Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 16 » Phần 19

Dương Thần - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 19

Lạc Tiêu Tiêu tuy bước vào Hóa Thần sơ kỳ, nhưng tố chất thân thể so với người luyện võ bình thường không tốt hơn bao nhiêu, chỉ là một cô gái liễu yếu đào tơ, không chịu nổi cú đá như trọng pháo này của Dương Thần.

Sau khi rơi từ trên vách tường xuống đất, “Phụt” một cái phun ra một búng máu tươi.

Xương cốt như muốn vỡ ra, Lạc Tiêu Tiêu cố nén nước mắt, khó khăn bò người dậy, sợ hãi nhìn Dương Thần.

– Đại… Đại trưởng lão… Tiêu Tiêu biết sai rồi… Cầu xin Đại trưởng lão tha thứ…

Giọng nói Dương Thần hung dữ hỏi:

– Cô cho cô ta ăn cái gì?

– Tôi… Tôi…

Lạc Tiêu Tiêu trắng bệch, cắn môi hoa, quýnh quáng không biết nói gì, chưa kịp dùng chân nguyên áp chế thương thế lại ho ra một búng máu, nhuộm hồng cả ngực áo.

Trên mặt đất, Tiêu Chỉ Tình quay lưng về phía Dương Thần, chậm rãi ngồi dậy, cười lạnh nói:

– Ăn rồi thì sao… Cho dù tôi có ăn đan dược trị thương cũng không thể sống thêm được bao lâu… Nói gì cô ấy là con gái Lạc gia, cho dù là Đại trưởng lão… nhưng khiến cô ấy bị thương nặng như vậy ông không sợ gia chủ nhìn chằm chằm vào ông sao.

Dương Thần nghe âm thanh quen thuộc trong lòng mừng như điên, về phần những lời cô ấy nói về Lạc Phong căn bản không cần quan tâm.

Từ từ đã… Cô ấy nói là đan dược trị thương?

Theo bản năng Dương Thần nhìn về viên linh đan vốn được đút cho Tiêu Chỉ Tình giờ rơi trên mặt đất.

Đúng là một loại linh đan chữa thương hạ phẩm, liếc mắt Dương Thần cũng có thể phân biệt được.

Lạc Tiêu Tiêu không phải muốn hại Tiêu Chỉ Tình mà muốn trị thương cho cô ấy.

Dương Thần ngơ ngác đứng yên tại chỗ, trong lòng nhiều cảm xúc ngổn ngang, ánh mắt phức tạp nhìn Lạc Tiêu Tiêu đang cố nén nước mắt. Cô đang run rẩy vì sợ hãi.

Vốn là cô bé hoạt bát, bướng bỉnh, dại khờ ngày nào, bây giờ có phần tiều tụy, u buồn, thiếu đi sinh khí.

Dương Thần thấy không quen, trong lòng hơi đau nhói.

Mình hiểu lầm cô ấy sao? Cô ấy tới đây là giúp Tiêu Chỉ Tình nhưng lại bị mình đá bị thương.

Lúc trước Tiêu Chỉ Tình bị bắt, có phải là mình cũng hiểu lầm, không phải cô ấy để lộ tin tức.

Dương Thần tự trách vô cùng, nhưng bây giờ không thể nói ra lời “Xin lỗi”, thương tiếc trong lòng, đành chờ cơ hội lần sau vậy.

– Ra ngoài đi, không cần ở đây.

Dương Thần trầm thấp ra lệnh.

Lạc Tiêu Tiêu không ngờ Đại trưởng lão cũng không trừng phạt mình, nhu thuận gật đầu, yên lặng ra ngoài cửa.

Lúc sắp ra ngoài, Lạc Tiêu Tiêu sâu kín nói:

– Đại trưởng lão… Tôi biết lời mình không quan trọng gì… Nhưng nhất định phải làm thế sao, chị Chỉ Tình rất đáng thương…

– Đi ra ngoài.

Dương Thần hơi đỏ mắt lên, rất xấu hổ, hắn không dám đối mặt với Lạc Tiêu Tiêu.

Lạc Tiêu Tiêu không có cách nào khác, đành phải cúi đầu đi ra ngoài, rất nhanh đã xuống lầu.

Xác nhận lầu ba đã an toàn, Dương Thần thở phào, khôi phục lại hình dáng và giọng nói ban đầu, đi tới sau lưng Tiêu Chỉ Tình.

– Đã muộn còn tới, chẳng lẽ lại muốn cho tôi ăn linh đan gì đặc biệt? Nóng lòng thế không phải sợ ngày mai tôi sẽ chết chứ.

Tiêu Chỉ Tình cười châm chọc, không chút sợ hãi, chỉ có sự châm biếm và bình thản.

Sống trong nơi không có mặt trời, chịu mọi kiểu tra tấn đã khiến tim cô trở nên chai sạn như sắt đá, không để ý tới sống chết.

Cuộc đời cô vốn nên kết thúc, nếu không phải gặp được Dương Thần, có lẽ đã chết nơi đất khách quê người và chẳng ai chú ý tới một sinh mạng lặng lẽ rời khỏi nhân thế nơi góc tối âm u.

Ông trời đã bất ngờ cho cô một tia nắng ấm áp, đã là quá đủ.

Những lời cô tùy ý nói ra khiến lòng Dương Thần như bị cắn nát, chân nặng nề như đeo ngàn vạn cân chì không thể bước nổi.

– Tình nhi…

Dương Thần cúi đầu gọi một tiếng, hốc mắt đỏ lên, cơ mặt run rẩy, thân thể cứng ngắc, “Phịch”, quỳ xuống sau lưng Tiêu Chỉ Tình.

Đột nhiên, Dương Thần cảm thấy mình vô lực, vô dụng quá.

Hối hận, đau khổ, không từ nào có thể hình dung được tâm trạng bản thân bây giờ. Người phụ nữ của mình bị tra tấn tàn khốc đến nhường nào, mà khiến cô lạnh nhạt với cả sống chết.

Tiêu Chỉ Tình giật mình, thân thể mềm mại run lên, hít một hơi lạnh, định thần lại, nước mắt tuôn như mưa không thể nào ngừng lại…

Tưởng rằng nước mắt đã cạn nhưng phát hiện nước mắt lúc này vẫn ào ạt tuôn trào.

Ủy khuất, đau khổ, chua xót, không cam lòng, phẫn nộ, nhung nhớ…

Cảm xúc không nói rõ thành lời, khiến cô muốn điên lên, lại vui sướng đến cực hạn, cô như muốn ngất đi.

Chợt, Tiêu Chỉ Tình như nhớ tới điều gì, tiếng khóc lớn đột nhiên cứng lại, tóc xõa xuống, hai tay kinh hoàng, che kín mặt, thân thể co rúm sợ hãi vô cùng.

Dương Thần vẫn quỳ, từ phía sau ôm lấy cô. Quần áo cô vô cùng bẩn, mang theo cả mùi hôi thối nhưng Dương Thần không hề để ý.

– Xin lỗi… Ngàn lần xin lỗi em… Là anh không tốt… Anh biết nói gì cũng vô dụng, nhưng anh cam đoan từ nay về sau sẽ… sẽ không bao giờ nữa… Tình nhi… Em hận anh thì hận đi… Là lỗi của anh.

– Hu Hu…

Tiêu Chỉ Tình không nhịn được òa khóc, dùng sức lắc mạnh đầu:

– Ông xã… Anh tránh ra… Đừng đụng vào người em…

Dương Thần ôm thật chặt:

– Anh sẽ không đi, em muốn mắng, muốn đánh anh thế nào cũng được, nhưng anh sẽ không rời bỏ em…

– Anh buôn ra… Anh tránh ra!

Tiếng khóc Tiêu Chỉ Tình lại lớn hơn nữa.

Mơ hồ Dương Thần thấy có điều lạ, dường như Tiêu Chỉ Tình đang cố dấu cái gì, nhíu mày lại, muốn xoay người Tiêu Chỉ Tình lại.

Tiêu Chỉ Tình sống chết không chịu, như đà điểu giấu đầu trong cát, không chịu đối mặt với Dương Thần.

– Tình nhi, em làm sao vậy? Em không muốn gặp anh sao?

Dương Thần cảm thấy rất mất mát, dùng sức nâng đầu Tiêu Chỉ Tình lên, vén tóc cô ra…

Tiêu Chỉ Tình cố gắng che lại, nhưng vết sẹo trên mặt quá dài, Dương Thần rất nhanh đã thấy không đúng.

– Đây là?

Dương Thần hít sâu một hơi, bất chấp cưỡng ép Tiêu Chỉ Tình trở mình trên mặt đất, nâng khuôn mặt Tiêu Chỉ Tình. Mở to mắt ngắm nhìn khuôn mặt không còn chút huyết sắc của cô.

Hai vết sẹo khắc sâu vào da thịt trông rất ghê người!

– A!!! Ông xã anh không nên nhìn em! Không nên nhìn em! Hu hu…

Tiêu Chỉ Tình khóc rống, lại ôm lấy đầu như kẻ cô đơn trong vực sâu. Chút tự tôn cuối cùng cũng bị bong ra từng mảng.

Lục phủ ngũ tạng Dương Thần như bị vỡ nát, loại nhục nhã tận xương tủy, tự tôn mất hết, trái tim bị tước đoạt, cảm giác vết sẹo điểm trúng chí mạng, máu chảy đầm đìa.

Hắn muốn hét lên thật lớn, phát tiết sự tức giận của mình.

Chân nguyên hung mãnh không bị khống chế bắt đầu khởi động, hỗn độn trong đan điền cũng động đậy mà căn bệnh trong đầu Dương Thần bị áp chế cũng có dấu hiệu sống lại.

Mắt Dương Thần đỏ ngầu, sau đó lại đen liên tục thay đổi bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi không chế.

Hô hấp của Dương Thần rất nặng, dồn dập, khiến cho người ta lo lắng có thể đột nhiên ngừng thở.

Trên thân thể cao lớn, gân mạch, cơ bắp nổi cuồn cuộn, không ngừng co ra, rút vào.

– Ai… Là ai… Tình nhi… Là ai làm…

Dương Thần đem hết sức áp chế sự cuồng bạo, hắn biết không thể mất đi sự tỉnh táo bởi hắn còn muốn cứu Tiêu Chỉ Tình ra khỏi đây.

Lập tức, đôi tay đã cứng nhắc, cố gắng ôm Tiêu Chỉ Tình vào ngực một cách ôn nhu nhất.

Tiêu Chỉ Tình run lên, nước mắt chảy ra như suối, khóc không nói nên lời.

Dương Thần nhìn thật kỹ khuôn mặt bị tàn phá, nước mắt cố nuốt vào tim để không chảy ra, nở nụ cười ngây ngô…

– Đồ ngốc, em cho như vậy là không đẹp ư, anh không phải đã nói, cho dù có một ngày tất cả đều già, mọi người không đổi thay, chỉ có Tình nhi biến thành lão thái bà, anh vẫn yêu em như lúc ban đầu, anh sao có thể lừa em chứ.

Nói xong, Dương Thần cúi đầu, hôn lên vết sẹo ghê rợn trên khuôn mặt Tiêu Chỉ Tình, từng centimet, từng centimet đều muốn hôn tất cả.

Tiêu Chỉ Tình nghẹn ngào, không thể mở miệng nói chuyện, cả người như bị hòa tan.

Giây phút này, cô cảm thấy chết cũng không uổng.

Bản thân Tiêu Chỉ Tình cũng không phát hiện, khuôn mặt mình giãn ra, cười nói tự nhiên, nụ cười nhẹ nhõm, ôn nhu, tự tin như vậy…

– Ông xã… Anh còn ngốc hơn em, rõ ràng có thể trị lành cho em, anh ngây ngô ra đó chi nữa, còn rơi nước mắt…

Dương Thần si ngốc, ánh mắt từ mờ mịt rồi từ từ sáng dần, sau đó trở nên sáng ngời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị người cũng như tên, trên người hắn có một vẻ nghị lực làm cho lão Bạch thưởng thức, tự giác hơn cả tưởng tượng của lão Bạch. Nhờ vậy bớt đi được một số chuyện cần làm mà y đã chuẩn bị, hoặc có thể nói là thủ đoạn mà y đã chuẩn bị trước. Đẩy chiếc bè gỗ mới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 1
Rạng sáng, phía chân trời chỉ có một mảnh trăng lưỡi liềm, nhưng lúc này mảnh trăng ấy có màu đỏ tươi. Trên một con phố yên tĩnh ở khu phía Tây, một bóng người khả nghi đột nhiên vụt ra từ đầu ngõ. Cô mặc một chiếc áo da bó sát làm lộ ra những đường cong của thân hình tuyệt mỹ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 36
Tính toán thời gian, hai tháng đã đến, Ma Linh Yêu Nữ chỉ đáp ứng chiếu kháng Phi Linh Môn hai tháng, bởi vậy Lục Thiếu Du cũng có phần không yên lòng, dù sao hiện tại Phi Linh Môn có phiền toái trực tiếp là Liệt Hỏa Môn, đoán chừng phiền toái ẩn tính cũng không ít. Trong huyết sát thâm uyên có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân