Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 48

Hàn Lập - Quyển 24

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 48

Phảng phất như nghiền chết con kiến vậy. Sau khi xua đuổi hết mấy lượt những kẻ tự tìm đường chết, hai canh giờ sau, Hàn Lập rốt cục cũng mang theo Huyết Phách tới không trung phía trên một vùng lòng chảo khổng lồ.

Bốn phía thung lũng này là những ngọn núi nhỏ trải dài liên miên bất tận, ở trung tâm là từng bụi cỏ thấp bé đan xen nhau.

Từ trong một cái đầm nước trông như bị những bụi cỏ triệt để che kín lại, đang phun ra một cột sáng năm màu có đường kính lớn gần một dặm, vòng sáng bên ngoài của nó vô cùng diễm lệ, bay thẳng lên chín tầng mây, phảng phất như một cây cột chống trời to lớn.

Mà ở rìa thung lũng, cũng đã có ba tốp người đến nơi này sớm hơn Hàn Lập một bước, bọn họ cũng đang lạnh lùng đánh giá những kẻ còn lại.

Ánh sáng màu xanh thu về, thoáng chốc Hàn Lập đã đứng thẳng sóng vai cùng Huyết Phách ở một nơi khác ngay gần đó.

“Bá” một cái, ba ánh mắt nóng như lửa thoáng chốc đều nhìn sang. Khí tức khủng bố ẩn chứa trong đó khiến cho Huyết Phách phải ngọc dung thất sắc, không kìm lòng được mà phải lùi lại phía sau hai bước.

Nhưng vào lúc này, Hàn Lập lắc lư thân hình một chút đã dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi tiến lên chắn trước mặt Huyết Phách, đồng thời cũng hời hợt thả ra một chút linh áp trên cơ thể.

‘Phốc’ một tiếng.

Huyết Phách chỉ cảm thấy khí tức cường đại đập vào mặt lập tức bị linh áp từ thân thể Hàn Lập ép cho chúi xuống đất, lúc này mới buông lỏng thần sắc, vụng trộm quét mắt liếc qua những người khác.

Hàn Lập trước tiên dõi mắt đánh giá cột sáng năm màu kinh người ở phía bên kia rồi mới thản nhiên nhìn lướt qua những kẻ khác.

Tốp người có số lượng ít nhất dường như là một đôi vợ chồng trung niên. Nam là một đại hán có làn da ngăm đen, trông có vẻ hết sức thật thà. Nữ thì trời sinh thiên kiều bá mị, toàn thân tản mát ra sức hấp dẫn chết người.

Hai loại người nhìn có vẻ hoàn toàn bất đồng đứng sóng vai nhau cùng một chỗ, lại khiến cho người ta có cảm giác cân xứng mười phần một cách quỷ dị.

Tuy nhiên trong hai người này, nữ tử tản ra linh áp Đại Thừa một cách rõ ràng, còn khí tức trên người nam tử lại sâu không lường được, bên ngoài thân mơ hồ bao phủ một loại chấn động vô hình, cho dù Hàn Lập chăm chú nhìn cũng không cách nào nhìn ra tu vi sâu cạn của nam tử này, rõ ràng trên người đối phương có một loại bí bảo chuyên môn khắc chế sự dò xét của thần niệm.

Hàn Lập hơi chút ngoài dự liệu, chẳng qua sau một khắc ánh mắt hắn đã rơi vào năm tên thanh niên mặc quần áo và phục sức giống hệt nhau đang đứng ở một hướng khác.

Năm tên thanh niên này trông chỉ khoảng hai mươi tuổi, chẳng những tướng mạo, quần áo, phục sức như cùng một khuôn mẫu in ra, mà thần sắc cử chỉ cũng cực kỳ giống nhau, ánh mắt lại càng lạnh băng không hề có chút cảm xúc. Tu vi của chúng đều là Hợp Thể hậu kỳ đại thành.

Thần niệm của Hàn Lập vừa tiếp xúc với năm tên này, lập tức thần sắc lộ ra vẻ có điều suy nghĩ, nhưng sau khi ánh mắt lóe lên lại tiếp tục quét qua đám người còn lại.

Đám người cuối cùng xem như có số lượng đông đảo nhất, chừng hơn trăm người, cấp bậc của những người này hầu hết đều là Luyện Hư kỳ, xen lẫn có vài tên tồn tại Hợp Thể kỳ, tất cả bọn chúng đang mơ hồ tạo thành một cái pháp trận huyền diệu, bao quanh lấy một gã đại hán mặc cẩm bào có tướng mạo uy nghiêm.

Hai mắt đại hán mơ hồ có tia máu chớp động, khí tức trên người cực kỳ cường đại, là một lão tổ Đại Thừa kỳ hàng thật giá thật.

Hàn Lập chỉ nhìn thoáng qua đại hán trung niên, rồi nhìn vào bên cạnh gã, xem ra khá hứng thú với trận pháp do những người còn lại bố trí.

Ba nhóm người này tự nhiên cũng nhìn ra thân phận lão tổ Đại Thừa của Hàn Lập, thần sắc cũng đồng dạng chú ý nhiều hơn một chút, nhưng không thèm ngó tới Huyết Phách ở sau lưng hắn một chút nào.

Hiển nhiên trong mắt những người này, tu vi Luyện Hư chưa có tư cách để bọn họ đặt trong mắt.

Ngược lại thì khuôn mặt lạ lẫm của vị Đại Thừa Hàn Lập này, cùng với khí tức mười phần quỷ dị như có như không lại khiến cho cả ba tốp người đều nổi lên lòng cảnh giác.

Chẳng qua hiện tại mỗi nhóm bọn họ đều đang chiếm cứ riêng một khu vực bên cạnh thung lũng, lẳng lặng huyền phù giữa không trung, chẳng ai có ý định mở miệng nói chuyện với kẻ khác cả.

Bỗng nhiên phía chân trời lóe lên linh quang, độn quang từ những phương hướng khác nhau đồng thời hiện ra rồi cùng xé gió bắn tới thung lũng.

Tới khí tiếng xé gió dừng lại, những kẻ khống chế hai làn sóng độn quang đồng thời tới bên cạnh thung lũng rồi cũng hiện ra hình dáng chân thực của mình.

Hàn Lập nhìn rõ ràng khuôn mặt của một nhóm người, thần sắc khẽ động, nhưng lập tức khôi phục biểu lộ trước kia.

Nhóm người này gồm hai nam một nữ đang đứng song song cùng một chỗ.

Một tên là một nam tử đeo một chiếc mặt nạ màu trắng che lấy toàn bộ khuôn mặt cực kỳ chặt chẽ, một nam một nữ khác lại là một đạo sĩ trẻ tuổi cùng với một bà lão tóc bạc trắng.

Đúng là ba tên Đại Thừa Tiêu Minh, Thanh Bình đạo nhân, Vạn Hoa phu nhân cùng đến.

Về phần nhóm người còn lại, lại là ba lão giả khô gầy xấu xí.

Ba người này hoặc thần sắc đờ đẫn hoặc biểu lộ hưng phấn, nhưng khí tức vô cùng cường đại, đều là ba lão tổ Đại Thừa.

Sáu tên Đại Thừa cùng đến, trừ Hàn Lập thì ba nhóm người đến từ trước đều biến sắc.

Lúc này, Tiêu Minh khẽ quét ánh mắt qua những người khác, lập tức thấy Hàn Lập ở đó, đồng tử co rụt lại, nhưng sau đó lại khẽ cười một tiếng, nói:

“Hóa ra là Hàn đạo hữu cũng tới đây, sớm biết như thế bọn Tiêu mỗ đã mời đạo hữu cùng tới đây rồi. Lần trước Hàn huynh chẳng phải nói là có việc quan trọng trên mình hay sao? Chẳng lẽ cũng là chuyện Thiên Đỉnh cung này?”

“Đúng vậy. Tại hạ cũng không nghĩ tới chuyện của Tiêu huynh vậy mà lại cùng mục tiêu với Hàn mỗ, nếu không ngày đó ta cũng sẽ không nói ra lời như thế.” Hàn Lập bình tĩnh trả lời, cũng không biểu hiện ra điều gì quá ngoài dự liệu.

“Ta tin tưởng với thân phận của đạo hữu chắc chắn không cần phải nói dối làm gì. Chẳng qua cũng có chút đáng tiếc, ta cùng đạo hữu mới quen mà đã như thân, vốn còn muốn hữu hảo một phen… ài…” Nam tử đeo mặt nạ thở dài một tiếng, cứ như thực sự tiếc nuối vậy.

“Hắc hắc, từ khi nào mà Cuồng Ma lão tổ đại danh đỉnh đỉnh của Huyết Cốt môn lại trở nên đa sầu đa cảm như vậy rồi. Không phải những năm này không gặp, ngươi bế quan quá dài tới mức tính tình biến đổi lớn đến như thế chứ.” Nữ tử trong đôi đạo lữ kia bỗng nhiên cười cười nói.

“Thì ra là đôi phu thê Vô Cấu lão tổ và Hoa Tây tiên tử. Nghe nói năm đó Vô Cấu huynh gặp phải một con Nghiệt Long, kết quả sau một hồi đại chiến thì trọng thương mà quay về, không biết nguyên khí đã khôi phục hay chưa?” Tiêu Minh nghe vậy, quay đầu nhìn nam tử đứng bên cạnh nữ tử kiều mị kia, cũng đồng dạng hỏi lại một câu. (Cấu: Hiểm độc, cáu giận. Vô Cấu: Hiền lành, đôn hậu)

“Đa tạ Tiêu đạo hữu quan tâm, phu quân ta đã sớm khôi phục nguyên khí, hơn nữa những năm này còn có một phen kỳ ngộ khác, thực lực so với trước kia không những không giảm mà còn tăng lên đấy.” Hoa Tây tiên tử không chờ nam tử đứng bên cạnh đáp lời, đã giành trả lời trước.

Vị Vô Cấu lão tổ kia chỉ “chất phác” cười cười, sau đó dường như cũng không có ý mở miệng nói gì thêm. Tiêu Minh thấy vậy âm thầm nhướng mày, ánh mắt có phần kỳ quái đánh giá đôi đạo lữ Đại Thừa danh tiếng của Huyết Thiên đại lục này, nhưng sau khi tâm niệm xoay chuyển một vòng thì không hề để ý tới nữa mà nhìn sang phía đại hán mặc cẩm y.

“Phụng Tông Chủ. Không nghĩ tới một vị Tổ Sư khai sáng một phái như ngươi lại cũng đích thân mạo hiểm, lại còn dẫn theo nhiều môn hạ cùng tới như vậy, không sợ tất cả tinh nhuệ trong tông môn đều chôn vùi ở đây, khiến cho quý môn trở thành”phù dung sớm nở tối tàn”hay sao?” Dường như Tiêu Minh rất có địch ý với đối phương, khẩu khí trở nên lạnh lẽo, hỏi.

“Hừ, ngươi có thể tới thì sao ta lại không thể? Chẳng lẽ Thiên Đỉnh chân nhân xuất thân từ Huyết Cốt môn hay sao? Nói sao thì bổn tọa cũng là dùng Đạo về Trận Pháp khai tông lập phái, lần này muốn lấy được bảo vật trong nội cung Thiên Đỉnh cung, tự nhiên phải mang theo đầy đủ môn hạ đệ tử rồi. Về phần bổn tông có trở thành”phù dung sớm nở tối tàn”hay không không nhọc tới Tiêu huynh phải quan tâm.” Giữa đám môn hạ vây quanh, đại hán mặc cẩm bào hừ một tiếng, không khách khí nói.

Tiêu Minh nghe được lời đại hán đáp lại, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, nhưng cũng không nói gì thêm mà quay đầu nhìn về phía năm thanh niên có dung mạo và phục sức giống hệt nhau.

“Huyết Hợp Ngũ Tử, bái kiến Tiêu đạo hữu.” Năm tên thanh niên không đợi Tiêu Minh nói gì mà chủ động tiến lên một bước, khuôn mặt không chút biểu tình, ôm quyền chào hỏi. Hành động cử chỉ chỉnh tề như người bình thường.

“Đại danh của Huyết Hợp đạo hữu, Tiêu mỗ đã được nghe qua. Đạo hữu vốn là tu sĩ Đại Thừa, vậy mà cam lòng đem một Nguyên Anh phân thành năm, đồng thời luyện năm đại phân thân, ý định muốn cùng lúc tiến giai tới cảnh giới Đại Thừa, nghị lực kiên định thật khiến cho tại hạ cảm thấy mặc cảm.” Tiêu Minh đối mặt với năm tên chỉ có cảnh giới Hợp Thể, vậy mà lần đầu tiên trong mắt hắn hiện lên vẻ kiêng kị, dị thường khách khí đáp lễ lại.

“Chúng ta làm thế chỉ là hành động bất đắc dĩ cầu đường sống trong chỗ chết mà thôi. Nhưng đại danh của Cuồng Ma thì Huyết Hợp đã sớm nghe như sấm bên tai rồi.” Năm tên thanh niên mặt không đổi sắc, lạnh giọng trả lời, phảng phất như đã thực sự đánh mất tình cảm rồi vậy.

Tiêu Minh mỉm cười, đang định nói gì nữa, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, ánh mắt thoáng cái nhìn thẳng về phía cột sáng năm màu chọc trời kia.

Sau một khắc, cột sáng vốn có thể tích lớn kinh người kia đột nhiên vang lên âm thanh ông ông cực lớn, trong nháy mắt đường kính của nó lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Tốc độ cực nhanh, dường như chỉ một cái chớp động, cột sáng đã biến thành một màn sáng năm màu chói mắt bao bọc toàn bộ thung lũng ở bên trong.

Lúc này, bọn người Tiêu Minh và Hàn Lập căn bản không cần ai nhắc nhở, đã sớm nhao nhao bắn ngược ra bên ngoài thung lũng, thần sắc ngưng trọng quan sát hết thảy mọi thứ trước mắt.

Màn sáng năm màu ầm ầm nổ mạnh một hồi, theo đó phạm vi khu vực mười dặm trên không trung kịch liệt chấn động, rồi tách ra một cái khe nứt hẹp màu ngà sữa, theo thời gian nó nhanh chóng căng ra, từ trong khe hở mơ hồ hiện ra hư ảnh một lầu đài cung điện tinh xảo dị thường.

Tiếng oanh minh bỗng nhiên dừng lại, màn sáng năm màu chợt lóe lên, hóa thành vô số vòng sáng bảo vệ cuốn vào khe hở, đem tất cả lối vào phong ấn lại.

Theo đó, không trung thung lũng một lần nữa kịch liệt lắc lư, rồi bỗng hiện ra hình dáng một cánh cửa cực lớn cao tới vạn trượng như cửa nhà trời. Cánh cửa năm màu, mặt ngoài trải rộng vô số phù văn màu vàng và bạc, phảng phất như không phải là vật thuộc về thế giới này.

Hàn Lập vừa thấy phù văn màu vàng và bạc bên trên cánh cửa, đồng tử hơi co rụt lại.

Những phù văn màu bạc và vàng này đúng là Kim Triện văn và Ngân Khoa văn mà chỉ Tiên giới mới có.

Vị Thiên Đỉnh chân nhân này không hổ là người đã phi thăng thành công, từ khi còn ở Linh giới mà đã tinh thông cả hai loại linh văn chỉ riêng Tiên giới mới có này.

“Đây là Đại Môn của Thiên Đỉnh cung, chỉ cần đủ bản lĩnh mở nó ra tiến vào trong đó, thì đã có thể dùng chìa khóa phá mở phong ấn phía sau, tiến vào bên trong Thiên Đỉnh cung rồi.” Đôi mắt đẹp của Hoa Tây tiên tử chăm chú nhìn cánh cửa cực lớn, trên mặt hiện lên thần sắc say mê.

“Hừ, cửa này một khi đã hiện ra, chẳng phải những kẻ khác cũng sẽ ngay lập tức kéo tới đây sao! Đã như vậy, bản tọa không khách khí tiến vào bên trong trước.” Đại hán mặc cẩm bào hiện lên vẻ tham lam trên mặt, không khách khí, nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mắt Biếc
Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Quan Trường – Quyển 12
Vừa là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, lại là Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, thân phận của Ngô Tài Dương cực kỳ khiến người khác chú ý. Hơn nữa việc y đến có liên quan đến việc điều chỉnh nhân sự quan trọng của tỉnh Yến, bởi vậy, Ngô Tài Dương trở thành tiêu điểm chú ý của cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 27
Tuy là đột phá trên cấp độ Vũ giả, nhưng Hồn Anh trong đầu cũng đã nhận được không ít chỗ tốt, mà ở đan điền Khí Hải, lúc này Huyết Lục cũng gào thét, tựa hồ đã nhận được không ít chỗ tốt. Ban đầu Huyết Lục ở trong Đông hải tấn chức, sau đó một mực dừng lại, nhưng lúc nào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân