Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 23 » Phần 23

Hàn Lập - Quyển 23

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 23

Một đôi nam nữ Ma tộc lập tức đứng đậy đáp lời.

Những tu sỹ Đại Thừa khác cùng với đệ tử và người thân của họ đều được Bảo Hoa dẫn vào sâu bên trong thủy ấn.

Tất nhiên là cấm chế nơi này hết sức lợi hại, cho dù có tu vi Đại Thừa Kỳ nhưng bọn họ chỉ dám dẫn đệ tử của mình bay ở tầm thấp mà thôi. Dẫu vậy, đối với họ là tốc độ bình thường, nhưng đối với người khác lại chính là vô cùng nhanh chóng. Khoảng nửa ngày sau đoàn người đã bay xa được hơn vạn dặm.

Lúc này khu vực phía trước chợt hiện ra một khe rất sâu. Từ trong đó đang tràn ra một làn sương màu tím, cuồn cuộn không dứt, bốc cao lên đến chín tầng mây.

Càng gây kinh ngạc hơn đó là làn sương mang theo một mùi tanh tưởi khó chịu, hễ ai ngửi phải liền thấy đầu choáng mắt hoa, suy nghĩ trở nên mê muội lạ thường.

“Đây là…” Một tu sỹ Đại Thừa Kỳ quét thần niệm về đám mây tím rồi tái mặt.

“Các vi đạo hữu hãy cẩn thận hơn một ít. Loại sương mù này chính là tà khí do Minh Trùng Mẫu tiết ra, đừng nên cho chúng nhiễm vào cơ thể quá nhiều. Chính loại tà khí này đã làm cho các loại côn trùng ở Thánh Giới chúng ta biến thành Minh Trùng.” Bảo Hoa cảnh báo với mọi người.

Những tu sỹ Đại Thừa quanh đó liền rùng mình, màn hào quang bảo vệ thân thể chợt sáng lên, so với lúc trước còn dày đặc hơn nhiều lần. Có người còn cẩn thận thả ra thêm một hai món bảo vật phòng hộ nữa.

Nhưng cũng có những tu sỹ tự phụ thần thông của mình cao cường nên vẫn giữ vẻ mặt tỉnh bơ như không biết gì.

Đoàn người bay đến trên không trung bên trên khe nứt rồi nhìn xuống, lập tức những tu sỹ đến từ giới diện khác như hít phải một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy bên dưới lớp sương mù màu tím cuồn cuộn là một khe sâu không thấy đáy. Từng trận gió lạnh thỉnh thoảng ào ra làm người ta rét buốt, hơi lạnh còn thấm vào sâu đến tận xương thịt.

“Đây chính là chỗ bố chí của phong ấn thượng cổ sao?” Hàn Lập nhíu mày, trong miệng lẩm bẩm hỏi.

Bảo Hoa cách đó không xa nghe được bèn cười khẽ rồi quay lại nói:

“Hàn đạo hữu, thật ra cái phong ấn cổ xưa đó được bố trí ở sâu bên trong. Vào thời kỳ thượng cổ, người của Thánh tộc chúng ta tập chung về quanh phong ấn này, đào bới sạch sẽ cả một khu vực rộng đến hàng vạn dặm. Sau đó họ còn dựng lên một cung điện khổng lồ, rồi bố trí thêm vô số tầng cấm chế huyền diệu. Con Minh Trùng Mẫu hiện giờ đang ở trung tâm khu điện dưới lòng đất. Bởi vì tòa phong ấn bị Minh Trùng Mẫu chiếm quyền điều khiển nên chúng ta không thể trực tiếp xông vào cung điện. Nhưng vào thời điểm mấy ngày này rơi ngay vào giai đoạn của nguyên khí bùng phát theo chu kỳ, cũng chính là lúc tòa phong ấn thượng cổ không ổn định nhất nên chúng ta mới có thể nhân cơ hội để lẻn vào trong đó. Nếu là lúc bình thường, cho dù chúng ta có thần thông mạnh mẽ nhưng chắc chắn sẽ đánh động đến con Minh Trùng Mẫu.”

“Con trùng chúa này thật quá cảnh giác! Theo ta được biết thì hầu hết các loại trùng mạnh mẽ đều lâm vào ngủ say mỗi khi bị tổn thương nguyên khí quá mức nặng nề. Lúc đó thật vô cùng khó làm chúng thức dậy, trừ khi phải đến thật gần hoặc có gì đó nguy hiểm đến tính mạng mới được.” Một lão già mặt hình tam giác, mặc áo bào thêu bằng chỉ bạc nhướng mày nói.

“Thì ra là Cổ Đạo huynh, bảo sao lại am hiểu về các loại trùng và thú đến vậy. Nhưng đạo hữu chớ quên là con Minh Trùng Mẫu này vốn không phải là loại hung trùng bình thường. Vì thế những suy đoán vừa rồi của đạo hữu thật sự không thích hợp lắm.” Bảo Hoa liếc mắt về phía lão già rồi lạnh nhạt trả lời.

“Hừ, mong là đúng như vậy đi!” Người có tên là Cổ Đạo Nhân này hừ lạnh, có vẻ như không mấy tin vào lời nói của Bảo Hoa.

“Nếu đạo hữu không tin thì cứ việc tự xuống đó kiểm chứng luôn đi.” Mà dường như Bảo Hoa cũng không thích thú lão già Cổ Đạo Nhân cho lắm, sắc mặt nàng trầm xuống, phớt lờ sự đả kích của đối phương rồi nhìn thật sâu xuống khe đất giống như đang chờ đợi điều gì đó.

Còn gã Cổ Đạo Nhân nghe vậy, khuôn mặt hình tam giác chợt tối xầm lại, hai mắt lóe lên một tia độc ác nhưng lão vẫn giữ vẻ hằm hằm không nói gì. Tất nhiên là lão cũng chẳng đến nỗi ngu dại mà chui xuống dò xét cái khe sâu kia.

Hàn Lập tỏ vẻ hứng thú chăm chú nhìn lão già Cổ Đạo. Rõ ràng Bảo Hoa không phải loại tu sỹ Đại Thừa Kỳ tầm thường mà lão lại dám dùng giọng điệu ngang tàng để đối đáp, chắc chắn lão cũng là người rất có danh tiếng gì đây.

“Hàn đạo hữu, tuy lão Cổ Đạo Nhân là người rất chua ngoa, nhưng thần thông về cổ thuật của lão cũng khiến chính ta cảm thấy rất đau đầu. Đạo hữu chớ nên dây dưa với loại người này làm gì!” Bảo Hoa trực tiếp truyền âm cho Hàn Lập.

Hàn Lập vẫn giữ vẻ mặt y nguyên như cũ, chỉ hơi khẽ gật đầu nhưng không hề đáp lại câu gì.

Những tu sỹ Đại Thừa khác cũng đứng lơ lửng chờ đợi bên trên cái khe.

Không biết có phải là do bị ảnh hưởng của làn mây tím kia hay là năng lực của phong ấn mà thần niệm của bọn họ không cách nào đi vào sâu hơn trăm trượng. Nếu cố gắng sâu hơn thì thần niệm lập tức mất kiểm soát rồi tan đi, không thể tra xét thêm được gì bên dưới.

Nhìn cái khe đen tuyền sâu hun hút, một vài gã tu sỹ Đại Thừa Kỳ bắt đầu nảy sinh tâm lý sợ sệt.

Vào lúc này, không biết từ khi nào một cái trận bàn màu xám bạc đã xuất hiện trên tay của Bảo Hoa. Nàng đang bấm niệm, rồi lại đánh từng đạo pháp quyết lên bề mặt của trận bàn.

Chiếc trận bàn màu bạc lúc sáng lúc tối trong lòng bàn tay giống như nó là một sinh vật sống vậy.

Khoảng cỡ một tuần trà trôi qua, đột nhiên chiếc trận bàn tỏa sáng chói mắt, phát ra từng hồi âm thanh vù vù, theo đó là vô số ký hiệu màu bạc tràn ra phấp phới trong không trung.

“Chính là lúc này, các vị đạo hữu hãy mau mau tiến vào đi thôi.” Sắc mặt của Bảo Hoa trở nên vui vẻ, miệng nàng quát khẽ, một tay nắm lấy cái trận bàn rồi hóa thành vệt sáng hồng nhạt lao vào trong khe sâu.

Những tu sỹ Đại Thừa còn lại cũng không dám chậm trễ, tất cả đều cùng nhau bay vọt vào bên trong.

Hàn Lập nhẹ nhàng mở ra một tầng hào quang vàng óng, nhẹ nhàng tách lớp sương màu tím ra ngoài rồi đi sát với đoàn người xuống dưới.

Thật khác với dự đoán!

Cái khe không phải là sâu không lường được như trong tưởng tượng, bởi vì chỉ mới bay xuống khoảng nghìn trượng là đã nhìn thấy một mảng mịt mờ sáng nhè nhẹ dần hiện ra sau lớp sương mù.

Mọi người đáp xuống, liền cảm thấy như đôi chân mình được đặt lên một bề mặt rắn chắc lạ thường.

Hàn Lập ngó trái liếc phải, hắn phát hiện ra khắp nơi toàn là ngọc trắng được lát kín thành một quảng trường thật lớn, rộng cỡ trên trăm mẫu. Hơn nữa cứ cách một khoảng là lại được khảm thêm một viên ngọc trong suốt lớn cỡ nắm tay, chiếu sáng lên khu quảng trường tỏ như ban ngày.

Mà xung quanh quảng trường có bảy tám con đường nhỏ quanh có khúc khuỷu, chẳng biết chúng dẫn về nơi nào.

Ánh mắt của Hàn Lập lóe lên, hắn lại ngẩng cổ nhìn về trời cao.

Trên cao, sương tím từ bốn phương tám hướng ùa về, rồi men theo khe nứt cuồn cuộn tuôn lên bề mặt. Nếu nhìn tổng thể thì quảng trường này có vẻ hơi âm u lờ mờ.

‘Tốt lắm!

Nếu chúng ta đã đến được nơi này an toàn thì càng chứng tỏ con trùng đã ngủ say. Lúc này mọi người cứ theo kế hoạch ban đầu mà hanh động đi. Riêng ta sẽ dẫn một nhóm đi liên hệ với linh trí của tòa phong ấn. Đồng Nha đạo hữu sẽ dẫn người đến từ giới diện Thiên Nha vào sâu bên trong, sau đó thử tìm cách liên hệ với những đạo hữu đang bị nhốt. Hai vị đạo hữu đến từ giới diện Hắc Dạ đi vào nơi sâu nhất chỗ con hung trùng đang ngủ say. Hai vị hãy giám sát mọi hoạt động của nó nhứng chớ nên đánh thức nó dậy. Với những bí thuật ẩn nấp của người đến từ giới diện Hắc Dạ thì hẳn là việc này không quá khó đối với hai vị. Còn những đạo hữu khác hãy chia làm mấy tổ rồi đi đến các nơi trong tòa cung điện ngầm để tu bổ những vị trí mắt trận. Mọi ngưới nhớ phải cẩn thận, trong khu vực này không khéo sẽ có những con cháu của Minh Trùng Mẫu đang đợi sẵn. Nếu không chỉ với một mình nó thì sao có thể không chế được phong ấn, kể cả có là một bộ phận rất nhỏ đi nữa. Mà bầy con cháu của Minh Trùng Mẫu chắc chắn sẽ hơn hẳn những con trùng ở bên ngoài, ngay kể cả những người có tu vi Đại Thừa như chúng ta gặp phải chúng vẫn rất nguy hiểm. ‘ Bảo Hoa nhìn tình hình xung quanh vài lần, sau đó mới nghiêm nghị phân chia nhiệm vụ thật rõ ràng cụ thể.

“Ha ha, không thành vấn đề.”

“Vậy ta đi trước đây!”

“Bảo Hoa đạo hữu nhớ cẩn thận!”

Các tu sỹ Đại Thừa khác không ai tỏ ý kiến phản đối. Tất cả đều tự chia thành từng tổ rồi điềm tĩnh rời đi.

Bóng dáng của Hàn Lập, Giải Đạo Nhân và hai tu sỹ khác biến mất ở cuối một con đường nhỏ ven quảng trường.

Hai gã Đại Thừa Kỳ kia, một trong đó là Tà Liên và một là người được màn khí màu xanh che kín toàn thân đến từ giới diện khác tên gọi là “Lục Thạch”.

Bốn người bọn họ cùng nhau lãnh nhiệm vụ đến tu bổ một mắt trận trong cung điện ngầm.

Tà Liên mỉm cười đi trước tiên, trong tay nàng vân vê một cái thẻ ngọc.

Hàn Lập cùng Giải Đạo Nhân đi ở giữa, Lục Thạch lẳng lặng théo sát ở phía sau.

Bốn người bọn họ không nói gì, cứ lặng lẽ lướt nhẹ nhàng cách mặt đất mấy trượng.

Vẻ mặt của Hàn Lập luôn bình tĩnh, nhưng đôi mắt vẫn liên tục quan sát thật kỹ hai bên đường.

Con đường nhỏ dẫn bọn họ đi qua một rừng mộ trong quần thể cung điện. Những ngôi mộ được xây theo kiểu bốn cạnh thật cao, cứ một cái lại nối tiếp một cái, phóng hết cả tầm mắt cũng khó mà nhìn thấy điểm cuối của khu rừng mộ này.

Kiến trúc của nấm mộ mang phong cách rất cổ xưa, bề mặt ngoài của nó được khắc lên những chữ viết từ thời thượng cổ làm người ta không khỏi trỗi dậy một nỗi tang thương trong lòng. Xem ra rừng bia mộ đã tồn tại ở đây vô số năm tháng rồi.

Rừng mộ rộng lớn lạ thường, nhóm của Hàn Lập cứ bay mãi đến cả tuần trà nhưng vẫn chưa thấy điểm ra.

Bỗng Hàn Lập nhíu mày, thân hình chợt dừng lại một chặp.

“Sao vậy, Hàn đạo hữu phát hiện thấy điều gì sao?” Tà Liên thấy vẻ khác thường của Hàn Lập nên vội hỏi.

Tu sỹ tên là Lục Thạch cũng bay chậm lại rồi nhìn Hàn Lập với ánh mắt tò mò.

“Hình như bên kia có gì đó khá thú vị, các đạo hữu có muốn qua đó xem một lát không?” Ánh mắt của Hàn Lập nhìn về một chỗ sâu tít trong rừng mộ rồi bất chợt mỉm cười hỏi.

“Thần niệm của đạo hữu có thể quan sát được nơi xa như vậy sao?” Thần niệm của Tà Liên lập tức quét về hướng mà Hàn Lập nói nhưng không phát hiện ra điều gì, sắc mặt nàng khẽ đổi.

“Nếu Hàn Đạo hữu đã nói vậy, hay là chúng ta cùng nhau qua đó xem thử thế nào.” Lục Thạch quét thần niệm về phía đó nhưng cũng không thấy gì, hắn thầm rùng mình rồi nói.

Nếu nói đến những thần thông khác thì chưa biết, nhưng về thần niệm của Hàn Lập thì Tà Liên và hắn tuyệt đối không thể sánh bằng.

Hàn Lập nghe vậy liền khẽ mỉm cười, thân hình hơi động bắt đầu bay về phía bên kia khu rừng mộ.

Giải Đạo Nhân vẫn giữ vẻ mặt đờ đẫn bay sát hắn.

Tà Liên và Lục Thạch liếc nhìn lẫn nhau, cả hai đều mang theo một chút rụt rè bay theo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 4
Trên đường Miêu Nghị phát hiện La Song Phi kiến thức bất phàm, khá trọng thị, cảm giác đúng là mình chiêu mộ được một nhân tài. Tầm nhìn và kiến thức của mình còn thiếu sót, thỉnh thoảng có chỗ thỉnh giáo La Song Phi, nên lúc y rủ đi cũng không từ chối. Ai ngờ nằm mơ cũng không nghĩ tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 13
Hạ Hầu thống lĩnh nổi giận, chỉ vào mũi Miêu Nghị mắng: Cẩu tặc to gan, ngươi bán đồ hay giật tiền vậy? Miêu Nghị bình tĩnh nói: Hạ Hầu thống lĩnh đừng nóng, nếu Hạ Hầu thống lĩnh là người thường thì ta cùng lắm bán mười vạn Hồng Tinh. Nhưng Hạ Hầu thống lĩnh lấy nó đi theo đuổi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân