngẩng đầu lên, thấy Tống Thanh Thư bưng một chậu nước ân cần đứng ở bên giường.

– Tống đại ca…

Lục Vô Song xấu hổ lau mắt…

– Sao nhanh như vậy quay trở lại rồi.
– Tại hạ lo lắng một mình cô nương ở đây sợ hãi…

Tống Thanh Thư mỉm cười, cầm lấy cái khăn tại trong chậu nước vắt lấy.

Có lẽ là cơ thể suy nhược nên càng dễ xúc động, chỉ là một câu vô cùng đơn giản, Lục Vô Song hai nàng nước mắt lại muốn tràn mi mà ra, nàng vội vàng lãnh sang chuyện khác nói:

– Không phải là Tống đại ca nói muốn dùng nước ấm hay sao, ta còn tưởng rằng đại ca đi nhóm lửa nấu nước nên mới thấy nhanh như vậy…

Nhìn thoáng qua trong chậu cũng không có chút nào nhiệt khí, rõ ràng chỉ là một chậu nước lạnh, ánh mắt Lục Vô Song càng là nghi ngờ.

Tống Thanh Thư vắt lấy cái khăn xong, đặt ở trong lòng bàn tay sau đó đắp lên trên trán nàng, vừa cười vừa nói:

– Hiện tại cô nương thấy nóng hay là lạnh đây?
– Ồ?

Nàng cảm nhận được trên trán khăn mặt ấm áp vừa phải, không có chút nào lạnh lẽo, rốt cuộc suy nghĩ minh bạch…

– Nguyên lai là đại ca dùng nội lực…

Tống Thanh Thư lại bắt đầu vặn một cái khăn khác, thuận miệng đáp:

– Cô nương thân thể bây giờ nhiệt khí cao lợi hại, tại hạ nào còn kịp nhóm lửa nấu nước, hơn nữa làm như thế này cũng thuận tiện.
– Nhưng… làm như vậy thì sẽ lãng phí nhiều nội lực a.

Lục Vô Song tuy rằng võ công không cao, cũng hiểu rõ trong nháy mắt làm nước thành nóng, là một việc khó khăn rồi.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Chỉ là nội lực mà thôi, sau đó tịnh dưỡng tu luyện trở về, còn nếu như để cho cô nương nhỡ xảy ra chuyện gì, thì trên thế gian này sẽ không còn có Lục Vô Song nữa…

Lục Vô Song chỉ cảm thấy tâm hồn mình ngọt ngào nhúc nhích, trong lúc nhất thời rõ ràng không biết như thế nào đáp lại, chỉ là cứ ngơ ngác nhìn đối phương.

– Như thế nào nhìn tại hạ như vậy, có phải hay không cảm thấy tại hạ đúng là soái ca?

Tống Thanh Thư tiếp tục dùng nội lực làm cho khăn nóng, mặc dù không có quay đầu lại, nhưng thực sự đối với động tác của nàng là nhìn thấy tận mắt.

Lục Vô Song giật mình, vội vàng quay đầu đi, trái tim phình phịch trực nhảy.

– Tim đập rộn lên, rất tốt… rất tốt, có như vậy sẽ làm cho huyết dịch trong thân thể lưu chuyển nhanh hơn, giải nhiệt cũng càng mau một chút.

Tống Thanh Thư cầm qua cái khăn khác, thay đổi đắp lên trên trán nàng…

Lục Vô Song cắn cắn bờ môi, nhỏ giọng nói ra:

– Tống đại ca… có phải bình thường hay trêu chọc nữ nhân như vậy sao?
– Vì sao lại hỏi như vậy?

Tống Thanh Thư cười nhìn qua nàng…

– Chẳng lẽ cô nương cũng cảm thấy là đang bị tại hạ trêu ghẹo à?

Lục Vô Song gắt một cái, trong nháy mắt xấu hổ đỏ ửng mặt, đâu còn nói được ra được nửa câu…

Tống Thanh Thư hắng giọng:

– Được rồi, không trêu đùa nữa, bây giờ cho dù có muốn gọi người của Lục phủ chỉ sợ cũng không còn kịp rồi, cứ để cho tại hạ giúp cô nương chà lau thân thể hạ nhiệt đi.

Nói xong hắn liền tiện tay cầm lấy sợi dây lưng bên giường bịt che lại đôi mắt mình, bịt kín dây lưng lụa lại còn nhắm mắt lại, dù sao tu vi của hắn, ánh mắt đã như là thiểm điện, chỉ là một lớp dây lưng bằng lụa làm sao mà ngăn được ánh mắt của hắn chứ. Đương nhiên những chuyện này hắn không cần phải nói cho Lục Vô Song biết, miễn cho nàng càng thêm quẫn bách thẹn thùng, ngược lại mình cũng sẽ không thừa cơ sàm sỡ nàng, không thẹn với lương tâm là được rồi.

Chứng kiến ánh mắt hắn bị che trên sợi dây lưng lụa, Lục Vô Song sắc mặt càng ửng đỏ, nghĩ thầm đây là dây lưng trên váy áo của ta cởi ra để ở một bên, nhưng thời điểm này nàng cũng không tốt nói toạc ra, đành nói:

– Tống đại ca bịt kín đôi mắt, nhìn không thấy thì làm sao lau trên… của ta để hạ nhiệt?

Nàng vốn là muốn nói lau chùi thân thể, nhưng vừa mới nói một chữ liền ngượng ngùng, trong nháy mắt liền đổi giọng rồi.

Vấn đề này là nàng một mực xoắn xuýt đấy, đối phương bịt kín ánh mắt đúng là nhìn không thấy rồi, có thể hắn muốn giúp mình chà lau thân thể, nhưng nếu nhìn không thấy khó bảo toàn sẽ sờ soạng tìm kiếm khắp nơi, đến lúc đó cho dù hắn không có chứng kiến nhìn thấy thân thể của mình, thì mình cũng bị hắn sờ soạng khắp nơi rồi.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Lấy tu vi của tại hạ bây giờ, chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể nhớ hết trong đầu tất cả các bộ vị trên toàn thân của cô nương rồi, chỉ cần cô nương không có loạn động, tại hạ sẽ không sờ sai chỗ đâu…

Bị hắn một câu nói toạc ra suy nghĩ, Lục Vô Song ngượng ngùng đến cực điểm, đành phải um một tiếng, nhỏ giọng nói ra:

– Vậy Tống đại ca bắt đầu chà lau đi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân