Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 10 » Phần 146

Hạ Thiên - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 146

Trương Đan quay đầu lại nhìn, nàng phát hiện đứng cách đó không xa là một người đàn ông mặc áo da đen, khoảng ba mươi tuổi, cao lớn khỏe mạnh.

– Anh biết rõ bạn ấy ở đâu sao?

Trương Đan đi đến, nàng dùng giọng vội vàng hỏi.

– Tất nhiên là biết, tôi còn biết cô ấy tên là Ninh Khiết.

Người đàn ông mặc áo da mỉm cười với Trương Đan, hắn rất tuấn tú, cười như mùa xuân tỏa nắng làm cho Trương Đan có chút thất thần, càng làm cho Sở Phàm ở bên cạnh cảm thấy ghen ghét, nếu nói về tướng mạo thì đối phương hơn hắn rất nhiều.

– Anh thật sự biết Ninh Khiết?

Trương Đan lập tức vui mừng:

– Vậy anh nói cho tôi biết bạn ấy đang ở đâu được không?

– Tiểu thư, tôi thật sự biết rõ Ninh Khiết ở đâu, nhưng tôi cũng không thể tùy tiện nói rõ địa chỉ của cô ấy cho người ngoài. Bây giờ cô ấy không muốn bị người ta quấy rầy, vì vậy tôi cũng không biết cô ấy có muốn gặp người hay không. Thế này đi, hay là cô nói cho tôi biết, cô là gì của cô ấy?

Người đàn ông mặc áo da vẫn nở nụ cười trên môi, lời nói cũng hợp tình hợp lý.

– Tôi là bạn của bạn ấy, là bạn tốt, nhất định bạn ấy sẽ gặp tôi.

Trương Đan vội vàng nói:

– Nếu anh không tin thì cứ điện thoại hỏi bạn ấy, nếu bạn ấy biết rõ tôi ở đây thì sẽ đến đón.

Trương Đan nói đến đây thì hỏi một câu:

– Anh biết số điện thoại của bạn ấy không? Nếu anh biết, anh nói tôi biết cũng được, tôi sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho bạn ấy.

– Thật ra tôi và Ninh tiểu thư cũng không tính là quen thuộc, nên tôi không có số điện thoại của cô ấy, mà cô thật sự là bạn của Ninh tiểu thư sao?

Người đàn ông mặc áo da có chút chần chừ, hắn lo lắng hỏi một câu.

– Đúng vậy, tôi là bạn của cô ấy.

Trương Đan sợ người đàn ông mặc áo da không tin, vì vậy bổ sung một câu:

– Bạn thân nhất.

– Như vậy tiểu thư biết rất rõ chuyện về Ninh tiểu thư sao?

Người đàn ông mặc áo da suy nghĩ rồi hỏi.

– Tất nhiên là biết rõ, chuyện gì của bạn ấy tôi cũng biết.

Trương Đan nhanh chóng nói, nhưng sau đó nàng suy nghĩ điều gì đó, lại có chút ngượng ngùng:

– Nhưng gần đây bạn ấy có chuyện gì tôi cũng không biết, cũng không biết số điện thoại của bạn ấy.

– Như vậy là đủ.

Người đàn ông mặc áo da chợt nở nụ cười quỷ dị.

– Bây giờ anh có thể nói chỗ ở của Ninh Khiết cho tôi được chưa?

Trên mặt Trương Đan có chút hưng phấn.

– Không, là cô phải nói cho tôi biết rốt cuộc Ninh Khiết là ai.

Giọng nói của người đàn ông mặc áo da chợt trở nên lạnh lẽo, sau đó hắn vung tay chém ra sau gáy của Trương Đan, lúc này nàng chưa kịp phản ứng thì đã hôn mê.

– Anh làm gì vậy?

Sở Phàm chợt chấn động, hắn nhấc chân đá vào người đối phương, nhưng lúc này sau gáy lại truyền đến cảm giác đau đớn, hắn cũng theo gót Trương Đan, hôn mê trong nháy mắt.

Người đàn ông mặc áo da ôm lấy Trương Đan đã hôn mê, một tên đàn ông khác cũng ôm lấy Sở Phàm, cả hai chạy về phía một chiếc xe ở ven đường, Trương Đan và Sở Phàm bị nhét vào. Chưa đến một phút sau bọn họ đã biến mất trong tầm mắt người đi đường.

Mãi đến lúc này mới có người lấy điện thoại báo cảnh sát.

Nửa giờ sau Hạ Thiên và Ninh Khiết cuối cùng cũng về đến gần khu biệt thự Hồ Hương Tuyết, bọn họ thấy ở ven đường có rất nhiều xe cảnh sát, nhưng lại thấy vài bóng người quen thuộc, cũng chính là Sử Kình Tùng, vì vậy mà trong lòng có chút buồn bực, người này không phải đến gây phiền cho mình đấy chứ?

Hạ Thiên và Ninh Khiết vốn vẫn ngồi trên xe taxi, nhưng chiều nay lại kẹt xe, vì vậy bọn họ đợi hơn mười phút và mất kiên nhẫn, dứt khoát xuống xe về nhà. Gần đây bọn họ không phải chạy, bây giờ vận động một chút cho khỏe.

Sử Kình Tùng lại thấy Hạ Thiên và Ninh Khiết, hắn vô thức cúi đầu muốn bỏ đi. Bây giờ hắn có chút oán hận hai người kia, nhưng cũng không muốn có điều gì liên hẹ với bọn họ. Thực tế nghe nói nơi đây xuất hiện án bắt cóc thì hắn cũng không muốn tự mình đến, nhưng bây giờ nhân thủ rất căng, hắn không đến không được. Điều này cũng khó thể trách, Lý Tư và mười viên cảnh sát vẫn còn đang nằm trong bệnh viện chưa tỉnh, hơn nữa bây giờ gần tháng mười hai, sắp đến tết, phần tử phạm tội muốn làm “chút” kiếm tiền chơi tết, vì thế mà trị an rất rối, chuyện trong cục nhiều hẳn lên, nhân thủ căng hơn ngày thường, vì thế hắn không căng thẳng mới là lạ.

Nhưng sự đời là ghét của nào trời trao của đó, Sử Kình Tùng vốn không phát hiện ra Hạ Thiên và Ninh Khiết, nhưng lúc này vài tên nhân chứng chợt kích động nói:

– Cảnh sát, chính là cô ấy, cô gái vừa bị bắt cóc cầm tấm hình của cô ấy đi hỏi thăm mọi người.

Sử Kình Tùng ngẩng người, mọi người nhìn theo ánh mắt đám nhân chứng, vì vậy mà nghi ngờ mình nhìn lầm, vì vậy nhịn không được phải hỏi:

– Anh nói ai?

– Là cô ấy, là cô gái xinh đẹp kia.

Người này tiếp tục chỉ vào Ninh Khiết, trong lòng vẫn đang suy nghĩ xem đám cảnh sát có phải là đàn ông hay không? Người đẹp như vậy mà không thấy sao?

Sử Kình Tùng cũng muốn bóp chết người này, vì tên khốn này lại hại hắn đến đây phá án, hắn không phải không muốn phá án, nhưng vấn đề là nơi này chẳng có gì tốt.

Bây giờ Sử Kình Tùng muốn bóp chết người này, hắn vốn muốn tránh Ninh Khiết và Hạ Thiên, nhưng bây giờ muốn tách khỏi hai người này thì rất khó khăn.

– Này, hai người chỉ vào vợ tôi làm gì?

Một âm thanh bất mãn vang lên, khi nghe được âm thanh đó thì Sử Kình Tùng biết ngay, hắn thấy mình khó tránh khỏi liên quan, vì vậy chỉ còn cách kiên trì mà thôi.

– Tống tiên sinh, Ninh tiểu thư, chúng tôi đang điều tra một vụ án bắt cóc, người bị hại hình như có chút quan hệ với Ninh tiểu thư…

Sử Kình Tùng thật sự không có biện pháp, chỉ có thể đi ra, cố gắng dùng giọng khách khí giải thích.

Đúng là không có biện pháp, bây giờ Sử Kình Tùng đã biết người này không thể đắc tội, tuy hắn không biết địa vị của bọn họ là thế nào nhưng vẫn biết không nên động vào, nếu bây giờ có chuyện thì hắn rất thê thảm.

– Có liên quan đến tôi sao?

Ninh Khiết chợt buồn bực:

– Ai bị bắt cóc?

– Chúng tôi tạm thời không thể điều tra được thân phận của người bị hại, nhưng chỉ biết vừa rồi người kia đi tìm người, theo lời nhân chứng thì cô ấy đi tìm Ninh tiểu thư.

Sử Kình Tùng vội vàng giải thích.

– Cô ấy tên gì?

Ninh Khiết nhíu mày, ai tìm nàng ở đây?

– Ninh tiểu thư, điều này chúng tôi tạm thời còn chưa biết, nhưng vừa rồi cô ấy đi tìm cô, hơn nữa dừng lại rất lâu, vì vậy camera giám sát chắc chắn sẽ ghi hình lại được. Nếu Ninh Khiết không quá bận rộn thì có thể chờ một chút, chúng tôi có thể cho cô xem ảnh, có lẽ cô sẽ nhận ra người bị hại cũng nên.

Sử Kình Tùng nói mang theo chút khẩn cầu, điều này làm Ninh Khiết buồn bực, nhưng năm nay chẳng lẽ bạo lực lại hiệu quả như vậy, tên cảnh sát này bị Hạ Thiên dạy cho một trận, bây giờ khách khí vậy sao?

Đúng lúc này có một cảnh sát chạy đến trước mặt Sử Kình Tùng:

– Tổ trưởng, đây là ảnh hai bị hại.

Sử Kình Tùng nhận tấm ảnh, hắn nhìn thoáng qua rồi đưa cho Ninh Khiết:

– Ninh tiểu thư, cô xem, có biết bọn họ không?

Ninh Khiết nhận lấy tấm ảnh, sau đó nàng nghẹn nghào hô lên:

– Trương Đan?

– Ninh tiểu thư, cô thật sự biết bọn họ sao?

Sử Kình Tùng chợt chấn động tinh thần, đối với bọn họ thì làm rõ thân phận của người bị hại sẽ là bước phá án đầu tiên, sẽ làm cho bọn họ ít đi nhiều chuyện phiền hà.

Ninh Khiết không nói gì, nàng không có nhiều bạn, Trương Đan lại là người bạn tốt nhất. Nàng không biết vì sao Trương Đan chạy đến Cảng Thành, và lúc này nàng biết vì sao tối qua Sở Phàm lại nhận ra mình, vì một người trong tấm ảnh vào lúc này chính là Sở Phàm. Rõ ràng vừa rồi Trương Đan và Sở Phàm cùng đi với nhau, vì vậy cả hai bị bắt cóc.

Nhưng bây giờ Ninh Khiết rất mâu thuẫn, nàng sợ mình nói ra thân phận của Trương Đan, sợ rằng người ta sẽ biết nàng xuất thân từ thủ đô, sau đó qua bên kia điều tra, sợ sẽ kinh động đến Tống gia, cuối cùng tin tức sẽ rơi vào tai Tống Ngọc Mị. Nếu xét phương diện khác thì nàng cũng không thể để cho Trương Đan bị bắt cóc mà không quan tâm.

– Tổ trưởng Sử, làm phiền nói chuyện riêng một chút.

Ninh Khiết chần chừ một chút rồi mở miệng nói.

Sử Kình Tùng phất tay cho đám cảnh sát bên cạnh đi xa, sau đó khẽ nói:

– Ninh tiểu thư, bây giờ cô có thể nói, bọn họ đã đi xa.

– Tổ trưởng Sử, chúng ta không phải lần đầu tiên có liên hệ với nhau, chúng tôi là ai, chắc anh cũng hiểu một phần. Tôi hy vọng anh hiểu cho, tôi và chồng cũng bị người ta lưu ý.

Ninh Khiết thật ra không biết Sử Kình Tùng biết được nhiều hay ít, vì vậy nàng cố ý nói hàm hồ.

– Ninh tiểu thư yên tâm, vụ án này tuyệt đối sẽ không liên quan đến cô và Tống tiên sinh, tôi chỉ muốn biếtt thân phận của người bị hại, như vậy sẽ thuận tiện cho quá trình điều tra.

Sử Kình Tùng vội vàng nói.

– Tổ trưởng Sử quả nhiên là người hiểu lý lẽ.

Ninh Khiết cười nhạt một tiếng:

– Cô ấy là Trương Đan, đến từ thủ đô, nam là Sở Phàm, là bạn học với cô ấy thời đại học. Cô ấy có lẽ mới đến đây thời gian ngắn, vì vậy tôi nghĩ bọn cướp cũng không hướng về phía cô ấy. Hôm qua Sở Phàm đã từng bị một nhóm người phục kích, có lẽ anh ấy cũng đã báo cảnh sát, anh có thể về điều tra, sợ rằng sự việc này hướng về phía anh ấy.

– Cảm ơn Ninh tiểu thư cung cấp thông tin, điều này hỗ trợ rất lớn cho chúng tôi.

Sử Kình Tùng tỏ ra cảm kích.

– Tổ trưởng Sử, tôi nghĩ có máy quay, các anh có thể nhanh chóng biết được bộ dạng bọn cướp. Tôi biết các anh phá án vất vả, vì vậy tôi đưa ra một trăm ngàn làm tiền thưởng nếu Trương Đan được cứu trở về. Mặt khác nếu bọn cướp yêu cầu tiền chuộc thì cũng có thể liên lạc, chúng tôi sẽ giao tiền chuộc.

Ninh Khiết nói xong thì nói số điện thoại của mình cho Sử Kình Tùng:

– Nếu vụ án có tiến triển gì, tổ trưởng Sử cứ điện thoại cho tôi.

– Được, Ninh tiểu thư yên tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm được Trương Đan.

Sử Kình Tùng vội vàng nói, trong lòng có chút kích động, vì những năm nay có tiền có thể sai khiến ma quỷ, tiền thưởng kích thích thì làm việc sẽ mạnh mẽ hăng say hơn. Tuy tiền lương cảnh sát Cảng Thành là không thấp nhưng nếu phá một vụ án mà được thưởng một trăm ngàn thì hấp dẫn rất lớn, dù phân chia một ít cho thủ hạ thì hắn cũng có trong tay vài chục ngàn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 23
Bóng người khẽ phất tay áo, một tiếng “Ầm” vang lên, quang trận đột nhiên hóa thành vô số phù văn màu vàng kim rồi tan biến, dần dần nhìn rõ người đứng phía trong. Một gã thanh niên mặc trường bào màu đen, hai tay chắp sau lưng hiện ra rõ ràng. Người thanh niên này có làn da trắng nõn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 12
Lăng Tiếu cười to nói: Thần cồn nói không sai, chúng ta liền tử trong Tử Vong sơn mạch chiếm đi mấy chục ngọn sơn phong chỉ là chút ý tứ, bây giờ trước đem Yêu tử trận ở Địa Ngục thành này phá vỡ đi! Hàn Khai nói: Ta cũng không biết cách phá Yêu tử trận, chẳng lẽ tiểu hữu đã có phương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân