Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 » Phần 11

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11

Thích Phương vừa thẹn vừa vội:

– Chỉ bất quá… cái gì?
– Chỉ bất quá… sữa của phu nhân chỉ có thể tạm thời áp chế độc tính mà thôi, nội lực của tại hạ vận chuyển duy trì cũng không được bao lâu, lúc trước chính là đang trong thời điểm bức độc, bỗng nhiên nội tức bị đình trệ, dẫn đến độc tính cắn trả, do đó mới mạo phạm đến phu nhân đấy…

Tống Thanh Thư giải thích nói.

Thích Phương hai má đỏ như máu, cả giận nói:

– Không nhắc lại chuyện đó nữa…

Tống Thanh Thư nhún vai:

– Nếu như phu nhân không muốn nghe, thì tại hạ không nói nữa…

Trầm mặc một hồi, Thích Phương cắn môi hỏi:

– Vậy độc tính trong cơ thể ngươi như thế nào mới giải được?

Tống Thanh Thư cười khổ nói:

– Chỉ có thể thừa dịp mỗi lần nội lực khôi phục, nắm chặt thời điểm bức độc, tại hạ tin rằng một ngày nào đó sẽ đem độc tính bức sạch…
– Nội lực của ngươi như thế nào mới có thể khôi phục lại?

Thích Phương vừa hỏi đến, mới nhớ tới đối phương vừa rồi nhắc tới cần sữa của mình mới có thể tạm thời khôi phục nội lực, lập tức giật mình, hung hăng nhìn chằm chằm vào đối phương.

Tống Thanh Thư cũng chỉ có thể kiên trì đáp:

– Tại hạ xem ra phu nhân mỗi lần nặn sữa ra cũng là vứt bỏ, lãng phí như vậy thì không bằng cho tại hạ để giải độc?
– Hừ… đừng có nghĩ đến chuyện như vậy…

Thích Phương quả quyết cự tuyệt, lúc trước nàng thấy hắn trúng độc hôn mê, nên mới cố để cho hắn uống… sữa của mình, lúc này hắn đang thanh tỉnh, thì như thế nào có thể đem cái thứ khó xử này cho hắn uống?

– Ách…

Tống Thanh Thư lẩm bẩm…

– Cũng không phải chưa từng… mút hút qua…
– Ngươi nói cái gì?

Thích Phương tức giận mặt trắng bệch, nếu không phải hiện tại xiêm y vẫn chưa có chỉnh tề, nàng hận không thể bước đến cho hắn một cái tát.

– Phu nhân ngủ chưa?

Trong phòng bầu không gian đang lúng túng, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến thanh âm Đào Hồng.

Thích Phương thân thể cứng đờ, trên mặt huyết sắc trút bỏ hết, có chút bối rối đáp nói:

– Ta chuẩn bị ngủ.

Nàng vốn định tự mình giải quyết chuyện này, nhưng một khi Đào Hồng phát hiện ra cái gì, chuyện này sẽ lại không còn nằm trong phạm vi khống chế của nàng nữa, đến lúc đó chắc chắn là huyên náo ồn ào, mình thì cũng thế mà thôi không nói đến, nhưng về sau nhi nữ của mình làm tại trước mặt người không ngẩng đầu lên được mới là nàng không nguyện ý thấy.

– Nô tỳ có mấy lời muốn nói với phu nhân…

Đào Hồng trả lời.

– Ta đã muốn đi ngủ, có lời gì thì trời sáng hãy nói sau.

Thích Phương hoảng sợ đáp, thời điểm này làm sao có thể để cho Đào Hồng đi vào nói chuyện a.

Tống Thanh Thư có chút nghiền ngẫm, lúc trước Tứ Hỉ để lộ ra là do Đào Hồng sắp xếp an bài, bây giờ đã trễ như vậy lại muốn xông vào gian phòng chủ mẫu, nhất định là không có hảo ý, lát nữa chắc sẽ có trò hay để nhìn.

– Thế nhưng những lời này chỉ có thể nói trong đêm nay…

Đào Hồng ngữ khí kiên quyết, không có chút nào có ý tứ lui bước.

“Làm sao bây giờ… làm sao bây giờ” Thích Phương cảm thấy đầu nhanh lớn hơn, một lớp vừa san bằng, một lớp khác lại khởi lên, nàng nhìn Tống Thanh Thư, chỉ vào đáy giường, nhỏ giọng nói ra…

– Ngươi mau tránh vào trong đi…

Tống Thanh Thư lắc đầu:

– Tại hạ chưa bao giờ giấu mình dưới đáy giường.

Thích Phương cuống đến phát khóc:

– Nếu ngươi bị phát hiện ra, tất cả đối với ta đều đã xong.

Tống Thanh Thư nhãn châu xoay động, nảy ra ý:

– Nếu phu nhân chịu đáp ứng sau đó cung cấp… sữa của mình cho tại hạ giải độc, tại hạ sẽ trốn vào trong đó…
– Ngươi…

Gặp loại tình trạng nguy cấp này, hắn lại rõ ràng thừa cơ uy hiếp mình, Thích Phương hận không thể một cái cắn chết hắn.

– Vạn phu nhân, dù sao cũng là vứt đi, còn không bằng dùng để cứu người, bởi vì cái gọi là cứu một mạng người còn hơn xây tòa tháp bảy tầng.

Tống Thanh Thư tiếp tục thuyết phục nói.

Thích Phương có chút bội phục hắn, rõ ràng có thể đem một chuyện hoang đường như vậy mà nói được thành đường hoàng như thế, cái này da mặt chỉ sợ so với tường thành còn dầy hơn đi.

– Được rồi… được rồi… ta đáp ứng ngươi…

Thích Phương hai bầu vú lại kịch liệt phập phồng, hiển nhiên tâm tình không bình tĩnh.

– Đa tạ Vạn phu nhân.

Tống Thanh Thư cười sáng lạn.

Thích Phương bị nụ cười của hắn khiến cho trong lòng không hiểu vì sao lại nhảy dựng, thời điểm này ngoài cửa Đào Hồng lại mở miệng:

– Phu nhân, nô tỳ vào đây…

Nói xong liền đẩy cửa ra, nguyên lai vừa rồi đám quân binh dưới trướng Lý Khả Tú sau khi đi ra ngoài chỉ là khép cửa lại, Thích Phương còn chưa kịp đi khóa trái cửa, liền bị Tống Thanh Thư nhào đến đè lên rồi, cho tới bây giờ cũng còn chưa có phục hồi tinh thần lại.

Nghe được tiếng cửa mở, Thích Phương sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng quay đầu lại nhìn về phía Tống Thanh Thư, ngạc nhiên khi phát hiện đối phương sớm đã biến mất bóng dáng, không khỏi tối phun một cái:

– Nhìn qua là biết thường xuyên thâu hương thiết ngọc, động tác điêu luyện quen thuộc như vậy…

Đào Hồng vào đây không có khả năng điều tra cái gì, Thích Phương lúc này mới thoáng bình tĩnh vài phần, y phục trên người vẫn không kịp mặc, chỉ có thể qua loa dùng áo ngoài bọc lấy thân, sau đó kéo qua cái chăn trên giường che ở phía trên.

– Nô tỳ ra mắt phu nhân.

Đào Hồng thi lễ, bỗng nhiên nhíu mũi…

– Ồ, trong phòng này có cái mùi gì mà có chút tanh tanh như vậy chứ?
– Có thể là vừa rồi quá nhiều quân binh tiến đến, lưu lại mùi mồ hôi bẩn…

Thích Phương sắc mặt đỏ, lúc trước tình hình chiến đấu giữa nàng và Tống Thanh Thư quá mức kịch liệt, trong phòng còn lưu lại lấy nồng đậm khí tức mập mờ âm dịch cùng với dương tinh sau khi giao cấu, nàng vội vàng chuyển hướng…

– Ngươi đến cùng là có chuyện gì, muộn như vậy còn muốn nói với ta?

Đào Hồng đang là đầy bụng tâm tư, cũng không có quá chú ý đến cái mùi có chút tanh tanh sau khi giao cấu trong phòng, nghe vậy liền đáp:

– Không có gì, chỉ muốn tới cùng phu nhân có chút tâm sự.

Thích Phương thầm giận, nửa đêm canh ba ngươi chạy tới trong phòng chủ mẫu, kết quả chỉ là vì nói chuyện phiếm.

– Hôm nay chuyện đã xảy ra quá nhiều, ta mệt mỏi, ngày mai sẽ cùng ngươi chuyện vãn đi.

Thích Phương chỉ muốn mau chóng đem Đào Hồng đuổi ra, cũng không công phu cùng Đào Hồng tức giận.

– Không được, lời còn chưa nói hết đây này…

Đào Hồng nở nụ cười, cũng không hỏi Thích Phương, tự kéo một cái ghế tới ngồi xuống bên cạnh, thấy được Thích Phương trong lòng hồ nghi: “Như thường ngày Đào Hồng cũng chú ý đến lễ nghi, vì sao lúc này biểu hiện khác thường như vậy?”

– Phu nhân ở Lâm An thành trong thời gian không ngắn ngủi rồi, cũng biết hôm nay triều đình người có quyền thế nhất chính là ai không?

Đào Hồng xem như đây là gian phòng của mình vậy, vừa tự rót trà uống vừa nói.

Thích Phương đôi mi cau lại, không biết trong hồ lô Đào Hồng muốn làm cái gì, đành phải qua loa đáp nói:

– Đương nhiên là tướng gia đại nhân.

Kỳ thật nàng phải xưng hô Vạn Sĩ Tiết là gia gia, bất quá nàng không thích đối phương cách làm người, vì vậy bình thường đều là lấy tướng gia tương xứng mà gọi.

Đào Hồng lắc đầu:

– Tướng gia tuy rằng vị là quan đứng đầu, đáng tiếc căn cơ bất ổn, tựa như cánh chim không gió, không tính là người có quyền thế nhất.

Thích Phương tức giận, hơn nửa đêm có tâm tư cùng Đào Hồng đàm luận chính trị triều đình, bất quá nàng đang có tật giật mình, nên cũng không dám quát lớn đối phương, đành ứng phó lấy:

– Nếu không phải tướng gia mà nói, còn lại chính là Hàn đại nhân rồi.

Đào Hồng khẽ cười:

– Lật đổ Triệu Nhữ Ngu, sau đó, Hàn Thác Trụ được coi là người có khả năng nhất được chọn lựa, đáng tiếc Hàn tướng gia chỉ là trái cây dùng điểm tâm, hiện nay thanh thế đã không lớn mạnh bằng lúc trước, kỳ thật coi như là nếu có làm tới tể tướng, đoán chừng cũng ngồi không được bao lâu…
– Vì cái gì?

Hôm nay Đào Hồng thái độ khác thường, chậm rãi phân tích nói chuyện triều chính, làm cho Thích Phương cũng có chút ít hứng thú.

– Hàn gia mặc dù nói là đệ nhất hào môn Nhị Tống, có thể đây đều là có được từ thời tổ tiên Hàn kỳ, trải qua nhiều năm như vậy, tổ tông còn có thể để lại được bao nhiêu? Hàn gia mấy nhà cường đại có quan hệ thông gia như là Lũng Kiền Ngô Gia, Hải Ninh Trần Gia, Thái Nguyên Dương Gia, Sơn Âm Lục Gia, ngoại trừ Ngô Gia, Trần Gia thì còn có thể miễn cưỡng được sự ủng hộ bên ngoài, Dương Gia cùng Lục gia sớm đã xuống dốc nhiều năm, trong gia tộc đã lâu nay không có ai thể tiến vào vòng tròn hạch tâm của triều đình rồi. Vì vậy Hàn gia hiện nay nhìn xem thì thấy xán lạn, thực chất bên trong sớm đã trống rỗng.

Đào Hồng khinh thường nhếch miệng nói.

Thích Phương cau mày hỏi:

– Đào Hồng những lời này là ai dạy cho ngươi vậy?

Nàng quyết không tin Đào Hồng có được cái kiến thức này.

Đào Hồng cũng không trả lời, ngược lại nói:

– Phu nhân ở Lâm An thành đã lâu, vậy có từng nghe qua một đoạn ca dao dân gian:

‘Cổ bất giả, bạch ngọc vi đường kim tác mã.

A phòng cung, tam bách lý, trụ bất hạ minh châu nhất cá sử.

Đông hải khuyết thiểu bạch ngọc sàng, long vương thỉnh lai cô tô vương.

Phong niên hảo đại tuyết, trân châu như thổ kim như thiết.’

Bên dưới đáy giường Tống Thanh Thư vẻ mặt cổ quái, tình huống này như thế nào, cảm giác giống như là Hồng Lâu Mộng loạn vào?

Nhìn thấy Thích Phương vẻ mặt nghi hoặc, Đào Hồng vừa cười vừa nói:

– Vậy để nô tỳ thay phu nhân giải thích đây…

“Cổ bất giả, bạch ngọc vi đường kim tác mã”, dĩ nhiên là nói đến đương kim Xu Mật Sứ Cổ Tự Đạo – Cổ đại nhân, tỷ tỷ của Cổ đại nhân còn là sủng phi của hoàng đế.

Câu nói thứ hai “A phòng cung, tam bách lý, trụ bất hạ minh châu nhất cá sử”, ám chỉ chính là Minh Châu Sử Gia, đời trước của Sử gia là Đế Sư, chính là đại gia tộc Sử Di Viễn chấp chưởng lấy Ngự Sử bây giờ.

Câu thứ ba “Đông hải khuyết thiểu bạch ngọc sàng, long vương thỉnh lai cô tô vương”, nói đến đời trước Vương gia là Vương An Thạch Lâm Xuyên, sau khi xảy ra Tĩnh Khang chi biến thì đem gia tộc dời đến Cô Tô, nếu bàn về thanh thế năm đó cũng không dưới so với Hàn gia. Thế hệ đời này gia chủ Vương Tử Đằng thân là điện tiền ty đô chỉ huy sứ, chưởng quản lấy Cấm Quân.

Câu nói sau cùng “Phong niên hảo đại tuyết, trân châu như thổ kim như thiết…”, Tiết gia chủ hiện nay đảm nhiệm tham gia chính sự, trông coi văn điện Đại học sĩ, riêng lấy quan chức mà nói, cùng Hàn Thác Trụ được cho địa vị ngang nhau.

Tứ đại gia tộc này đều là đệ nhất hào gia cao cấp của Đại Tống, bọn họ lại thông qua quan hệ thông gia quan hệ, tạo thành một khối chính trị không gì phá nổi, thê tử Cổ Tự Đạo là muội muội của Vương Tử Đằng, chất nhi cũng cũng là gã lấy với tiểu thư Vương gia, cô cô Sử Di Viễn là mẫu thân của Cổ Tự Đạo, nghe nói lão còn ý định đem nhi nữ gả cho công tử Cổ Tự Đạo, Đại muội Vương Tử Đằng gả cho Cổ Tự Đạo, Nhị muội gả cho Tiết Cực, chất nữ gả cho chất nhi Cổ Tự Đạo, nhi nữ của Tiết Cực cùng chất nữ, đều là nổi danh tài sắc vẹn toàn của Lâm An thành, nghe nói cũng có ý hướng cùng Cổ gia công tử kết thân.

Ngoại trừ tứ đại gia tộc này, bên ngoài còn có Lâm gia, Lý gia, Lữ gia, Mộ Dung gia, đồng dạng cùng bọn họ cũng có ngàn vạn lần quan hệ thông gia: Gia chủ Lâm Như Hải của Lâm gia, hiện nay đàm nhiện Tam Ti Diêm Thiết Sử, chưởng quản lấy gần một phần ba thuế má của triều đình, thê tử của hắn là muội muội Cổ Tự Đạo, cũng sinh ra một nhi nữ dung mạo tuyệt đại mỹ nhân, hình như cũng có ý định cùng công tử Cổ gia kết thân, gia chủ Lý gia là Lý Thủ Trung, đảm nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, nhị nữ nhi là đại nhi tức phụ của Cổ Tự Đạo, muội muội thì gả vào vương gia Cô Tô, đời trước Mộ Dung thế gia là Mộ Dung Bác thì cưới đường muội của Vương Tử Đằng…

Tống Thanh Thư nghe được kinh hãi, trong miệng đối phương nói muội muội Lý Thủ Trung, gả vào vương gia Cô Tô chính là ám chỉ Lý Thanh La này? Còn có Mộ Dung thế gia nguyên lai cũng là một phần tử trong tập đoàn Cổ thị a.

Thích Phương nhịn không được hỏi:

– Ngươi cùng ta những thứ này cuối cùng là có ý gì?

Đào Hồng lộ ra một tia quỷ dị:

– Nô tỳ nói nhiều như vậy, chủ yếu chính là vì muốn nói rõ, nếu muốn quyền thế vững chắc càng vững chắc hơn, chỉ có thể hào môn cùng hào môn có quan hệ thông gia, đáng tiếc phu nhân xuất thân từ thảo dân, không thể mang đến cho gia tộc Vạn Sĩ (Mặc Kỳ) dù là một chút vốn liếng chính trị gì cả, vì vậy tướng gia cùng lão gia đã thương lượng quyết định, muốn để cho công tử thay đổi cuộc hôn sự này…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân