Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 16 » Phần 5

Quan Trường - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 5

Nếu nói Hạ Tưởng tín nhiệm Lý Đinh Sơn về phẩm hạnh ở phương diện nào đó của ông ta, vậy thì hắn tuyệt đối phải nói rằng, Lý Đinh Sơn sẽ không tham ô nhận hối lộ, cũng sẽ không có vấn đề ở quan hệ nam nữ! Bởi vì hắn rất hiểu Lý Đinh Sơn, là một người trong quan trường thư sinh có khí phách, có nguyên tắc, phẩm chất đạo đức tốt, hơn mười năm trong quan trường, Lý Đinh Sơn luôn giữ vững tính cách của mình, không thay đổi.

Thậm chí Lý Đinh Sơn ở kiếp trước, thà để công ty phá sản chứ không chịu đảm nhiệm Bí thư Huyện ủy, chỉ vì ông ta quyết tâm vấp ngã ở đâu thì phải đứng lên từ đó, cố chấp mà không thể nói lý, cuối cùng bị tòa soạn báo điều về Tổng bộ, cuối cùng kết cục ảm đạm, cả đời yên lặng và thất vọng.

Kiếp này dưới sự thúc đẩy của Hạ Tưởng, dưới sự kéo lên cho lúa lớn của lão Sử, Lý Đinh Sơn bước vào quan trường. Đồng thời bước lên vị trí cao cấp Phó tỉnh, nhưng một mặt thuộc bản chất đã ăn sâu trong xương tủy của một người rất khó thay đổi. Hạ Tưởng tình nguyện tin rằng Lý Đinh Sơn dám trực diện chống đối Tổng bí thư, cũng không tin Lý Đinh Sơn tham ô nhận hối lộ.

Theo nguyên tắc của Tổ chức, tin tức Cổ Thu Thật lộ ra đã vi phạm nguyên tắc bảo mật, nhưng Cổ Thu Thật làm như vậy tất nhiên có nguyên nhân bên trong.

– Vốn dĩ khi bắt đầu chứng cứ về Lý Đinh Sơn cũng không đầy đủ, nhưng sau đó lại vì có thêm một nhân chứng mới, vấn đề của Lý Đinh Sơn mới đưa ra kết luận. Người phụ nữ này tên là Triệu Mẫu Đan, nghe nói là Phan Bảo Hoa và Lý Đinh Sơn cùng có chung một nhân tình.

Cổ Thu Thật đã nhìn thấy nét thay đổi trên gương mặt Hạ Tưởng, nhưng vẫn nói không một chút cảm xúc:

– Tôi biết quan hệ giữa cậu và Lý Đinh Sơn, cũng tin rằng cậu rất tin tưởng Lý Đinh Sơn, nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cậu, không biết sự tình thật giả làm sao, dù sao thì Ủy ban Kỷ luật Trung ương cũng đã nắm chứng cứ một cách xác thực. Trước khi Ủy ban Kỷ luật Trung ương bắt tay vào điều tra, tốt nhất nên nghĩ kế sách vẹn toàn.

Cổ Thu Thật tức giận nhìn Tống Triêu Độ, ngữ khí nặng nề nói:

– Lý Đinh Sơn không có may mắn như Hạ Tưởng, nếu chẳng may Ủy ban Kỷ luật Trung ương áp dụng hành động, cho dù kết quả điều tra cuối cùng là ông ta bị oan, cũng sẽ đâm lao phải theo lao, tiền đồ của ông ta sẽ không có nữa rồi.

Cũng là do Cổ Thu Thật có mặt đối nhân xử thế rất thoải mái, hơn nữa ông ta tuyệt đối tin tưởng Hạ Tưởng, hơn nữa Hạ Tưởng từng giúp ông ta rất nhiều, ông ta mới tiết lộ thông tin trước, nếu mà là người khác, Cổ Thu Thật sẽ không nói một câu.

Hạ Tưởng trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều, nhưng đằng sau cảm xúc hỗn loạn lại phẫn nộ, hắn biết rõ, sự tình từ đầu đến cuối chưa chắc đều là âm mưu, nếu như việc của Phan Bảo Hoa là thật, nhưng lại liên lụy tới một Lý Đinh Sơn ở Tỉnh Tề chưa được bao lâu, nội tình trong đó, quả thật khiến người khác đau đầu.

Cho dù là người trong tỉnh Tề gây ra, nhưng rõ ràng là trong ngoài cùng kết hợp, hiện nay không phải là lúc điều tra rõ sự tình, mà là lúc nghĩ biện pháp cứu địa vị chính trị của Lý Đinh Sơn.

Phan Bảo Hoa là Phó chủ tịch tỉnh xếp hạng không cao lắm trong Ủy ban nhân dân Tỉnh, Hạ Tưởng không chú ý tới sự tồn tại của gã, gã có bị xuống chức hay không, không liên quan gì đến Hạ Tưởng, nhưng bởi vì có liên lụy tới Lý Đinh Sơn, nên Hạ Tưởng bắt buộc phải bắt tay vào điều tra.

Muốn bảo vệ Lý Đinh Sơn, nhân vật mấu chốt chính là Triệu Mẫu Đan.

Vốn dĩ là một cái tên rất hay, hay giống như Vương Sắc Vi, nhưng bởi vì những việc mà cô ta đã làm, khiến cho Hạ Tưởng ghét vô cùng. Điều khiến cho Hạ Tưởng càng thấy rõ ràng là, cho dù Triệu Mẫu Đan nghe theo ai để đổ tiếng xấu cho Lý Đinh Sơn, cô ta sau này đừng mơ sẽ có những ngày sống vui vẻ?

Hơn nữa, nếu trong đó cũng có mưu mô của Phan Bảo Hoa, thì cho dù tội không đáng chết, Hạ Tưởng cũng tìm mọi cách moi móc vấn đề của Phan Bảo Hoa, khiến cho gã suốt đời không thể xoay chuyển được nữa.

Động đến Lý Đinh Sơn, chẳng khác nào động đến Hạ Tưởng.

Điều mà Cổ Thu Thật không ngờ là, sau khi ông ta để lộ ra tin tức của Lý Đinh Sơn bị liên lụy, tuy rằng Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ đều có vẻ phẫn nộ, nhưng cả hai người đều không để lộ ra mặt, đều rất bình tĩnh và lạnh lùng giống nhau, khiến cho ông ta giật mình, liền nhớ lại vụ Cao Thành Tùng ở tỉnh Yến bị mất chức năm đó, theo chân tướng ẩn trong đó mà ông ta biết, ông ta liền biết, nếu có người động đến Lý Đinh Sơn tức là đồng thời động đến Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ.

Mà với thủ đoạn của Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ, mà khi đó Hạ Tưởng chỉ là cấp Cục còn Tống Triều Độ là cán bộ cấp phó Tỉnh, đã lật đổ được Cao Thành Tùng – một cán bộ cấp cao của Tỉnh, vậy thì bây giờ, Hạ Tưởng đã là Phó Bí thư Tỉnh ủy, đã có những quyền lực nhất định, còn Tống Triêu Độ chỉ cách chức Ủy viên bộ chính trị một bước thôi, lấy thân phận và năng lực của hai người hiện nay liên kết lại, sẽ gây ra sóng to gió lớn thế nào?

Cổ Thu Thật tâm tư hỗn loạn, dường như là đang cân nhắc điều gì, cho đến khi sắp tan cuộc gặp mới nói:

– Hạ Tưởng, khi nào cậu về thành phố Lỗ.

Hạ Tưởng hiện tại rất nhớ nhà, liền trả lời:

– Nếu không có việc gì thì buổi tối sẽ về.

– Buổi tối thì hơi muộn, hay là để mai hãy về.

Cổ Thu Thật hạ quyết tâm.

– Tối muộn tôi sẽ dẫn cậu đi gặp một người.

– Tôi đi thăm con gái đây.

Tống Triêu Độ biết mình nên tránh đi, liền cáo từ:

– Có chuyện gì thì gọi điện nhé!

Lúc cáo từ, Tống Triêu Độ nói lời cảm ơn tới Cổ Thu Thật, nhưng không nhắc gì đến chuyện của Lý Đinh Sơn, khiến trong lòng Cổ Thu Thật càng thêm chắc chắn, Tống Triêu Độ đối nhân xử thế tin cậy mà bình tĩnh, có thể kết giao bằng hữu.

Tống Triêu Độ vừa đi, Cổ Thu Thật và Hạ Tưởng nói chuyện thoải mái hơn rất nhiều:

– Hạ Tưởng, cậu có thể giúp Lý Đinh Sơn, nhưng có điều này cậu phải biết, đừng có để mình đi sâu quá. Trước kia, khi mà cậu chưa có gì, có rất nhiều cơ hội, nhưng hiện nay vị trí không giống nhau nữa, cơ hội chỉ có một mà thôi.

Hạ Tưởng hiểu ý của Cổ Thu Thật, trước kia khi hắn chỉ là nhân viên bình thường có thể đánh một canh bạc, bởi vì làm lại từ đầu không đáng là gì, giống như Ngô Thiên Tiếu bây giờ vậy, có dũng khí làm đến cùng, nhưng hiện tại hắn quyền cao chức trọng, lại là lực lượng hậu bị, nhất cử nhất động không những trong tầm nhìn của mấy ông cụ và Tổng bí thư. Hắn hiện nay, không có dũng khí đánh một canh bạc và làm lại từ đầu nữa.

– Tôi hiểu.

Hạ Tưởng gật đầu, rất nghiêm túc mà trả lời.

– Hiểu được là tốt rồi.

Cổ Thu Thật cũng không nói nhiều chỉ gật đầu, vừa cười vừa hỏi một câu:

– Cậu không thể nghĩ ra tôi muốn đưa cậu đi gặp ai đâu?

Hạ Tưởng cũng mỉm cười:

– Trước kia, anh nói là sẽ dẫn tôi đi gặp Thủ tướng Đại, tới hôm nay mới nhìn thấy ánh bình minh, nhưng thời gian chờ đợi có vẻ hơi lâu…

Cổ Thu Thật cười lớn:

– Thật là không có gì giấu được cậu.

Hai tiếng đồng hồ sau đó, Cổ Thu Thật dẫn Hạ Tưởng đi gặp Đại Phục Thịnh.

Năm nay Đại Phục Thịnh 56 tuổi, tướng mạo vẫn còn trẻ, mới gặp cứ nghĩ là mới chỉ 50 tuổi vậy. Không giống với hình ảnh trên ti vi ở chỗ, trên thực tế ông có hơi gầy, đeo kính màu hơi vàng khung to, nhã nhặn mà nho nhã, ôn hòa hơn Cổ Thu Thật.

– Sớm nói gặp mặt với cậu từ lâu, Thu Thật đã nói vài lần nhưng không sắp xếp được thời gian, cuối cùng hôm nay cũng đã gặp mặt, có một câu nói đó là nghe danh không bằng gặp mặt. Vừa gặp đã biết, Hạ Tưởng cậu rất giống với trong truyền thuyết.

Đại Phục Thịnh nói theo nghĩa hẹp không thể coi là người miền nam chính gốc, tiếng phổ thông của ông khá chuẩn.

– Có hai điểm làm tôi có ấn tượng sâu sắc: một là trẻ tuổi hơn so với tưởng tượng của tôi, hai là đen hơn so với tưởng tượng của tôi một chút.

Một câu nói làm Hạ Tưởng thấy thoải mái hơn, có thể thấy rằng, Đại Phục Thịnh là một vị lãnh đạo rất biết tạo ra không khí cởi mở, ông có khuôn mặt chữ điền, lông mi dày, dày rộng nhưng không làm mất đi tướng mạo uy nghiêm. Ở thời cổ đại cũng là tướng mạo của một vị tướng uy nghiêm. Sau khi Đại Phục Thịnh nhận chức, hẳn sẽ là một Thủ tướng mạnh mẽ.

– Thủ tướng Đại, tại mùa hè tôi phơi nắng nên có đen một chút, đến mùa đông, không trắng nhưng cũng không ai nhìn ra là đen.

Hạ Tưởng trả lời rất khôi hài.

– Ha ha, đen mà không nhận ra, thì sẽ không gọi là đen.

Đại Phục Thịnh cười rất vui vẻ.

Địa điểm gặp là một chỗ bí mật, là sự sắp xếp của Cổ Thu Thật, sau khi hàn huyên, mỗi người một chỗ, bắt đầu nói chuyện phiếm.

Hạ Tưởng cũng biết, buổi gặp mặt hôm nay, chỉ là bước đầu tiếp xúc, không có đề cập đến vấn đề gì quá sâu, hơn nữa, giữa hắn và Đại Phục Thịnh cũng chưa qua lại gì, chỉ sợ không có tiếng nói chung.

Nhưng những người lãnh đạo quốc gia chính là người lãnh đạo quốc gia, tự có những chỗ khác nhau, khi nhắc đến công việc của Hạ Tưởng và con người ở Tỉnh Tề, Đại Phục Thịnh đột nhiên nhắc đến vấn đề nhạy cảm.

– Hạ Tưởng, tôi nghe nói cậu đối với chuyên doanh công nghiệp muối, rất có cái nhìn, sau khi đến tỉnh Tề, đã ra tay chỉnh đốn hệ thống công nghiệp muối của tỉnh Tề?

Đại Phục Thịnh giống như tùy ý mà hỏi, thái độ rất thoải mái, nhưng vấn đề của ông rất ác liệt hơn nữa trầm trọng.

Hạ Tưởng trong lòng thấy ngạc nhiên, bởi vì hắn không ngờ Đại Phục Thịnh sẽ trực tiếp đề cập đến vấn đề nghề muối, trong lòng hắn vẫn lo lắng khác không tiện nói rõ.

Không ngờ không đợi hắn trả lời, Đại Phục Thịnh không chút e dè tiếp tục đề cập đến vấn đề mà hắn đang lo lắng:

– Tình hình nghề muối ở tỉnh Yến, tôi cũng hiểu một chút, tôi còn biết rằng, tỉnh điều phối muối thực phẩm lớn nhất của tỉnh Yến: thứ nhất là tỉnh Tề, thứ hai là tỉnh An. Nơi sản xuất muối lớn nhất ở tỉnh An, là quê của tôi.

Không tồi, Đại Phục Thịnh nói không sai, quê của ông là một trong những nơi sản xuất muối lớn nhất trong nước, khai thác muối cung cấp cho toàn quốc, muối của toàn bộ siêu thị lớn nhỏ ở Tỉnh Yến đều nhập từ tỉnh Tề và tỉnh An. Tỉnh Tề vẫn còn tốt, còn muối của tỉnh An đã sớm nhập vào tỉnh Tề. Trong lòng Hạ Tưởng có một thắc mắc, nếu như tỉnh Yến điều phối xứng ngạch muối thực phẩm của tỉnh An, thì có quan hệ gì với Đại Phục Thịnh?

Nếu thật sự là như thế, sự tình quả thật là phiền toái.

Nhưng sau khi động đến lợi nhuận của nghề muối tỉnh Tề, thì không thấy Đại Phục Thịnh có ám chỉ hay hành động gì, trái tim của Hạ Tưởng cũng dần dần rơi vào đúng chỗ, đến hôm nay, thật bất ngờ, Đại Phục Thịnh đột nhiên chủ động bày vấn đề ra trước mắt, ngược lại làm cho Hạ Tưởng nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

Đại Phục Thịnh lại tiếp tục nói:

– Nói thật, vấn đề muối ăn ở tỉnh Yến, tôi cũng có chút quan hệ!

Đại Phục Thịnh ngay thẳng và nói thật, làm cho Hạ Tưởng thấy kinh ngạc, nghĩ rằng, vấn đề muối ăn ở tỉnh Tề vẫn chưa rõ ràng, hay là lại gia tăng biến số?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/01/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nữ sinh Quỳnh bị hiếp - Tác giả The Kid
Ở thành phố Hồ Chí Minh, tại một trường trung học phổ thông, có 5 tên học sinh nam dâm đãng. 5 tên con trai này đều độc thân, thích coi truyện sex và phim sex, nên chúng rất thèm con gái. 5 tên con trai bàn nhau kế hoạch bắt nữ sinh trong trường để hiếp dâm. Và chúng nhắm tới Quỳnh, cô gái đang học...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 4
 Bác sĩ Tống, y tá Tưởng, hai người cũng ra đây dùng cơm sao? Liễu Vân Mạn khẽ gật đầu với hai người xem như chào hỏi. Bác sĩ Tống quét mắt nhìn qua Tôn Hinh Hinh, ánh mắt không tự giác được phải khựng lại hai giây, sau đó ra vẻ điềm nhiên như không hỏi: Bác sĩ Liễu, hai vị này là bạn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Cái gì? Điều này là có ý gì? Lâm Vãn Vinh lắp bắp nói, tim hắn đập thình thịch không ngừng, cả mặt đỏ hồng, cảm thấy tòan thân như không thuộc về chính hắn hắn nữa.”Điên rồi, lão hoàng đế điên rồi!” Trong lòng ngươi nghĩ cái gì, thì chính là ý đó. Lão hoàng đế sau khi ho nhẹ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân