Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 16 » Phần 11

Quan Trường - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11

Đêm đã khuya, trên đường từ thành phố Lỗ tới Bắc Kinh, một chiếc xe gia đình bình thường đang lao vùn vụt, Phan Bảo Hoa đang ngồi trong xe, nhắm mắt dưỡng thần, trong tay cầm một bức văn kiện tuyệt mật, vì sợ hãi hoặc quá căng thẳng mà toàn bộ cơ thể run run lên.

Chuyện là, liên tiếp hơn mười cán bộ cấp huyện trở lên đã bị điều tra, đều là những người thân tín do chính y đề bạt, ngay từ đầu đã một mực làm việc cho y, hơn nữa vừa mới có được thông tin nội bộ, y đã xác định, cấp trên đã buông tay với y rồi.

Toàn bộ người trong nhà đều ở nước ngoài, tài sản cũng đã sớm được di dời đi, lúc này không dời đi, còn chờ tới lúc nào nữa? Lẽ nào chờ tới lúc thân bại danh liệt? Y cứ bỏ đi trước đã, còn quan tâm đến ai được nữa, sau khi tới nước ngoài, y sẽ không quan tâm những tin tức trong nước. Cho dù có mắng y thẩm vấn y thế nào, thì cũng không thể động tới chân tơ kẽ tóc của y, y ở nước ngoài an dưỡng tuổi già, gia đình đoàn tụ, còn có thể làm gì được y?

Tình cảnh hiện tại nếu không chạy thì có là kẻ ngốc. Tuy rằng việc chạy trốn ra nước ngoài vào những năm này có chút khó khăn, nhưng từ mười năm trước khi y mang người nhà chạy trốn ra nước ngoài, y đã lập kế hoạch chuẩn bị cho cuộc sống tốt đẹp ở nước ngoài rồi. Bây giờ chỉ cần mạo hiểm chạy trốn, nguy hiểm kệ nguy hiểm, nhưng cũng đáng để làm.

Trốn không được, bị bắt về, dù gì tội danh cũng giống nhau, cả đời mình cũng sẽ không yên ổn, còn phải sợ cái gì? Chạy được là may mắn, còn không được thì là đen đủi, sao lại không đánh cược một phen?

Chỉ là đi có gấp gáp một chút. Khi biết được thông tin, thì đã quá muộn, nếu không thì mang theo cả Triệu Mẫu Đơn cùng đi, mới có thể bảo đảm không có bất cứ vướng mắc gì. Nhưng nghĩ lại, nói không chừng cô ấy có thể tự giải thoát được cho mình. Có nhiều người bảo vệ cho cô, ở tỉnh Tề, không có ai động được vào cô, nếu cô bị bắt, có nhiều người lo sợ, sẽ dùng quyền lực để bảo vệ cô tới cùng.

Đáng tiếc nhất là, vẫn còn khoản tiền hơn 3 triệu còn chưa chuyển kịp vào tài khoản, có lẽ cũng không thu về được nữa. 3 triệu tuy không nhiều, nhưng sau khi ra nước ngoài, dù sao cũng có thể mua mua được mấy chiếc xe để đi. Nếu y không lấy được, cũng không biết sẽ vào túi tên khốn khiếp nào. Dù sao cũng không thể nộp vào ngân quỹ quốc gia, vẫn là vào tay ai đó.

Đang suy nghĩ lung tung thì điện thoại vang.

Số mới đổi không có nhiều người biết, mà bây giờ gọi điện thoại tới, tuyệt đối là người nhà, Phan Bảo Hoa cũng không nhìn vào điện thoại mà trực tiếp nghe luôn.

– Bảo Hoa, Triệu Mẫu Đơn nên làm thế nào?

Quả nhiên, cuộc gọi vừa tới là tiếng của Hà Giang Hải.

– Triệu Mẫu Đơn cũng không phải là Mẫu Đơn của một mình tôi, cô ta có nhiều người bảo vệ.

Phan Bảo Hoa nghĩ thầm, lẽ nào Hà Giang Hải cũng có ý với Triệu Mẫu Đơn? Kệ gã, dù sao y cũng không cần nữa rồi, thích làm gì thì làm, rồi lại nói tiếp:

– Nói đi cũng phải nói lại, người nào có thể bảo vệ được cô ta cũng không bằng người làm cho cô ta hạnh phúc, Giang Hải, Triệu Mẫu Đơn thì giao cho cậu.

Sau đó, Phan Bảo Hoa cũng không do dự, đem vài chuyện về bí mật và cá nhân của Triệu Mẫu Đơn kể lại trên điện thoại cho Giang Hải.

– …

Hà Giang Hải im lặng khoảng một lúc, cũng không nói tiếp về đề tài Triệu Mẫu Đơn nữa, chỉ nói một câu rất lịch sự:

– Bảo Hoa, bảo trọng!

Bảo trọng cái gì! Trong lòng Phan Bảo Hoa nghĩ rất oán hận, con cáo già Hà Giang Hải, chính vì gã có chỗ dựa vững chắc hơn y, nên mới có thể đứng vững. Thực sự gã mới là tên vô lại nhất trong hệ thống chính trị thối nát của tỉnh Tề, bất luận là về quyền lực hay đàn bà, tỉnh Tề cũng không có ai so sánh được với gã.

Sau đó, lại có ý nghĩ xấu xa, sau khi gã chạy trốn ra được nước ngoài rồi, sẽ không xem những thông tin tốt đẹp, phồn thịnh ở trong nước của Trung ương, chỉ xem những thông tin về tỉnh Tề, chính là dõi mắt xem khi nào Giang Hải mới có thể sụp đổ. Mỗi người đều tụm năm tụm ba nói chuyện với nhau, nhưng sau lưng, lại đều xấu xa hơn y nhiều.

Phan Bảo Hoa càng nghĩ lại càng thấy tức, vừa nghĩ tới những con người xấu xa hơn gã nhiều, đợi sau khi gã đi, sẽ đem tất cả những hành động xấu của y ra để nói xấu. Thậm chí mang những việc làm lén lút xấu xa của y phơi bày ra hết, y cảm thấy bị dồn vào thế bí. Hầu như thở không ra hơi, đành phải lên tiếng mắng to:

– Được rồi, mẹ nó, thực sự quá nham hiểm.

Mắng xong lại cười một cánh mỉa mai, nếu y không phải là quá xấu xa, người khác làm sao có thể nói xấu y được?

Thà rằng không cần nghĩ sự việc sau này như thế nào, chỉ cần trước mắt làm thế nào để nhanh chóng hướng tới một quốc gia phát triển… Còn có bốn năm tiếng nữa là trời sáng rồi, hy vọng hành động của y không bị mọi người phát hiện. Trời sáng, y đã có thể bay lên trời xanh, rời xa mảnh đất mà y không hề có chút lưu luyến nào.

Phan Bảo Hoa thực sự không biết cái đang chờ đợi y phía trước là một tương lai tươi sáng, hay là thiên la địa võng. Y không suy nghĩ nhiều nữa, muốn cùng Triệu Mẫu Đơn nói chuyện một lần cuối cùng nữa. Sau đó thì dứt khoát vứt cái điện thoại đi, ai ngờ điện thoại gọi đi, cả nửa ngày cũng không có ai nghe máy.

Lẽ nào Triệu Mẫu Đơn bây giờ đang vui vẻ trên giường với ai đó? Nghĩ một lát, Phan Bảo Hoa lắc đầu cười, giơ tay lên ném điện thoại về phía cửa sổ, quyết định từ giờ phút này, không có bất cứ liên quan gì với thế giới bên ngoài nữa.

Phan Bảo Hoa đã đoán sai, Triệu Mẫu Đơn thực ra không phải đang vui vẻ trên giường với ai mà là đang ở cùng chỗ với Vương Sắc Vi. Vương Sắc Vi nói có một vụ kinh doanh rất quan trọng đồng thời cũng rất cấp bách cần bàn bạc, vì vậy cô ta liền đồng ý gặp mặt….

Mà Hà Giang Hải muốn liên lạc với Triệu Mẫu Đơn, cũng đã chậm một bước, từ đó mà cũng gặp phải một sai lầm không thể cứu vớt!

Cùng lúc với Triệu Mẫu Đơn và Vương Sắc Vi gặp mặt nhau, thành phố Lỗ lúc nửa đêm, hàng loạt sự việc náo loạn đang xảy ra.

Đầu tiên là vụ Khuất Chính sau khi bị Ngô Thiên Tiếu và Đồng Truyền Sáng cho uống say, bị Phó cục trưởng cục Công an thành phố Đới Bình Thần sau khi nhận được tin tức tới dẫn đi. Sau đó, Lý Đồng đang ngủ say cũng bị tiếng chuông điện thoại làm cho tỉnh giấc, sau khi nghe xong điện thoại, lập tức không còn buồn ngủ nữa, rời khỏi giường, đi cả đêm tới Thành ủy.

Sau đó, Hòa Cải Lợi của Ủy ban Kỷ luật thành phố cũng bị chuông điện thoại đánh thức. Sau khi tỉnh táo, cũng không nói hai lời lập tức đi thẳng đến Thành ủy.

Cục trưởng cục Công an thành phố Lục Hoa Thành là bị Lý Đồng gọi điện đánh thức dậy, y là Ủy viên Thường vụ cuối cùng đến Thành ủy. Chờ y vào cửa, văn phòng của Thành ủy đã ngồi đủ người, Thành ủy, Thị trưởng, Phó Thành ủy cùng với Ủy ban Kỷ luật thành phố, Trưởng ban Thư ký Thành ủy cũng đã tới đông đủ.

Lục Hoa Thành vốn dĩ đang buồn bực về chuyện của Chu Chấn Ba, khi nhận được điện thoại của Lý Đồng, sau khi dự tính được những ảnh hưởng sóng gió sau đêm Phan Bảo Hoa mất tích. Chỉ suy đoán một chút cũng sẽ nhận ra được nó sẽ mang tới những biến chuyển như thế nào đối với tỉnh Tề và thành phố Lỗ, y lập tức đưa ra quyết định trong lúc quan trọng này.

Cho nên, trong khi âm thầm liên kết tất cả những sự việc xong, Lục Hoa Thành mới tới phòng họp sau cùng. Vừa vào tới cửa, y liền tới chỗ của Ủy viên thường vụ Thành ủy Húc Cường và Thị trưởng Lý Đồng báo cáo những tiến triển mới.

– Thưa Thị trưởng Lý, qua sự điều tra, Cục công an thành phố đã thành công khi chuyển sang khống chế với Triệu Mẫu Đơn và Tư Truyền Lượng.

– Ồ!

Viên Húc Cường thốt lên một tiếng kinh ngạc, y còn dự định lợi dụng thời gian của buổi họp, kéo dài thời gian thêm mấy tiếng, khống chế không cho sự viêc mất khống chế. Không ngờ Lục Hoa Thành tiền trảm hậu tấu. Y thấy tức giận vô cùng, nói:

– Đồng chí Hoa Thành, đồng chí không bàn bạc với Thành ủy mà lại tự ý làm việc, có còn tính tổ chức và kỉ luật nữa không ?

– Sự việc khẩn cấp, không kịp xin chỉ thị của Thành ủy, nếu không người chạy mất rồi, thì là trách nhiệm của tôi.

Lục Hoa Thành nói một cách lưu manh, còn liếc mắt nhìn Lý Đồng.

Lý Đồng nói một cách chậm rãi:

– Lúc tôi thông báo cho đồng chí Hoa Thành, đã đặc biệt nhấn mạnh nếu có sự việc đặc biệt quan trọng và khẩn cấp, Cục công an thành phố có thể lập tức bắt tay hành động. Nếu thật sự bắt sai người, xảy ra chuyện gì, tôi có trách nhiệm giải thích với Thành ủy, có trách nhiệm gì, tôi gánh vác.

Giọng của Lý Đồng không nghiêm trọng nhưng lại có khí thế, khiến cho Viên Húc Cường cảm thấy mất mặt, nhưng cũng không tiện phản bác lại gì nữa, đành phải nói:

– Thời điểm bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, mà là thời điểm giải quyết vấn đề. Tôi vừa mới nhận chỉ thị, nội dung là đồng chí Phan Bảo Hoa là cán bộ chủ chốt của Trung ương, trước khi Ủy ban Kỷ luật Trung ương chưa đưa ra kết luận gì, Tỉnh ủy sẽ không có hành động gì. Cho nên tôi cho rằng bây giờ áp dụng biện pháp khống chế với Triệu Mẫu Đơn và Ti Truyền Lượng có điểm không hợp lý. Nếu có gì xảy ra ngoài dự kiến, bắt nhầm người, sẽ làm như thế nào ?

Ai cũng nhận ra Viên Húc Cường có tư tưởng bảo hộ và giảng hòa, rõ ràng là muốn kéo dài thời gian. Tạo cơ hội cuối cùng cho những kẻ bỏ trốn, nhưng lại làm ra vẻ quang minh chính đại. cứ đứng trong bóng tối như vậy để quan sát, khiến cho mọi người không để ý. Rõ ràng biết cách nghĩ thật sự của y, nhưng y lại lấy một cái cớ rất quang minh chính đại mà che giấu, ai có thể làm gì được y?

Cũng giống như một Viện nghiên cứu nào đó, nhập về một loạt thể nhớ với giá trên trời là hàng chục tệ, còn cứ luôn miệng nói là do đặc thù công việc. Vì vậy thẻ nhớ mà họ mua về hoàn toàn khác với thẻ nhớ trên thị trường, đắt, cũng là xuất phát từ cách lý giải bảo thủ, là vì suy nghĩ cho lợi ích quốc gia.

Đối với một cái thẻ nhớ không quá một trăm tệ trên thị trường, lại là sản phẩm nhập khẩu, đột nhiên được nâng lên tầm cao mới, khiến cho người tài giỏi trong nước thấy thật sự cần thiết. Đáng tiếc, đều không dùng cho tử tế, nếu không thì mỗi năm mất vô số kinh phí cho việc nghiên cứu khoa học, nhưng lại không đổi về được một nghiên cứu nào có lợi cho quốc gia.

Lời của Viên Húc Cường vừa dứt, rất nhiều ánh mắt đổ dồn sang Lục Hoa Thành. Bây giờ, thái độ của y trở thành điểm quan trọng nhất.

Lục Hoa Thành đứng ngây người một lúc, dường như bị Viên Húc Cường chạm tới, không ngờ sau một lúc lâu, y mỉm cười không chút hoang mang:

– Anh đứng ở trình độ chính trị cao nhìn vào vấn đề, thực sự khiến tôi rất cảm phục. Nhưng…

Bình thường mà nói, lời nói chuyện của lãnh đạo mới có những chuyển biến cao thấp mềm mỏng, Lục Hoa Thành lại trước mặt mọi người, lại không nể mặt Viên Húc Cường lắm, cũng dẫn dắt trước, rồi mới nói tiếp:

– Cục công an thành phố bắt giữ Triệu Mẫu Đơn và Khuất Chính, thật sự cũng không có liên quan gì đến đồng chí Phan Bảo Hoa. Triệu Mẫu Đơn là vì kinh tế thua lỗ, bị người khác tới Cục công an thành phố báo án, Cục công an thành phố mới tiếp nhận vụ án. Còn Khuất Chính là do say rượu vẫn lái xe gây ra tai nạn, còn đánh thương cảnh sát, cuối cũng đã bị bắt giữ ngay tại chỗ…

– ?

Viên Húc Cường kinh ngạc lần thứ hai, là một cấp trên, biểu hiện của y có chút mất hình tượng, khiến cho người khác khó tránh khỏi thất vọng. Nhưng từ đó cũng có thể đưa ra kết luận, về cơ bản y đã mất đi toàn bộ quyền trong tay đối với thành phố Lỗ.

Cũng có thể lý giải rằng, y sắp về hưu, lời nói của y thực sự không bằng lời của Thị trưởng Lý, vì ông ấy là ứng cử viên tiếp nhận chức vụ Thành ủy. Nhưng vấn đề là, cũng không nghe thấy quan hệ giữa Lục Hoa Thành và Lý Đồng tốt thế nào, nhưng mà hiện tại Lý Đồng và Lục Hoa Thành hợp tác rất chặt chẽ, còn đối đầu với Viên Húc Cường và Hà Giang Hải trong mọi phương diện?

– Còn một việc cần báo cáo với các vị lãnh đạo một chút…

Trong văn phòng Thành ủy, Lục Hoa Thành không hề e dè, nói chậm rãi, vẻ mặt kiên định. Lời nói tiếp theo của y, chính thức mở màn một trận chiến ở thành phố Lỗ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/01/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 2
Nhâm quản lý sau khi có được tấm chi phiếu thì vui vẻ rời đi, giờ chỉ còn lại một mình Hướng Nhật. Tâm tình vui vẻ muốn dạo chơi ở sân trường bị cái tên cặn bã kia phá hỏng, hết hứng thú Hướng Nhật nhắm hướng cổng trường đi ra. Dù sao bây giờ cũng không có việc gì làm, không bằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị kêu to một câu, chứng minh sự trong sạch của mình. Ba người không để ý tới, đã biến mất vào trong rừng núi. Miêu Nghị bất đắc dĩ, quay đầu lại nhìn về phía Thích Tú Hồng, lập tức nàng đỏ mặt nói một câu xoay người đi: Ta đi chuẩn bị rượu và thức ăn! Trong đầm nước, ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 16
Mọi người yên tĩnh, cuối cùng mượn ánh sáng nhìn gia hỏa khổng lồ trước mặt, gia hỏa trước mặt có gương mặt khủng bố, lân giáp toàn thân như vẩy rồng, đám người há hốc mồm, bởi vì bọn họ phát hiện đại gia hỏa là một con quái vật. Nội tâm mọi người mắng chửi mười tám đời tổ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân