Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 3 » Phần 132

Quan Trường - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 132

Hạ Tưởng không nói chắc, cười nói:

– Ý thứ hai có thể suy nghĩ lại, tôi sẽ đề nghị với Tập đoàn Viễn Cảnh, xem ý họ thế nào.

Tề Á Nam nghe giọng điệu của Hạ Tưởng thì hiểu ngay việc coi như đã thành công được một nửa. Nhưng y cũng biết Hạ Tưởng vẫn chưa đủ tín nhiệm mình, thì càng khỏi nhắc đến thổ lộ suy nghĩ trong lòng, nếu không, chuyện sẽ không nói đến một nửa. Không vội, thời gian còn dài, nếu muốn Phó chủ tịch huyện Hạ tiếp nhận y, thì cần phải có một quá trình, dù sao thì do lúc đầu y gây cho Hạ Tưởng một ấn tượng không tốt đẹp gì.

Đúng là sự ngạo mạn hại chết người, hiện giờ Tề Á Nam đã thật sự hối hận chuyện nông nổi lúc đó. Chẳng trách Phó chủ tịch huyện Hạ phải nhấn mạnh lần nữa việc đối xử bình đẳng giữa người với người. Ấn tượng đầu tiên thật quan trọng.

Tề Á Nam ngồi thêm một lúc, định mời Hạ Tưởng dùng cơm tối thì bị từ chối. Hạ Tượng không phải cố ý gây khó dễ, mà do buổi tối thật sự có việc, phải đến gặp Tiêu Ngũ.

Trên cơ bản, Công ty bất động sản Giang Sơn sau khi được thành lập đã bước vào giai đoạn quan trọng nhất, phân phố quyền sở hữu cổ phần. Hắn phải gặp mặt Tiêu Ngũ, sắp xếp sự việc ổn định, sau đó có thể xin đăng ký với sở Công thương, chính thức thành lập công ty.

Sở Tử Cao không có suy nghĩ nhiều về việc Tập đoàn Tề thị muốn xâm nhập vào công viên Rừng Rậm mở nhà hàng, y cũng hiểu rõ không thể chỉ một mình y siêu phàm, xuất chúng. Vả lại sự thật đã minh chứng, nếu một khu vực chỉ có một nhà hàng, kết quả sẽ mãi là sụp đổ thua lỗ. Con người bẩm sinh mang tính chất quây quần, không cần biết là làm cái gì, vẫn là càng nhiều người càng tốt.

Thêm một nhà hàng nữa cũng tốt, lôi kéo người đến đây. Nếu có thể nhân cơ hội này mà tiếp cận được với Tề Á Nam thì cũng là một chuyện tốt. Sở Tử Cao đắc ý nghĩ.

Hạ Tưởng chào tạm biệt Sở Tử Cao và Tề Á Nam, lái xe đến toà nhà Thuỵ Đặc trong thành phố Yến. Công ty bất động sản Giang Sơn sau khi được thành lập thì tạm thời đặt văn phòng ở đây. Toà nhà Thuỵ Đặc nằm ở vị trí trung tâm thành phố, là toà nhà thương mại cao cấp nhất tại thành phố Yến. Bất động sản Giang Sơn thuê hẳn một tầng làm văn phòng, tiền thuê một năm cũng gần triệu tệ.

Đây cũng là do Tôn Hiện Vĩ và Thẩm Lập Xuân sau khi bàn bạc mới có được kết quả. Phải có khí phách, có khí thế mới thể hiện được thực lực. Trong kinh doanh, Hạ Tưởng tự nhận mình là không bằng hai người, nên buông tay dứt khoát để cho hai người họ tự làm. Hắn lên đến tầng mười hai khu văn phòng thì bị chặn lại ngoài cửa. Một cô lễ tân có khuôn mặt tròn vẻ ngọt ngào, khi cười hai má lộ ra hai nụ đồng tiền đến chặn hắn lại:

– Chào anh ạ, cho hỏi anh đến tìm ai?

– Tôi tìm Tiêu Ngũ.

Hạ Tưởng mỉm cười trong lòng, ở đây không ai biết hắn.

– Xin hỏi, anh tìm Giám đốc Tiêu phải không? Anh có hẹn gặp trước không?

Cô gái lịch sự hỏi, miệng nở nụ cười rất tiêu chuẩn khiến cho người ta không dám làm gì sai sót. Không cần phải nói, chắc chắn là người do Tôn Hiện Vĩ chọn.

– Không phải hẹn trước, tôi và anh ấy là bạn bè thôi.

Hạ Tưởng không còn cách nào khác, có những chuyện không thể cứ nói rõ ra được, cũng không thể ngang ngược với cô gái lễ tân. Hắn đành phải tìm cách nói khuôn sáo nhất.

– Xin lỗi, không có hẹn trước thì anh không thể gặp Giám đốc Tiêu được. Giám đốc rất bận, nếu anh có việc quan trọng thì xin hãy hẹn trước.

Cô lễ tân quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, không chút do dự từ chối hắn.

Hạ Tưởng hết cách, lấy tay chỉ vào điện thoại:

– Tôi gọi điện cho cậu ta là được chứ gì?

Cô lễ tân không thoải mái lắm, nói:

– Xin đừng làm ảnh hưởng đến công việc của tôi được không anh? Mời anh hẹn gặp trước, có vấn đề gì cũng phải tuân theo quy định của công ty chúng tôi đề ra, nếu không anh sẽ làm tôi khó xử.

Được, Hạ Tưởng vừa dạy cho đường đường là người thừa kế Tập đoàn Tề thị Tề Á Nam một trận, giờ lại bị một cô gái trẻ nhiều nhất cũng chỉ hai mươi phê bình. Hắn dở khóc dở cười lắc đầu, không lý luận thêm gì nữa với cô gái. Người ta cũng là vì trách nhiệm với công việc, không thể cứ dựa vào khí thế ông chủ sau lưng mà cho người ta nghỉ việc? Thế thì quá không có phong độ rồi.

Hạ Tưởng đang định lấy điện thoại ra gọi, Tiêu Ngũ nghe thấy tiếng vội chạy từ trong ra:

– Hạ Phó chủ… anh Hạ đến rồi, mau mời vào.

Sau đó trừng mắt nhìn cô lễ tân, lớn tiếng nói:

– Dương Diệp, về sau nhớ kỹ anh Hạ đây, chỉ cần anh ấy đến thì ra vào tuỳ ý, nhớ chưa hả?

Dương Diệp sợ đến nỗi co rụt cổ lại, dùng sức gật đầu, không dám nói gì. Hạ Tưởng cười với cô ấy:

– Đừng sợ, tôi là người tốt. Trách nhiệm làm việc của cô rất tốt, rất xứng đáng được biểu dương. Nhưng phải chú ý phương pháp, có những người chưa chắc có hẹn trước, nhưng thực sự có việc gấp, nhất định phải gọi điện thoại báo cho Giám đốc Tiêu, nhớ chưa?

Dương Diệp thấy thái độ của Hạ Tưởng hoà nhã còn hơn cả Tiêu Ngũ, nhưng hình như Tiêu Ngũ còn sợ hắn ta hơn, có chút khó hiểu, rốt cuộc là Hạ Tưởng có lai lịch như thế nào nên chỉ biết gật đầu:

– Vâng, tôi nhớ rồi.

Hạ Tưởng theo Tiêu Ngũ đi vào văn phòng làm việc, thấy văn phòng của y gần năm mươi mét, nhưng bầy biện đầy đủ các kiểu văn phòng phẩm hiện đại, trang trí xa hoa, khí phái khiến Hạ Tưởng không khỏi bật cười:

– Ừm, khá, có chút thú vị, đây nhất định là do Tôn Hiện Vĩ sắp xếp. Với mấy món đối ngoại, xây dựng hình tượng tốt với người khác là sở trường nhất của y.

Tiêu Ngũ mặc bộ vest có thắt cà-vạt, nhìn cũng có dáng vẻ của một ông Giám đốc, dù sao y cũng đã tham gia bộ đội mấy năm liền, cộng thêm bộ dạng y cũng khá sáng sủa, đứng thôi cũng đã toả ra mấy phần khí thế. Hạ Tưởng cất lời khen:

– Được, được, đi ra ngoài gặp khách hàng bàn chuyện làm ăn cũng uy phong lẫm liệt lắm.

Tiêu Ngũ ngại ngùng cười:

– Đều là nhờ Phó chủ tịch huyện Hạ em mới có được như ngày hôm nay. Sau này em nhất định sẽ chăm chỉ, tận lực làm những công việc mà anh giao phó.

– Không cần nói khách khí với tôi.

Hạ Tưởng ngắt lời Tiêu Ngũ, hắn không muốn nghe từ người bạn chí cốt phát biểu những lời trung thành như vậy. Hắn hiểu Tiêu Ngũ hơn cả Tiêu Ngũ hiểu về hắn rất nhiều.

Tiêu Ngũ là cảm kích, kính nể hắn, còn hắn đối với y là cảm giác áy náy, đồng thời cũng tuyệt đối tín nhiệm về con người và cách làm việc của y. Hắn hỏi:

– Giám đốc Lý, Giám đốc Tôn và Giám đốc Thẩm bao giờ mới đến đây?

Tiêu Ngũ nâng cánh tay nhìn đồng hồ:

– Có lẽ sắp rồi, họ đã sớm ở trên đường đến rồi.

Lời chưa dứt, đã nghe thấy bên ngoài có tiếng cười ha ha:

– Ông em Hạ, tôi đến đầu tiên.

Tôn Hiện Vĩ đã tới.

Tôn Hiện Vĩ của hiện tại mang một thần thái gió xuân phơi phới, không biết là y đắc ý về con đường tình cảm hay là đắc ý trên thương trường, hoặc là cả hai mặt đều đắc ý. Nói chung là vừa nhìn thấy Hạ Tưởng thì mặt mày hớn hở, nói ồn ồn:

– Ông em Hạ, đã lâu không gặp rồi, nhớ cậu lắm, có cái gì khác không?

Hạ Tưởng nghe ông ta mở miệng toàn văn vẻ, liền cười:

– Có phải mới tìm được cô sinh viên nào dạy môn tiếng Trung không?

– Ôi bà ơi, thần thánh quá, đoán một cái đã trúng ngay. Sau này tôi phải tránh xa cậu một chút, đỡ phải vừa làm được chuyện xấu nào một tí thì đã bị cậu phát hiện ra rồi, mất hết cả mặt. Chẳng có tí gì vẻ thần bí cả.

Tôn Hiện Vĩ nở nụ cười gian xảo, nhưng không che giấu nổi vẻ đắc ý trong đó.

– Được rồi, đừng có được lợi rồi lại giả vờ ngoan thế, cẩn thận không em lại xem thường anh.

Hạ Tưởng kịp chặn lại sự kiêu ngạo, bệ vệ của y, không thể để ông ấy đắc ý quá mà quên mình là ai.

Tôn Hiện Vĩ biết Hạ Tưởng muốn nói các gì:

– Được, cậu đừng lo quá. Chơi là chơi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến việc khác. Ai cũng có nhược điểm riêng của mình, nhược điểm của anh là quá bác ái, hài! Hết cách.

Y giả bộ thâm trầm, nói tiếp:

– Sinh viên nữ là thật, có điều cô bé không học khoa Trung văn, mà là học thanh nhạc cổ điển, là nghiên cứu sinh của Học viện âm nhạc, tài hoa hơn người, đàn rất tuyệt.

Thật kỳ lạ, Hạ Tưởng bỗng nhiên nghĩ đến Vệ Tân, nhưng hắn tin người đó không phải là Vệ Tân, có điều vẫn là vô thức hỏi thêm một câu:

– Cô bé tên gì vậy?

– Mạnh Giác Hiểu, đặc biệt không?

Tôn Hiện Vĩ như phát hiện ra cái gì đó, vội hỏi:

– Nhìn thần sắc cậu không bình thường, lẽ nào cậu quen biết với cô ta?

Hạ Tưởng phất tay:

– Tôi chưa bao giờ đến đại học lừa mấy cô bé sinh viên chưa biết gì cả, không có tính chinh phục.

Tôn Hiện Vĩ không phục nói:

– Vứt! Đừng mạnh miệng vây. Tôi phải dùng đến sức ba bò chín trâu mới có thể cưa đổ Mạnh Giác Hiểu đấy. Đến cả tôi cũng đã nảy sinh tình cảm rồi. Vốn là tôi để ý bạn học của cô ấy, nhưng cô ta thì nhẹ nặng cũng không làm lay động được. Cuối cùng chẳng còn cách nào khác, đành rút lui để tìm người khác nên đã chọn Mạnh Giác Hiểu. Đúng rồi, bạn học của Mạnh Giác Hiểu là Phượng Mỹ Mỹ, xinh hơn Mạnh Giác Hiểu nhiều, nhưng kiêu kỳ, lạnh lùng, không dễ cưa.

Phượng Mỹ Mỹ? Hạ Tưởng nhìn cách qua về phía Tiêu Ngũ. Tiêu Ngũ không có chút phản ứng nào, đứng ở một bên cười gượng.

Cũng đúng, hai người không quen biết nhau, cho dù có quen biết cũng không biết đời này có thể lại yêu cháy bỏng nữa không? Hạ Tưởng hơi hơi cảm than, bây giờ hắn mới biết thì ra Phượng Mỹ Mỹ cũng là sinh viên trường Học viện Âm Nhạc. Không ngờ, hắn lại có duyên với Học viện âm nhạc đến vậy. Từ lúc ở bên Vệ Tân, rồi đến thời gian âm thầm chăm sóc cho Phượng Mỹ Mỹ. Cả hai lại là người của Học viện Âm Nhạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 1
Độc Ưng thật sự nghĩ mãi mà không rõ Lăng Tiếu vì sao không sử dụng vũ khí, nếu như sử dụng vũ khí, cho dù không thể giết chết Hắc Hùng, tối thiểu cũng có thể khiến nó bị thương a! Lăng Tiếu không có giải thích với Độc Ưng, mà là nuốt mấy viên đan dược chữa thương rồi đả tọa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Tôi kiểm tra mấy thứ máy móc gần bánh lái, nhìn qua trông cũng rất bình thường, liền nói: “Con thuyền này vẫn bình thường mà, trông không giống xảy ra sự cố... Anh nói xem, liệu có phải đội tuần tra biển tới bắt hết người về rồi không?” Bàn Tử lắc đầu phản đối: “Nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong mỉm cười: “Ta biết.” Có thể sống trong cuộc tranh đấu giữa huynh đệ, Chu Cao Phi trong khoảng thời gian này có lẽ cũng không có một ngày nhàn nhã. “Đông Đông có khỏe không?” Lúc trước Chu Cao Phi đối với Vương Đông Đông cũng có vài phần chân tình. Lần này gặp được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân