Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 8

Quan Trường - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 8

Ngày hôm sau, bầu trời xanh cao vô tận.

Sáng sớm, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Lưu Nhất Lâm, bởi vì Lưu Nhất Lâm có chút tự cao và cũng là bạn bè cũ của Hạ Tưởng cho nên cũng không chú ý nhiều lắm, khi điện thoại gọi tới, mới là 6 giờ sáng.

Hạ Tưởng còn chưa có rời giường.

– Phó Bí thư Hạ, Phó Chủ nhiệm Thôi nhờ tôi chuyển lời, ông ấy hy vọng lần sau anh đến Bắc Kinh, có thể đến nhà ông ấy làm khách.

Lưu Nhất Lâm hẳn là vừa mới đi tập thể dục về, lúc nói chuyện vẫn còn thở dốc, hơn nữa, bây giờ cũng mới chỉ là sáng sớm, cũng không thể nào tưởng tượng ra chuyện gì khác nữa.

Hạ Tưởng vừa nhận điện thoại, vừa rời giường, hắn hiện tại đang là quý ông độc thân, vô cùng tự tại, không cần phải lo lắng sẽ có bất cứ một phụ nữ nào gọi điện thoại tới vào lúc nửa đêm hay là sáng sớm.

Nhưng điện thoại của Lưu Nhất Lâm, cũng khiến cho hắn tỉnh táo trở lại, Thôi Bách Tính mời hắn đến nhà làm khách là có ý gì? Hắn và Thôi Bách Tính vừa không có việc công để bàn bạc, vừa không có quan hệ cá nhân, nay lại nhiệt tình mời như đã quen thân từ lâu lắm.

Đi đến trước bàn, uống một ly nước, Hạ Tưởng mới như vừa nhận ra được điều gì, hàm ý trong lời nói của Thôi Bách Tính không phải là thật tình muốn mời hắn đến Bắc Kinh làm khách mà là muốn nói cho hắn, cuộc điều tra của Ủy ban Kỷ luật Trung ương ở tỉnh Tề đã kết thúc!

Thôi Bách Tính phải quay trở lại Bắc Kinh.

Hay cho một Phó Chủ nhiệm Thôi biết gió chiều nào xoay chiều ấy, so với Thôi Hướng lúc trước thì Phó Chủ nhiệm Thôi quan liêu và thông minh hơn, hiểu được đạo lý, có chừng mực, cũng biết tỉnh Tề nước sâu, có ngu ngốc đi sâu thêm nữa cũng chỉ vô ích mà thôi. Thậm chí còn có khả năng khiến việc sắp thành lại thất bại, không bằng nhân lúc này đang có chuyển biến tốt thì thu tay lại, còn có thể không làm mất lòng cả hai bên.

Người thông minh làm chuyện thông minh.

Nguyên nhân bởi vì Ủy ban kỷ luật Trung Ương cho nên Hạ Tưởng đối với Thôi Bách Tính vốn chỉ có ấn tượng bình thường, nhưng khi Thôi Bách Tính ra quyết định đúng lúc rút lui khỏi tỉnh Tề, hắn không khỏi có cái nhìn coi trọng hơn đối với Thôi Bách Tính. Một người biết tiến thoái có mức độ thì mới có thể luôn luôn đứng ở thế bất bại trong quan trường.

– Xin chuyển lời lại với Phó Chủ nhiệm Thôi, có cơ hội tôi nhất định sẽ đến Bắc Kinh thăm hỏi ông ấy.

Hạ Tưởng khách sáo đáp lại.

– Phó Bí thư Hạ, bao giờ thì anh có thời gian, tôi có một số chuyện muốn nói với anh.

Lưu Nhất Lâm chủ động đề xuất ý muốn gặp mặt.

– Trong khoảng thời gian này thì không được, chờ thêm một khoảng thời gian nữa nói sau.

Cũng phải thừa nhận, Lưu Nhất Lâm mới vừa nhận chức, quả thực cũng đã biểu lộ tác dụng không thể thiếu như một người đứng giữa hòa giải, nếu không phải nhờ có cô thì hắn và Thôi Bách Tính thiếu hẳn trao đổi tư tưởng một cách hữu hiệu, liền có khả năng tạo ra một Thôi Bách Tính phán đoán sai lầm.

Cũng có khả năng không thúc đẩy Thôi Bách Tính nhanh chóng đưa ra quyết định trọng đại là rút lui ra khỏi tỉnh Tề.

Ủy ban kỷ luật Trung Ương lùi lại, nói chính xác hơn là Thôi Bách Tính lùi lại, có nghĩa là bên trong Ủy ban kỷ luật Trung Ương đã có sự bất đồng tương đối lớn đối với vấn đề của Hà Giang Hải. Nghĩ kỹ lại, cũng là biểu thị bên trong phe phản đối cũng đã xuất hiện những tiếng nói bất đồng về việc rốt cục nên giải quyết vấn đề ở tỉnh Tề như thế nào.

