Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 88

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88

Kỳ thật lúc này, Diệp Thạch Sinh vẫn còn chưa biết Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng đã có khúc mắc, ông ta chỉ dựa vào cảm giác thấy rất không thích Phạm Tranh. Bởi vì Phạm Tranh thô lỗ mà vô lễ, bởi vì những lời chỉ trích cố tình gây sự với Hạ Tưởng, còn bởi vì những lời nói của Phạm Tranh vô cùng ngạo mạn, rõ ràng là không xem tiền nhiệm Tỉnh ủy như ông ta ra gì mà.

Cũng là Phạm Tranh đích thực khiếm khuyết kinh nghiệm trong quan trường, cậu ta trong lúc nóng nảy, căn bản là không chú ý đến Diệp Thạch Sinh cũng có mặt ở đó, cậu ta chỉ nhìn thấy có Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ, Bành Vân Phong và Mã Kiệt

Phạm Tranh vừa đi, không khí lại sôi nổi trở lại, đều là những người già cõi trong quan trường cả rồi, một chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn cũng nhìn quen mắt rồi, chớp mắt cái lại như chưa từng xảy ra chuyện gì. Vây quanh lấy Diệp Thạch Sinh làm trung tâm, Hạ Tưởng cấp dưới thì ngồi chung vui, cả đám người trong bàn đều quên béng đi cảnh tượng vừa nảy, trò chuyện vui cười rồi chính thức mở ra một cuộc họp mặt lớn.

Cũng chính thức mở màn cho một cuộc họp long trọng khác …

Bàn của Diệp Thạch Sinh, ngoài Hạ Tưởng, Thành Đạt Tài, Mã Kiệt, còn có Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ, Bành Vân Phong, Giang Thiên ngồi chung vui, bạn bè danh giá đầy bàn, quan lớn cũng ngồi chung, còn những kẻ khác thì không đủ đẳng cấp để ngồi vào bàn này.

Hạ Tưởng trịnh trọng giới thiệu Diệp Thạch Sinh với mọi người, cho dù Diệp Thạch Sinh là tiền nhiệm bí thư Tỉnh Ủy, nhưng thời gian ông ta rời khỏi tỉnh Yến cũng đã lâu rồi. Những người ngồi trong bàn, không mấy ai là có tiếp xúc qua với ông ta, đám người Chu Duệ Nhạc là vậy, Mã Kiệt cũng vậy.

Cho nên đừng thấy Mã Kiệt đã là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Công an Đảng ủy, lúc vừa trông thấy Diệp Thạch Sinh, còn đè nén không được nổi kích động trong lòng, mới biết rằng những lời Hạ Tưởng nói quả không sai, có thể gặp được Diệp Thạch Sinh, quả thật là một việc vinh hạnh.

Khi Diệp Thạch Sinh còn giữ chức, Mã Kiệt mới chỉ là Phó giám đốc sở. Đợi khi Diệp Thạch Sinh rời khỏi tỉnh Yến, gã ta mới lên được chức Giám đốc Sở. Một cán bộ cấp Sở, muốn tiếp xúc với Tỉnh Ủy, cơ hội hiếm ơi là hiếm, nhưng trong lòng Mã Kiệt vẫn luôn cảm kích Diệp Thạch Sinh, là lúc gã thăng chức từ Phó giám đốc Sở lên Giám đốc Sở, Diệp Thạch Sinh vốn không có quan hệ qua lại gì với gã nhưng sau khi xem xong tài liệu của gã, lại nói giúp gã một câu, nên gã mới có cơ hội trổ hết tài năng trước phần đông những người cạnh tranh, một bước nhảy lên nắm quyền.

Từ đó về sau, trong lòng gã đội ơn Diệp Thạch Sinh, ngay lúc đó cũng muốn tìm Diệp Thạch Sinh để nói lời cảm ơn, dù sao gã và bí thư Diệp cũng không có giao tình gì vậy mà bí thư Diệp lại chủ động chọn gã, gã không biết kịp thời cảm ơn thì đúng là không biết điều rồi. Ai ngờ Diệp Thạch Sinh lại không đón nhận tấm lòng của gã.

Cho đến khi Diệp Thạch Sinh rời khỏi tỉnh Yến, Mã Kiệt cũng chưa từng có được cuộc gặp mặt riêng tư nào với Diệp Thạch Sinh.

Đợi sau khi Diệp Thạch Sinh vào thủ đô, Mã Kiệt muốn liên lạc với Diệp Thạch Sinh thì lại càng bất tiện. Dù sao Diệp Thạch Sinh cũng đảm nhiệm chức Ủy viên quốc hội, chênh lệch cấp bậc quá lớn với gã. Lại nói gã cũng biết rằng năm đó Diệp Thạch Sinh chỉ là tùy tiện chọn đại, nhưng là thấy tài liệu của gã thì cho rằng gã là người có tài năng, có bản chất công tâm, vốn không có ý nghĩ tư lợi phức tạp. Nhưng cho dù như thế nào, Diệp Thạch Sinh cũng là một quý nhân đáng được gã vĩnh viễn khắc ghi và cảm kích trong suốt quãng đời làm chính trị của gã.

Hôm nay có cơ hội ngồi chung một bàn, trong lòng Mã Kiệt cảm kích Hạ Tưởng, không lời nào tả xiết.

Quả nhiên y như lời Hạ Tưởng nói, hôm nay được gặp Diệp Thạch Sinh, gã không những có thể đích thân nói lời cảm ơn đến Diệp Thạch Sinh, còn phải cảm ơn sự sắp xếp an bài của Hạ Tưởng.

Đợi khi Mã Kiệt nghe thấy Diệp Thạch Sinh phê phán mạnh mẽ đối với Phạm Tranh, thì gã biết rằng, gã không những đến đúng chỗ, không những may mắn có được cuộc họp mặt lớn, còn nắm bắt được một cơ hội vô cùng to lớn.

Ngay lúc đám người Hạ Tưởng chính thức mở ra cuộc họp mặt lớn, Phạm Tranh sẽ cùng Chương Quốc Vĩ, Lục Minh nhanh chóng rời khỏi cao ốc Tề Thị.

Nửa giờ sau, Phạm Duệ Hằng liền biết được những hành động đầy ý khiêu khích và châm chích của Hạ Tưởng, ông ta lại không nóng giận đùng đùng như Phạm Tranh đã nghĩ, ngược lại trầm ngâm một lát, đột nhiên lại cười nhạt nhẽo nói:

– Hạ Tưởng áo gấm về làng, đương nhiên đâu thể áo gấm đi đêm, cần có khí thế, cần có mặt mũi, việc mở tiệc chiêu đãi khách khứa bạn bè cũng là điều có thể lý giải được, Phạm Tranh, chuyện hôm nay, con sai rồi.

Phạm Tranh sửng sờ, lại nghĩ lại, mới nghĩ ra được mấu chốt của vấn đề:

– Cũng đúng, Hạ Tưởng hẳn là chưa biết việc điều chỉnh nhân sự đột xuất…. là con quá nóng vội rồi.

Chương Quốc Vĩ đứng kế bên lại lắc lắc đầu nói:

– Bí thư Phạm, tôi thì lại cho rằng Hạ Tưởng có thể đã biết bước tiếp theo của ông rồi.

– Làm sao có thể được? Phương án điều chỉnh của tôi không mấy ai biết được, người biết được, đều có thể tin được.

Phạm Duệ Hằng nghĩ một hồi, vẫn là nghĩ không ra,

– Quốc Vĩ, ông nghĩ thế nào vậy?

Chương Quốc Vĩ là nhà mưu tính trời sinh, do đó, ông ta đương nhiên có cái mũi sắc bén của nhà đầu cơ, suy nghĩ một chút là có được kết luận:

– Phó chủ tịch Tỉnh Đàm muốn đi tỉnh Tương, ông ta có động cơ để tiếp cận với Hạ Tưởng.

Nếu như Đàm Quốc Thụy và Hạ Tưởng biết được, cũng sẽ khâm phục trình độ của Chương Quốc Vĩ, quả nhiên nói là trúng phốc.

Phạm Duệ Hằng ngây ngẩn cả người, trầm tư một lúc, vẻ mặt trầm mặc nói:

– Cho dù Hạ Tưởng biết được cũng vô dụng, hắn chẳng qua là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Tương, còn muốn tự tung tự tác ở tỉnh Yến sao? Chẳng qua là ôm mộng hão huyền thôi!

Bất kỳ ai cũng đều có quyền nằm mơ, Chương Quốc Thụy có, Phạm Duệ Hằng có, Hạ Tưởng cũng có.

Buổi hội họp lớn ở Cao ốc Tề Thị, sau khi kéo dài hai giờ đồng hồ, trong tiếng va nhau giữa những cốc rượu, buổi tiệc được hạ màn. Trên bàn rượu đương nhiên không thể bàn đến bất kỳ chủ đề nào nghiêm túc cả, nhưng việc giao lưu trên bàn rượu thì không thể thiếu, là quá trình cần thiết để tăng thêm cảm tình cho nhau.

Sau khi cuộc họp mặt kết thúc, một số người ở lại cao ốc Tề Thị, một bộ phận nhỏ thì đi cùng Hạ Tưởng và Diệp Thạch Sinh, dưới sự dẫn dắt của Giang Thiên đi đến quận Hạ Mã, chọn cho Diệp Thạch Sinh một biệt thự để nghĩ dưỡng lúc tuổi già.

Không sai, Diệp Thạch Sinh từ đầu chí cuối vẫn nhớ lời hứa hẹn với Hạ Tưởng, sau khi lui xuống, muốn đến thành phố Yến dưỡng lão, nói một cách chính xác, là đến quận Hạ Mã để an dưỡng tuổi già, đất Bắc Kinh, ngoài việc theo đuổi quyền lực và danh lợi ra, thật chất không phải là nơi thích hợp để cư trú và nghỉ dưỡng.

Hứng thú của Diệp Thạch Sinh rất cao, con sông Hạ Mã hiện ra trước mắt ông ta, nước xanh dập dờn, lấp lánh ánh bạc, so với năm đó lúc ông ta rời đi, không để so sánh nổi. Chỉ liếc mắt nhìn một cái, ông ta đã nhận ra chuyến đi này thật không uổng phí, sau này phải dừng chân ở Tỉnh Yến rồi.

Đang rất hưng phấn, nhìn thấy Hạ Tưởng và mấy chàng thanh niên vây quanh bên cạnh, tâm trạng của ông ta lại càng tốt hơn, tuy nhiên…

Cũng có hành động thiếu lý trí của Phạm Duệ Hằng khiến cho ông ta phiền lòng, nhưng dù sao đã từng trải quan trường lâu rồi, Diệp Thạch Sinh cũng nhanh chóng lấy lại được tâm trạng.

Khi biết được giữa Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng sắp diễn ra một màn kịch lớn, Diệp Thạch Sinh lại không duy trì sự im lặng đứng ngoài xem kịch, cũng không cẩn trọng khuyên ngăn, mà lại kiên định nói một câu:

– Rời khỏi tỉnh Yến mấy năm rồi, cũng không biết còn bao nhiêu người nhớ được Diệp Thạch Sinh của năm đó? Hạ Tưởng, cậu đi sắp xếp một chút, phao tin ra, cứ nói là Diệp Thạch Sinh đến tỉnh Yến rồi.

Hành động của Diệp Thạch Sinh, chính là ra mặt ủng hộ cho Hạ Tưởng, là thẳng mặt khiêu chiến quyền lực của Phạm Duệ Hằng, đóng vai trò là bí thư tỉnh Ủy tiền nhiệm, không ai quy định là không được đến tỉnh Yến, cũng không có điều lệ nào yêu cầu không được gặp gỡ riêng với Ủy viên thường vụ tỉnh ủy hiện đang nhậm chức, nhưng sự che dấu âm thầm cần thiết cũng là biểu hiện sự tôn trọng đối với bí thư Tỉnh Ủy đang nhậm chức.

Cách làm của Diệp Thạch Sinh, chứng tỏ ông ta đánh trả một cách mạnh mẽ những gì mà Phạm Duệ Hằng đã làm, chứng tỏ được sự ủng hộ mạnh mẽ của ông ta đối với Hạ Tưởng, là một hành động vĩ đại tập họp sức mạnh còn lại của ông ta ở tỉnh Yến, là một sự phá lệ mạnh mẽ đối với quy luật thông thường!

Lời nói của Diệp Thạch Sinh, khiến cho Hạ Tưởng sôi sục trong lòng, càng khiến cho Mã Kiệt âm thầm tặc lưỡi, hành động này của bí thư Diệp, chính là dốc toàn lực chống lưng giúp cho Hạ Tưởng. Thân là Ủy viên quốc hội đến tỉnh Yến, không thông báo cho Tỉnh Ủy thì thôi, đằng này còn đi chung với Hạ Tưởng, qua mặt Phạm Duệ Hằng, đi gặp một vị cán bộ cấp dưới, Phạm Duệ Hằng không nổi trận lôi đình mới là lạ.

Đổi lại ai làm bí thư Tỉnh Ủy, đều sẽ có cảm giác như có mũi nhọn sau lưng, như có vật cứng trong cổ họng, đều sẽ nghi ngờ dụng ý không mấy tốt lành của Diệp Thạch Sinh.

Sau khi Diệp Thạch Sinh buông ra một câu, thì không nhắc đến chuyện của Phạm Duệ Hằng nữa, nhưng biểu hiện kiên nghị trên gương mặt của ông ta nói cho mọi người biết rằng, cái ông ta muốn là một kết quả triệt để.

Mặc dù Mã Kiệt không biết giữa Hạ Tưởng và Diệp Thạch Sinh có mối thâm tình như thế nào, nhưng gã biết rằng, Diệp Thạch Sinh chịu vì Hạ Tưởng mà trở mặt với Phạm Duệ Hằng, thế cục ở tỉnh Yến, sắp sửa sẽ có một màn kịch đặc sắc để xem rồi?

Sự thật chứng minh, sức ảnh của Diệp Thạch Sinh vẫn còn, cục thế tỉnh Yến bởi vì sự xen vào của Diệp Thạch Sinh, trở nên vô cùng mơ hồ, hơn nữa khiến cho cục thế phức tạp khó nói, cũng diễn ra màn kịch khiến người ta hoa cả mắt.

Sau khi chọn được biệt thự, tối đó Hạ Tưởng cùng đám người trong quan trường như Mã Kiệt, Giang Thiên, Thành Đạt Tài, Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Vân Phong, lại đi cùng Diệp Thạch Sinh xuống nhà hàng của du thuyền sông Hạ Mã, thưởng thức cuộc họp mặt du ngoạn đêm thu ở sông Hạ Mã.

Con sông Hạ Mã ngày nay, du khách như thêu như dệt, du thuyền nhiều như mây, ánh đèn hai bên bờ sông sáng trưng. So với năm đó lúc Hạ Tưởng còn nhậm chức, thì phồn vinh hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Cho dù là đêm cuối thu, sông Hạ Mã cũng như con rồng to lớn uốn lượn, đâu đâu cũng có tiếng nói cười, phồn hoa mà rực rỡ.

Lại nhìn ra xa, các nhà cao tầng san sát nhau, đèn đêm xanh xanh đỏ đỏ, quận Hạ Mã dưới bầu trời đêm, tràn đầy sự lôi cuốn bởi sức sống và sự mê hoặc.

Mảnh đất quận Hạ Mã một thời đã từng là mảnh đất hoang, sông Hạ Mã đã từng là một con sông khô cạn, nay lại trở thành mảnh đất phồn hoa hưng thịnh, đều là do công lao của Hạ Tưởng, sau khi Giang Thiên tiếp quản, thừa thế mà làm, chỉ cần thúc đẩy theo đúng kế hoạch mà Hạ Tưởng đã đề ra, là có thể tạo ra sự phồn vinh như ngày nay.

Hạ Tưởng có chút bùi ngùi xúc động, trong lòng trổi dậy cảm giác tự hào, hắn không cầu vĩ đại, cũng không cầu lưu danh sử sách, chỉ cầu có thể thật sự đảm nhiệm sứ mệnh của một chức quan tạo phúc cho một phương trời, thì không phụ lòng hắn một đường gian nan đến đây, không thẹn với tâm huyết mà hắn đã từng bỏ ra ở quận Hạ Mã.

Diệp Thạch Sinh cũng xúc động muôn vàn, vô cùng hài lòng với sự phát triển của quận Hạ Mã, càng kiên định hạ quyết tâm sẽ dưỡng già ở quận Hạ Mã này.

Cho đến lúc từ biệt Diệp Thạch Sinh, Phạm Duệ Hằng cũng không gọi điện thoại đến, vừa không nói chuyện điện thoại với hắn, vừa giả vờ không biết Diệp Thạch Sinh đã đến, Hạ Tưởng liền hiểu rằng, bí thư Phạm muốn cố chấp đi theo con đường đen tối đến cùng mà.

Đi thì cứ đi, cùng lắm thì hắn lén lút gắn thêm một dàn đèn đường dọc đường đi, đợi khi thời cơ thích hợp, bí thư Phạm cho rằng có thể suông sẻ không gì ngoài ý muốn xảy ra, thì hắn sẽ bật đèn đường sáng bừng lên, đèn đường soi rọi tứ phía, đến lúc đó, cảnh tượng sẽ trông như thế nào đây?

Ban đêm lúc về đến nhà, Hạ Tưởng tuy rằng mệt đến kiệt sức, nhưng vẫn còn hưng phấn vui vẻ, không chỉ vì cuộc chiến cuối cùng giữa hắn và Phạm Duệ Hằng sắp đến, còn là vì sự gặp gỡ với các lãnh đạo cũ và các bạn bè cũ, điều này cũng khiến cho hắn tràn đầy sự cảm động và tình cảm trong lòng.

Đang chuẩn bị thảo luận với cô bé Lê về công việc của ngày mai, điện thoại liền reo lên một cách không biết điều, Hạ Tưởng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, lười biếng nhấc điện thoại lên, hắn tưởng lại là điện thoại hỏi thăm của người bạn cũ nào đó, không ngờ trong đó truyền đến một giọng nói ba phần quen thuộc bốn phần lạ lẫm:

– Chủ nhiệm Hạ, tôi là Lục Minh…

Một cuộc gọi thông cáo bí mật đột nhiên đến, thay đổi vận mệnh của rất nhiều người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 4
Lục Thiếu Du trả lời. Vậy có phải ngươi từng đánh mông ta? Vân Hồng Lăng lại tiếp tục hỏi. Đúng vậy. Lục Thiếu Du lại gật đầu, đây là sự thực, xúc cảm kia nha, bây giờ đối với hắn vẫn còn vô cùng mới mẻ. Ngươi còn nhớ rõ lần trước ngươi từng đáp ứng với ta một điều kiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 33
Thế nhưng có một ít chỗ người này nói thật. Bằng vào thực lực bên người của giới chủ Linh Vũ giới, muốn đạt được cả đại lục quả thực dễ như trở bàn tay. Vân Dương Tông cùng với những sơn môn khác căn bản không có cách nào ngăn cản được. Cho nên một Linh Vũ giới bị diệt ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 14
Mười hai giờ trưa, trong một nhà hàng Tây ở thành phố Tây Đô, có không ít người dùng ánh mắt quái dị nhìn Cơ Thanh Ảnh, trong lòng thầm nghĩ, trời đất đối đãi với mỗi người đều công bằng, cô gái kia quá đẹp tất nhiên phải trả giá, vì đầu óc của nàng có vấn đề. Ăn cơm Tây uống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân