Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 16 » Phần 45

Dương Thần - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 45

Thái Vân Thành là một quân nhân, nói chuyện cũng nói thẳng, nói chuyện cùng con rể Dương Thần cũng không cần che đậy gì.

– Đặc sứ Hồng Mông muốn gặp con.

– Đặc sứ Hồng Mông? Ai vậy cha, là cái người tuyệt kiếm đạo kia à?

Dương Thần kinh ngạc nói.

Dương Thần vừa thốt ra lời này thì mấy người phụ nữ đang ngồi đều nhìn về phía này.

– Người tuyệt kiếm đạo và Lăng Hư Tử lần này cũng đến nhưng tên đặc sứ tên là Huyền Cơ Tử, là trưỡng lão của Hồng Mông địa giai, chỉ định muốn gặp con.

– Huyền Cơ Tử?

Dương Thần lẩm nhẩm cái tên này, có vẻ chưa nghe bao giờ.

Leng keng!

Bỗng nhiên một con dao ăn màu bạc rơi xuống boong thuyền, người vốn đang cầm con dao ăn đó là Đường Uyển.

Sắc mặt Đường Uyển dường như có chút kỳ lạ, nhất thời không phản ứng được là mình vừa buông tay, đợi đến khi ý thức được mọi người đang nhìn mình thì người phụ nữ này xấu hổ cười.

– Thật ngại quá… tay tôi trơn quá.

Đường Uyển tránh ánh mắt có chút khó hiểu của Dương Thần, cúi người muốn nhặt dao ăn lên.

Nhưng người nữ phục vụ ở một bên rất nhanh liền đưa một chiếc sạch và cầm chiếc bẩn đi trước khi Đường Uyển nhặt lên.

Dương Thần híp híp mắt, ngửi được một tia ý tứ tinh tế nhưng ánh mắt không lưu lại quá lâu trên người Đường Uyển.

– Ông ta có chuyện gì?

Dương Thần hỏi.

Thái Vân Thành cười khổ:

– Mặc dù ta là tướng quân có liên hệ với Hồng Mông nhưng chuyện mà đặc sứ muốn nói đến thì làm gì có chuyện ông ấy kể cho ta, con vẫn nên trả lời rõ ràng đi.

Dương Thần nói trực tiếp:

– Cha nói với bọn họ giúp con là con đang nghỉ ngơi, không có hứng nói chuyện khác, đừng làm ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của con. Muốn tim con thì đến London, nhưng con không đảm bảo họ có về được hay không, đây là địa bàn của Thái Dương thần và Nguyệt thần.

– Cái tên tiểu tử này… mặc dù ta sớm đã đoán được con sẽ thế này, nhưng… aiz, được rồi, ta biết bây giờ con trâu rồi, nếu con làm như vậy thì ta cũng không ngăn được, nếu có chuyện thì ta sẽ gọi điện cho con.

– Làm phiền nhạc phụ đại nhân rồi.

Dương Thần cười hắc hắc cúp điện thoại.

Thái Nghiên lúc này hưng phấn nói:

– Ông xã, là cha em gọi đến à? Cha nói có chuyện gì vậy? Có người tìm anh đánh nhau sao?

Dương Thần đáp lại một cách nghiêm túc:

– Ông bảo lúc nào anh có thể làm cho con gái ông mang thai, aiz… thật đau đầu.

– Anh…

Thái Nghiên mặt đỏ bừng, quay đầu hừ một tiếng không nói gì, trước đây còn hay tùy tiện, bây giờ thành bạn đời thì lại thường xuyên xấu hổ.

Khương San sờ sờ đầu con gái, cười không nói gì.

Dương Thần cười ha hả, hắn chỉ muốn trêu Thái Nghiên, cũng không thể giấu chuyện này khiến các cô tăng thêm lo lắng, thế nên liền nói chuyện đặc sứ Huyền Cơ Tử muốn gặp mình.

Tố Tâm cẩn thận nghĩ lại một chút, nói:

– Cô gia, tôi từng nghe về cái người tên Huyền Cơ tò này, mấy chục năm trước đây là một đại hắc mã của Hồng Mông, tư chất rất cao, chi trong hơn 30 năm ngắn ngủi mà đã từ Hoàng Giai biến thành trướng lão Địa Giai, cũng được coi là anh tài tiến cảnh cực nhanh. Nếu Hồng Mông phái ông ta ra thì chi e sự việc không đơn giản.

– Thật không?

Ánh mắt Dương Thần nhìn về phía Đường Uyển, thấy Đường Uyển sắc mặt đã như bình thường, ăn salad hoa quả liền nói:

– Kệ bọn họ, chuyện lớn đến đâu cũng phải đợi chúng ta xem màn biểu diễn và trận.

Bóng của Huệ Lâm vào ngày mai rồi nói.

Người vẫn luôn yên lặng như Lâm Nhược Khê lại nhìn về phía này, nói với Dương Thần:

– Như vậy có thỏa đáng không, ông ngoại và ông nội đều ở trong nước, còn nhiều người nhà họ Dương như vậy.

– Đúng vậy, Dương Thần, con đừng chơi với lửa, bây giờ con là người đại diện cho nhà họ Dương đấy.

Quách Tuyết Hoa cũng có chút lo lắng.

Dương Thần cười cười:

– Yên tâm đi, nếu như Hồng Mông phái người đến nói chuyện với con thì cái người tên Huyền Cơ Tử kia cũng không phải người có thể quyết định chuyện gì, bọn họ bảo nhạc.

Phụ nói với con như vậy chẳng qua là muốn nâng cao địa vị của họ lên, coi con là cấp dưới, gọi con một tiếng để chiếm được vị trí có lợi.

– Con không coi bọn họ là cái gì hết, bọn họ cũng chẳng làm gì được con, nếu như Hồng Mông dám tự tiện ra tay với người nhà họ Dương ở trong nước thì đã tự phá hoại quy tắc của bản thân bọn họ, quyết định ngu ngốc và vô dụng như vậy, bọn họ sẽ không làm đâu.

Các cô gái gật đầu, cảm thấy Dương Thần nói rất có lý, có vẻ đúng như vậy, Hồng Mông không cần phải lấy gậy ông đập lưng ông.

Bây giờ Dương Thần tuyệt đối đã gây ra sóng gió lớn trong Huyễn cảnh rồi, Hồng Mông không thể không biết chuyện nhà họ Lạc không làm gì được Dương Thần nên sẽ không ngu ngốc đến mức đánh thẳng mặt với Dương Thần.

Lưu Thanh Sơn cảm thán nói:

– Con từng tuổi này chẳng lớn hơn con trai Minh Hào của cha bao nhiêu mà đã có thể tung hoành khắp thế giới, quả thật rất giỏi, nếu con trai cha bằng 1/10 con thì cha có thể công thành lui thân rồi, aiz…

Dương Thần cười quái dị nói:

– Muốn cậu ý thành tài thì cha hãy đưa nó cho con, con để nó đến trụ sở huấn luyện Hải Ưng ba năm, những thứ khác thì con không dám nói nhưng về Hoa Hạ thì tuyệt đối có thể quét ngang tất cả hắc đạo. Đương nhiên, có thể sống ra khỏi đó hay không thì còn phải xem bản lĩnh của cậu ấy.

– Thôi! Cha liều mạng nửa đời vì muốn cho con trai con gái được sống thoải mái, bây giờ con bé Minh Ngọc đã được hạnh phúc, tên tiểu tử Minh Hào kia cho dù không thể kiên trì chịu đựng đến đâu đi nữa thì cha cũng không muốn nó cừu tử nhất sinh.

Lưu Thanh Sơn khoát tay.

Nói đến chủ đề nghĩ cho con cái, vợ chồng lão Lý và Khương San đều bắt đầu chen miệng vào nói, bữa cơm trưa sau đó trở thành bản ghi chép hồi ức đầy máu và nước mắt của các ông bố bà mẹ…

Sau khi ăn cơm, các cô gái tản hết, người thì đi nghỉ, người thì tu luyện, cũng có người đi thay quần áo khác, còn Thái Nghiên lại vui vẻ đưa Lam Lam đi lái du thuyền.

Dương Thần lại âm thầm đến cửa phòng Đường Uyển, gõ cửa.

– Mời vào.

Bên trong truyền đến thanh âm dịu dàng của Đường Uyển.

Dương Thần đẩy cửa đi vào, trong phòng khách du thuyền khiêm tốn mà xa hoa, Đường Uyển dáng vẻ tao nhã sôi nổi đứng trên mặt thảm Ba Tư, cười nói:

– Vừa ăn cơm xong lại chạy đến chỗ em, anh không sợ vợ cả ghen sao?

Dương Thần không nói chuyện, đi đến trước mặt nữ nhân, ánh mắt nhìn thẳng vào hai tròng mắt xinh đẹp của cô, ánh mắt sáng ngời kia rất thản nhiên nhưng dường như lại không phải là sự thật.

– Sao thế? Sao lại nhìn em như vậy?

Đường Uyển cười, giơ tay ôm lấy eo Dương Thần.

– Nên để anh hỏi em mới đúng, em sao vậy, có chuyện gì mà giấu cả anh sao? Dương Thần trầm thấp hỏi.

Đường Uyển xinh đẹp cười nói:

– Tại sao đột nhiên anh lại nói như vậy, em làm gì có chuyện gì giấu anh…

Nói xong, cô xấu hổ dán người vào Dương Thần, hai bầu ngực căng tròn dán vào ngực Dương Thần, đầu dựa vào người Dương Thần, vuốt ve, mùi thơm nhàn nhạt của tóc chui vào mũi Dương Thần.

– Tiểu tình lang của em, thời gian thích hợp như bây giờ mà anh lại cứ nói mấy chuyện linh tình là sao…

Một bàn tay của Đường Uyển chậm rãi dịch chuyển từ phần eo của Dương Thần dọc xuống đường cong của bắp thịt, xuống đến giữa bắp đùi Dương Thần, một tay nắm lấy cái kia của hắn.

Nhưng điều khiến Đường Uyển bất ngờ là người đàn ông này lại không có phản ứng.

Gì, chỗ đó vẫn to như bình thường nhưng không hề ở trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Điều này đối với người háo sắc như Dương Thần mà nói thì gần như là chuyện không thể.

– Mặc dù anh đa số dựa vào nửa thân dưới để suy nghĩ nhưng khi liên quan đến những chuyện không thể vui đùa thì anh sẽ dùng đầu để nghĩ.

Dương Thân giơ tay đẩy Đường Uyển ra khỏi người mình, nắm lấy hai vai của cô, nhìn thẳng vào đôi con ngươi xinh đẹp nói:

– Phản ứng sau khi nghe đến tên Huyền Cơ Tử của em hoàn toàn không nên có ở người phụ nữ như em, nói cho anh biết em có quan hệ gì với gã.

Nụ cười của Đường Uyển thoáng miễn cường, tìm đập nhanh đến mức không thể khống chế được:

– Chi là em không cẩn thận…

Trên mặt Dương Thần lộ ra một chút giận dữ, buông vai Đường Uyển ra, nói:

– Được, nếu em không nói thì cùng lắm anh về Hoa Hạ tìm cái tên Huyền Cơ Từ kia, giết gã đi là được!

Đường Uyển vừa thấy Dương Thần không giống hay nói giờn, ngay lập tức bắt lấy tay hắn sẵng giọng:

– Anh làm gì thế! Cái gì em cũng chưa nói! Anh điên rồi à! Giết đặc sứ của Hông Mông thì chẳng phải lại tăng thêm đại địch cho mình sao?

– Đường Lão Tăng từng nói về chuyện ông không thích Hồng Mông trước mặt nhiều người, nói là người của Hồng Mông giết cha em, nhìn thấy biểu hiện của em, anh rất có lý do để tin rằng chuyện này có liên quan đến Huyền Cơ Tử, vì vậy giết gã chắc không sai.

Huống hồ em thấy anh là loại người để ý đến số lượng địch sao?

Dương Thần mặt lạnh nói.

Đường Uyển nghẹn lời, không nghĩ tới Dương Thần đã liên tưởng xa như vậy rồi, sau một lúc lâu giằng co, cuối cùng u oán buông tay Dương Thần ra:

– Em nói là được chứ gì… Nhưng anh phải hứa với em, không được kích động, không được nói đến chuyện chém giết gì.

– Vậy thì phải xem chân tướng sự việc thế nào, nên giết thì vẫn phải giết.

Dương Thần một bước cũng không nhường.

Đường Uyển nghiến răng nghiến lợi, nam nhân này nếu đem so sánh thì thật là quả cân sắt đá.

Chậm rãi xoay người, Đường Uyển ngồi vào bên cạnh giường mình, mở miệng nói:

– Thực tế… em cũng không biết được mấy phần sự thật, là chuyện liên quan đến bố mẹ em năm đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 18
“Những linh dược này cứ dựa theo ước định mà chia đều chứ” Đoạn Thiên Nhận nhìn vào đám hộp ngọc chi chít mà không dấu nỗi vẻ hưng phấn nói. “Đạo hữu chậm đã! Tuy rằng bọn ta lúc trước cùng hứa hẹn sẽ phân chia bằng nhau, nhưng sau cùng thiếp thân phải bỏ ra cả Linh...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 20
Hắn biết rõ làm việc cho người Thiên Long Môn chắc chắn sẽ có chỗ tốt, nhưng mà không nghĩ tới chỗ tốt lại lớn như thế. Thời điểm đám người Lăng Tiếu muốn đi tới loạn táng không gian thì Vân Mông Điềm lại nhắc nhở. Lăng thiếu gia, đám người Thư gia hình như cũng đi cùng người của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 4
Phịch. Chu Bảo Điền mang theo sự không cam lòng và sợ hãi ngã xuống mặt đất. Ánh mắt cuối cùng của hắn chính là sự tuyệt vọng, đến chết hắn mới biết được, hắn không nên một lần... lần thứ hai trêu chọc phải sát tinh này. Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi dám giết ta tông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân