Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 10 » Phần 103

Hạ Thiên - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 103

– Tôi không sao, tôi chỉ lo lắng cho cậu, bây giờ Tống Ngọc Mị không cho cậu liên lạc với những bà vợ kia, cũng không cho cậu dùng tên thật, cô ta rõ ràng muốn cho cậu ở một địa phương xa lạ với hai bàn tay trắng, bị người ta ức hiếp, tôi chỉ sợ cậu không chịu được thôi.

Ninh Khiết khẽ nói:

– Tôi cũng không phải sợ, trước khi tôi gặp cậu, tôi là một cô gái không may, bây giờ không biết đã tốt hơn trước kia bao nhiêu lần rồi.

Hạ Thiên lại không quan tâm đến những vấn đề này:

– Tống Ngọc Mị kia cho rằng tôi không còn chút năng lực nào, nhưng cô ta không biết tôi không có công lực cũng có thể đánh bại rất nhiều người. Hơn nữa bây giờ công lực của tôi đã khôi phục trở lại, nhưng vì muốn áp chế âm hỏa mà không thể dùng hết, nhưng không có kẻ nào ức hiếp được.

Hạ Thiên khẽ hừ một tiếng rồi nói thêm:

– Tôi tạm thời sẽ không là Hạ Thiên, lấy tên là Tống Tử, để cho Tống Ngọc Mị kia đi tìm chết, ai chọc tôi thì người đó phải đi tìm chết, tôi sẽ ngồi lên du thuyền một lần nữa, sau lần này đã có thể gặp lại Tiểu Kiều và Lãnh Băng Băng được rồi.

– Chồng, tôi cũng không để cho người khác ức hiếp cậu.

Giọng nói của Ninh Khiết rất dịu dàng:

– Với năng lực của tôi bây giờ, dù kém cậu trước kia nhưng đối phó với người thường là rất dễ dàng. Tôi chỉ lo lắng một vấn đề, đó là bây giờ Tống Ngọc Mị đã về thủ đô nhưng không biết có phái người âm thầm theo dõi chúng ta hay không? Nếu thật sự là có, cô ta mà biết được chúng ta sống tốt, sợ rằng sẽ tiếp tục đến tìm phiền toái.

Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó nói:

– Vợ quỷ keo kiệt, lần trước tôi thấy chị có bốn vệ sĩ ở thôn Hạ Dương, bây giờ chị có lợi hại hơn bọn họ chưa?

– Ừ, Tống Ngọc Mị nói tôi luyện công thời gian ngắn, nhưng vì trong người có linh khí nên đám người Tống Hùng kia so ra vẫn kém. Vì vậy dù tôi chỉ luyện võ vài tháng nhưng bây giờ muốn đánh bại bọn họ là rất dễ dàng.

Ninh Khiết cũng có chút tự tin với vấn đề này:

– Hơn nữa bọn họ có cùng một sư phụ với tôi, tôi hiểu võ công của bọn họ, cũng biết nhược điểm của bọn họ, trước mặt bọn họ tôi có ưu thế tuyệt đối.

– Như vậy thì rất đơn giản, Tống Ngọc Mị kia bây giờ cho rằng tôi không còn bản lĩnh gì, còn bắt tôi phải làm ăn mày, tất nhiên phải có người theo dõi. Nhưng tám phần người kia lâu lâu chỉ đến xem một lần mà thôi, cũng không có quá nhiều người theo dõi sát sao. À, bây giờ công lực của tôi có chút hạn chế, có lẽ cũng không dễ dàng phát hiện ra người theo dõi mình.

Hạ Thiên nói đến đây thì có chút khó hiểu, hắn suy nghĩ rồi nói tiếp:

– Đúng rồi, vợ quỷ keo kiệt, bây giờ giống như đã giữa trưa, tôi ra ngoài dùng cơm. Còn chị, sau khi tôi ra ngoài thì bám theo sau, bây giờ bọn họ còn chưa phát hiện chị đã khôi phục lại như thường, chắc chắn sẽ không ai chú ý, sau đó chị có hơn phân nửa sẽ tìm ra được người theo dõi tôi, cuối cùng chị chỉ cần tìm cơ hội xử lý tên kia là được.

– Ừ, chồng nói đúng, chúng ta cứ làm như vậy.

Ninh Khiết có hơi suy xét, sau đó tỏ ra tán thành, nhưng cuối cùng còn hỏi một câu:

– Trực tiếp giết đi sao?

– Nếu sát hại thì Tống Ngọc Mị kia sẽ không thu được tin tức, nhất định sẽ nghi ngờ.

Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó nói:

– Nên bắt hắn lại, sau đó tôi sẽ dùng ngân châm thôi miên hắn, để hắn nghe theo lời chúng ta, cuối cùng để hắn nói đối với Tống Ngọc Mị là cả ngày đều theo dõi sát sao, như vậy Tống Ngọc Mị ngu ngốc kia sẽ bị lừa.

– Chồng, cậu thật sự lợi hại, nhưng dù sao cũng phải cẩn thận.

Ninh Khiết có chút hưng phấn, trong lòng giảm đi rất nhiều lo lắng, có lẽ vì ở chung với Tống Ngọc Mị quá lâu, nàng dần sinh ra cảm giác sợ hãi. Tuy người Tống Ngọc Mị uy hiếp chính là Hạ Thiên, nhưng Hạ Thiên không bị Tống Ngọc Mị hù dọa mà sợ hãi, hắn chỉ tạm thời không thể không thỏa hiệp, ngược lại Ninh Khiết giống như bị dọa.

– Tôi tất nhiên là lợi hại, tôi luôn là người lợi hại nhất.

Hạ Thiên rất mạnh miệng, dù hắn vừa bị Tống Ngọc Mị đánh bại nhưng hắn vẫn cảm giác mình mạnh nhất, vì hắn cảm thấy mình thật sự không thua, nhưng Tống Ngọc Mị rõ ràng không biết xấu hổ, dám dùng phương pháp hạ lưu để uy hiếp hắn, hắn chẳng qua chỉ vì vợ mà không thể không thỏa hiệp.

Hạ Thiên thầm khinh bỉ Tống Ngọc Mị, chẳng phải có công phu luyện trước hắn vài chục năm sao? Đợi đến một ngày nào đó vợ nào của hắn cũng lợi hại như Tống Ngọc Mị, như vậy muốn ức hiếp nàng ta thế nào cũng được, ức hiếp đến khi van xin thì thôi.

Vì cơ hội sau này có thể ức hiếp Tống Ngọc Mị mà Hạ Thiên nhanh chóng mặc quần áo rời khỏi giường, Ninh Khiết cũng đi theo, bây giờ hắn cần phải đi xử lý tên khốn mà Tống Ngọc Mị đã phái đến đề nhìn chằm chằm vào bọn họ.

– Tôi đi ăn trước, chị đợi một chút rồi hãy đi theo.

Hạ Thiên nói với Ninh Khiết, sau đó hắn nhớ đến một vấn đề, hắn móc một trăm đồng từ trong túi ra nói:

– Bây giờ chỉ có hai trăm đồng, chị một trăm tôi một trăm, sau khi chung ta thu phục được người của Tống Ngọc Mị, tôi sẽ đi kiếm tiền.

– Ừ!

Ninh Khiết lại không chậm trễ, nàng nhận lấy tiền, bây giờ trên người nàng không có đồng nào, tất nhiên không có tiền sẽ chẳng thể đi đâu được, một trăm đồng tuy rất ít, nhưng dù thế nào thì sống qua ngày hôm nay cũng không phải là vấn đề.

Hạ Thiên không nói thêm điều gì, hắn mở cửa phòng, xuống lầu đi ra khách sạn, dưới quầy phục vụ có một chiếc đồng hồ lớn, hắn nhìn qua, cuối cùng xác nhận bây giờ đã hơn mười hai giờ trưa.

Hạ Thiên vừa hoạt động tiêu hao thể lực, bây giờ bụng quả thật có chút đói, vì thế điều hắn cần làm bây giờ chính là tìm một chỗ nào đó lấp đầy bụng. Thành phố này dân số đông, có đầy đủ các cửa hàng lớn nhỏ, chỉ cần đi ra cổng khách sạn thì đã có rất nhiều quán ăn nhỏ.

Một quán bán bánh rán lại hấp dẫn sự chú ý của Hạ Thiên, hương bánh làm cho hắn đang đói bụng cảm thấy rất muốn ăn, hắn cũng không do dự, trước tiên mua hai cái bánh, sau đó một trăm đồng của hắn biến thành chín mươi bảy đồng.

Đối với một Hạ Thiên sức ăn rất lớn thì hai cái bánh rán là khó thể lấp đầy cái bụng đói, vì vậy hắn vừa ăn bánh vừa đi dạo tìm kiếm món khác. Hắn đi không quá nhanh, nhìn có vẻ giống như đi dạo, mãi đến khi đi được nửa giờ hắn mới vào một tiệm thức ăn nhanh, gọi một phần, sau đó bắt đầu hưởng dụng không chút hoang mang.

Tuy băng hỏa linh khí trong cơ thể của Hạ Thiên đã khôi phục nhưng không dám đơn giản sử dụng, tuy bây giờ băng hỏa linh khí của hắn đã dùng một biện pháp đặc biệt để giữ vững thế cân đối với âm hỏa, nhưng nếu hắn sử dụng băng hỏa linh khí thì trạng thái cân bằng sẽ bị phá hoại, âm hỏa sẽ thừa cơ hội mà tiến vào, sẽ phát động tấn công. Lúc này ngũ quan của hắn không còn được linh mẫn như xưa, đến bây giờ hắn còn chưa thể xác định có người nào đang lén theo dõi mình.

Nhưng Hạ Thiên cũng không cảm thấy đáng ngại về vấn đề này, nếu quả thật có người theo dõi hắn, hắn tin Ninh Khiết có thể phát hiện ra. Thực tế hắn đã thấy được nàng, lúc này nàng đang đứng cách hắn khá xa, hơn nữa vừa rồi nàng vừa mua một cái mũ và cặp kính, nàng cũng đã đeo lên, rõ ràng là muốn ngụy trang, dù là người quen cũng chưa chắc có thể nhận ra.

Hạ Thiên dùng cơm không chút hoang mang, sau đó hắn tính tiền và bỏ đi, sau khi rời khỏi quán ăn nhanh thì chín mươi bảy đồng trong túi chỉ còn là bảy mươi chín đồng.

– Thức ăn nhanh giá mười tám đồng, không ngon bằng một cái bánh rán.

Hạ Thiên thầm oán trách một câu, sau đó hắn tiếp tục đi dạo, hắn muốn đi dạo nhiều nơi, như vậy Ninh Khiết mới dễ dàng tìm ra người đang theo dõi hắn.

Nhưng Hạ Thiên thật sự không quen đường nơi này, hắn đi và phát hiện mình đến cây cầu buổi sáng, bây giờ trên cây cầu rất vắng người, cơ bản là rất lạnh nên chẳng có ma nào qua đây. Mấy tên ăn mày thì vẫn còn, kể cả tên thiếu niên tàn tật hắn đã gặp lúc sáng.

– Này, chú còn ở đây xin tiền sao?

Hạ Thiên bây giờ có chút nhàm chán, hắn đi đến trước mặt tên thiếu niên ăn mày rồi hỏi, hắn không hiểu vì sao lại có người chỉ biết lựa chọn nghề nghiệp làm ăn mày.

Tên thiếu niên không có phản ứng, hắn chỉ nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền giống như đang ngủ.

– Làm ăn mày cũng không chuyên chú, thật sự là không có tương lai.

Hạ Thiên thầm nói một câu, hắn chuẩn bị bỏ đi, nhưng lúc này hắn chợt cảm thấy có gì đó là lạ, hắn ngồi xổm xuống nhìn kỹ một chút, sau đó lại nắm lấy cổ tay của tên thiếu niên tàn tật, bắt mạch xem xét.

Hạ Thiên cuối cùng cũng phát hiện tên thiếu niên không phải đang ngủ mà đang hôn mê, vì công lực của hắn không bằng trước kia, vì vậy ánh mắt xem bệnh cũng không tốt như trước, lần đầu tiên hắn nhìn qua cũng không thấy vấn đề.

– Thật sự là nghề nghiệp không có tương lai, làm ăn mày cũng bị người đánh.

Hạ Thiên lầm bầm nói, hắn đã kiểm tra được nguyên nhân, là bị đánh mà hôn mê.

Hạ Thiên bây giờ cũng không có gì làm, hơn nữa tâm tình khá tốt, vì vậy hắn lấy ra ngân châm đâm lên người tên thiếu niên tàn tật vài lượt. Cuối cùng tên này cũng tỉnh lại, khi thấy Hạ Thiên thì vẻ mặt chợt biến đổi và khiếp đảm hô lên một câu:

– Tống… Tống đại ca, sao anh lại ở đây?

“Tống đại ca?”

Hạ Thiên suy nghĩ ba giây mới kịp phản ứng, Tống đại ca này chính là hắn, vì bây giờ hắn họ Tống.

– Anh nhàm chán nên ra ngoài dạo chơi.

Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó hắn buồn bực hỏi:

– Này, sao chú lại bị người ta đánh bất tỉnh? Còn nữa, anh phát hiện chân trái của chú bị gãy, chẳng phải chân của chú đã bị gãy từ lâu rồi à? Sao bây giờ lại vừa gãy chưa lâu?

– Tống… Tống đại ca, anh không đến khách sạn Tâm Duyệt sao?

Tên thiếu niên tàn tật không trả lời vấn đề của Hạ Thiên, ngược lại chỉ ngây ngô hỏi một câu.

– Đi chứ, anh vừa mới ra ngoài ăn cơm.

Hạ Thiên có chút kỳ quái, khách sạn Tâm Duyệt là nơi hắn vừa biến Ninh Khiết thành vợ, tất nhiên hắn biết.

– Thiết Quải Thất không tìm được anh sao?

Tên thiếu niên tàn tật lại cẩn thận hỏi.

– Anh không thấy thằng què chết tiệt kia.

Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, sau đó hắn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn tên thiếu niên:

– Này, sao chú biết tên què kia muốn tìm anh? Có phải chú nói cho tên què chết tiệt kia biết anh đến ở trong khách sạn Tâm Duyệt?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 21
Thánh Giới Đại Kiếp Nạn thái độ uy hiếp của Hàn Lập khiến cho Nguyên Yểm không khỏi biến sắc. Nhưng hắn thân là tồn tại cao nhất trong ma tộc như thế nào lại dễ dàng cam chịu hạ phong, lúc này sắc mặt liền trầm xuống lạnh lùng nói: “Ở trên đảo này ngươi dùng Niết Bàn Thánh Thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Bà hàng xóm tốt bụng - Tác giả The Kid
Ông Tú là một đại gia, một doanh nhân thành đạt. Trong tay ông có nhiều tiền bạc nhưng ông chỉ sống một mình, không có vợ con gì cả. Kế bên nhà ông Tú là nhà của bà Sáu Thư, bà hàng xóm này cực kỳ đối xử tốt với ông. Mỗi khi có nấu đồ ăn bà đều đem qua mời ông ăn, hoặc là sẵn sàng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Cô gái đến từ hôm qua
Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân