Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 1 » Phần 3

Quan Trường - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 3

Tòa nhà mà công ty thuê là một tòa nhà nhỏ có hai tầng, là một biệt thự trong khu vực “thôn nội đô” (Do đô thị hóa và mở rộng các thành phố quá nhanh chóng nên nhiều khu vực thôn xóm đã biến thành phạm vi của thành phố. Những Thôn nội đô này vừa không có quy hoạch, vừa chật chội, bẩn thỉu, hỗn tạp, trật tự trị an rất kém. Về mặt quản lý hành chính thì nó là đô thị nhưng thực tế nó vẫn là nông thôn) của thành phố Yến. Toàn bộ hai tầng chừng 300m2, Lý Đinh Sơn ở một mình trên lầu, vừa là phòng làm việc vừa là phòng ngủ. Những người khác đều làm việc ở lầu dưới. Bình thường khi điện thoại tới tìm Lý Đinh Sơn đều bấm lên tầng trên. Điện thoại gọi tầng dưới đều là liên lạc đối ngoại của công ty.

Hạ Tưởng đi tới cạnh điện thoại, đang định cầm lên lại thấy dãy số gọi đến, bỗng nhiên sửng sốt. Ba con số đầu cực kỳ đặc biệt khiến hắn không tự chủ được nín thở.

Chỉ là ba con số, nếu ở thành phố khác có lẽ cũng chẳng có gì đáng nói, nhưng ở thành phố Yến, chỉ cần người hơi có chút kiến thức chính trị phổ thông đều biết, đây chính là đầu số chuyên dụng của tỉnh ủy. Nói cách khác, cuộc điện thoại này là từ tòa nhà tỉnh ủy gọi tới.

Tỉnh ủy gọi điện thoại tới, nhất định là tìm Lý Đinh Sơn. Mà ở tỉnh ủy có quan hệ quen thuộc tới mức này với Lý Đinh Sơn, chỉ có duy nhất Tống Triêu Độ.

Tống Triêu Độ?

Hai mắt Hạ Tưởng đột nhiên sáng ngời. Nhớ tới lý lịch về Tống Triêu Độ mà mình biết, trong đầu hắn loáng thoáng một ý niệm. Ý niệm này rất mãnh liệt trong đầu, rất bướng bỉnh, khiến hắn không thể cự tuyệt, không thể thở nổi, khiến hắn muốn nắm lấy ý tưởng lớn mật mà điên cuồng này, lớn tiếng la lên.

Hắn cố gắng suy tư, rốt cục nhớ tới kiếp trước, cũng chính là trước khi nhận được thông báo mời tuyển dụng của công ty mới, hắn cũng nhận được điện thoại của Tống Triêu Độ. Tuy nhiên lúc ấy ý hắn đã quyết, mà những thứ Tống Triêu Độ nói trong điện thoại đều bị hắn quên ngay lập tức. Bị che lấp bởi niềm vui sướng vì được công ty mới nhận vào, ngay cả việc Tống Triêu Độ gọi điện thoại tới hắn cũng quên nói cho Lý Đinh Sơn mà lập tức rời khỏi công ty.

Hạ Tưởng cầm điện thoại lên, cố gắng bình tĩnh trở lại, cố gắng khiến cho giọng nói của mình không kích động, giả vờ không biết đối phương là ai… Lại nói tiếp cũng buồn cười, kiếp trước sau khi hắn rời khỏi công ty, cả đời chỉ tiếp xúc với cán bộ cấp cao nhất là một trưởng phòng, hơn nữa tên trưởng phòng kia còn vênh váo tới mức lỗ mũi hướng lên trời. Khi hắn mới thành lập công ty, tên đó đã hung hăng chèn ép hắn nửa tháng, cuối cùng nhận được 5000 tệ tiền trà nước mới bật đèn xanh cho hắn.

Nhớ rõ lúc ấy khi nhận được cuộc điện thoại này, trong lòng hắn không có chút cảm giác nào, cảm thấy điện thoại từ tỉnh ủy cũng chẳng khác gì điện thoại từ vô số người bình thường khác, chẳng hề có quan hệ gì tới hắn. Nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác. Cảm nhận được uy lực to lớn của quyền lực, Hạ Tưởng đương nhiên cũng liên tưởng tới ưu đãi to lớn do quyền lực mang lại. Trong đầu hắn không thể kìm nổi những ý niệm sinh trưởng như cỏ dại, gần như bao phủ lấy hắn, bởi vì hắn biết, hắn đột nhiên gặp được một kỳ ngộ rất lớn.

Hắn biết Tống Triêu Độ tìm Lý Đinh Sơn là vì chuyện gì.

– Xin chào, xin hỏi ngài tìm ai?

Vì biết thân phận của đối phương cao không thể với tới, vì biết đối phương sẽ mang tới cho Lý Đinh Sơn và bản thân mình thay đổi cực kỳ to lớn, Hạ Tưởng không còn là một thằng trẻ ranh chưa ráo máu đầu, không biết thế sự của kiếp trước nữa. Cho dù hắn đã cố gắng hồi lâu nhưng giọng nói vẫn hơi lạc đi một chút.

Trong điện thoại truyền tới giọng nói thản nhiên nhưng không hề mất đi sự uy nghiêm:

– Tôi ở tỉnh ủy. Lý Đinh Sơn có đó không? Điện thoại trên lầu của anh ấy không có ai tiếp.

Mấy ngày nay Lý Đinh Sơn rất buồn bực, khi ngủ trưa thường xuyên rút dây điện thoại ra, bởi vậy không gọi được là bình thường.

Hạ Tưởng hơi chần chừ một chút, điều chỉnh giọng nói khi nghe vừa có vẻ kính cẩn mà lại vừa không thân thiết quá mức:

– Là Trưởng ban thư ký Tống phải không? Xin chào, Giám đốc Lý đang ngủ, có lẽ là đã rút dây điện thoại ra. Nếu không để tôi lên lầu gọi ông ấy một tiếng?

Hiển nhiên đối phương không ngờ Hạ Tưởng lại nhận ra giọng của mình. Bởi vì không nhớ được Hạ Tưởng là ai nên hơi ngưng lại một chút rồi Tống Triêu Độ nói:

– Thôi, cũng không có chuyện gì, để anh ấy ngủ đi…

Hạ Tưởng không mất thời cơ nói tiếp:

– Vâng, nếu Trưởng ban thư ký Tống có chuyện gì muốn nói thì có thể để tôi chuyển lời tới Giám đốc Lý, hoặc chờ một chút gọi lại, tôi sẽ lên cắm lại dây điện thoại ngay. Mấy ngày nay Giám đốc Lý bận quá, hơi lao lực quá độ, ngay cả tôi là cấp dưới cũng muốn khuyên nhủ ông ấy một chút, không bằng thay đổi cách suy nghĩ, thay đổi hướng đi, có lẽ sẽ đỡ…

Hạ Tưởng biết mình nói hơi nhiều, có lẽ sẽ để lại ấn tượng không tốt cho Tống Triêu Độ, nhưng cuộc điện thoại này là một cơ hội tuyệt hảo, nếu bỏ qua sẽ cực kỳ đáng tiếc. Hắn đã tái sinh, ông trời đã cho hắn một cơ hội làm lại, nếu không nắm lấy, chẳng phải sẽ sống uổng phí sao?

Không thấy vẻ mặt của Tống Triêu Độ nhưng trong giọng nói của gã dường như có chút hứng thú:

– Ồ…

Sau đó lại nghe gã tùy ý nói:

– Tôi đã tới chỗ Đinh Sơn, sao lại không nhớ cậu là ai nhỉ?

Hạ Tưởng kiềm chế tim đập loạn nhịp, tay cầm chặt điện thoại, đắn đo nói:

– Tôi tên là Hạ Tưởng, vẫn làm việc ở tầng dưới. Trưởng ban thư ký Tống không chú ý tới tôi, có thể là tôi ngồi vị trí hơi khuất.

Kiếp trước, khi Tống Triêu Độ gọi điện thoại tới, Hạ Tưởng nhận điện thoại, tổng cộng chỉ nói hai câu liền cúp máy, Tống Triêu Độ căn bản không hề hỏi hắn là ai.

Tống Triêu Độ không nói gì nữa, chỉ nhắn Hạ Tưởng báo cho Lý Đinh Sơn biết là gã gọi điện thoại là được, sau đó liền cúp máy.

Buông điện thoại, Hạ Tưởng mới phát hiện hay tay hắn ướt đẫm mồ hôi như thể vừa mới ngâm nước. Quay người lại, hắn cảm thấy chiếc áo phông dán sát trên người, hóa ra lưng cũng đã ướt một mảng. Tuy nhiên trong lòng hắn lại như có một đống lửa thiêu đốt. Nói chuyện thành công với Tống Triêu Độ, hơn nữa còn khiến gã chủ động hỏi tên mình, đây xem như thành công trong bước mấu chốt đầu tiên.

Hạ Tưởng ngồi lại chỗ của mình, cảm giác một cơn gió lạnh từ ngoài cửa thổi tới. Nhìn xuyên qua cửa sổ, không biết một cơn mưa lớn đã rơi tầm tã ở bên ngoài từ khi nào. Bình tĩnh suy nghĩ lại chân tướng sự việc, tiếp theo nên khuyên bảo Lý Đinh Sơn buông tha công ty như thế nào, rời khỏi tòa soạn báo ra sao, nghe theo Tống Triêu Độ bố trí đi theo con đường chính trị, vừa lúc có thể mở ra cục diện mới, đảo ngược thế bị động hiện tại, đi tới một chân trời mới…

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên dọa hắn phải nhảy dựng.

Hạ Tưởng giật mình nhảy dựng lên, cầm điện thoại nghe, đúng là công ty kia đã đồng ý tiếp nhận hắn, gọi điện thoại tới thông báo cuối tuần hắn có thể chính thức đi làm. Trong lòng Hạ Tưởng không hề có chút vui sướng, không chút do dự uyển chuyển nói lời từ chối. Mặc dù hắn biết, công ty kia là một công ty ngoài quốc doanh, đãi ngộ rất tốt, người bình thường rất khó vào được, sau đó hắn cũng là ở công ty này ba năm, cuối cùng tiền lương tháng mười ngàn tệ, xem như lương cực kỳ cao trong cả tỉnh thành.

Tuy nhiên nếu đã tái sinh, lại tiếp tục đi theo con đường trước kia thì còn gì là ý nghĩa nữa. Làm như vậy không phải là thất vọng cơ hội tái sinh quý giá này sao?

Huống chi, Hạ Tưởng đã hạ quyết tâm, nhất định phải dựa theo ý nghĩ của mình, thay đổi vận mệnh bản thân, cũng bao gồm vận mệnh của Lý Đinh Sơn. Dù sao nếu hắn muốn tiến lên bước đầu tiên, chắc chắn không thể rời khỏi mạng lưới quan hệ của Lý Đinh Sơn.

Lúc này trên lầu truyền đến tiếng ho khan của người hút thuốc khi vừa thức dậy, Lý Đinh Sơn đã tỉnh dậy. Kiếp trước, Hạ Tưởng vừa nghe thấy Lý Đinh Sơn tỉnh lại liền hừng hực đi lên lầu, đề xuất nghỉ việc với Lý Đinh Sơn, khiến gã mặt mũi xanh mét, cực kỳ không vui.

Lúc này Hạ Tưởng cũng muốn lên lầu, tuy nhiên không phải xin nghỉ việc mà là có chuyện quan trọng khác. Hắn điều chỉnh lại cảm xúc một chút, quyết định chờ 10 phút, cho Lý Đinh Sơn tỉnh táo lại một chút, sau đó lên nói chuyện mới tốt.

Mưa bên ngoài đã bớt đi một chút, tuy nhiên vẫn liên miên không dứt, là trận mưa to khó gặp ở thành thị phía bắc này. Tiếng mưa ào ào khiến tâm tình hắn bình tĩnh trở lại. Dù sao đã trải qua 12 năm, hắn không còn giống lúc trước, không còn làm việc gì cũng vội vàng xao động, hơn nữa còn tâm lý lo được lo mất nữa.

Ngồi không đến năm phút, bỗng nhiên thấy từ trong cơn mưa gió bên ngoài có một người lảo đảo tiến vào, đột nhiên đẩy cửa ra, mang theo một trận gió lạnh và một ít nước mưa vào phòng. Người này ướt từ đầu tới chân, vẻ mặt buồn rầu, những giọt nước đọng trên mặt không rõ là nước mưa hay nước mắt, ánh mắt ngập nước, nhìn thẳng Hạ Tưởng, vẻ mặt cực kỳ bi thương.

Tiếu Giai bị làm sao vậy?

Bình thường khuôn mặt Tiếu Giai cực kỳ tinh xảo, khiến người ta có cảm giác tinh tế không nói nên lời. Vẻ đẹp của cô khiến người ta vừa liếc mắt một cái đã phải hoa mắt vì xinh đẹp. Tuy nhiên nếu nhìn lâu lại phát hiện, ngoài khuôn mặt đoan chính, khiến người ta chú ý nhất chính là đôi mắt như sương như khói, dường như lúc nào cũng có một lốc xoáy đầy hấp dẫn khiến người ta không tự chủ được liền vùi lấp vào trong.

Không thể không nói, kiếp trước, Hạ Tưởng cũng từng có ảo tưởng với Tiếu Giai. Tuy nhiên nhìn Tiếu Giai và Văn Dương mắt đi mày lại, hắn chỉ có sắc tâm mà không có sắc đảm (chỉ dám nghĩ mà không dám làm). Vừa mới vào đời, lại vừa chịu đả kích của thất bại, hắn còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần để nói chuyện yêu đương. Bởi vậy, hắn và Tiếu Giai có quan hệ không xa không gần, cũng không tiếp xúc quá nhiều.

Lần này hắn chờ Lý Đinh Sơn 5 phút, không ngờ gặp bộ dạng Tiếu Giai thất hồn lạc phách thế này. Hạ Tưởng hơi sững sờ đứng tại chỗ, không biết nên nói gì.

Hắn hơi định thần, mới nhận thấy Tiếu Giai chỉ mặc một chiếc áo hoa liền váy, thắt lưng màu lam bó chặt lấy eo nhỏ duyên dáng. Hiện tại toàn thân cô ướt đẫm, chiếc áo váy mỏng manh dính sát vào người, toàn bộ những chỗ lồi lõm của cô đều lộ hết ra như thể không mặc quần áo, ngay cả viền đăng ten trên áo ngực cô cũng có thể thấy rõ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 10
Hoàng An Bình chợt sững sờ, Bì Chí Mẫn lại nói: Tiểu Hoàng, vụ án Sở Dao giết chết một cảnh sát bây giờ do cục công an thành phố chúng ta tiếp nhận, tôi chuẩn bị giao cho cậu, không có vấn đề gì chứ? Điều này... Cục trưởng Bì, vụ án này không phải đã giao cho cục công an quận Đông sao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hướng Nhật – Quyển 4
Sau khi ăn xong cơm tối, Hướng Nhật cuối cùng cũng trốn ra khỏi nhà một cách thuận lợi, hắn đã chuẩn bị hoàn toàn chu đáo. Đầu tiên là báo cho người đẹp băng giá Liễu Y Y, nhờ nàng chăm sóc những nữ nhân đang ở trong nhà. Sau đó, cũng dặn dò mấy vị đại tiểu thư phải cẩn thận, lúc mình...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Không sao chứ? Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn quanh mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Truy Mệnh, thấy hắn phun máu, ánh mắt trở nên âm trầm. Ngươi là ai? Ánh mắt Phong Hỏa nghi hoặc nhìn Thái A cùng Lục Thiếu Du, ánh mắt lóe ra, mang theo vẻ ngưng trọng, hắn có thể cảm giác được thực lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân