Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv69.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv69.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 229

Diễm


Update Phần 229

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 229

Mình hỏi, mắt nhìn Uyên chằm chằm:

– Uyên không còn yêu T nữa hả?
– Ừ.
– Nói thật đi!
– T lạ quá! – Uyên cười ngất – Nói thật không chịu tin, lại cứ kêu nói thật!

Mình lắc đầu không tin:

– Làm sao tin được, hồi nãy trên cầu Uyên còn hôn T mà? Lúc về T còn ôm Uyên cả đoạn đường dài? Và bây giờ thì Uyên đang mặc bộ đồ của T, thậm chí bên trong còn không thèm mặc đồ lót. Đây đâu phải cách đối xử của con gái với người không còn yêu?

Kệ mình nói, Uyên chỉ cười không đáp. Có lẽ cô nàng không trả lời được.

Đánh chết mình cũng không tin Uyên hết tình cảm với mình. Hết tình cảm mà làm như những gì mình vừa nói sao? Uyên không phải dạng con gái dễ dãi. Hơn nữa còn lặn lội đường xa lên đây chỉ để gặp mình? Nếu không còn yêu, vậy thì sự quan tâm này là gì? Vớ vẩn thật!

– Rốt cuộc nó lấy gì để ép Uyên lấy nó? Nói T nghe đi, đừng giấu nữa! – Mình hỏi lần thứ n.
– Uyên nói rồi, tại T cứ không chịu tin! Nó không ép gì Uyên hết, tự Uyên chọn! – Uyên cười nhạt – T nghĩ trên đời này có người có thể ép được Uyên lấy họ sao? Ngay cả T cũng không thể! Thằng đó còn chưa sinh ra đâu!
– Ừ. Thôi được rồi, vậy sao Uyên lại đồng ý lấy nó?
– Thích!
– Thôi kiểu nói chuyện đó được không? Có thể đêm nay là lần cuối mình nói chuyện rồi, nghiêm túc một lần đi! Ít ra Uyên cũng phải cho T được rõ ràng chứ? – Chưa bao giờ mình kiên nhẫn như lúc này, phải gạt cái tôi sang một bên. Mình biết, nóng giận trước một Uyên “đang điên” thì chẳng được gì cả, chỉ làm mọi thứ tệ đi.

Có tác dụng. Uyên đưa mình thêm một lon bia, nhẹ giọng:

– Uống rồi nói!

Để nghe nguyên do, mình không từ chối. Nốc thêm lon bia này vào, mình cảm thấy ngộp, gần như chạm ngưỡng giới hạn rồi. Mặt nóng phừng phừng, toàn thân hầm hập dù trong phòng đang mở máy lạnh hết tốc lực, cảm nhận được rất rõ từng sợi gân hay thứ quái quỷ gì đó trên đầu đang giật bừng bựt từng cái rất mạnh. Hình ảnh Uyên trước mắt cũng hơi chao đảo nghiêng ngả. Mình ợ một cái rõ to:

– T uống hết nổi thật rồi. Nói đi!
– Sự thật thường khó nghe! T thực sự muốn nghe sao?
– Muốn!

Uyên đưa một tay vuốt tóc, đầu hơi nghiêng, giọng đều đều vương chút vị chát:

– Sau nhiều chuyện, Uyên nhận ra thà lấy người yêu mình còn hơn cứ ngu xuẩn đuổi theo người mình yêu, khi mà tâm trí họ không thuộc về mình! Cứ như vậy hoài, mệt mỏi lắm, khác gì khổ dâm!

Mình bị choáng tới mức phải hơi nghiêng người qua một bên, tay chống lên đùi để đỡ mặt, nói qua hơi thở phì phò:

– Có hai cái T không đồng tình. Một, đúng là nó yêu Uyên nhưng đã làm Uyên khổ một lần rồi, chắc gì không có lần sau? Hai, T có thể hứa từ nay về sau chỉ biết mỗi Uyên thôi, sẽ không bao giờ nói gì, nghĩ gì tới người khác nữa. Tin T một lần thôi!

Uyên mỉm cười:

– Vấn đề không phải là tin hay không tin, mà muộn rồi. Thiệp mời đã gửi đi, gia đình hai bên cũng đã gặp mặt, đặt tiệc cưới xong hết. Giờ T kêu Uyên hủy hôn? Sau những gì T dành cho Uyên, T nghĩ mình có tư cách yêu cầu vậy sao? Hay T định kêu Uyên hủy hôn, rồi vài hôm sau lại nói không thể quên chị Diễm, mình chia tay? Uyên khổ vì T như thế vẫn chưa đủ, đúng không?

Uyên không lớn tiếng, từng lời từng lời rất khẽ khàng, vô cùng nhẹ nhàng, nhưng vẫn như từng nhát dao đâm thấu tâm can mình. Ý Uyên rất rõ ràng, MÌNH KHÔNG CÓ TƯ CÁCH!

– Đừng nói vậy mà… – Mình yếu ớt phản kháng.

Uyên cười khanh khách:

– T đã muốn nghe, Uyên sẽ nói hết. Nửa năm qua, ngày nào Uyên cũng tự hỏi liệu hôm nay T có gọi? Uyên cứ tự hỏi, tự nhủ như vậy cho tới hôm trông thấy T ở quán café, tiều tụy như thằng xì ke. Cái cảm giác khi thấy người mình thương lại đang đau khổ, tự hành hạ bản thân vì một người nào đó chẳng phải mình, nó khó chịu khủng khiếp! Đúng, Uyên chẳng đi đâu cả, quán café hôm nọ T và Thanh bạn T vào uống là của Uyên đó, T đâu có biết? Lúc T ngồi đó, Uyên đứng ở bên trong, đã định ra gặp T rồi, còn mừng rỡ, cứ tưởng T biết Uyên là chủ quán đó nên đến tìm Uyên, nào ngờ… sự thật ngược lại. Cuối cùng kiềm lòng lắm mới có thể lánh mặt cho tới khi T về! Biết sao Uyên làm vậy không? Bởi vì người ta đâu có nghĩ gì tới mình, nửa năm dài đằng đẵng chẳng có lấy một cuộc gọi hay thậm chí là một dòng tin nhắn thăm hỏi mà, chẳng những vậy còn đang bàn tính đi Đà Lạt chỉ để bám theo cô gái khác. Sao? Thắc mắc sao Uyên biết rõ vậy à? Nhân viên phục vụ nghe lỏm vào kể lại cho Uyên nghe đó, do Uyên nhờ. Hì hì, nghĩ cứ thấy tự tội nghiệp mình, thấp thỏm lấp ló bên trong, chờ được nghe những gì đang mong đợi, nào ngờ… Rốt cuộc Uyên bám trụ lại cái đất Tây Ninh lạ lẫm này để làm gì? Cứ tự hỏi bản thân hoài, từ bao giờ Uyên lại mất giá trị tới vậy? Không thể được, Uyên là Uyên, vậy là quá đủ rồi, sẽ không bao giờ cho bất cứ ai có cơ hội làm mình tổn thương nữa! Ngu dại mấy năm trời vậy quá đủ rồi!

Miệng Uyên cười, nước mắt lại chảy xuống.

Những gì Uyên thổ lộ khiến nội tâm mình chấn động mãnh liệt, khiến mình nhận ra đã đối tệ với Uyên cỡ nào.

Thế ra, cái quán nước to đùng đó là của Uyên mở, và lúc mình tới đó cùng Thanh sida, lo lắng tính chuyện chị Diễm, thì Uyên cũng đang có mặt bên trong. Đời nhiều chuyện trùng hợp tới không thể ngờ! Tệ thật!

Mình buồn bã nhìn Uyên, chỉ thấy cô nàng vừa đưa tay quệt mắt rồi để xuống thật nhanh, nhoẻn miệng nở nụ cười bất cần:

– Sau hôm đó, Uyên gọi điện cho thằng Khang, hỏi nó còn muốn lấy Uyên không. Vậy là xong, đám cưới. Nhưng hình như cái số Uyên đã định sẵn là mắc nợ T từ kiếp trước, khi mà Uyên đã quyết quên T như những thằng ất ơ khốn nạn khác, Thanh lại gọi điện cho Uyên, than thở kể lể T đang sầu khổ lắm, đang một thân một mình lo cho bạn nằm viện vì đánh ghen. Ha ha, khi nghe kể Uyên đã cười một trận đã đời! Đáng lắm! Nghe mà sướng, thích dễ sợ! Thấy sao mà hả hê, hả dạ vô cùng! Vậy mà tới khi tỉnh ra, lại thấy mình đang chạy lên đây, đi mà chẳng kịp mang theo lấy một bộ đồ. Ngu lâu khó chữa thật, nghĩ mà chán! Đã vậy còn tự biến bản thân thành con đĩ rẻ tiền chẳng ra gì, ngày cưới cận kề tới nơi còn đang làm trò ma ma phật phật gì ở đây cơ chứ? Mặc đồ lấp ló da thịt, uống bia ngả ngớn trong khách sạn cùng thằng khác. Chán! Chưa bao giờ Uyên thấy chán mình như lúc này, muốn mổ tim mình ra coi nó màu gì mà ngu xuẩn tới vậy, nói hoài không chịu nghe lời, chán chết luôn! Chỉ muốn chết thôi! Ước gì được chết thật nhẹ nhàng, chết mà không một ai trong gia đình phải đau khổ, khóc lóc vật vã vì Uyên. Được vậy Uyên chết liền, như cái lần lao đầu vào xe tải ở dưới quê chị Diễm vậy. Lần đó cứ tưởng được toại nguyện, dè đâu vẫn sống nhăn răng để rồi càng ngày càng khùng điên! Thật là…

Mình đạp bay đống bia lẫn mớ mồi khô để giữa, loạng choạng chồm tới vồ lấy Uyên kể cả khi cô nàng còn chưa nói xong, để rồi té đè lên người Uyên và không đứng dậy được nữa.

– Buông ra! Buông ra đi!!! Uyên là gái đã có chồng rồi…

Mặc kệ Uyên vùng vẫy, la hét thế nào, mình nhất quyết không buông, cũng chỉ còn đủ sức nằm đè lên mà ôm chặt lấy Uyên thôi, miệng không ngớt lẩm bẩm:

– Xin lỗi! T xin lỗi mà… Xin lỗi!!!

Đến một lúc, Uyên không giãy giụa nữa, chấp nhận buông xuôi. Từng tiếng khóc rấm rứt dai dẳng vọng ra từ dưới lồng ngực mình, như trút hết nỗi lòng vào đó.

– Uyên đang làm cái gì ở đây chứ? Tụi mình đang làm gì vậy? Uyên sắp lấy chồng rồi, không nên như vầy…
– Uyên không làm gì sai hết! Uyên sẽ không lấy thằng nào hết, ngoài T! Nên Uyên không có sai, Uyên không phải con đĩ rẻ tiền, có biết không? – Mình cuống cuồng dỗ dành – Người mà Uyên đang ôm sắp tới sẽ là chồng của Uyên! Tụi mình sẽ kết hôn, sẽ sống thật hạnh phúc!
– Không, không làm vậy được. – Uyên vừa khóc vừa hốt hoảng kêu lên.
– Chẳng có gì không được. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, lại yêu nhau tại sao không lấy nhau được? Coi như T xin Uyên đi, vì T một lần cuối cùng có được không? Hủy hôn với nó đi, cùng lắm nếu Uyên ngại thì T sẽ nói thay! Ai không chịu cứ kệ hết, hôm đám cưới Uyên không tới là xong!

Mình chẳng nghĩ được gì ra hồn nữa, chỉ biết tuyệt đối không thể để Uyên lấy thằng Khang. Uyên là của mình, của riêng mình thôi. Bằng mọi giá mình phải khuyên Uyên hủy hôn cho bằng được, bất chấp hết mọi hệ lụy. Mỗi người một cuộc đời, mình không đủ cao thượng để cắn răng chịu đau khổ thêm một lần nữa để nhường hạnh phúc cho kẻ khác, cho dù kẻ đó đã chuẩn bị tất cả mọi thứ, đang hớn hở chờ ngày đón dâu cũng mặc xác.

Mình hơi nhổm người dậy, mắt nóng rực nhìn thẳng vào mặt Uyên, nhìn thẳng vào đôi mắt đang chứa chan màn nước và cả đôi môi đang không ngừng rung động vì khóc. Uyên như đóa hoa hồng trắng mong manh thấm đẫm sương sớm, đang run rẩy rung rinh trong làn gió heo may chớm đông. Biết mình sắp sửa làm gì, đóa hoa ấy bật lên tiếng kêu thảng thốt:

– Không được! Uyên cấm T làm vậy!!!
– Hồi nãy Uyên nói gì còn nhớ không? Uống hết hai lon bia, Uyên sẽ cho T hôn? – Mình vừa nói vừa cúi sát xuống.
– Hơn hai lon, không phải hai lon. T vẫn chưa uống đủ!
– Vậy T sẽ uống đủ.

Mình với tay chụp lấy lon bia ngã chỏng chơ gần đó, khui ra uống ừng ực, sau đó vứt vỏ lon rỗng kêu đánh bộp xuống sàn.

– Đã đủ yêu cầu chưa?

Mặt Uyên ửng hồng, vừa sợ vừa giận, lại như chờ mong. Làn môi đỏ thắm run run mấp máy:

– Uyên chỉ chọc T thôi. Đừng tưởng là thật!
– Nói phải giữ lời! Mà T không chỉ muốn hôn Uyên thôi đâu, đêm nay và cả sau này nữa, Uyên là của T!

Phản đối là việc của Uyên, hành động là quyền của mình. Miệng cô nàng thoáng chốc đã bị môi mình lấp đầy, trao một nụ hôn điên cuồng hơn cả điên cuồng. Mình gần như ngoáy tung trong đó, cái lưỡi cuồng loạn mấy lần chực chờ như muốn chui tọt vào trong cuống họng cô nàng.

Uyên ráng đẩy mình ra, gấp gáp nói qua hơi thở nóng hừng hực:

– T làm Uyên ngạt thở! Dừng lại!
– Làm vậy thà Uyên giết T đi!

Cảnh tượng chẳng khác đêm ấy. Khác với lần đó, Uyên phản ứng vì bị mình cưỡng ép. Lần này, mình đọc được trong đáy mắt Uyên chút gì đó chờ mong và cả bản năng phản kháng yếu ớt, giống như đang đấu tranh nội tâm kịch liệt.

Mình phải đánh nát chút ý niệm phản kháng còn sót lại đó, lần nữa cúi xuống ngấu nghiến lấy đôi môi thơm mùi bia, càng hôn càng say mèm. Sau cùng, Uyên đành buông xuôi, chẳng còn sức lực và dũng khí để chống chọi nữa, khi mà cô nàng đã mang theo lên đây tất cả tình yêu dành cho thằng chẳng ra gì như mình.

Cô nàng bất lực và yếu ớt đáp lại, vẻ như cam chịu, lại như ấm ức khi bị mình bắt nạt.

Đến một lúc, mình dừng hôn, thì thầm những lời yêu thương:

– T yêu Uyên! Cho T cơ hội được chăm sóc Uyên, có được không? Uyên mà từ chối, T sẽ không sống nổi đâu. Đừng lấy nó! Uyên biết T sẽ không bao giờ để chuyện đó diễn ra mà?

Mặt hai đứa thật gần nhau, chỉ cách chưa đến một đốt tay. Hai dòng nước từ đôi mắt nâu chảy ra, lăn dài sang hai bên, chợt nhắm lại:

– Trễ lắm rồi! T không muốn Uyên lấy chồng thì giết chết Uyên đi! Chỉ còn cách đó thôi!

Đến thời khắc này, mình không chịu đựng được nữa. Dù cố gắng cách mấy cũng vô ích, nước mắt chảy ra, rớt xuống mặt Uyên:

– Sao vậy? Sao kỳ vậy? Những người T yêu thương cứ lần lượt bỏ T mà đi, Uyên nói T phải sống làm sao đây?

Uyên lắc đầu quầy quậy, đôi mắt vẫn nhắm chặt, miệng mím lại rồi bật ra tiếng khóc:

– T đừng ép Uyên nữa! Uyên đã nói không thể… là không thể! Đừng nói gì nữa mà…
– Uyên kêu T giết Uyên phải không? T làm thiệt đó! Giết Uyên rồi T chết theo, chứ sống cũng còn ý nghĩa gì!
– Giết đi! – Uyên mở bừng mắt ra, ánh lên sự quyết liệt chưa từng thấy, chụp lấy hai bàn tay mình đè mạnh lên cổ cô nàng – T bóp cổ cho Uyên chết đi, bóp đi, mạnh vào! Uyên cũng chẳng muốn sống cái cuộc sống toàn những chuyện tàn nhẫn này thêm phút nào nữa! Giết chết Uyên đi! Làm đi! Chờ gì nữa!!!

Đôi tay mình run rẩy từng trận, cơn điên của Uyên ảnh hưởng đến mình, trong một khoảnh khắc, đã có lúc bàn tay mình siết lại như muốn bóp chết Uyên đến nơi. Sau đó mình sẽ nhảy lầu, mình đang ở tầng cao, chắc sẽ chết nhanh thôi.

Ngày mai, khắp các mặt báo sẽ đầy rẫy tin tức về bọn mình, về cái thằng hèn hạ đã nhẫn tâm giết chết một cô gái đẹp chỉ vì cô ta bỏ nó đi lấy chồng, sau đó nhảy lầu tự sát, thân thể nát bét như một con chó băng qua đường bị xe cán phải.

Nội tâm mình đấu tranh kịch liệt từng giây một, toàn thân căng cứng vì đau đớn và sợ hãi. Sợ cho những gì mà gia đình mình sẽ phải đối mặt sau chuyện này.

Nhìn gương mặt xinh đẹp với đôi mắt nhắm nghiền bất chấp, mình không nỡ, cũng không có cái quyền gây ra chuyện điên rồ này.

Gia đình, người thân, bạn bè… bao nhiêu ánh mắt chờ mong lướt ngang qua đầu, và cả hai thằng bạn què quặt đang nằm trong viện cần mình chăm sóc.

Mình không thể ra đi ích kỷ như vậy. Mình cần phải sống dù hiện thực tàn khốc này sẽ giết dần giết mòn mình mỗi phút mỗi giây cho đến khi có thể quên đi. Mà chắc sẽ quên được sao?

Khác với sự bất lực của mình, trông Uyên thanh thản đến lạ, dường như khóe môi còn mơ hồ mỉm cười. Cô gái này, chẳng biết đã nuôi ý định tự sát bao nhiêu lần rồi. Khốn khổ quá!

Mình buông tay ra, rời khỏi Uyên, thẫn thờ ngả người đặt mông xuống nền gạch lạnh lẽo, nội tâm đóng băng.

Hết rồi! Ngay cả cái chết Uyên còn không sợ, còn gì nữa để mà níu kéo?!

Hai tuần nữa Uyên đám cưới.

Cuối năm chị Diễm lấy chồng.

Còn mình, mình sẽ lấy ai đây?

Uyên khó nhọc ngồi lên, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống như giông bão:

– T tệ quá! Ngay cả mong ước cuối cùng mà T cũng không làm được cho Uyên! Cuộc sống này còn gì đáng để lưu luyến chứ?


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Update Phần 229
Ngày cập nhật 14/03/2025 06:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô vợ hư hỏng - Tác giả Leysek
Lúc này cả bốn người chúng tôi đang trong trạng thái bị kích thích mạnh, đầu óc vì có men rượu, men tình nên ai cũng chỉ nghĩ đến sex mà không nghĩ gì khác đến cái gọi là chuẩn mực xã hội. Khi xe về đến nhà, bốn người chúng tôi đi vào và cả bốn nhìn nhau cùng cười vì hiểu ý tất cả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Con gái thủ dâm Đụ công khai Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ vợ bạn Gái một con Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Hoàng Vi
Buổi chiều hôm ấy mình vui lắm. Dù những cơn đau đầu của trận ốm lại hành hạ mình, nhưng có là gì đâu. Khi những thứ cứ tưởng đã đánh mất lại đột nhiên tìm lại được. Mình cười ngoác cả miệng với những câu chuyện của thằng Học, những cử chỉ nghịch ngợm của Vi, đôi khi lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex có thật Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Cô giáo dâm đãng của tôi - Tác giả Xuân Hùng
Vào trong phòng rồi mà tôi vẫn còn nguyên si cảm giác hồi hộp khi nãy. Lạ thật, em đã là của tôi và ở ngay đây rồi, mà sao nghĩ lại lúc đó vẫn còn thấy run và thèm lắm ấy. Tôi nghĩ có lẽ là do bản tính tò mò có sẵn trong mỗi con người và tâm lý chung của những kẻ ăn trộm thôi, chứ thực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân