Truyện sex ở trang web truyensextv2.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.net, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.net tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 262

Diễm


Update Phần 263

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.net, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 262

Tưởng thế nào, ngay từ đầu mục đích của Uyên chính là chọc điên thằng Quang, bị nó đánh cô nàng muốn còn không được. Cùng lắm ăn một cái tát, đổi lại chuyện tốt giữa nó và chị Diễm không thành, còn gì sung sướng hơn. Bởi thế trông thấy nó sấn sổ tới, Uyên vênh mặt lên ngay, thiếu điều như chỉ muốn chồm đến mà chụp lấy tay nó tự đánh vào mặt cô nàng vậy.

Thế mà cuối cùng thằng Quang vẫn dằn được, nó thở phì phò đầy tức tối, bàn tay nắm chặt hạ xuống, răng nghiến lại:

– Tao không đánh phụ nữ, thứ mặt dày lươn lẹo!!!

Được thể, Uyên càng trêu già:

– Sao vậy? Đông người quá không dám ra tay sợ bộc lộ bản chất à? Yên tâm, nãy giờ ngó qua ai cũng hiểu con người anh thế nào rồi, không cần phải ráng che đậy làm gì!
– Thôi, đừng nói nữa! Loại nó không đáng để Uyên lên án đâu, bỏ đi!

Mình tính phụ họa kể tội thằng Quang vài câu, song lại nghĩ nói nhiều quá có khi thành dở, thế nên giả vờ khuyên can. Thực ra là lùi một bước mà tiến ba bước, đôi khi trực tiếp chửi mắng lại không đả kích bằng.

Quả nhiên thằng Quang tức xịt khói lỗ tai mà không thể biện minh được gì, chỉ gườm gườm bọn mình:

– Tụi mày khỏi cần kẻ tung người hứng, tao thừa biết ý đồ đê tiện của hai đứa mày. Tao nói cho mà biết, chuyện chưa xong đâu, tụi mày đừng mơ đạt được mục đích!

Đoạn nó quay sang dì dượng hai nói nhanh:

– Con xin phép về trước, chuyện hôm nay con sẽ trình bày lại với ba mẹ sau, dù sao con cũng xin lỗi!

Dứt lời nó leo lên chiếc xế hộp mới đổi chạy vèo đi, mang theo một bụng tức khí không nơi giải tỏa.

Thằng Quang nói đi là đi, ngoài chào hỏi ba mẹ vợ ra thì nó chả thèm ngó gì tới ai khác. Bà con họ hàng xôn xao bàn tán, đa số đều chê trách nó đã gây ra chuyện còn lỗ mãng thiếu phép tắc. Dì dượng Hai phải thay mặt thằng con rể tương lai xin lỗi mọi người, nói đỡ giùm nó vài câu chiếu lệ.

Chưa khi nào mình thấy hả hê như hôm nay, toàn thân cứ lâng lâng như trên mây, sướng khoái khó thể diễn tả. Ăn hành bấy lâu, chuyến này trả lại cho thằng chó đó cả vốn lẫn lời, làm nó mất sạch mặt mũi trước bao nhiêu người chứng kiến, chưa kể còn có khả năng phá hoại được đám cưới của nó và chị định tổ chức vào cuối năm nay nữa. Chỉ cần không phải thằng Quang, còn ra chị lấy ai khác cũng được, vơ đại một người dù thế nào bản chất cũng phải tốt hơn nó gấp trăm lần. Mình đoan chắc chị khó thể nào hạnh phúc nếu ưng nó, nó sẽ làm khổ chị cả đời, thế nên cái đám cưới này mình nhất định phải phá cho bằng được, tuyệt đối không để nó diễn ra.

Bỏ lại mọi người đang lao xao xì xào, Uyên và chị mỗi người một bên dìu mình vào phòng chị nằm nghỉ.

Đã lâu lắm rồi mình mới được vào đây, căn phòng nhỏ giản dị nhưng tràn ngập mùi hương quen thuộc, tâm trạng rung động xao xuyến dù cái đầu đang nhức như dần, nhói lên từng cơn. Mẹ nó, thằng chó đó đập mình thẳng tay, nó bị như vậy đáng kiếp lắm.

Chị kê gối cho mình nằm, mình xua tay:

– Không được, có gì khác không? Em nằm dính đầy máu lên gối bây giờ.
– Không sao hết, T cứ gối đi, dơ thì chị giặt sau!

Chị nhẹ nhàng ấn mình nằm xuống, quan tâm nhìn vào phần đầu vẫn còn rướm máu. Nhưng đã có Uyên ngồi đó chăm lo cho mình, chị đứng lóng ngóng một hồi thì nói:

– Chị ra ngoài nhen! Hai người cứ ở đây đi, khi nào khỏe rồi tính!

Nói xong, chị vẫn nán lại nhìn mình thêm giây lát rồi mới quay đi. Tâm hồn mình trống vắng theo từng bước chân xa dần xa dần, cảm giác mất mát tràn ngập. Vẫn ngôi nhà này, căn phòng này, trước kia chị nằm một bên, Uyên một bên, giờ thì điều tốt đẹp đó đã tan biến, chẳng cách nào quay trở lại dù chỉ vài giây thật ngắn ngủi.

– Sao? Hụt hẫng lắm hả?

Uyên thình lình lên tiếng làm mình giật mình, cười gượng:

– Đâu có, hụt hẫng gì đâu…
– Khỏi chối, hai chữ đó đang nằm chần vần trên mặt T kìa! – Uyên chép miệng – Mà T hụt hẫng cũng phải, về đây hình như chị Diễm sống tốt hơn, được chăm lo đầy đủ hơn hay sao mà thấy có da có thịt hơn, trông đẹp hơn trước nhiều. Uyên cũng tự thấy mình thua kém!

Không biết cô nàng có ý gì khi khen vậy, mà đúng là Uyên nói mình mới để ý, chị lên cân thật, trước kia hơi gầy, giờ thì vừa người hơn, da dẻ trắng hồng, trông đầy đặn và xinh hơn cả hồi trước. Nghĩ vậy thôi, mình làm sao dám thừa nhận, vờ ậm ừ cho qua:

– Uyên nói sao chứ T thấy vẫn vậy mà.
– Xì, hoặc là mắt T có vấn đề, hoặc giả bộ không thấy.
– Nữa, đã nói là không có.
– Ừ, chối được cứ chối đi, mấy chuyện đó Uyên đâu bắt lỗi T được nên tha hồ chối bay chối biến! Mà thôi, giờ nghe hỏi đây, chuyện hồi nãy là sao?
– Chuyện gì mới được? – Mình giả ngu.
– Thiệt, tức gì đâu! – Cô nàng giá mình, môi mím lại – T thôi coi Uyên như con nít đi à, khôn hồn thì khai hết ra trước khi Uyên nổi giận!

Thấy mây đen ào ào kéo tới che phủ mặt cô nàng, mình hết dám nhây, quay ra giả lả:

– Trời ơi, thì T nói rồi mà. T đang đi… đái thì nó tự nhiên từ đâu lù lù chạy tới đánh lén, rượt T chạy lòng vòng sau đó chạy vô nhà. Chuyện sau đó thì ai cũng thấy cả rồi, chỉ có vậy thôi.

Cô nàng lừ mắt:

– Uyên không tin. Thằng đó gian manh đâu có vừa, nó làm gì ngu xuẩn tới mức khi không chạy ra đánh lén T cho có chuyện? Bộ hết chỗ để đánh nhau rồi hay sao mà đi gây sự ngay ở nhà vợ sắp cưới, lại còn ngay dịp đám giỗ, bà con họ hàng ghé đông đúc?
– Chuyện đó thì Uyên đi mà hỏi nó á, T sao biết được nó nghĩ gì? Mà có khi nó không tính gây gổ đâu, chắc định đi ra sau vườn đái giống T, rồi vô tình thấy T vừa đái vừa huýt sáo nên cứ tưởng T cố tình chọc ghẹo, nó mới lên cơn khùng…
– T nói năng lịch sự chút coi! Nói đi vệ sinh thì chết à, cứ đái đái hoài vậy? – Cô nàng nhăn mặt.

Thực ra không phải mình bỗ bã, mà là cố tình nói vậy để gây khó chịu cho Uyên, khiến cô nàng mất tập trung, không nhìn ra được kẽ hở trong câu chuyện bịa đặt kia.

– Chài, mình ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi, có phải ai xa lạ mà cần giữ kẽ, Uyên mới lạ đó!

Vừa nói mình vừa nắn nắn bàn tay cô nàng đang cầm xấp khăn giấy. Uyên nghe vậy thì hết hồn, vội vàng đứng dậy đi lại chỗ cửa lắng tai nghe ngóng, kiểm tra xem bên ngoài có ai nghe lén không. Sau khi xác định không có ai, cô nàng mới nhẹ nhàng quay vào ngồi xuống rồi đánh mạnh vào tay mình một cái, cau mặt nói:

– Đang ở nhà người ta, không phải khách sạn hay nhà T mà nói năng lung tung tùy tiện vậy! T đừng có chọc Uyên à, lỡ ai mà nghe được mấy câu vừa nãy thì đừng trách Uyên vô tình!

Không biết sao mình cực thích ngắm nhìn Uyên mỗi khi cô nàng tỏ ra giận dữ, khi đó trông Uyên hấp dẫn cực kỳ, làm mình vừa ngán vừa thích. Nói chung, cái sở thích của mình nhiều lúc cũng hơi kỳ quái khác người, cứ ngược ngược sao đó chả hiểu nổi.

Mình cười hì hì không nói. Uyên ngó mình chằm chằm, sắc mặt nghiêm túc chưa từng:

– Không giỡn! Uyên biết chuyện hồi nãy T không nói thật, kể Uyên nghe đi, đừng giấu nữa!

Thực tình mình không muốn nói thật ra, vì cũng tự thấy cái trò mình làm với thằng Quang hơi thủ đoạn. Nhưng đối diện Uyên đang rất nghiêm túc, mình lại không muốn giấu gì nữa:

– Cũng không hẳn là T nói dối hết, dù sao cũng có một nửa sự thực trong đó là thằng Quang khích rồi rủ T đánh nhau tay đôi trước…

Mình kể toàn bộ sự việc cho Uyên nghe, chi tiết rõ ràng, bao gồm cả thằng Quang nói gì, mình đáp trả ra sao, rồi khi hai đứa lao vào nhau như hai con gà chọi thế nào, kể tất tần tật.

Uyên chăm chú lắng nghe xong câu chuyện, không hề cắt lời mình. Nghe xong, phản ứng đầu tiên của cô nàng không như mình tưởng, thay vì tức giận hay thế nào, cô nàng lại ôm bụng cười ngặt nghẽo, cười tới nỗi làm mình phát quạu:

– Cười gì vậy? Có gì đáng cười?
– Ha ha, lúc đầu ngon lắm, vừa thấy nó thì nghiến răng bóp tay đồ, làm như muốn ăn tươi nuốt sống! Tưởng sao, tới hồi đánh nhau lại bị nó đập lỗ đầu phải chạy sút quần…

Cô nàng vừa nói vừa cười, chảy cả nước mắt. Mình nhìn mà sôi gan, hằm hè:

– Rồi sao, mắc cười chỗ nào? Tại T nằm bệnh viện hổm rày không vận động, yếu sức hơn nó là chuyện bình thường. Chứ hồi xưa T đập nó bò lê bò càng, không tin Uyên hỏi chị Diễm thử coi. Hừ!!!
– Hì hì, chuyện xưa như trái đất cứ nhắc hoài. Mà tóm lại là đã kể thật hết chưa, còn giấu gì nữa không?
– Hết rồi, giấu gì nữa mà giấu. Nhưng sao Uyên biết T nói xạo hay vậy?
– Xì, trò con nít. Ai biết tính T và tính thằng Quang thì sẽ tự suy ra được thôi. Với lại Uyên nói rồi, nó không có điên mà tự nhiên đuổi đánh T ngay đám giỗ vậy được, nhìn vô đã thấy chuyện không bình thường.

Mình không đồng ý lập luận này:

– Tại Uyên tinh minh mới phát hiện ra thôi, người khác còn lâu. Mà nói đi cũng phải nói lại, khá khen cho Uyên còn biết giả bộ khóc lóc, tung hứng với T nữa. Nhất là cái trò ngậm máu phun người khúc cuối, he he, làm nó giận tím tái mặt mày, nhìn mắc cười…
– Ai nói với T là Uyên giả bộ khóc lóc?
– Ủa, không phải hả? Chứ đoán dc sự thật rồi, mắc gì khóc?

Cô nàng liếc mình:

– Nói xàm quá, sự thật ra sao thì mặc kệ, nhưng rõ ràng là T bị nó rượt đánh tét đầu đổ máu. Uyên xót, khóc, không được hả?

Tự dưng đang hi hi ha ha giỡn hớt, Uyên bỗng nói vậy khiến mình xúc động.

– Vậy còn cầm dao nhào nhào tới nó là sao? Tính hù hay làm thiệt?
– Thử ba T không cản xem Uyên hù hay thiệt biết liền, tính xin nó tí huyết! – Cô nàng tỉnh rụi.
– Khùng quá, đâm nó lỡ có gì ở tù chết!
– Đâm chân tay nó thôi, sao chết được mà lo!

Mình hết biết nói gì, cảm thấy một luồng khí lạnh âm thầm chạy dọc theo xương sống. Bà nương điên này, lỡ sau này lấy nhau rồi mà mình léng phéng con nào, dám bả cắt… lắm. Chỉ mới nghĩ thôi đã thấy rùng mình, ớn lạnh hết cả người. Sau này nhất định phải đề phòng cẩn thận mới được.

Bị mình trố mắt nhìn, Uyên gắt:

– Nhìn gì chằm chằm vậy?
– Uyên làm T hơi sợ đó…

Cô nàng cười hi hi:

– T cứ sống đàng hoàng, làm một người đàn ông chính trực, bạn trai mẫu mực, đối tốt với Uyên thì việc gì phải sợ nè?
– …

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Update Phần 263
Ngày cập nhật 31/03/2025 06:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô con dâu gợi tình của ba chồng
Một hồi lâu sau, Thúy Liễu mới bình tĩnh lại, mở mắt ra phát hiện không biết từ lúc nào trong tay nam nhân âu phục có thêm một cây gậy mát xa to lớn, dài chừng 18 cm. Nó sợ hãi lùi lại. Lần khảo sát thứ nhất đủ tư cách, hiện tại là lần thứ hai khảo sát. Thủ dâm với cái này, trong 10 phút...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Dâm thư Trung Quốc
Tình dục mạo hiểm
Anh trai chịch em gái Tô hề Hề phát hiện đồ vật mới lạ liền đi đến phía trước, ngồi xổm ở cửa hàng ven đường nắm lấy thứ mềm mại xem xét... “Khang Thành, muội muội của cậu thật đáng yêu.” Đợt cắm trại lần này có các bạn đại học của Khang Thành đi chung, đám bạn hắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex mạnh
Đàn bà trung niên - Tác giả Why Not Me
Chị đành để cho Hoàng chiếm lấy lưỡi của mình mà nút. Đây là lần đầu tiên chị để cho Hoàng có một hành động lả lơi như vậy với chị ở nơi công cộng nên chị rất mắc cỡ, chị nhắm khít mắt, không dám nhìn quanh. Hoàng mỉm cười thú vị: Cả cô Hồng và chị Vân đều có một phản ứng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân