Không thể như vậy… Không tới lúc nào lại xảy ra đúng vào lúc này, Lạc Thiên Thu đang tiến vào giai đoạn Cửu Thiên Thần Lôi Kiếp?!
Hắn tuy rằng đang ở cảnh giới Thượng thái thanh thần lôi đại viên mãn, nhưng chân nguyên chưa hẳn đã vượt qua nổi Lạc Thiên Thu.
Lạc Thiên Thu mặc dù còn đang ở cảnh giới Nhược Thủy vẫn có thể đánh ngang hàng với mình, nếu để cho lão độ kiếp thành công, chẳng phải sẽ áp đảo mình sao!?
Trước kia tố chất thân thể và tu vi của mình với hiện giờ cách một trởi một vực, nhưng tư vị bị Thái thanh thần lôi đánh trúng, cảm giác đến lúc này vẫn còn mới mẻ, thật sự là thần hồn xuất khiếu.
Dương Thần không biết Lạc Thiên Thu có thể chịu qua được Thái thanh thần lôi kiếp không, lúc trước cũng là nhờ sự giúp đỡ của Apollo và Poseidon, tuy rằng sự giúp đỡ có hạn, nhưng cũng là có người hỗ trợ.
Lạc Thiên Thu giống như không có loại pháp bảo phòng ngự nào của, pháp bảo duy nhất chính là thần binh Tâm Ma do y luyện chế, lẽ nào y cứ định như vậy mà chống đỡ?
Trên bầu trời, mây đen bắt đầu hình thành vòng xoáy, so với Thái thanh thần lôi kiếp mà Dương Thần từng gặp thì có nhỏ hơn một chút, đoán chừng chỉ có hơn một dặm xung quanh bị bao phủ.
Dù sao, uy lực của Cửu thiên thần lôi kiếp, căn cứ vào sự khác biệt nhân tố công pháp của tu sĩ, có sự khác biệt.
Nhưng dù không phải là Thái thanh thần lôi kiếp cực mạnh, những tu sĩ của Lạc gia tại đây cũng sợ hãi không ai bảo ai đều chạy ra bốn phía.
Bọn họ chưa từng được thấy qua Cửu thiên thần lôi kiếp, hôm nay được mở rộng tầm mắt, đều cảm thấy sợ hãi.
Lạc Thiên Thu là người dẫn đầu tiến vào Thiên kiếp, lão không muốn tránh, thậm chí không hề để ý, đến vị trí phía dưới còn là bạch ngọc quỳnh lâu – Lạc gia bảo.
Những kiến trúc bạch ngọc vô giá này, nếu Thiên kiếp đánh xuống, tất nhiên sẽ bị hóa thành tro bụi, ngọc nát đá tan, tốt hay xấu đều bị tiêu hủy, nhưng Lạc Thiên Thu không hề để ý đến những thứ này, người của Lạc gia càng không để ý những thứ này!
– Trước khi Thái thanh thần lôi đánh xuống, ngươi có cơ hội duy nhất để đánh bại ta, nếu ngươi cứ chần chừ không ra tay, chỉ sợ cũng không có cơ hội chạy trốn.
Lạc Thiên Thu lo lắng nói, nhắm hai mắt, chờ Dương Thần ra tay.
Dương Thần cảm thấy có chút nhục nhã, Lạc Thiên Thu có vẻ như nắm chắc, dù là thời điểm độ kiếp mình cũng không thể thắng y? Lẽ nào Thái thanh thần lôi không có lực sát thương đối với y!?
Khi đang nói chuyện, trên bầu trời vòng xoáy lôi vân đã hội tụ ra một ánh lưới ánh chớp màu xanh tím, rầm rầm mãnh liệt ngưng tụ ra một luồng Lôi Lực.
Bỗng nhiên vào lúc này, Dương Thần cảm thấy không ổn, Hỗn độn đỉnh ở phía dưới như là đang có cảm giác hưng phấn!
Hỗn Độn đỉnh!?
Dương Thần nhớ lại lúc trước từ Thông Thiên tháp đi ra, Hỗn Độn đỉnh đã ăn hết chín mươi chín Tử Thanh thần lôi, coi như là “chất dinh dưỡng” của mình!
Nếu như là Thái thanh thần lôi thì sao? Hỗn độn đỉnh là mãnh thú thượng cổ, bất tử bất diệt, cho dù là Cửu thiên thần lôi cũng chưa chắc đã làm nó bị thương, không lẽ nó lại có thể ăn cả thần lôi?
Dương Thần không khỏi suy nghĩ một cách kỳ diệu, nếu mình dùng Hỗn Độn đỉnh ăn Thái thanh thần lôi, việc độ kiếp của Lạc Thiên Thu có thất bại không?
Mà cái mình cần chính là cảm ngộ Thái thanh thần lôi. Có thể đây chính là một cơ hội!
– Liều thôi!
Dương Thần biết rằng thời cơ này chỉ ở trong nháy mắt, hắn không suy nghĩ nhiều, giơ tay gọi Hỗn Độn đỉnh và Tiêu Chỉ Tình về phía mình.
Dương Thần một tay ôm lấy Tiêu Chỉ Tình, trực tiếp lấy thân bảo vệ cô, lập tức đẩy Hỗn Độn đỉnh vào giữa không trung!
Lạc Thiên Thu và những người khác đứng bên ngoài đều lộ ra vẻ kinh dị, đây là điều Dương Thần muốn làm!?
– Ngươi muốn phá chuyện tốt của ta!?
Lạc Thiên Thu cũng không ngờ Dương Thần không tấn công y, lại ngăn cản Thiên Kiếp.
Dương Thần cười ha ha:
– Ngươi muốn tiến vào Thiên kiếp, ta không cho ngươi tiến vào! Thái thanh thần lôi này coi như là thức ăn cho Hỗn Độn đỉnh của ta đi!
– Đừng hòng mơ tưởng! Thần binh Tâm Ma, đi!
Lạc Thiên Thu giận dữ, lúc này Hỗn Độn đỉnh bay về phía mình, không ngừng chuyển động ở phía trên của y.
Rơi vào thế đường cùng, y chỉ có thể chỉ huy thần binh Tâm Ma, hướng về phía Dương Thần mà tiến đến, hy vọng có thể đẩy lùi Dương Thần.
– Kim ô chân hỏa!
Hình ảnh thần binh Tâm Ma kia giống như cơ thể, tạo nên một ánh lửa màu vàng, cả người thần binh cũng nhuộm màu vàng, lập tức vô số con Kim Ô Tam Túc, từ thần binh Tâm Ma, đột nhiên hướng về phía Dương Thần mà đánh tới!
Dương Thần kinh ngạc, không ngờ cơ thể của y và thần binh Tâm Ma này có kỹ năng như nhau!?
– Ông xã hãy cẩn thận! Thần binh Tâm Ma này vì được tạo ra từ cơ thể của y, chỉ chịu sự khống chế của tinh thần, cho nên dùng ám hỏa đánh lại sẽ không có tác dụng, chỉ có thể sử dụng sức mạnh thuần túy để đánh tan nó!
Tuy Tiêu Chỉ Tình đang bị ôm nhưng không sợ, cũng rất nhanh giúp Dương Thần phân tích ra nguyên nhân thất bại.
Dương Thần chợt nghĩ, tuy rằng ôm cô trong tay có phần không tiện, nhưng dù sao thần binh Tâm Ma cũng không nguy hiểm bằng bản thân Lạc Thiên Thu.
Chỉ tiếc không gian pháp tắc của mình quá yếu, dễ bị đánh bại, nếu có một nửa thực lực của Athena, trực tiếp dùng mấy vạn tầng không gian chặt đứt không gian này, thần binh Tâm Ma sẽ bị khống chế.
Dương Thần nghĩ những điều này, nhưng trong lúc này không thể nhàn rỗi, sử ra ba đạo Tử Hỏa giống như nhau, gào thét xung quanh thân mình, đánh nát những Kim ô xông tới.
Bầu trời nhất thời hiện lên ánh lửa ở bốn phía, mà trên bầu trời, lôi vân màu xanh tím đã lên tới đỉnh điểm.
Cuối cùng, kích thái thanh thần lôi thứ nhất đã đánh xuống!
Ầm ầm!!
Một luồng ánh sáng như cột trời của thái thanh thần lôi, mang màu sắc xanh tím kinh khủng, làm vỡ nát màng nhĩ của mọi người, đánh xuống!!
Tuy rằng Dương Thần đã từng chịu qua hai ba lần rồi, nhưng cảnh này khiến cho hắn lại một lần nữa xem đủ.
Sợ rằng, mình đã lĩnh ngộ được Thái thành thần lôi, nhưng cũng không có cách nào sử dụng sức mạnh này, bởi vì chính mình cũng không địch nổi Thiên đạo.
Ngay khi tia Thái thanh thần lôi vừa đánh xuống, trong nháy mắt vừa tiếp xúc với Hỗn Độn đỉnh, hung hồn trong Hỗn Độn đỉnh phát ra một tiếng gầm rú vui vẻ!
Thanh âm thê lương đến từ viễn cổ kia tràn ngập tham lam cùng cuồng nhiệt, tuy rằng bị lôi âm của thần lôi bao bọc, nhưng lại truyền vào trong đầu của Dương Thần.
Không ngờ Thái thanh thần lôi này bị Hỗn độn ăn mất phân nửa!
Tia thần lôi màu xanh tím phóng vào bên trong Hỗn Độn đỉnh, cùng nhau hòa làm một, theo vào mà hao mòn đi, hóa thành linh khí thiên địa, khiến cho Hỗn Độn đỉnh đang u ám bỗng chốc phát ra ánh sáng!!
Dương Thần đồng thời cũng được hưởng lợi, vốn khó có thể nâng cao tu vi, không ngờ tốc độ nâng cao bây giờ lại tăng nhanh điên cuồng.
Lần trước cùng với An Tâm giao hòa nhưng tu vi chỉ tăng thêm có một phần, nhưng chỉ một cái thần lôi phóng xuống khiến cho tu vi của hắn tăng thêm sáu bảy phần, chân nguyên càng được nâng cao.
Mặc dù Lạc Thiên Thu bị Hỗn Độn đỉnh chống đỡ hộ Thiên kiếp, Thái thanh thần lôi chỉ phóng một tia nhỏ xuống người, nhưng với tu vi của y, tia thần lôi ấy giống như núi Thanh Phong.
Thần binh Tâm ma bắt đầu điên cuồng bắn ra từng tia chớp Xuyên Vân màu đỏ tím, với Dương Thần mà nói sự tấn công này không hề đáng kể, dễ dàng hóa giải.
Dương Thần cũng không nghĩ sẽ thừa cơ tấn công cơ thể Lạc Thiên Thu, bởi vì nếu y chết thì Thái thanh thần lôi sẽ ngừng lại, như vậy mình sẽ không lấy được thứ tốt nữa.
Trong khi đó, bên trong lôi vân có sự chuyển động, một luồng Thái thanh thần lôi mạnh mẽ nữa phóng xuống!
Ầm ầm!!!
Tia thần lôi xanh tím lại một lần nữa phóng xuống Hỗn độn đỉnh, cũng có nhiều thần lôi đánh vào người Lạc Thiên Thu.
Hung hồn của Hỗn độn nhẹ nhàng vui vẻ nuốt lấy, so với trước đó lượng linh khí lớn hơn nhiều, trở thành chất dinh dưỡng cho hung hồn, nó trở nên rất sống động, so với lúc trước càng ngày càng to ra.
Dương Thần cảm nhận được, tu vi của mình lúc này lại tăng thêm tám chín phần, so với lúc trước lại tăng thêm một phần nữa.
Nếu lúc trước đánh nhau với Lạc Thiên Thu, tu vi của mình so với Thượng Thanh thần lôi kiếp còn một nửa phần nữa mới đến, tuy nhiên lúc này có lẽ chỉ còn lại nửa khắc nhất thời nữa thôi!
Dương Thần cực kỳ vui mừng, có Hỗn độn đỉnh lại kết hợp với Thái thanh thần lôi, không lo lắng về việc nâng cao tu vi, đối với người khác đây là việc vài chục năm, còn đối với mình chỉ cần có cơ hội thì ngay bây giờ cũng có thể!
Đúng lúc này, vẻ mặt giận dữ của Lạc Thiên Thu bỗng nhiên “Ha ha” cười như điên!
– Hỗn Độn đỉnh thật là tốt! Dương Thần, ta phải cảm ơn ngươi đã ngăn Thái thanh thần lôi giúp ta! Nếu không, ta cho dù chịu đụng Thiên lôi đánh vào, thì cũng chết đi sống lại, hôm nay chỉ có mốt số lượng nhỏ thần lôi phóng vào người, đúng là vừa đủ, ngươi đúng là ân nhân của ta!
Cái gì!?
Trong đầu Dương Thần “Ong” lên một tiếng, giật mình tỉnh ngộ!
Lão già này, căn bản đã hy vọng mình dùng Hỗn độn đỉnh giúp hắn chống đỡ phần lớn thần lôi, nhưng lại cố ý ra vẻ tức giận, mình lại bị y lừa một lần!?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dương Thần - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/11/2020 11:29 (GMT+7) |