– Ừ, tôi biết rồi.

Giọng nói của Lưu Nhất Lâm vô cùng dịu dàng.

– Phó Bí thư Hạ đã ăn sáng chưa? Anh ở nhà một mình, khẳng định là phải tự chuẩn bị bữa sáng rồi. Bữa sáng rất quan trọng, không thể tùy tiện cho xong là được. Nếu không thì như thế này, tôi đến đón anh, rồi cùng nhau đi ăn sáng, vừa đúng lúc sáng nay tôi cũng muốn tới Tỉnh ủy một chuyến.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-17-full/

Trong ấn tượng của Hạ Tưởng, Lưu Nhất Lâm là một người tính tình lãnh đạm mà lạnh lùng, luôn luôn không thích người khác chủ động đến gần. Ý đồ vô cùng rõ ràng gần đây còn chưa tính, giờ lại tỏ ra nữ tính ôn nhu, thật không phải là chuyện tốt.

Hạ Tưởng không phải không mẫn cảm cũng không phải là quá mẫn cảm, nhưng đối với việc Lưu Nhất Lâm quá quan tâm đến cuộc sống hàng ngày của hắn, cũng khó tránh khỏi ý muốn muốn mở miệng từ chối, nhưng Lưu Nhất Lâm lại nói trước:

– Tôi đi tắm trước, nửa tiếng sau gặp lại.

Hoàn toàn không để cho hắn có cơ hội cự tuyệt, Hạ Tưởng lắc đầu cười, bỏ điện thoại xuống, đi rửa mặt, lúc nhìn vào gương lại nhớ đến một chuyện cười nói là có một người vô cùng tự kỷ, mỗi buổi sáng khi soi gương đều kinh ngạc rằng mình như thế nào lại đẹp trai đến vậy?

Hắn trong gương, cũng bởi vì hôm qua có được một giấc ngủ ngon mà sắc mặt không tồi, hai mắt có thần, giữa hai lông mày có khí chất hào hùng, đang tuổi trẻ trung, đúng là một người đàn ông đang trong thời hoàng kim. Hạ Tưởng bỗng nhiên thấy buồn cười, chuyện này là sao đây, mình như thế nào cũng lại tự kỷ?

Kỳ thật nói ra vẫn là do Thôi Bách Tính kịp thời rút lui khiến cho tâm tình của Hạ Tưởng được tốt hơn.

Nếu tâm tình của Hạ Tưởng hơi u ám một chút có lẽ còn ước gì Thôi Bách Tính không đi, tiếp tục ở tỉnh Tề làm lớn sự tình lên, cuối cùng làm đến mức khiến cho mọi việc đều không xong mới tốt, hắn cũng có thể vui vẻ ngồi ở trên núi mà xem hổ đánh nhau, vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Nhưng vì sự ổn định và hòa bình lâu dài ở tỉnh Tề, vì để cho người dân ở tỉnh Tề được an cư lạc nghiệp, đấu tranh chính trị vẫn nên được khống chế trong một phạm vi thỏa đáng. Giống như thời kỳ đầu ở triều Đường, phát sinh rất nhiều lần chính biến cung đình, nhưng vì chỉ giới hạn đấu tranh ở những giai cấp cao, cho nên dân chúng vẫn an cư lạc nghiệp như cũ, thời Đường mới thịnh vượng được như thế.

Nhưng ở thời kỳ giữa triều Đường, loạn An Lộc Sơn khiến cho vô số sinh linh lầm than, dân chúng có cuộc sống bấp bênh, kết quả khiến cho không thể phồn thịnh trở lại được nữa, nhanh chóng suy vong.

Cho nên đấu tranh chính trị, phải lấy điều kiện đi đầu đó là không được làm ảnh hưởng cuộc sống của nhân dân, thì có thể tùy tiện đấu đến ngươi chết ta sống, chỉ cần không ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân ở nhà là được. Dân chúng là nền tảng của một quốc gia, dân chúng an lòng, đất nước sẽ được yên ổn, đoàn kết.

Lý tưởng của Hạ Tưởng cũng không vĩ đại, mục tiêu cũng không cao thượng, hắn cũng không cho rằng mình là một người cao thượng thuần khiết, nhưng ít ra hắn có thể tự hào nói rằng, hắn đã thoát khỏi những ham muốn thấp kém.

Lưu Nhất Lâm đúng là nói đến là đến, Hạ Tưởng vừa mới chuẩn bị xong, liền nghe thấy tiếng ô tô đi đến dưới nhà. Đi xuống tầng dưới, thấy xe chuyên dụng của mình cũng đã đến, đành phải bảo lái xe đến Tỉnh ủy trước, sau đó lên xe của Lưu Nhất Lâm.

– Thị trưởng Lưu quá khách sáo rồi.

Hạ Tưởng thấy Lưu Nhất Lâm chỉnh trang lại trang phục, nhưng trên mặt vẫn để lộ ra nụ cười dịu dàng, nói:

– Quá khách sáo ngược lại có thể khiến cho người khác xa lánh.

– Tôi cảm thấy mình cùng với Phó Bí thư Hạ quá xa cách nên mới tích cực chủ động một chút. Phó Bí thư Hạ không trách tôi nhiều chuyện là tốt rồi.

Lưu Nhất Lâm thản nhiên cười, phất tay bảo lái xe lái xe đi.

– Kỳ thật ăn sáng chỉ là cái cớ, có chuyện cần bàn bạc mới là việc chính.

Vừa đi vừa nói, bữa sáng còn chưa ăn, việc của Lưu Nhất Lâm cũng đã nói xong.

Kỳ thật cũng không phải là bàn bạc chuyện gì, mà là trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng.

Sự việc có liên quan tới hai chiến tích công trình lớn của Tôn Tập Dân.

Bởi vì chiến tích công trình đều ở tại Thành phố Lỗ, sử dụng đất của Thành phố Lỗ, nhất là dự án xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới, chiếm tới mấy trăm mẫu đất, hiện tại đã có một nửa chỗ đất bỏ hoang.

Bỏ hoang thì bỏ hoang, trong quá trình phát triển kinh tế, đất bỏ hoang nhiều hơn cũng đã từng thấy, cũng không thể trách, nhưng vấn đề là khi Tôn Tập Dân đem dự án xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới liệt vào công trình chiến tích, cũng không nói rõ đây là đất thổ cư ba đời họ Dịch, khiến nảy sinh tranh cãi quyền lợi không thể dàn xếp, khiến cho hơn trăm người góp vốn lúc đầu, mất cả chì lẫn chai.

Nhưng bởi vì đối phương là người ở thành phố Lỗ và là người ở tỉnh Tề, công trình chiến tích năm đó, lại cùng hợp tác với Hà Giang Hải, cho nên đều là nhờ Hà Giang Hải ra mặt áp chế tranh cãi chủ quyền, mà Tôn Tập Dân lại hoàn toàn không hay biết gì, cũng không biết rõ lắm chuyện năm đó dự án xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới trưng dụng đất thổ cư ba đời.

Hiện tại sự tình lại phát sinh!

Sự tình phát sinh lại là nhờ Tần Khản kiên trì, không ngừng nỗ lực. Đương nhiên, cũng có thể cho rằng Tần Khản là xuất phát từ tâm lý đen tối, cũng có thể bởi vì thời gian ở tỉnh Tề của Tần Khản dài hơn Tôn Tập Dân, hơn nữa hai dự án công trình chiến tích lớn của Tôn Tập Dân, Tần Khản tuyệt đối biết được không ít.

Trên đây đều là do Lưu Nhất Lâm dùng lời lẽ cô đọng, dịu dàng chậm rãi rành mạch nói lại với Hạ Tưởng.

Càng khiến cho Hạ Tưởng hiểu rõ hơn một điều đó là chẳng những dự án nguồn năng lượng mới có sự tranh chấp quyền sở hữu càng ngày càng nghiêm trọng mà thậm chí còn có xu thế như một mồi lửa đốt cháy cả cánh đồng. Hơn nữa còn có người ở đằng sau âm thầm xúi giục, nói Hà Giang Hải lúc ấy bán đứng người một nhà, vì muốn lấy lòng Tôn Tập Dân cho nên mới chiếm đất đến để lừa gạt Tôn Tập Dân, là lấy lợi ích của người nhà giả làm người tốt, là sói mắt trắng.

Trên đây, chỉ là một phần.

Còn có một vấn đề nghiêm trọng hơn đó là, Tần Khản phát hiện ra nội tình bên trong tin tức Ngũ Đóa Kim Hoa của Tôn Tập Dân khi niêm yết trên thị trường, có bảng biểu giả, có báo cáo công trạng giả, vân vân… Hơn nữa còn có vấn đề trốn thuế, lậu thuế nghiêm trọng, tóm lại, khi những sự việc trên được công bố, sẽ dẫn đến hai hậu quả nghiêm trọng. Thứ nhất đó là châm ngòi ly gián, khiến Hà Giang Hải bị thế lực bản địa ở tỉnh Tề công kích.

Thứ hai là sẽ khiến cho Tôn Tập Dân bị cuốn sâu vào trong dòng xoáy, hai đại chiến tích sẽ biến thành trò cười, hơn nữa còn phơi bày ra chuyện ông ta và Hà Giang Hải ở giữa giao dịch tin tức, cũng khiến cho thế lực bản địa ở tỉnh Tề vốn đang hướng mũi nhọn về phía Chu Hồng Cơ, toàn bộ sẽ chuyển mục tiêu sang Tôn Tập Dân!

Thật là cao, một mũi tên trúng hai đích!

Hạ Tưởng chỉ nghe Lưu Nhất Lâm nói, không phát biểu ý kiến gì, chỉ vùi đầu vào ăn cơm. Hắn biết vấn đề khó khăn của Lưu Nhất Lâm, khi sự kiện tranh giành đất làm lớn chuyện lên, cô thân là Thị trưởng, phải có lập trường đứng vào một bên, điều này rất quan trọng, quyết định đến tương lai lâu dài của cô ở tỉnh Tề.

Hỏi người khác, khẳng định là điều không tốt, cho dù cô dám mở miệng, người khác cũng không dám trả lời, trong tầm mắt của cô người có thể hỏi cũng chỉ có một người.

Tuy nhiên, khi cô thấy Hạ Tưởng ăn sáng một cách ngon lành, dường như không có chút để ý đến vấn đề khó khăn của cô, cô không khỏi vừa tức vừa buồn cười, cô thì cả mình sầu não, Hạ Tưởng lại hồn nhiên không thèm để ý, chẳng lẽ lại mất trắng bữa sáng hôm nay?

– Anh đừng chỉ biết ăn, anh nói xem, rốt cuộc tôi nên đứng về phía bên nào?

Lưu Nhất Lâm oán trách nói, lời vừa ra khỏi miệng, mới ý thức được giọng điệu rất không phù hợp, vội cầm ly nước trái cây lên, che giấu chuyện mình lỡ miệng.

Hạ Tưởng lại hồn nhiên giống như không phát hiện ra, cầm lấy khăn tay lau miệng, nói:

– Đường lớn thênh thang của vua, người khác chỉ được đi một bên. Cô có đứng về bên nào thì cũng đều khiến cho phía bên kia bất mãn. Cho nên, phải đứng ở chính giữa, đứng trên lập trường công chính, hết thảy mọi chuyện đều xuất phát từ lòng công bằng, thì ai có thể nói gì cô?

Lưu Nhất Lâm vẫn có một chút khó hiểu:

– Như thế thì chẳng phải là cả hai bên đều đắc tội hay sao?

– Cả hai bên đều đắc tội mới tốt, cả hai bên đều không có khả năng xuống tay với cô, do vậy, ngược lại đó lại là an toàn nhất.

Hạ Tưởng chưa nói hết lý do đã lại nhìn đến đĩa dưa muối dưới tay

– Cháo ngao nhà này ăn được lắm, vị dưa muối cũng ngon, lần sau lại đến.

Lưu Nhất Lâm hết chỗ nói, đường đường một Phó Bí thư không ngờ lại nhớ đến một món dưa muối, thực sự quá đeo đuổi.

Nhưng nói lại, lời nói của Hạ Tưởng đúng là một lời làm tỉnh người đang ở trong mộng.

Kỳ thật, bữa sàng hôm nay quả thực không tồi, rất hợp khẩu vị của Hạ Tưởng, còn một điểm quan trọng nữa, đó là tin tức mà Lưu Nhất Lâm cung cấp, tuyệt đối hữu dụng, khiến cho Hạ Tưởng tiến thêm được một bước đối với việc thăm dò Tần Khản, ngoài việc ở bề ngoài lộ ra một phần ý tưởng, lại càng không biết đến mưu đồ trọng đại.

Vừa đến Tỉnh ủy, Hạ Tưởng liền được biết một tin tức kinh người, Thôi Bách Tính muốn chạy… nhưng lại chạy không được!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Vào lúc này, trong một tòa nhà phía bên phải trong đại trạch của Mễ Lạc Tộc tại Hải Hoàng Thành. “Phụ thân, Sa Tộc nhất định đang rục rịch chuẩn bị âm mưu lớn động trời, chúng ta không thể giương mắt nhìn mặc kệ bọn họ a, đến lúc đó chắc chắn khiến cho toàn bộ Hải Tộc chúng ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Đường Môn – Quyển 3
“Ta đánh giá rất cao đứa nhỏ Đường Tam này, hắn có năng lực cùng thiên phú, không bao lâu sẽ đứng đầu giới hồn sư. Nhìn thấy hắn là một người không thích bị ước thúc, cũng không ham danh lợi, nếu không hắn cũng sẽ không đem dược thảo trân quý tăng cho đồng bọn như thế. Đối với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân