Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 7

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

Trần Pháp Toàn tuy rằng quân hàm không cao bằng Hạ Bạc Viễn, nhưng y lại có một chỗ dựa lớn nhất – Chính ủy quân khu Tô Trị Kiều và y tính ra là đồng môn.

Tuy nói hậu trường lớn nhất của y và Tô Trị Kiều đã từ chức, nhưng lực ảnh hưởng của một phe phái vẫn còn. Cứ việc ở địa phương, theo sự điều chỉnh nhân sự, lực ảnh hưởng của hậu trường đã dần dần suy yếu, lực lượng phe phái cũng bị ba phái hệ lớn áp chế, gần như mất đi quyền phát ngôn.

Nhưng lực lượng lớn nhất vẫn còn lại trong quân đội, quân đội theo lời lão lãnh đạo nói, vẫn là vô cùng nghe theo, khiến cho cuối cùng cũng không thể không e dè vài ba phần.

Tô Trị Kiều tuy rằng chỉ là Chính ủy quân khu tỉnh Tương, nhưng nghe nói y có hi vọng thăng tiến lên trung tướng, đồng thời có khả năng sẽ đảm nhiệm tư lệnh viên quân khu lớn, tiền đồ rộng lớn.

Tô Trị Kiều cũng bất hòa với Hạ Bạc Viễn, và không quen nhìn những gì Trương Hiểu đã làm, mà quan hệ giữa Trương Hiểu và Trần Pháp Toàn cũng rất bình thường, nhưng đồng thời, quan hệ giữa Trương Hiểu và Hạ Bạc Viễn lại không gắn bó.

Nói cách khác, bốn nhân vật chủ yếu trong Quân khu, Chính ủy Tô Trị Kiều và Phó tư lệnh viên Trần Pháp Toàn quan hệ không tồi, lại thêm quan hệ giữa Tư lệnh viên Trương Hiểu, Phó chính ủy Hạ Bạc Viễn bình thường. Mà Trương Hiểu và Hạ Bạc Viễn cũng không phải quan hệ hợp tác chặt chẽ, chính xác mà nói, nếu lôi kéo Trương Hiểu, thì hoàn toàn có thể lật đổ Hạ Bạc Viễn.

Trần Pháp Toàn hiểu rõ trong lòng, Trương Hiểu không phải là do lão Cổ một tay đề bạt một cách chính quy.

Cũng thật sự là làm khó Trần Pháp Toàn. Trong nháy mắt y đã đoán ra Cổ Ngọc là người ra sao. Sau khi cân nhắc nhiều việc như vậy, y chủ ý trước, vẻ mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Hạ Bạc Viễn, cũng không nhìn Cổ Ngọc, rất nghiêm nghị nói:

– Bạc Viễn, có náo loạn ở quân khu, chặn cửa chính quân khu, công tác bảo vệ quân khu tỉnh, xem ra còn cần tăng cường. Nhớ rõ lần trước anh còn cường điệu, nhất định phải tăng mạnh công tác tự bảo vệ, chỉ có bảo đảm an toàn của bản thân, mới có thể bảo vệ quốc gia… Sự tình hôm nay, anh nói xem nên xử lý như thế nào?

Hạ Bạc Viễn vốn đang cùng Cổ Ngọc nói giỡn, vừa nghe lời Trần Pháp Toàn nói, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, tốt thôi, tướng quân, một chút việc nhỏ còn muốn bắt nọn không tha, họ Trần kia, ngươi dùng sai phương pháp rồi!

Hạ Bạc Viễn tùy ý cười:

– Pháp Toàn, theo anh, nên xử lý như thế nào?

Cầu lại đá trở về? Trần Pháp Toàn nói:

– Cô ta dường như là bằng hữu của anh, hẳn là đến tìm anh, xử lý như thế nào, anh định đoạt.

Ngụ ý chính là xem ngươi làm sao tư lợi bội ước, xem ngươi kết thúc như thế nào.

Hạ Bạc Viễn mỉm cười nói với Cổ Ngọc:

– Cô bé Ngọc, cô nói làm sao bây giờ, nếu không, tôi bắt cô lại?

– Tốt lắm, tùy anh bắt.

Cổ Ngọc vươn hai tay,

– Có bản lĩnh thì còng tay tôi, xem về sau cửa chính quân khu tỉnh hướng nơi nào để mở.

Cửa chính Quân khu tỉnh mở hướng nơi nào cũng không trọng yếu, quan trọng là trái tim nhiệt huyết hướng nơi nào – Cổ Ngọc dưới sự mưa dầm thấm lâu, cũng biết chính trị không ít cách nói cong, quân đội và địa phương giống nhau, một trái tim nhiệt huyết hướng Trung ương. Trung ương ở nơi nào? Thủ đô!

– Vậy tôi sẽ bắt cô ta?

Hạ Bạc Viễn tự nhiên biết Trần Pháp Toàn muốn thừa cơ làm khó y, tuy nhiên y còn biểu hiện ra mười phần kiềm chế, mỉm cười nhìn Trần Pháp Toàn nói, kỳ thật là nửa thật nửa giả, nửa là vui đùa nửa là thử thăm dò.

Trần Pháp Toàn cũng đủ vô lại, tuy rằng đã cười, nhưng cười lại không có ý cười dù chỉ một chút, rất lạnh lùng, rất hờ hững:

– Chính ủy Hạ định đoạt.

Không gọi tên mà gọi chức vụ, thật sự là thái độ giải quyết việc chung? Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Bạc Viễn cũng đọng lại. Tuy trước kia, Trần Pháp Toàn và y không hề qua lại, nhưng trên cơ bản mọi chuyện đều coi như không có trở ngại, sao hôm nay cố ý đối nghịch với y?

Đường gân nào nối sai rồi?

Hạ Bạc Viễn tức giận ngày càng nhiều, Trần Pháp Toàn, thực cho rằng tôi sợ anh phải không? Sự tình không nên làm quá đáng, nếu không, cẩn thận về sau ngươi có mùng một tôi còn có mười lăm.

Nhưng bị Trần Pháp Toàn bức đến góc tường, quả thật khó xử, bởi vì Cổ Ngọc va chạm vệ binh … mỗi vệ binh đều có một mộc bài, mặt trên trịnh trọng ghi rõ “Vệ binh thần thánh không thể xâm phạm”. Hơn nữa, quân khu tỉnh vừa mới mời dự họp hội nghị chính trị lần một, Tô Trị Kiều cứ mãi cường điệu, phải tăng cường công tác bảo vệ, giữ gìn quyền uy thần thánh của quân khu tỉnh, bất cứ ai đều phải tuân thủ kỷ luật của quân khu…

Trần Pháp Toàn nói rõ chính là muốn mượn cơ hội sinh sự, là bởi vì bị Cổ Ngọc cản đường mà còn nổi giận không thuận, hay là có khác dụng ý?

Hạ Bạc Viễn suy tư một hồi lâu, liền quyết định nên làm như thế nào, thân là quân nhân có thể nào lại lùi bước? Y lại thấp hơn so với Trần Pháp Toàn một bậc, tuy rằng Cổ Ngọc xông vào cửa là không đúng, nhưng sự tình có thể lớn cũng có thể nhỏ.

– Đồng chí Pháp Toàn, Cổ Ngọc là bằng hữu của tôi, cô ấy đến quân khu tìm tôi, cô ấy có gì không đúng, cũng chính là cái không đúng của tôi, tôi sẽ gặp đồng chí Trương Hiểu giải thích lại sự việc.

Hạ Bạc Viễn giọng điệu cũng cứng rắn, mạnh mẽ.

– Được, tôi cũng không thấy có vấn đề gì.

Trần Pháp Toàn ngoài dự đoán của mọi người, đúng lúc chuyển biến tốt, thu tay lại,

– Vậy theo ý kiến của đồng chí Trương Hiểu mà làm. Tuy nhiên hiện tại có nên đánh xe ra chỗ khác không, tôi còn có việc phải đi.

Tình cảnh trước mắt là, Cổ Ngọc nếu đánh xe nhường đường, Hạ Bạc Viễn cũng sẽ cùng tránh ra, tương đương với Cổ Ngọc và Hạ Bạc Viễn cùng nhau, cúi đầu trước Trần Pháp Toàn.

Chính trị không có việc nhỏ, một hành động đánh xe nhường đường, cũng đại biểu cho sự thắng bại của một lần đọ sức.

– Hẳn là xe của anh nhường đường, bởi vì xe tôi muốn vào trước.

Cổ Ngọc ở bên cạnh trầm mặc một lát, rốt cục mở miệng, nhưng lời nói ra vẫn là giọng điệu không chịu nhượng bộ.

Cổ Ngọc cũng nhìn ra đối phương cố ý làm khó dễ cô và Hạ Bạc Viễn. Cô tính tình mềm mỏng, nhưng cũng không phải là người mà người khác có thể ức hiếp, huống chi còn có ông nội, trong quân đội có người ức hiếp cô, thì có thể phải gặp khó khăn thôi.

Trần Pháp Toàn nghe xong, cũng không để ý tới Cổ Ngọc, liếc mắt nhìn Hạ Bạc Viễn một cái:

– Ý Chính ủy Hạ là…?

Từng bước ép sát, Trần Pháp Toàn thật đúng là khá hăng hái rồi! Hạ Bạc Viễn cũng biết Trần Pháp Toàn đối với y từ trước tới giờ đều không ưa gì, trước kia cũng phát sinh không ít mâu thuẫn, đều chỉ ngầm bên trong, hôm nay là lần đầu tiên trực tiếp xung đột.

Nói đi còn nói lại, sự tình hôm nay Cổ Ngọc quả thật cũng là người sai trước, nếu không nhượng bộ thích đáng, trước mặt Trương Hiểu và Tô Trị Kiều cũng khó có thể sống dễ chịu được. Tóm lại không nên vì một chút việc nhỏ, cũng là lấy thể diện từ xưa tới nay, có vẻ y cũng không phải người ngang ngược, liền cắn răng một cái, nhất thời nhẫn nhịn, về sau trả lại là được.

– Giống thang máy vậy, phải có người tiến người lùi. Tôi cho rằng Cổ Ngọc và anh cũng nhường nhau một chút.

Hạ Bạc Viễn nhượng bộ.

Trần Pháp Toàn khóe miệng lộ ra một ý cười, tuy nhiên còn chưa kịp nếm hết sự đắc ý, đột nhiên biến sắc, bởi vì Cổ Ngọc không nói lời nào nổ máy xe ô tô, phá hỏng lan can, còn đụng vào xe của y, hất chiếc xe sang một bên, vọt vào trụ sở quân khu!

Ầm ầm một tiếng vang lớn, đầu xe của Cổ Ngọc bị đâm làm hơi nước bốc ra không ngừng, nắp capo trên xe của Trần Pháp Toàn cũng bung lên, trước mắt thật không lộn xộn.

Cổ Ngọc hoàn toàn vô sự xuống xe, còn vỗ vỗ tay:

– Đáng tiếc, một chiếc xe hơn 300 nghìn tệ. Sớm biết sẽ đụng xe, thì đã mua chiếc Hummer.

Trần Pháp Toàn tức giận đến mặt mày xanh mét, y còn không nói gì, lái xe của y và cảnh vệ đều nổi giận, đều giơ súng ra, bao vây quanh Cổ Ngọc!

Hạ Bạc Viễn tức giận hét lớn:

– Làm càn!

Cảnh vệ của Hạ Bạc Viễn cũng không cam lòng yếu thế, một bước lên trước Cổ Ngọc, bảo vệ xung quanh cô, cùng cảnh vệ của Trần Pháp Toàn giằng co, không chịu lùi bước.

Tình thế súng đã sẵn sàng. Cũng may, cảnh vệ của Hạ Bạc Viễn không rút súng, nếu không, sẽ thành sự kiện chính trị.

– Nếu lão Cổ biết được tình thế bây giờ, đồng chí Bạc Viễn, anh cũng bị mắng đến không còn mặt mũi. Như thế nào để ra thủ đô, rồi tới tỉnh Tương, sẽ thành một kẻ nhu nhược?

Một thanh âm ở phía sau Hạ Bạc Viễn vang lên, cùng với một tiếng cười lạnh, Hứa Quan Hoa bước ung dung, vẻ mặt tự nhiên, cùng cảnh vệ đi tới trước mặt Cổ Ngọc.

Lại thâm một thiếu tướng!

Hứa Quan Hoa sao lại đến đây? Trần Pháp Toàn hít một hơi khí lạnh.

Cùng là quân hàm thiếu tướng, Hứa Quan Hoa hiện tại là cán bộ Phó trưởng ban của Tổng cục Chính trị tương đương với Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương trong quân đội, cán bộ chức quyền to quản lý trong quân đội, anh ta là một trong những nhân vật thực quyền trong quân đội, hơn nữa nổi danh về thủ đoạn cứng rắn, mạnh mẽ và trở mặt không ai bằng.

Hạ Bạc Viễn và Hứa Quan Hoa có tình đồng môn, bị Hứa Quan Hoa trước mặt mọi người mắng một câu, cũng không xấu hổ, ngược lại ha hả cười:

– Anh Quan Hoa, tôi luôn luôn kính nể sự gan dạ sáng suốt của anh, hổ thẹn, hổ thẹn!

Hứa Quan Hoa đi đến trước xe của Pháp Toàn, đột nhiên làm ra một động tác khiến tất cả mọi người đều chấn động… anh ta vừa nhấc chân một cước liền đá vào xe Trần Pháp Toàn, lúc này trên xe liền in lại một dấu chân to:

– Ai phá xe, chặn xe của cô bé Cổ thì ra đây? Nếu lão Cổ biết cô bé bị ức hiếp ở tỉnh Tương, tôi sẽ không còn mặt mũi trở về gặp ông ấy!

Sau đó Hứa Quan Hoa dường như mới phát hiện xe của Trần Pháp Toàn, vẻ mặt kinh ngạc:

– Trần Pháp Toàn? Xe của cậu sao vậy? Lần sau cậu nhớ phải đổi biển số xe, nếu không chạy đến thủ đô, xe của cậu thế nào cũng bị tháo thành tám mảnh. Không đúng, chắc cũng không đến được thủ đô, vừa ra khỏi tỉnh Tương liền bị lật xe rồi.

Tất nhiên ngụ ý là chê bai Trần Pháp Toàn không là cái quái gì, ngươi ở tại tỉnh Tương là một nhân vật một mẫu ruộng chỉ có ba phần đất, ra khỏi tỉnh Tương, không thu thập ngươi đâu vào đấy ai không biết lại cho rằng người còn dùng được.

Sau khi nói xong, Hứa Quan Hoa bỗng nhiên lại thay đổi bộ mặt, ôn hòa niềm nở cười:

– Chỉ đùa một chút, ha ha, chỉ đùa một chút thôi, đồng chí Pháp Toàn, xin chào, xin chào!

Sau đó chủ động chìa tay ra bắt tay Trần Pháp Toàn.

Trần pháp vừa bị đụng xe lại bị đánh vào mặt, đã sớm đỏ bừng mặt, Hứa Quan Hoa chìa tay ra, y lại không thể không nắm chặt, trên mặt cảm giác như vừa ăn một quả đắng có khổ mà không nói nổi, nuốt không xuống lại phun không ra, có bao nhiêu khó chịu thì phải chịu bấy nhiêu.

Hứa Quan Hoa chỉ vừa chạm vào tay Trần Pháp Toàn lập tức buông ra, tỏ vẻ vô cùng quan tâm hỏi han:

– Đồng chí Tô Trị Kiều còn chưa ra sao? Tôi vừa rồi ở cùng đồng chí Trương Hiểu, anh ta nói có việc tạm thời cũng chưa về, nhờ tôi đến gặp mặt đồng chí Tô Trị Kiều trước. Đồng chí Tô Trị Kiều thật quá không nhiệt tình rồi, tôi tới cửa đây rồi, sao đến giờ vẫn chưa thấy anh ta?

Hứa Quan Hoa làm nhân vật thực quyền của Tổng cục Chính trị, có vẻ tự cao tự đại, hơn nữa anh ta hôm nay cũng có ý nhúng vào, Cổ Ngọc chịu ức hiếp, sao có thể không giữ thể diện mà hòa nhau?

Với thân phận của Cổ Ngọc, còn có thể bị ức hiếp ở quân khu tỉnh Tương, nếu truyền tới tai Cổ lão, thực sự có người sẽ phải chịu xui xẻo.

Trần Pháp Toàn nghĩ đến nhân vật quyền thế ngập trời đứng phía sau y, đúng vậy, nhân vật từng lưu lại dấu ấn dày đặc ở trong nước, nhưng chớ quên, người đã không còn ở trên đài nữa rồi, mặc dù trong ở quân đội cũng có sức kêu gọi không nhỏ, cũng có vốn kiêu ngạo, nhưng phải xem nhằm vào là ai, phải ghi nhớ, lão Cổ là người ra sao!

Ở trong mắt Hứa Quan Hoa, lão Cổ là nhân vật có lực ảnh hưởng và lực kêu gọi chưa từng thấy trong quân đội!

Cổ Ngọc lần đầu tiên ra tay, tuy rằng náo loạn một hồi động tĩnh không nhỏ, nhìn như lỗ mãng, nhưng là mở ra một thời khắc tốt đẹp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 3
Vừa mới là cục diện chủ động chiếm cứ, bỗng nhiên tình hình chuyển biến đột ngột, khiến mọi người thất thần trong chốc lát. Sư phụ! Tuệ Lâm kêu lên một tiếng trước hết, đỡ lấy cơ thể dần mềm nhũn của Vân Miểu sư thái, nước mắt trào ra trong nháy mắt, tiểu đạo cô đau đớn ôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Đường Môn – Quyển 3
Nếu thật sự có thể tạo được thì lại có tác dụng rất lớn, vậy sau này thất bảo lưu lý tông có phát triển được hay không chẳng phải là dựa vào đứa nhỏ này hay sao? Ánh mắt Trữ Phong Trí toát vẻ suy tư, Đường Tam khước từ không một chút do dự, thản nhiên nói: “Không biết Trữ thúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Trong một đình viện phong cách cổ xưa, một nam tử trung niên có khuôn mặt anh tuấn cung kính mang theo một ít bất đắc dĩ và biểu lộ kinh ngạc nhìn về phía Lục Âm rồi nói. Là phụ thân ta, ta muốn lập tức đi tìm phụ thân ta. Ánh mắt Lục Âm run lên. Tiểu sư tổ, người vừa mới trở thành Thánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân