Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 23 » Phần 31

Hàn Lập - Quyển 23

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 31

Sau khi một âm thanh như tiếng chim phượng hoàng hót vang lên, một vòng sáng năm màu từ trong thẻ ngọc tỏa ra, bao phủ xung quanh Bảo Hoa.

Không gian gần đó đột nhiên dao động, cơ thể Bảo Hoa thoáng mờ đi, tưởng như nàng sẽ cứ vậy mà biến mất.

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vừa lạnh lùng lại vừa mềm mại từ phía xa xa truyền đến:

– Nếu đã đến đây, vậy thì cũng không cần vội vã rời đi như thế.

Những lời này vừa phát ra, phía dưới mặt nước đột nhiên một cái ảo ảnh nhoáng lên rồi nhanh chóng hiện ra.

Một tiếng nổ “ầm” vang lên thật to, thân thể yêu kiều của Bảo Hoa chấn động, rồi một cỗ lực lượng không gì cản nổi thổi bay nàng ra khỏi vòng sáng năm màu, đồng thời vòng sáng năm màu đang bao quanh cơ thể nàng cũng theo đó mà vỡ vụn trong nháy mắt.

Bảo Hoa bay ra xa khoảng bốn năm mươi trượng mới có thể miễn cưỡng ổn định lại, nhưng khuôn mặt của nàng lúc này trở nên ửng hồng, không nhịn được phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Không ngờ chỉ với một chiêu như vậy, lại có thể khiến nàng lập tức bị tổn thương nguyên khí.

Đây cũng là do nàng phi thường thông minh, ngay tại thời điểm lực lượng kia đánh tới, trong nháy mắt nàng đã đem toàn bộ pháp lực rót vào vòng sáng hộ thể. Nếu không thì với một đòn như vừa rồi, cho dù nàng không chết ngay tại chỗ, thì chắc chắn cũng sẽ không đơn giản chỉ là phun ra một ngụm máu thôi đâu.

Những kẻ khác thấy được cảnh này, tất nhiên cũng sẽ bị kinh sợ!

Sau khi ánh mắt Hàn Lập tập trung nhìn lại, hắn phát hiện tại nơi Bảo Hòa vừa đứng lúc nãy xuất hiện một bé gái.

Cô bé kia trông lớn nhất cũng chỉ khoảng mười một mười hai tuổi, đang đem nắm tay nhỏ nhắn từ từ thu lại, nó cười như không cười nhìn về phía đám Đại Thừa ở đây.

Cô bé này có nước da màu đen, trên người mặc một bộ quần áo bó sát cũng một màu tối thui. Tướng mạo của nó hết sức bình thường, hai mắt có màu xám trắng, giống như nó bẩm sinh đã bị mù, nhưng giữa trán của nó lại có một viên tinh thạch đen nhánh đang phát sáng mãnh liệt, trông có vẻ giống như viên tinh thạch còn lại sau khi con sâu keo to lớn kia biến mất. Chẳng qua lúc này, màu đen của viên tinh thạch càng trở nên đậm hơn, giống như nó có thể đem toàn bộ ánh sáng hút vào trong đó, đồng thời thể tích viên tinh thạch này cũng nhỏ lại mấy lần.

Vừa rồi Bảo Hoa hẳn là bị một quyền của cô bé này đánh bay.

Lúc này, ánh mắt của nó nhìn Hàn Lập thoảng qua, nhưng lại khiến tim hắn nhảy lên bình bịch, hắn chợt cảm thẩy lạnh buốt sống lưng, hai mắt không tự chủ được phải híp lại.

Về phần mấy tên Đại Thừa khác, dưới cái nhìn của đôi mắt màu xám trắng kia, trong lòng cả đám đều cảm thấy run sợ vô cùng.

Mặc dù cô bé không nói ra thân phận của mình, nhưng nếu đã có thể xuất hiện từ trong hư không, đồng thời một đòn đánh bay vị Thánh tổ Bảo Hoa kia, thì không cần phải nghĩ cũng có thể chắc chắn trăm phần trăm đây chính Minh Trùng Mẫu.

Về phần con sâu keo to lớn vừa biến mất lúc nãy là cái gì, thì mọi người đã không còn quan tâm chút nào, cả đám ai nấy đều gắt gao nhìn chăm chú vào cô bé kia, không ai dám lơ là dù chỉ một chút.

Dù sao, mới vừa rồi nó đã dùng một quyền đánh bay Bảo Hoa. Những người ở đây kể cả Hàn Lập cũng không ai có thể nhìn rõ được một quyền này.

Từ đó có thể thấy được động tác của cô bé này cực nhanh, đồng thời cũng rất quỷ dị.

Trong số những người ở đây, người duy nhất có vẻ mặt không hề thay đổi chỉ có thể là Giải Đạo Nhân mà thôi.

Nhưng lúc hắn đờ đẫn nhìn cô bé đang lơ lửng trên không trung thì đồng thời trên người hắn lại truyền ra tiếng sấm ầm ầm, từng đạo hồ quang màu bạc tự động bắn ra, sau đó hóa thành một bộ quần áo làm từ những tia điện, đem chính bản thân hắn bao phủ vào trong.

Ánh mắt của cô bé sau khi quét qua bọn người Hàn Lập, cuối cùng rớt xuống trên người Giải Đạo Nhân, lúc này nó lại lộ ra vẻ mặt hứng thú nói:

– Con rối chân tiên? Quả thực là có chút thú vị! Không thể tưởng tượng được sau nhiều năm như vậy, ta vẫn có thể nhìn thấy vật này ở hạ giới!

– Ngươi chân chính là Minh Trùng Mẫu sao?

Bảo Hoa cuối cùng cũng hóa giải được cỗ huyết khí đang chạy loạn trong cơ thể, chậm rãi hướng cô bé kia hỏi một câu. Thần sắc của nàng lúc này vẫn trấn định.

– Hừ, cái gì là chân chính hay không chân chính. Thứ mà các ngươi vừa rồi đã hủy hoại chính là một cái xác mà bổn tọa đã lột ra hơn mười vạn năm trước, ta đang định sử dụng nó, không ngờ hôm nay lại bị đám người các ngươi phá hủy. Hiện tại, các người định bồi thường thế nào đây?

Lông mày cô bé nhướng lên, hừ lạnh một tiếng, truyền ra giọng nói mềm mại dị thường.

– Một cái xác! Nói như vậy, thì ra ngay từ đầu ngươi đã trốn ở dưới nước. Hay cho một chiêu ve sầu thoát xác! Chẳng qua, ta lại càng không ngờ đến, ngươi ngay cả Đại Na Di thuật của Phượng Linh Bảo Bàn cũng có thể trực tiếp phá vỡ, đây chính là tuyệt chiêu bổn mạng của Thiên Phượng mà!

Sắc mặt Bảo Hoa biến đổi một lần, mới thở dài nói.

– Phượng Linh Bảo Bàn! Chính là cái thứ có ẩn chứa một tia pháp tắc Thiên Phượng vừa rồi sao! Chẳng qua chỉ là một vật chết mà thôi. Mặc dù nó có thể điều khiển một chút lực không gian, nhưng nếu tưởng có thể ở trước mặt ta thi triển thì quả thật là nực cười. Năm đó, mặc dù ta chưa cùng Thiên Phượng chân linh giao đấu, nhưng cũng đã cắn nuốt không mười thì cũng tám tên cao thủ thuộc dòng dõi của Phượng tộc.

Cô bé kia bĩu môi, trên mặt lộ vẻ khinh thường nói.

Lời này khiến cho trong lòng bà lão mặc áo đen đang lặng lẽ nắm Phượng Linh Bảo Bàn trong tay bỗng nhiên cảm thấy lạnh lẽo. Ngay cả khi bà ta biết rõ là không nên tin những lời này của đối phương, thì trong lúc nhất thời bà lão này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cái ý tưởng sử dụng Phượng Linh Bảo Bàn trong lòng Hàn Lập cũng vì thế bị đè xuống.

Chẳng qua, có người căn bản không tin lời cô bé kia, lúc này tự mình cho rằng khoảng cách giữa hắn với đối phương rất xa, đồng thời hắn cũng hết sức tin tưởng vào uy năng của Phượng Linh Bảo Bàn.

Người này chính là tên to con mặt đỏ kia. Chỉ thấy hai mắt hắn bắn ra ánh sáng kỳ lạ, đột nhiên tay áo run lên, một khối Phượng Linh Bảo Bàn nhoáng một cái hiện ra trong lòng bàn tay của hắn, rồi trong nháy mắt vỡ vụn ra.

Vòng sáng năm màu giống hệt của Bảo Hoa lúc nãy lập tức hiện ra, đem gã to con chớp mắt bao phủ vào trong, đồng thời một cỗ dao động không gian xuất hiện trên người hắn.

Cố bé kia vốn đang lơ lửng trên không trung, vừa thấy cảnh này, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trở nên nghiêm nghị, thân hình nó khẽ động, liền biến thành một bóng đen mờ nhạt bắn nhanh tới.

Gã to con mặt đỏ đối với việc này sớm đã đề phòng, hắn lập tức quát to một tiếng, thanh đao bằng xương trong tay đột nhiên chém ra.

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, một lưỡi đao khổng lồ như một ngọn núi nhoáng lên, lao thẳng vào bóng đen đối diện, trong nháy mắt xé bóng đen kia thành vô số mảnh nhỏ.

– Ha ha…

Gã to con cười lên điên cuồng, hắn không quan tâm một kích vừa rồi có thành công hay không, bên ngoài cơ thể ánh sáng năm màu đột nhiên ngưng tụ, thân thể hắn lúc này đã mờ đi, dường như sắp sửa được trực tiếp truyền tống đi nơi khác.

Hắn đương nhiên có tư cách cười to!

Những người khác đều bị những lời nói của Minh Trùng Mẫu đe dọa mà không dám dùng Phượng Linh Bảo Bàn để trốn chạy, nhưng hắn lại dám làm chuyện này.

Hơn nữa, rất có thể trong những người ở đây chỉ có mình hắn là thoát được. Điều này quả thật có thể khiến cho hắn hả hê trong lòng.

Bỗng nhiên lúc này gã to con lại hét thảm một tiếng, tiếng cười lập tức ngưng lại.

Một cánh tay nhỏ nhắn chợt thò ra từ bên trong ngực gã to con, cánh tay này xem vầng sáng hộ thể cùng với chiến giáp trên người tên to con kia giống như không khí trực tiếp xuyên thủng qua, hẳn là cô bé kia lại sử dụng một chiêu quỷ dị như lúc nãy, nhưng điểm khác là lúc này nàng lại hiện ra ngay sau lưng của gã to con mà không phải Bảo Hoa.

Cánh tay của cô bé giống như một lưỡi dao sắc bén không có gì là không thể phá, vòng sáng năm màu phát ra từ Phượng Linh Bảo Bàn căn bản không cách nào ngăn cản được.

Sau khi cô bé cười duyên khúc khích, khéo léo rút bàn tay ra khỏi người gã to con, lập tức trong tay nàng có thêm một người tí hon đỏ ngầu cao chừng nửa thước. Người tí hon này đang liều mạng dãy dụa muốn chạy trốn, nhưng căn bản là không làm được gì.

Đây chính là nguyên anh mà gã to con mặt đỏ đã tu luyện không biết bao nhiêu năm mới có thể tạo thành.

Cô bé lập tức há miệng, một sợi tơ màu đen chớp lên rồi đánh vào thân thể của gã to con.

Lập tức âm thanh xèo xèo vang lên, thân thể gã to con trong nháy mắt khi ánh sáng màu đen chớp lên liền bị lão hóa, cuối cùng biến thành một đám bụi bay đi mất tiêu.

– Không! Là pháp tắc thời gian, các vị đạo hữu cứu ta với!

Nguyên anh gã to con vừa thấy cảnh này, trên mặt tràn đầy hoảng sợ, hắn càng liều mạng dãy dụa trong bàn tay của cô bé, đồng thời hắn điên cuồng phát ra những âm thanh cầu cứu.

Bảo Hoa vừa nghe thấy bốn chữ “pháp tắc thời gian” thì lập tức kinh sợ, trên mặt nàng lộ vẻ khó có thể tin được.

Mà lão già cùng bà lão áo đen vốn có chút không thể kiềm chế muốn ra tay cứu giúp, vừa nghe nói vậy, lại quay sang nhìn nhau, vẻ mặt cũng không tự chủ được mà trở nên cực kỳ sợ hãi.

Hàn Lập sau khi nghe được những lời này, vẻ mặt hắn hơi ngẩn ra, dường như hắn đang nghĩ tới một điều gì đó.

Lúc này, cô bé nhìn người tí hon trong tay, hai mắt chớp nháy ánh sáng kỳ lạ, trên mặt hiện ra vẻ thèm thuồng. Cánh tay nó khẽ động, đem nguyên anh của gã to con đưa lên miệng cắn ngay giữa một nhát, rồi giống như nó ăn được một thứ gì đó ngon lắm, lập tức nuốt xuống.

Nguyên anh gã to con hét thảm một tiếng rồi hôn mê tại chỗ. Mặc dù thân thể nguyên anh lập tức khôi phục như trước, nhưng ánh sáng bên ngoài đã mờ nhạt đi hơn một nửa, đồng thời khí tức cũng trở nên như có như không.

Sắc mặt Bảo Hoa biến hóa, cánh tay nàng hơi nâng lên, dường như đang định làm gì đó, nhưng đã qua muộn màng.

Cô bé kia lại lần nữa cười khúc khích, cánh tay rất nhanh khẽ động, lập tức đem nguyên anh gã to con một phát nuốt vào trong bụng, đầu lưỡi thè ra liếm liếm trên môi, trên mặt lộ ra vài phần thỏa mãn.

Khuôn mặt cô bé lúc này trông hết sức đáng yêu, nhưng rơi vào mắt đám Đại Thừa ở đây lại chẳng khác nào yêu ma đáng sợ.

Không riêng gì sắc mặt của lão già và bà già áo đen tái nhợt dị thường, ngay cả vẻ mặt của Bảo Hoa cũng trở nên âm tình bất định, không thể thốt ra nửa lời.

Hàn Lập ngoài mặt coi như trấn định, nhưng trong lòng hắn thực sự hoảng sợ, hắn hướng Giải Đạo Nhân vẫy tay, Giải Đạo Nhân lập tức nhoáng lên một cái liền xuất hiện bên cạnh hắn, rồi lúc này hắn mới quan sát cô bé kia, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

Tình huống hiện hại dường như rất không ổn!

Con sâu keo trước mắt này vậy mà lại lợi hại như thế, vừa ra tay đã làm Bảo Hoa bị thương, nó còn nhẹ nhàng giết chết một gã Đại Thừa rồi đem nguyên anh gã đó trực tiếp cắn nuốt sạch sẽ.

Quả thật thực lực của nó so với dự kiến ban đầu còn mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng vẫn có điểm không thích hợp ở đây, con sâu keo này rõ ràng vừa mới tỉnh lại, làm sao có thể khôi phục thần thông mạnh mẽ nhanh như vậy được chứ.

Linh hồn phong ấn kia không phải đã dùng toàn lực áp chế nó hay sao?

Nếu như Minh Trùng Mẫu này bị lực lượng của phong ấn áp chế, lại vẫn có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Đại Thừa nhanh chóng như vậy, thì tại thời kỳ thượng cổ nó sớm đã tung hoành khắp các giới diện rồi, làm gì có chuyện để cho hai tên chân tiên trấn ấp dưới phong ấn này cơ chứ.

Dù sao Hàn Lập cũng không phải tu sĩ thông thường, trong nháy mắt liền phát hiện điểm khả nghi.

Nhưng khi hắn chưa kịp liên lạc với những người khác thì trong tai bỗng nhiên vang lên giọng nói của Bảo Hoa:

– Hàn huynh, con bé trước mắt này không phải là bản thể của Minh Trùng Mẫu, mà chỉ là nguyên thần của nó xuất khiếu biến ảo thành một cái hóa thân. Cho nên ngoại trừ Huyền Thiên Chi Bảo thì không còn bảo vật nào có thể gây thương tổn cho nó. Ngoài ra, cái hóa thân này cũng chỉ nắm giữ một ít pháp tắc thời gian mà thôi, nó không thể dễ dàng vận dụng, mà mỗi lần sử dụng pháp tắc thời gian thì đều khiến cho nguyên thần của nó trong nháy mắt suy yếu đi vài phần. Chúng ta chỉ cần dùng Huyền Thiên Chi Bảo bảo vệ chính bản thân mình thì cũng không cần sợ đối phương uy hiếp.

– Đạo hữu làm thế nào biết được chi tiết rõ ràng như vậy!

Trong lòng Hàn Lập nghi ngờ, không khỏi truyền âm hỏi lại.

– Là linh hồn phong ấn lặng lẽ thông báo cho ta, ta cũng vừa mới biết thôi. Hiện tại, ta và ngươi hợp tác đem đối phương khống chế, để cho Dư đạo hữu xuống bên dưới hủy diệt bản thể của nó hoàn toàn. Chỉ cần bản thể không còn thì cái nguyên thần của Minh Trùng Mẫu này cũng không còn đáng sợ như trước.

Bảo Hoa cười khổ trả lời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 5
Hoàng Lâm không tin Hạ Tưởng không có việc gì, nhưng Hạ Tưởng biểu hiện như thế, trong mắt y liền cảm thấy hối tiếc và sợ hãi nhìn tuổi còn trẻ, nhưng tâm tư thâm trầm, so với mấy lão đã lăn lộn trên quan trường mấy chục năm chỉ có hơn chớ không kém. Trong lòng y lúc này đưa ra kết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 26
Lục Thiếu Du nghe nàng nói, Tử Yên nói tới chuyện này sợ rằng là nói tới chuyện hắn ra tay với Hóa Vũ tông, hắn nhíu mày, nói: Người không phạm ta, ta không phạm người. Người phạm ta, ta sẽ diệt. Cho dù xa cũng giết, cho dù nhiều cũng giết. Chẳng lẽ ngươi không biết hậu quả sao? Tử Yên nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 2
Người Vui Kẻ Buồn... Trong U Ám sâm lâm bây giờ tuyết đã rơi dày, trên con đường đầy tuyết đọng hướng về phía làng mạc của ải nhân vang lên tiếng bước chân của Hàn Thạc. Lần trước do sâm lâm cự ma xuất hiện mà những ải nhân không thể không rời khỏi thôn xóm của mình, mặc dù sau đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân