Ðột nhiên nàng nghe thấy tiếng cười hi hí vang lên từ một phòng ở cuối dãy hành lang, nơi dành riêng cho các nội thị, kẻ hầu ăn ở. Tiếng cười đàn ông nghe rất là khoái trá, dâm đãng. Tiểu Siêu liền nhận ra nơi đó là phòng ngủ của Tiểu Mai và Tiểu Loan, hai người bạn của nàng, cùng là nàng hầu cho Bất Hối. Biết ngay là có sự không lành, Tiểu Siêu bèn cúi xuống, cầm sợi dây xích trên tay để cho nó không phát ra tiếng loảng xoảng rồi từ từ nhẹ nhàng tiến tới căn phòng đó. Ghé mắt nhìn vào khe cửa, Tiểu Siêu bỗng thấy toàn người nóng bừng, mặt nàng đỏ lên.
Nàng thấy trong phòng có năm tên ăn mày, quần áo xốc xếch, rách bươm, mặt mũi lem luốc, dơ bẩn đang đè Tiểu Mai và Tiểu Loan xuống mà hiếp đáp. Trông theo lối ăn mặc thì Tiểu Siêu biết ngay đó là những người trong tụi hành khất Cái Bang. Nhưng nàng lại không hiểu tại sao Cái Bang hôm nay đột ngột xuất hiện trên Quang Minh Ðỉnh như vậy. Rõ ràng là Cái Bang không phải là một trong sáu đại môn phái tiến đánh Minh Giáo thì bọn này tới đây làm gì? Như vậy là Cái Bang đã toa rập với các danh môn chính phái đứng trong bóng tối để bất ngờ tập kích Minh giáo hay sao?
Trong lúc đó cảnh hãm hiếp vẫn đang tiếp diễn trước mặt Tiểu Siêu. Tiểu Loan thì nằm ngửa, không kháng cự, để mặc cho hai tên ăn mày hành dâm. Một tên đút cặc vào miệng mà dộng, một tên đút cặc vào lồn mà nắc. Còn Tiểu Mai thì dẫy dụa dữ dội nên bị ba tên ăn mày xúm lại làm thịt. Một tên nắm chặt hai tay nàng mà giữ trên đầu, tên thứ nhì nắm chặt hai chân nàng mà dạng ra cho tên thứ ba dập cặc vào lồn một cách vũ bão. Trong căn phòng nhỏ, năm tên ăn mày hôi hám, mùi tanh nồng bốc lên làm Tiểu Siêu muốn nôn mửa. Người ngợm như vậy nên cu cặc của chúng đen đủi, hôi thối vô cùng nhưng dương vật đứa nào cũng căng cứng, sừng sững.
Tiểu Loan cam phận, nằm ngửa cổ, há miệng thật lớn cho tên ăn mày đút con cu tanh hôi vào miệng. Hắn dộng không ngừng vào họng nàng, nghe nhóc nhách, rồi lại rút con cặc ra khỏi miệng nàng mà nhét hai hòn dái nhăn nhúm đen thui vào miệng nàng, bắt nàng bú liếm. Còn tên ăn mày thứ hai thì vắt hai chân của Tiểu Loan lên vai hắn, để lộ lỗ lồn ra cho hắn dập con cu to cứng nhưng đầy cáu bẩn ào ào vào lỗ nghe bầm bập. Tiểu Loan bị hành hạ như vậy mà chỉ rên rỉ nho nhỏ, mặt mũi nhăn nhó, không biết vì cái mùi hôi hám từ cu dái của tên ăn mày đưa vào mặt mũi hay là vì đau đớn bởi những cú đụ vào lồn từ con cặc đen hôi của tên ăn mày thứ hai.
Tiểu Mai thì bị đè xuống, hai tên ghì tay, đè chân nàng cho tên ăn mày thứ ba dập cặc vào lồn. Nàng la lối dẫy dụa nên bị một tên khóa tay, bụm miệng, một tên ghè chân banh ra. Hai tên vừa hi hí con mắt tèm lem, vừa nhăn nhở cười hở hàm răng sâu bựa mà nhìn nàng bị hãm hiếp một cách khoái trí, sung sướng. Tên ăn mày thứ ba thì cầm con cu ghẻ lở, tanh rình mà tha hồ đâm xoáy vào lồn nàng. Hắn đâm thọc một cách hung tợn vào cái lồn nhỏ bé, mặt mũi hắn đê mê, miệng mồm há hốc, nước miếng nước giải ghê tởm, thúi hoắc rỉ ra ngoài mép, nhỏ từng giọt xuống người nàng. Tiểu Mai ú ớ, thân hình co giật, nhưng làm sao thoát khỏi bàn tay bạo tàn của ba tên ăn mày người ngợm đầy chí rận cho được?
… Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên dâm hiệp truyện tại nguồn: http://truyensextv.com/y-thien-dam-hiep-truyen/
Một khi đã đánh giá con người Vô Kỵ là một tên gian manh, quỷ quyệt rồi, Diệt Tuyệt sư thái không còn nhân nhượng gì nữa. Bà ta rút trong người ra một thanh kiếm mà lạnh lùng nói với chàng:
– Ta và Ma giáo không đội trời chung. Mi đã xả thân bảo vệ chúng nó thì đừng trách sao ta không nới tay. Giở khí giới ra đi!
Vô Kỵ nhìn thấy trên bao kiếm của sư thái có khắc hai chữ “Ỷ Thiên” thì rùng mình mà nghĩ:
– “Phải đây là thanh Ỷ Thiên Kiếm mà thiên hạ vẫn đồn đại hay không? Chắc là nó rồi vì không khi nào một vị trưởng môn của phái Nga Mi lại đem đồ giả ra mà lòe người. Nó có liên quan gì tới thanh đao Ðồ Long của nghĩa phụ ta?”
Quần hùng thấy thanh Ỷ Thiên kiếm trong tay của Diệt Tuyệt sư thái thì rì rào bàn tán, không ngờ kiếm Ỷ Thiên lừng danh thiên hạ lại nằm trong tay của phái Nga Mi. Có một vài người đã la lên:
– Bảo đao Ðồ Long, hiệu lệnh thiên hạ, mạc cảm bất tòng, Ỷ Thiên bất xuất, thùy dự tranh phong!
Sư thái nghe mọi người nhốn nháo khi thấy thanh Ỷ Thiên kiếm trong tay mình thì bà vẫn lạnh tanh, liếc chung quanh một cái thật nhanh, không nói không rằng. Bà ta từ từ đưa Ỷ Thiên kiếm lên, cả kiếm lẫn vỏ, rồi lừ lừ nhìn Vô Kỵ mà chờ đợi. Vô Kỵ lúng túng vì từ trước đến nay chàng chưa hề dùng khí giới mà đánh nhau với ai bao giờ.
Ðang đứng ngẩn ngơ thì chàng chợt nghe tiếng kêu lên:
– Ðại ca!
Vô Kỵ quay đầu lại thì thấy Bất Hối đang đưa lên một thanh kiếm cho chàng. Chàng bèn bước tới mà đỡ lấy thanh kiếm trong tay của nàng. Bất Hối nói:
– Xin đại ca hãy sử dụng thanh Bảo Tự này đi. Tuy nó không nổi tiếng như thanh Ỷ Thiên trong tay mụ sư thái kia, nhưng nó cũng là một bảo kiếm sắc bén trên đời.
Dương Tiêu nằm kế bên cũng lên tiếng nói nhỏ:
– Trương công tử đừng lo ngại gì cả. Cứ thẳng tay đương cự với sư thái đi, không nên nhân nhượng.
Nghe Dương Tiêu kêu tên thật của mình lên như vậy thì ngạc nhiên. Nhưng rồi chàng hiểu ngay. Chắc chắn là Bất Hối đã nói cho Dương Tiêu biết chàng là ai rồi. Chàng bèn cúi đầu nghe lời rồi cầm thanh Bảo Tự mà đi ra đứng trước Diệt Tuyệt sư thái. Sư thái thấy Vô Kỵ đứng cầm kiếm mà mặt mũi cứ ngơ ngơ ngáo ngáo một hồi thì chẳng thèm chờ đợi gì nữa, không nói một lời, đưa luôn Ỷ Thiên kiếm lên mà đâm thẳng vào người chàng.
Vô Kỵ thấy Diệt Tuyệt sư thái dùng Ỷ Thiên kiếm còn nằm trong bao mà đâm mình, mũi kiếm vù vù phóng tới, thì chàng tự nhiên phản ứng, dơ thanh Bảo Tự gạt Ỷ Thiên kiếm qua một bên. “Cắc!” Một tiếng, thanh Bảo Tự đã bị Ỷ Thiên kiếm cắt đi mất một đoạn rồi. Vô Kỵ giật mình, không ngờ Ỷ Thiên kiếm còn nằm trong vỏ mà lại có thể sắc bén đến như vậy. Trong khi đó, Diệt Tuyệt sư thái lại khoa kiếm chém vào cánh tay chàng. Không dám đưa kiếm ra đón đỡ nữa, Vô Kỵ liền né người tránh qua một bên. Nhưng sư thái đã nhanh nhẹn múa kiếm loang loáng chụp xuống người chàng, trông như muôn ngàn cánh hoa lả tả rớt xuống đầu Vô Kỵ. Ðó là thế “Tán Hoa Vạn Kiếm” lừng danh của phái Nga Mi. Vô Kỵ vội vàng lùi lại ra phía sau thì sư thái đã bay ngay đến cầm kiếm dùng thế “Phi Thiên Phi Ðạo” điểm vào người chàng lia lịa, một lúc mười lăm thế bao trùm cả nửa thân người của chàng. Lạnh người vì sự lanh lẹ tuyệt luân của sư thái, Vô Kỵ không kịp tránh né được nữa nên đành phải đưa thanh Bảo Tự lên mà chống đỡ. “Cắc!” Một tiếng nữa, thanh Bảo Tự bây giờ chỉ còn cái cán mà thôi. Thấy Vô Kỵ đứng ngẩn ngơ mà nhìn thanh kiếm gãy thì sư thái dừng kiếm không tấn công chàng nữa.
Diệt Tuyệt sư thái chống kiếm xuống đất mà lầm lừ nhìn Vô Kỵ, hất hàm nói với chàng:
– Mi hãy lấy khí giới khác rồi ra đây tỉ thí với ta.
Vô Kỵ nhìn cái cán của thanh Bảo Tự rồi cúi mặt xuống ngẫm nghĩ:
– “Ỷ Thiên kiếm sắc bén như vậy thì có khí giới nào mà chống lại được? May ra chỉ có Ðồ Long đao của nghĩa phụ ta là có thể ngang sức với nó mà thôi. Nhưng dẫu có bảo đao trong tay thì làm sao mà ta chống cự nổi với võ công kinh hồn của Diệt Tuyệt sư thái? Về mặt võ công, ta chỉ biết có vài thế Giáng Long thập bát chưởng mà thôi. Ðâu còn gì khác!”
Nghĩ tới đó, bỗng nhiên trong đầu chàng loáng lên một sáng kiến. Chàng liền tiến tới một tên lính Minh giáo mà xin mượn hai thanh kiếm của hắn ta. Xong, chàng dắt một thanh kiếm vào người, còn một kiếm thì cầm trong tay trái. Mọi người đều ngạc nhiên không hiểu chàng định làm trò trống gì với hai cây kiếm quèn như vậy. Diệt Tuyệt sư thái thì nhíu mắt lại. Bà ta cũng không biết chàng đang giở mánh khóe ma giáo gì đây. Khi thấy chàng định dùng một cây kiếm thường để chống lại với Ỷ Thiên kiếm, mà lại còn dùng tay trái để giao đấu với mình thì sư thái nổi giận cho là chàng coi thường bà ta. Sư thái mím môi lại, nắm chặt cán kiếm, mặt xám xì. Vô Kỵ đi tới trước mặt sư thái rồi nói:
– Xin sư thái thứ lỗi.
Nghe chàng nói như vậy, sư thái lại cho là Vô Kỵ nói khích, chọc tức mình. Bà ta vẫn giữ mặt lầm lì, chỉ “Hừ” lên một tiếng. Bỗng nhiên trước cặp mắt ngạc nhiên của sư thái và mọi người, Vô Kỵ nhẹ nhàng phóng người lên thật cao gần tới trần nhà cao vút của quảng trường. Mọi người đều ngửa mặt, ngửng cổ lên mà nhìn theo thân pháp bay bổng của chàng…
… Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên dâm hiệp truyện tại nguồn: http://truyensextv.com/y-thien-dam-hiep-truyen/
Tiểu Siêu đứng ngoài cửa nhìn vào thấy cảnh hai người bạn của mình là Tiểu Loan và Tiểu Mai bị năm tên ăn mày Cái Bang xúm lại bề hội đồng, hãm hiếp tập thể một cách dã man như vậy thì tức giận vô cùng. Không ngần ngại gì nữa, nàng bèn đẩy cửa bước mạnh vô phòng. Tiếng khua loảng xoảng của sợi dây xích làm năm tên ăn mày hốt hoảng nhìn lên. Nhưng khi thấy người xông vào chỉ là một con nhỏ, mặt mũi ngây thơ tươi trẻ thì vẻ sợ hãi của chúng vụt biến mất. Rồi chúng lại thấy Tiểu Siêu cực kỳ xinh đẹp, nhan sắc yêu kiều thì chúng đồng loạt đứng lên, buông tha ngay cho Tiểu Mai và Tiểu Loan, mắt lau láu nhìn vào thân người mảnh dẻ của nàng. Năm thằng ăn mày đứng sừng sững, tô hô, nghênh ngang, cặc dái đưa ra, đứa thì thòng lòng, đứa thì dựng đứng. Chúng cười hề hề mà tiến tới gần Tiểu Siêu, mặt mũi đứa nào cũng hết sức hung tợn, côn đồ, dâm dật. Tuy vậy, Tiểu Siêu vẫn tỉnh bơ nhìn chúng như nhìn cỏ rác, không hề tỏ vẻ lo sợ. Lúc đó, năm tên ăn mày dơ bẩn đã đứng bao vây chung quanh Tiểu Siêu vào giữa, sửa soạn cho một cuộc vui vầy chắc phải là tơi bời hoa lá.
Một tên vừa nắm cu dọc cặc vừa cười dâm đãng:
– Ôi nàng tiên nữ nhỏ bé kia ơi, ta đang nứng, ra đây cho ta dạy nàng những lạc thú đụ đéo có một không hai ở trên đời này.
Một tên vừa liềm môi, nuốt nước miếng, nheo mắt, nói một cách đểu giả:
– Trời ơi, hôm nay thật là hên, “ăn xin” được một món tơ non, ngon lành quá xá! Vậy là ta sẽ được một phen đã dái!
Một tên thì lấy cùi chỏ mà thúc vào người tên kế bên, dành phần:
– Con này nhỏ người chắc lỗ bé, không chịu được hết chúng ta đụ vào cùng một lúc đâu. Ta là người đầu tiên làm trước đó nghe.
Một tên thì ngửa người, chổng con cu cương cứng đen thui lên, chĩa vào người Tiểu Siêu:
– Ê, cô bé, cô bé, lão gia có “của quý” này cho cô bé, tới đây há miệng mà nhận lãnh ngay đi!
Một tên thì chỉ xuống chân Tiểu Siêu mà cười lên hô hố:
– Chao ơi, con nhỏ này thích bị xiềng xích, gông cùm thật là hợp với ta quá rồi. Ngoài nghề xin ăn, ta là số một trong nghề bạo dâm hành lạc đây!
Không thèm nghe những lời thô tục của lũ ăn mày, Tiểu Siêu liếc xuống thấy Tiểu Mai và Tiểu Loan đang sợ hãi lê lết chui rúc vào góc phòng như muốn trốn tránh lũ ác ôn, rồi nàng lại nhìn lên, từ từ ngó thẳng vào mặt từng đứa. Chúng thấy mặt nàng lạnh như sương, mờ ám thì chúng có vẻ ngạc nhiên. Nhưng rồi thấy nàng chỉ có một mình, non trẻ trơ trọi, còn chúng thì tới năm đứa, đầu trâu mặt ngựa, thì chúng nhìn nhau một cái rồi cùng phá lên cười. Trong lúc đó, Tiểu Siêu từ từ co chân trái lên, chỉ còn đứng trên đầu ngón chân phải, hai tay của nàng từ từ đưa lên quá khỏi đầu, người thẳng đứng như một khúc cây vậy. Năm tên khất cái ngừng cười, đứng quanh chăm chăm nhìn nàng, không hiểu Tiểu Siêu đang muốn làm cái gì thì người Tiểu Siêu tự dưng nhấc bổng lên không trung như có cánh vậy. Không thấy nàng lấy đà nhún người gì hết mà lại có thể bay người lên khỏi mặt đất, chúng đều há hốc miệng ra. Bỗng nhiên “vù” một cái, người nàng lộn ngược đầu trở lại một cách thần tốc, hai tay chống xuống đất, hai chân chân hướng thẳng lên trời. Năm tên ăn mày đồng loạt lùi lại một bước…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ỷ thiên dâm hiệp truyện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Update Phần 88 |
Ngày cập nhật | 24/10/2022 03:33 (GMT+7) |