Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 65

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 65

 – Như vậy chúng ta cần phải chủ động đi tìm người.

Hạ Thiên có chút khó chịu, một địa phương lớn như thế này, muốn tìm một người cũng không dễ dàng gì. Đặc biệt là một người phụ nữ có thể bay, chỉ có quỷ mới biết nàng đang ở đâu, sợ rằng căn bản không ở khách sạn.

– Có nhiều cảnh sát giúp đỡ, cậu còn lo lắng cái gì?

Dạ Ngọc Mị nói mang theo vài phần hương vị châm chọc.

– Tôi cũng không tin tưởng vào năng lực của đám cảnh sát này.

Hạ Thiên ngáp một cái:

– Nhưng cũng được, để cho bọn họ đi tìm, tôi ở đây cũng không còn quen ai.

– Tổ trưởng Hạ, chuyện Thẩm Vân, anh còn muốn…

Hào Phỉ Phỉ lúc này cẩn thận hỏi một câu.

Hạ Thiên nghĩ như vậy mà cảm thấy không xong, hắn nên nói thế nào với Liễu Vân Anh đây? Hắn đã hứa với Liễu Vân Anh, sẽ đưa Thẩm Vân an toàn quay về, bây giờ nếu hắn nói Thẩm Vân đã chết, như vậy rõ ràng là thất hứa, còn mặt mũi nữa sao?

– Hừ, đám khốn kiếp dám cho mình mất mặt, đến khi anh tìm được, anh dâm cho vài châm, để cho chúng mày biết tay.

Hạ Thiên thì thào nói, nếu không biết tin tức gì về Hoàng Tĩnh Di, hắn tạm thời cũng không tìm được nàng, vì vậy trước tiên nên giải quyết chuyện này trước.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi đi đến lấy hành lý của mình, hắn xách ba lô đi ra ngoài:

– Đi thôi, đến cục cảnh sát.

Hạ Thiên muốn đến cục công an chính là muốn để cho cảnh sát hỗ trợ tìm người, còn phương diện khác, Hạ Thiên muốn thẩm vấn hai nữ cảnh sát trước đó từng muốn bắt Thẩm Vân và Hào Phỉ Phỉ. Với trình độ thẩm vấn của hắn, muốn tìm ra hung thủ là không khó.

Vài phút sau ở lầu một khách sạn Hồ Nguyệt Lạc.

Điền Bác Phong lấy điện thoại ra bấm số của Hào Phỉ Phỉ, hắn chợt phát hiện số điện thoại luôn báo tắt máy kia đã gọi thông, nhưng không đợi Hào Phỉ Phỉ nhận điện thoại thì hắn đã tắt máy, vì hắn thấy Hạ Thiên và Hào Phỉ Phỉ từ trong thang máy đi ra.

– Tổ trưởng Hạ, trưởng khoa Hào!

Điền Bác Phong tiến lên nghênh đón, vẻ mặt vui sướng:

– Các người không sao, đúng là quá tốt.

– Nói nhảm, tất nhiên tôi sẽ không sao.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Tôi đang muốn tìm các anh, cục công an các anh có người biết vẽ chân dung chứ?

Trước kia Hạ Thiên từng vì tìm kiếm Mộc Hàm mà đã mượn người vẽ chân dung, bây giờ hắn muốn thực hiện lại.

– Có, tất nhiên là có.

Điền Bác Phong vội vàng gật đầu, sau đó nhịn không được nói:

– Tổ trưởng Hạ, vẽ cho ai?

– Tất nhiên là vẽ hung thủ, chẳng lẽ tôi vẽ anh?

Hạ Thiên tức giận nói.

Điền Bác Phong chợt ngẩn ngơ, sau đó liền vui vẻ:

– Tổ trưởng Hạ, anh biết bộ dạng hung thủ ra sao rồi à?

– Đúng vậy, tôi vừa đánh một trận với cô ta vào tối nay, nhưng cô ta rất lợi hại, tuy tôi đã đánh cô ta bị thương nhưng vẫn chạy mất.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói.

Dạ Ngọc Mị chợt có cảm xúc muốn đánh cho Hạ Thiên một trận, nhưng nàng suy xét lại và cảm thấy đối phương cũng không nói dối, Hoàng Tĩnh Di thật sự bị tên khốn này đánh bị thương.

Hào Phỉ Phỉ cũng ngẩn ngơ, Hạ Thiên vừa rồi không thấy đâu, thì ra truy tìm hung thủ kia.

Điền Bác Phong có chút hưng phấn, lại có chút bội phục, không hổ danh là người thượng cấp phái xuống, chưa đến một ngày đã biết hung thủ là ai.

– Đi, đến cục công an, tôi còn phải thẩm vấn hai nữ cảnh sát ngu ngốc, dám đến gài bom nổ chết người tôi bảo vệ, đúng là không biết sống chết.

Hạ Thiên nhớ đến việc này mà cảm thấy mất vui, hắn tuy không bảo vệ Thẩm Vân, nhưng dù thế nào thì ai giết nàng cũng là gây khó cho hắn.

Điền Bác Phong chợt cảm thấy kỳ quái, hắn có chút do dự, sau đó không khỏi hỏi:

– Tổ trưởng Hạ, hai nữ cảnh sát mà anh nói, có phải là hai người phụ nữ giả làm cảnh sát tập kích trưởng khoa Hào và cô gái tên là Thẩm Vân kia?

– Đúng vậy, là bọn họ.

Hạ Thiên gật đầu, thuận tiện hỏi thêm:

– Bọn họ đang ở cục công an phải không?

– Có, nhưng…

Điền Bác Phong có chút do dự.

– Tổ trưởng Điền, có gì cứ nói thẳng, có gì sao?

Hào Phỉ Phỉ cảm thấy sự việc không đúng.

– Tổ trưởng Hạ, trưởng khoa Hào, hai người bọn họ, trước đó vài giờ đã tự sát ở cục công an.

Điền Bác Phong cuối cùng cũng mở miệng.

– Cái gì?

Vẻ mặt Hào Phỉ Phỉ chợt biến đổi:

– Các người giữ người thế nào mà cho đối phương tự sát?

– Trưởng khoa Hào, tôi cũng không rõ ràng lắm, nơi đó cũng không phải do tội phụ trách, cũng không phải thủ hạ của tôi giữ bọn họ.

Điền Bác Phong lộ ra nụ cười khổ.

– Xem ra Thẩm Vân nói không sai, trong cảnh sát quả nhiên có đồng lõa.

Hào Phỉ Phỉ có chút tức giận.

Điền Bác Phong tiếp tục cười khổ, hắn cũng không nói thêm điều gì, rõ ràng bây giờ hắn cũng hiểu rõ thêm vài vấn đề.

– Tôi chỉ biết là đám cảnh sát không đáng tin.

Hạ Thiên rất mất vui, hai nữ cảnh sát kia đã chết, hắn không còn đối tượng thẩm vấn, vì vậy muốn tìm được đối tượng muốn bắt cóc Thẩm Vân thì sợ rằng có phiền phức.

– Nếu cảm thấy cảnh sát không đáng tin thì cũng đừng đến tìm cảnh sát.

Bên cạnh vang lên một câu, rõ ràng là tên cảnh sát nào đó tỏ vẻ bất mãn với Hạ Thiên.

– Anh vốn không muốn tìm đám cảnh sát ngốc nghếch các chú.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn tên cảnh sát kia, hắn tức giận nói, tâm tình của hắn không tốt, tên khốn kia còn muốn chọc vào.

– Mày mắng ai? Hả? Mắng ai ngu?

Tên cảnh sát kia nổi giận, nửa đêm bị dựng dậy đi làm việc đã bực bội, bây giờ bị mắng thì càng bực hơn.

Không riêng gì tên cảnh sát này khó chịu, đám cảnh sát nghe Hạ Thiên nói đều khó chịu, thậm chí ngay cả đám cảnh sát tổ trọng án của Điền Bác Phong cũng cảm thấy bức bối, vì câu nói của Hạ Thiên thật sự mắng tất cả cảnh sát.

– Người cùng nha, đừng làm tổn thương hòa khí…

Điền Bác Phong tuy cảm thấy bức bối như vẫn ra sức hòa giải.

– Anh và các chú không phải người một nhà.

Hạ Thiên tức giận nói:

– Anh thấy các chú chỉ biết gây phiền, có chút chuyện cũng làm không ra hồn.

– Chê chúng tôi không làm tốt, vậy tự làm đi.

Nữ cảnh sát duy nhất trong đội trọng án là Vương Hà cũng nhịn không được phải nói một câu, dù nàng biết rõ lai lịch của Hạ Thiên là không nhỏ, nhưng nàng cũng không nhịn được.

– Mày là ai? Lớn lối nhỉ?

Tên cảnh sát kia càng cãi hăng, muốn tiến lên đánh Hạ Thiên.

– Cút, đừng làm phiền anh.

Hạ Thiên lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi đi:

– Anh quyết định không cần đám các chú làm việc, tự anh tìm người.

Điền Bác Phong cũng nhanh chóng chặn tên cảnh sát muốn đánh Hạ Thiên, khẽ nói một câu vào tai đối phương, cuối cùng cũng không dám xông lên. Nhưng lúc này đám cảnh sát đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn Hạ Thiên, rõ ràng không còn chút hảo cảm nào.

Hạ Thiên bấm điện thoại cho Mộc Hàm, dù là giữa đêm, hắn không muốn quấy rầy giấc ngủ của vợ, nhưng hắn không tin năng lực của đám cảnh sát này, vì vậy muốn vợ phái đến vài người giúp làm việc.

– Chồng, có gì xảy ra?

Điện thoại vừa nối thông thì Mộc Hàm dùng giọng lo lắng hỏi, lúc này nàng nhận được điện thoại của Hạ Thiên, không lo lắng cũng không được.

– Vợ, không có gì, tôi thiếu chút nhân thủ.

Hạ Thiên nhanh chóng nói:

– Nhanh chóng điều cho tôi một cánh quân đặc chủng đến, tôi muốn phá hủy một khách sạn. Đúng rồi, lúc này vợ đang ở cục an ninh quốc gia, tuy đám người kia không lợi hại nhưng còn tốt hơn đám cảnh sát, tôi cần bọn họ đi tìm người, à, nhớ tìm người vẽ chân dung đến.

– Chồng, bên kia có chuyện gì xảy ra? Nói cho tôi biết.

Mộc Hàm vội hỏi.

Hạ Thiên cũng không giấu, hắn nhanh chóng nói tình hình bên này, trước mặt Mộc Hàm cũng không cần che giấu.

– Được rồi, chồng, tôi sẽ sắp xếp tốt, cậu chờ một lát, lâu nhất là nửa giờ sau sẽ có người đến.

Mộc Hàm nhanh chóng nói, sau đó cúp điện thoại.

Khi thấy Hạ Thiên thu điện thoại, Điền Bác Phong không nhịn được phải hỏi:

– Tổ trưởng Hạ, chúng ta còn quay về cục công an sao?

– Không.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Tôi không cần đám cảnh sát các anh giúp đỡ nữa.

– Tổ trưởng, nếu đã như vậy thì chúng ta nên về chưa?

Nữ cảnh sát Vương Hà dùng giọng bất mãn nói.

– Không được ai về.

Hạ Thiên lên tiếng:

– Tất cả đám người trong và ngoài khách sạn này đều không cho phép bỏ đi.

– Anh nói không là không sao?

Vương Hà rất tức giận:

– Anh cũng không phải là thủ trưởng của tôi.

Vương Hà nói xong thì hùng hổ đi ra.

Hạ Thiên tung một đá, Vương Hà kêu lên một tiếng rồi ngã lăn ra, không thể đứng lên.

– Cần ăn đòn.

Hạ Thiên tức giận nói.

Bốn phía chợt yên tĩnh, ai cũng không ngờ Hạ Thiên sẽ ra tay.

– Không được quá mức.

Cũng có tên trong tổ trọng án không nhịn được.

Hạ Thiên lại tung một đá, đạp đối phương ngã xuống, căn bản không nói nhảm.

– Hừ, cảnh sát tỉnh xuống thì giỏi sao?

Tên cảnh sát trước đó cãi nhau với Hạ Thiên cũng lớn tiếng nói.

Hạ Thiên tung ra một chưởng cách không, đối phương kêu thảm và ngã xuống nằm bất động.

– Đừng nói anh không cảnh cáo, bây giờ tâm tình của anh không tốt, các chú tốt nhất nên phối hợp, nếu không đừng trách anh cho ăn đòn.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói:

– Dù là người trong hay ngoài khách sạn đều đứng yên tại chỗ, không được bỏ đi.

– Mày là ai?

– Con mẹ mày có tư cách gì?

– Chúng tao muốn đi, làm đếch gì được?

– Đi, con bà nó, đi cho tao…

Vài trăm tên cùng kêu la, một số người chuẩn bị lao ra khỏi giới tuyến.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 25
Vũ Liệt kinh ngạc nhìn hắn, hiện tại hắn cuối cùng đã minh bạch vì sao chỉ huy sứ đại nhân lại hết lòng nâng đỡ Đô thống đại nhân ngồi lên vị trí này, bởi vì không phải tên Đô thống của quân cận vệ nào cũng đều thích hợp ngồi lên đó. Thiên cung, quỳnh lâu ngọc vũ, cảnh xuân đầy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Vị tổng đốc công tử Lạc Viễn đó có đôi chút lo lắng vì tên Trình Thụy Niên kia đã cướp mất của hắn thế thượng phong. Bao nhiêu lời hay ý đẹp hắn đều đã nói hết cả khiến lúc này hơi bị rơi vào thế bị động, không biết phải khen ngợi tán dương như thế nào mới phải. Tần Tiên Nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Giang Nam – Quyển 19
Hắn chính là Yêu giới đại đế, theo lý nên ngồi ở phía trên hoàng tọa, hôm nay hoàng tọa bị Giang Nam chiếm cứ, hắn cũng không tức giận chút nào, phảng phất không có quan hệ gì với hắn. Ta ngồi ở chỗ này, không vì cái gì khác, chỉ vì cho thấy, ta có năng lực ngồi ở chỗ này. Ánh mắt Giang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân