Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 90

Diễm

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 90

Lần thứ hai trong ngày, mình mở mắt ra.

Sát đầu nằm, ngay trước mắt mình là một gương mặt khác, không phải chị Diễm.

Mái tóc ngắn màu đỏ tím, làn da trắng nõn căng đầy sức sống, chiếc mũi thon nhỏ cao vút, đôi mắt đang nhắm chặt với rèm mi dày đen mượt che phủ… là em Uyên. Ẻm đang ngồi ghế, gác đầu lên giường mình ngủ ngon lành. Không thấy chị Diễm đâu cả, chắc đã về nhà tắm rửa và nói chuyện với ba mẹ mình rồi.

Lần đầu tiên mình có dịp ngắm thật kỹ em Uyên ở khoảng cách gần thế này mà không phải sợ ẻm nhìn thấy. Xinh kinh khủng!

Mọi đường nét trên mặt ẻm cứ như được một họa sĩ bậc thầy nắn nót từng đường cọ vẽ ra, hoàn hảo đến khó tin. Đến lúc này mình mới phát hiện ra điều đó, lâu nay chỉ biết rằng ẻm xinh thôi, bởi ánh mắt luôn bị thân hình bốc lửa của ẻm thu hút, nên không có dịp nhìn kỹ gương mặt cho lắm.

Mình cầm điện thoại chụp một tấm cận cảnh khuôn mặt xinh xắn ngái ngủ của ẻm. Khác với lúc thường, khi ngủ nhìn ẻm đáng yêu và hiền ngoan đến vô số tội, thật không thể tin được.

Nếu so với những em hot girl nổi tiếng trên cộng đồng mạng, mình tin chắc em Uyên trội hơn về nhiều mặt. Tấm ảnh này nếu post lên mạng, có lẽ sẽ vô khối kẻ phải xuýt xoa, đấy chỉ là riêng gương mặt thôi nhé, nếu up luôn cả thân hình chuẩn của chuẩn thì…

Bất giác, chẳng hiểu nghĩ gì mà mình chợt đưa tay vuốt nhẹ mái tóc ẻm, mềm mại thật dễ chịu. Có lẽ trừ thằng Khang ra, mình là đứa con trai thứ hai có được diễm phúc này, mặc dù là lén lút…

Dù đã rón rén vuốt tóc thật nhẹ nhàng, nhưng cử chỉ đó của mình cũng khiến em Uyên tỉnh dậy. Mình lật đật rụt tay về trước khi ẻm ngước lên.

– T dậy rồi hả? – Ngơ ngác nhìn mình một lúc, em Uyên dụi mắt hỏi.
– Câu này phải để T nói thì đúng hơn. – Mình bật cười.
– Mới dậy bày đặt làm tàng, Uyên chỉ vừa chợp mắt chút thôi. – Sau giây lát ngái ngủ, em Uyên lấy lại sự tỉnh táo, dành tặng cái bĩu môi cố hữu cho mình.
– Mệt sao không về nghỉ đi, vô đây làm gì?
– Thay ca cho chị Diễm về tắm rửa, không lẽ ở dơ luôn hả?

– T khỏe rồi! Chút nữa xuất viện luôn, Uyên về nghỉ trước đi!
– Lỡ rồi, chờ chút hai bác vô rồi về chung luôn. T đỡ đau chưa?
– Đỡ rồi. Lần này phải cảm ơn Uyên… – Mình nói nhỏ, hình như lần đầu mình nói chuyện lịch sự nhã nhặn với ẻm.
– Có gì đâu cảm ơn, Uyên ở nhà T mà, việc nên làm thôi! – Ẻm xua tay, như không có gì đáng bận tâm.
– Ừ…

Chưa gì đã bị chặn họng, bao nhiêu lời sáo rỗng biết ơn mình định phun ra đành nuốt trở vào.

Mình im lặng không nói gì, em Uyên cũng im luôn. Không khí có chút gì đó mờ ám khó hiểu, mình thật sự thấy không thoải mái, khác xa lúc ở cùng chị Diễm. Trước đây không ít lần mình ở riêng cùng ẻm, cũng có sao đâu, chẳng hiểu sao lần này lại khác. Cảm giác ngượng ngùng, lúng túng, lóng nga lóng ngóng vây lấy mình, tay chân trở nên thừa thải.

– Uyên… mới đi đâu về hả? – Thật lâu, mình ngập ngừng hỏi.
– Ừm… – Ẻm đáp nhẹ, rồi lại im lặng.

Thật bực bội, ẻm phải biết rất khó khăn mình mới moi ra được một đề tài để có chuyện mà nói cho mất đi cảm giác lạ lùng này. Thế mà ẻm không biết tận dụng, ừ gọn lỏn rồi thôi.

– Đi đâu vậy? – Mình bấm bụng hỏi tiếp.
– Công chuyện.
– Chuyện gì? – Không đơn thuần chỉ kiếm chuyện để nói, mình hơi thấy tò mò.
– Chuyện riêng của Uyên thôi, T không cần biết đâu. – Ẻm ngước nhìn mình.
– Ờ… – Mình cũng không tiện hỏi thêm.

Ngẫm nghĩ một lúc, mình gục gặt:

– Chuyện riêng của Uyên T không hỏi nữa, hỏi chuyện chung được chứ?
– Chuyện gì nữa?
– Hôm trước ở quán 7 Hổ, Uyên nói gì với anh Bảy vậy?
– Chuyện đó… – Ẻm bỗng ngập ngừng.
– Sao? – Mình nhìn chăm chăm ẻm.

– Không nói được không? – Ẻm chợt nói.
– Ax… có gì mà không nói được? Chuyện riêng của Uyên, T đã tôn trọng không hỏi rồi. Còn chuyện này là chuyện chung, phải nói.
– Không thích! – Ẻm đâm bướng.
– Vậy còn hỏi lại làm gì? T muốn nghe Uyên cũng có chịu nói đâu! – Mình bực bội.
– T không thích nghe Uyên mới nói, T thích thì Uyên lại không muốn nói, biết sao được. – Em Uyên cười tủm tỉm.

– Ừ, vậy T không thích nghe đâu! Uyên cứ nói đi!
– Ha ha… mới hỏi đó mà giờ nói không thích nghe rồi, dễ dụ ghê! Mà T không thích nghe, Uyên cũng không có hứng để nói. – Ẻm cười phá lên.

Đệt, ra là nãy giờ bị dắt mũi à? Ngủ có một đêm mà não mình thiếu hoạt động dẫn tới trì độn vậy sao?

– Giỡn dai quá! Nói nge đi! – Mình nhăn nhó.
– Nói chuyện gì? – Em Uyên vẫn tiếp tục chiêu ngơ ngác.
– Uyên nói gì với anh Bảy? Tại sao tự dưng ổng lại nói Uyên là cháu họ gì gì đó, rồi giúp tụi mình?
– Thì Uyên là cháu của ổng thật mà! – Ẻm cười thần bí.

– Là cháu thì ổng đã giúp ngay từ đầu rồi, việc quái gì đến lúc cuối mới chịu ra tay. – Mình điên tiết.
– Thì… lâu ngày không gặp ổng quên, lúc đó gấp quá Uyên mới nói ra, nhắc cho ổng nhớ nên ổng mới giúp đó. – Ẻm thản nhiên nói.
– Thật vậy à?
– Ừ, thật mà! – Mặt ẻm thật thà như đếm.

Lời giải thích của ẻm không hẳn là vô lý, nhưng sao mình vẫn thấy khó tin, quá khó để tin. Làm gì có chuyện trùng hợp thế được? Nhất là ẻm dân Cần Thơ, anh Bảy dân chỗ mình, dây mơ rễ má gì mà xa kinh thế? Hơn nữa, lúc đầu ổng và em Uyên cứ như hai người xa lạ, tự dưng phút chót em Uyên thì thào vài câu thần chú vào tai ổng, thế là cả hai trở thành bà con.

Quá nhiều chi tiết sơ hở càng khiến mình không thể tin lời em Uyên, nhất định đã có sự đánh đổi nào đó, vật chất hoặc tinh thần, chỉ thế mới lý giải được tại sao anh Bảy lại có hành động giải cứu bọn mình, trong khi trước đó còn “mặc kệ chúng bây”.

– Nói nhảm vậy đủ rồi. Uyên khai thật đi, đã hứa gì với ổng? – Mình không dò hỏi nữa mà đánh phủ đầu luôn.
– Hứa gì đâu. – Ẻm vẫn chối leo lẻo.
– Hứa gì tự Uyên biết. Hồi trưa Uyên đi, là để thực hiện lời hứa với ổng đúng không? – Mình càng tin chắc vào nhận định của bản thân.
– T tò mò quá rồi đó! Uyên đi đâu là việc của Uyên, không liên quan gì đến T, ok? Ngoài ra, Uyên nói gì với anh Bảy cũng là chuyện của Uyên, T không cần phải biết. – Bị mình hỏi dồn dập, túng quá ẻm nói ngang luôn, mặt nghênh lên nhìn phát nóng.

– Sai rồi. Uyên hứa gì đó với ổng vì để cứu T, đương nhiên T có quyền được biết. Nói T nghe đi, được không? Có gì mình cùng nhau giải quyết, đừng chịu một mình! – Mình dịu giọng. Với ẻm không thể làm căng được, chỉ còn cách nhẹ nhàng may ra chịu nghe thôi.
– Giải quyết xong khi nãy rồi…

Vậy là ẻm chịu thừa nhận có hứa hẹn điều kiện gì đó với anh Bảy. Mình chỉ nghĩ được hai thứ đàn ông cần ở một cô gái đẹp như ẻm thôi.

– Tiền hay tình? – Mình run giọng.

Khi hỏi câu này, tim mình như bị ai bóp nghẹt lại vì hồi hộp, cảm giác ngạt thở cứ như thiếu dưỡng khí sắp chết đến nơi. Mình rất mong câu trả lời của ẻm không phải tình, nếu ẻm phải dùng thân xác để đổi lại cái mạng cho mình… mình phải làm thế nào đây? Không phải mình lo lắng làm thế nào để trả ơn cho ẻm trong trường hợp đó, mà thật sự tận trong thâm tâm, mình không muốn bất cứ ai chạm tay vào ẻm, không một ai được phép làm điều đó… mặc dù mình chẳng có tư cách gì để cấm cản.

Nếu em Uyên dùng thân xác để đánh đổi mạng sống mình, có lẽ cả đời này mình không thể nào ngẩng mặt lên được nữa, sự đau đớn dằn vặt sẽ bám chặt lấy mình, không bao giờ mình có thế tha thứ cho bản thân.

– Tiền thì sao, mà tình thì sao? – Em Uyên cười khẽ.
– Nói T nghe, là cái nào? – Giọng mình khàn đi.

Trước ánh nhìn chăm chú dò xét của mình, em Uyên không nói gì, quay mặt đi nơi khác, hàng răng trắng cắn nhẹ lên vành môi phớt hồng.

– Đừng im lặng nữa, nói T nghe đi được không? – Mình không giữ được bình tĩnh nữa rồi.
– Chuyện qua rồi, T biết có ích gì? – Ẻm lắc đầu, đôi mắt nâu chợt long lanh ngấn nước.
– Tình? – Tay mình bóp chặt lại đến trắng bệch.

Vẫn là sự yên lặng của em Uyên, nhưng thái độ của ẻm đã trả lời thay cho câu hỏi của mình. Mình đã đoán đúng.

– Khi nãy… là Uyên lại chỗ thằng Bảy… trả ơn… cho nó sao??? – Mình lắp bắp, thật sự chẳng còn biết bản thân đang nói, đang làm cái quái gì nữa.
– Ừm… – Em Uyên vẫn không nhìn mình, môi run run mím chặt lại, thật lâu… nhẹ gật đầu.

Mình lặng người. Toàn thân tê dại, đầu óc ong ong váng vất chẳng thể cảm nhận được gì nữa. Mọi thứ trước mắt nghiêng ngả chao đảo, dường như ngày tận thế đang xuất hiện nơi đây.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2017 08:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Siêu cấp dâm dục
Khi Bạch Liên Nhi và A Thất quay trở lại chiến địa, chỉ thấy ở đấy là một mảnh hoang tàn đổ nát, còn Trần Vân Vũ thì đang cố bới móc thứ gì đó lên. Bằng cảm quan mở rộng, gã liền phát hiện ra Bạch Liên Nhi và A Thất đang chạy lại phía mình. Nỗi niềm vui sướng khi gặp lại người tình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ thư ký Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện NTR
Mộ Dung Thiên
Đại trưởng lão, ngươi đã có cách phá giải cấm thuật trên người Yến nhi chưa? Trong thư phòng Bạch gia, Bạch Vân Sơn đang đứng trước một tấm bình phong hai tay để sau lưng đang suy nghĩ chuyện gì đó, phía sau hắn là một người tuổi khoảng 50 mặc bạch y đang chậm rãi uống trà, đó là Đại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Chiều vợ
Sau hơn giờ ăn uống, tán gẫu thì bữa ăn cũng kết thúc. Nhưng lúc này mọi người dường như cảm giác rất thân thiết nên chưa muốn chia tay nhau. Toàn là người đầu tiên gợi ý đi hát Karaoke, ngay lập tức mọi người cùng hưởng ứng. Riêng Linh hơi trần trừ, cô đưa mắt dò hỏi ý Hùng, thì Hùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thác loạn tập thể Thuốc kích dục Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex có thật Truyện sex cuckold Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân